03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tầm mắt Apo nhìn lui nhìn tới, đánh giá hai con người đang ngồi đối diện, là Build và Bible, chống cằm: "Lạ thật."

"Cái gì lạ?" Mile đến gần anh, hướng theo ánh mắt Apo.

"Hôm thử vai, hai người đó phát ra tia lửa rất rõ ràng." Apo nói, "Nhưng giờ lại cảm thấy không đúng thế nào ý?"

"Ow, anh thấy họ vẫn thế mà." Mile không đồng ý.

"Không phải, ý là chúng nó vẫn có tia lửa, nhưng bây giờ có vẻ đã bị tiết chế lại, anh hiểu không?"

Mile không hiểu.

Nhưng không thể không nói ánh mắt của Apo khá 'âm hiểm'. Thấy kỳ lạ là điều đương nhiên, hai người yêu kia nhau sáng nay còn triền miên trên giường, đến buổi workshop thì giả bộ không quen biết, còn cố gắng tạo khoảng cách.

Luôn phải cố gắng kiềm chế mong muốn được nắm tay nhau mọi lúc, trông không kỳ quái mới lạ.

Bible cúi đầu, nắm chặt điện thoại trong tay. May gửi cho anh một tin nhắn, dặn phải ra sức giữ khoảng cách, vì họ chỉ 'vừa mới gặp mặt'. Bible trả lời: Workshop ngày mai có thể thân thiết sao?

May: Sau khi workshop đến phân cảnh P đến an ủi V, các cậu có thể thân thiết hơn một chút.

May: Còn nữa, lúc diễn cảnh thân mật với Biu, xin cậu đừng biểu hiện như thể quen thuộc lắm. Đây là lần đầu tiên cậu diễn xuất, tỏ ra vụng về chút nhé.

BB: Cái này hơi khó. Dù sao đó cũng là sở trường của tôi.

May: Không phát cẩu lương!

Bible không trả lời lại, mà liếc mắt nhìn vợ mình, phát hiện anh đang cúi đầu đọc kịch bản, tay không ngừng viết từng dòng ghi chú bằng bút bi.

Bộ dáng chăm chỉ làm việc kia, đẹp trai chết người.

Cậu sẽ không bao giờ ngờ được, những gì Build lặp đi lặp lại trong cuốn sổ lại là: Nhẫn nhịn!

Nhịn để không nhào vào lồng ngực ai đó. Nhịn không tìm kiếm đôi môi, không đi tìm, nhịn lại cảm giác muốn ôm ấp, không được gọi tên, không nhìn vào cậu nữa.

Lúc trước chung đụng ít xa cách nhiều, bây giờ ngày nào cũng gặp nhưng không được dính vào nhau, đây đối với Build quả thực là cực hình!

Vì Mile và Apo đã là bạn từ trước nên workshop của họ có thể trực tiếp bỏ qua giai đoạn tìm hiểu đối phương.

Nhưng Build và Bible là 'người xa lạ', giáo viên diễn xuất giao cho họ bài tập đầu tiên là tìm hiểu lẫn nhau.

"Xin chào, tôi là Build." Build nhịn cười nói.

Bible cũng nhịn gần chết: "Tôi là Bible."

"Tôi lớn hơn cậu ba tuổi, cậu phải gọi tôi là P'." Build đắc ý nói. Anh dám không gọi P' ở trước mặt người ngoài sao? Hừ!

Bible nhướn một bên mày: Oh, bây giờ em còn muốn chơi trò này nữa à?

"P' Build." Bible ngoan ngoãn gọi anh, ánh mắt trầm đi trông thấy. Toàn thân Build nổi lên một tầng da gà. ĐM, muốn lao lên đè xuống quá đi.

Giọng của giáo viên kéo đầu óc đi chơi xa của hai người trở lại: "Trước tiên hai em cứ tìm hiểu đơn giản lẫn nhau một chút, chẳng hạn như sở thích, màu sắc yêu thích này nọ, bắt đầu từ những thứ cơ bản nhất."

"Màu tôi thích nhất là...?" Build cố ý kéo dài giọng, như kiểm tra xem Bible có nhớ hay không.

Chỉ thấy Bible vân vê ngón tay út, màu thứ năm trong bảy sắc cầu vồng: "Xanh lam."

Build hài lòng nở nụ cười: "À. đúng là xanh lam."

Bible cúi đầu che giấu nụ cười cưng chiều của mình, sau đó nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc rồi nói tiếp: "Đen và trắng."

Cô giáo lặng lẽ gấp cuốn sổ trong tay lại, lặng lẽ đăng xuất khỏi cuộc trò chuyện, cảm thấy bản thân như đang... chứng kiến sự chớm nở của một mối tình?

Nếu Build có thể nghe được tiếng lòng của giáo viên lúc này, phỏng chừng sẽ cười đến mức nằm vật ra đất, tình yêu của chúng em đã đơm hoa kết trái từ lâu rồi cơ!

Đã diễn là phải diễn đến nơi đến chốn, hai người nói về girlgroup yêu thích của mình, động vật yêu thích, như quay lại tìm hiểu nhau một lần nữa, làm mới sự hiểu biết về sở thích của đối phương.

Có lẽ việc làm quen với vai trò 'người lạ' cũng là một chất xúc tác tốt cho mối quan hệ của họ.

"Cô thấy hai đứa đã đủ thả lỏng trước mặt người kia rồi, thời gian còn lại..." Cô giáo diễn xuất nhìn vào cuốn sổ ghi chép, "Phần diễn của các em ngay từ phân đoạn đầu tiên đã rất mãnh liệt, có muốn bắt đầu từ đoạn đầu tới không?"

Cảnh đầu tiên, là Vegas đánh Pete rồi cưỡng hiếp cậu. Lúc ở buổi thử vai, họ chỉ mới diễn đến đoạn bóp má trước khi bị đánh.

Câu hỏi của giáo viên thu hút sự chú ý của mọi người. Build chưa bao giờ nghĩ có ngày mình sẽ bị Bible cưỡng hiếp...

Bởi vì cho tới bây giờ, anh luôn là người xin Bible 'làm' mạnh hơn. Hai người dường như cùng nghĩ về một chuyện, một người mặt đỏ như trái cà chua, ánh mắt người kia thì nhìn về nơi xa xăm.

"Vẫn là bắt đầu với phân cảnh sau khi Vegas và Khun Kan cãi nhau đi, Pete vì để tạo ấn tượng tốt với hắn nên tiến tới an ủi." Giáo viên hướng dẫn lắc đầu, làm quen chưa được bao lâu đã phải diễn cảnh hiếp dâm, quá sức ngại ngùng.

Bible đứng trước bức tường chuẩn bị điều chỉnh cảm xúc. Giáo viên hướng dẫn vòng một sợi xích quanh cổ tay Build, đầu còn lại được gắn với góc bàn: "Yên tâm, chỉ là để em làm quen với hoàn cảnh thôi."

Sau khi còng tay bằng sợi xích, Build thử kéo mạnh, cổ tay anh lập tức xuất hiện vết ửng đỏ.

Trong nháy mắt, Build có thể cảm nhận được một ít cảm xúc của Pete, lúc đầu rất mơ hồ, nhưng những thứ trước đây khi anh đọc và phân tích kịch bản dần lấp đầy khoảng trống.

Build cảm nhận được sự hận thù của Pete vì Vegas đã cưỡng hiếp mình, đồng thời là ý chí kiên định muốn thoát khỏi gông xiềng của cậu.

Lúc này, Build cầm lấy sợi xích và giật mạnh, cố gắng làm cổ tay trở nên sưng đỏ. Giáo viên thấy thế muốn tiến lên ngăn cản, lại nhớ tới lời Build nói trước khi lớp học bắt đầu.

"Sau khi vào cảnh diễn, tất cả hành động em làm đều là vì nhập vai. Cô yên tâm, em biết mình đang làm gì. Không cần phải quá căng thẳng."

Chẳng mấy chốc, cổ tay Build sưng lên, đỏ tấy dưới lực kéo mạnh mẽ, giống hệt người bị giam cầm trong một thời gian dài, mỗi ngày đều muốn trốn thoát.

Build đứng lên, che đậy sự căm thù và lòng quyết tâm của mình.

Bây giờ Pete đang cẩn thận cố gắng lấy lòng Vegas, hy vọng nắm được cơ hội rời đi.

Giáo viên nhỏ giọng nói: "Action."

Bible đang đối mặt với bức tường chậm rãi xoay người, giờ đây đã biến thành Vegas: "Mẹ kiếp! ĐM, khốn nạn!"

Vegas quét tất cả đồ đạc trên bàn xuống đất, cảm thấy chưa đủ, hắn còn cầm vài bộ tài liệu xé nát, hắn căm hận mọi thứ trên thế giới này.

Và Pete là người đầu tiên chứng kiến tất cả sự tức giận này, trong lòng cậu vô cùng sợ hãi, nhưng vẫn cố gắng giả vờ như không có chuyện gì, cơ thể run rẩy theo từng động tác của Vegas.

Ánh mắt tức giận nhanh chóng dừng trên người Pete, tim cậu đập nhanh hơn. Vegas bước từng bước tới, vươn tay: "Mày không nên nhìn tao bằng ánh mắt như vậy."

Pete nhìn thấy có sơ hở liền bỏ qua chuyện quá khứ, lập tức đứng trước mặt Vegas, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt hắn: "Đau không?"

Ánh mắt Vegas trở nên mờ mịt: Tù nhân của hắn đang quan tâm hắn sao? Đây là sự quan tâm đúng không?

Động tác của Pete quá đỗi dịu dàng, nhưng cơ thể cậu vẫn run rẩy không ngừng. Sự sợ hãi của cậu đối với Vegas xuất phát từ tận sâu xương tủy. Tuy thái độ hiện tại chỉ là giả dối, nhưng sự thiện lương vốn có của cậu là thật: "Mày không sao chứ? Có đau không?"

Pete lấy hết can đảm nhìn Vegas, cho đến khi Vegas kéo tay cậu khỏi mặt hắn, đôi mắt vốn lạnh lùng của hắn xuất hiện một vết nứt, lộ ra vẻ yếu ớt mỏng manh.

Có vẻ Vegas ý thức được sơ suất của mình, hắn đã lộ ra mặt yếu đuối trước mặt Pete. Vegas xoay người đấm mạnh vào tường, từng đấm từng đấm, đốt ngón tay lập tức đỏ lên.

Pete vội vàng tiến lên giữ chặt cánh tay hắn: "Vegas, bình tĩnh lại đi!"

Vegas hất tay Pete ra, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.

"Tao làm cái mẹ gì cũng sai! Công việc kinh doanh không thuận lợi cũng là lỗi của tao! Ngày ngày đều nói tao vong ơn phụ nghĩa, làm trái ý ông ta, ĐM! Tao thật sự rất ghét!" Vegas giận dữ trút giận.

Pete mềm giọng nói: "Có lẽ bởi vì là con cả, nên ông ấy đối với mày mới có kỳ vọng cao như thế."

"Kỳ vọng? Ông ta từng quan tâm đến tao sao? Tao thi cử thế nào? Mệt không? Có gặp khó khăn gì không? Cho tới bây giờ chưa một lần để ý tới, vì ông ta vốn không hề coi tao là con trai ông ta!"

Thật ra khi Build nhận ra sự chuyển biến trong thái độ mà Pete dành cho Vegas, anh cũng không có cách nào hiểu rõ loại tình cảm phức tạp này.

Nhưng vào khoảnh khắc này, nhìn người trước mặt hai mắt đỏ bừng, toàn thân phát ra lửa giận, nhưng lại là một Vegas thiếu thốn tình thương hơn ai hết, cảm xúc của Pete hoàn toàn bày ra trước mặt Build.

Pete kìm lòng không đậu ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng đặt tay lên đầu gối Vegas: "Nhưng mày còn có Macao. Nó rất thương mày, Vegas."

Vegas ngẩng đầu nhìn Pete, ánh mắt như con thú hoang bị thương.

"Cut!" Giọng đạo diễn đột nhiên đánh vỡ bầu không khí ngột ngạt trong phòng.

Bible và Build lập tức khôi phục tinh thần, vẻ mặt có chút mơ màng nhìn xung quanh.

Giáo viên hướng dẫn vội đến cởi dây xích cho Build: "Ow, Build, em dọa cô đấy! Tay không sao chứ? Bible, em cũng thật là! Sao lại đấm mạnh thế?"

Không biết từ khi nào, đạo diễn và biên kịch đã vào phòng, im lặng quan sát họ đối diễn.

Đạo diễn rất hài lòng với màn thể hiện của hai người, biên kịch bên cạnh suýt rớt nước mắt: "Trời ạ, các cậu thật sự rất xuất sắc! Tôi như được nhìn thấy Vegas và Pete vậy!"

"Cảm ơn." Bible lễ phép chắp tay cảm ơn, ánh mắt nhanh nhạy phát hiện vết thương trên cổ tay Build, trái tim nhói nhói đau.

Build cũng lễ phép cười đáp lại, cảm xúc còn chưa hoàn toàn thoát khỏi Pete, lồng ngực căng thẳng.

Ngày workshop đầu tiên đã kết thúc, trạng thái của CP chính và CP phụ thoạt nhìn đều không ổn. Đạo diễn có lẽ cũng không ngờ các diễn viên lại có thể khắc họa cảm xúc nhân vật chân thật đến thế, lập tức tuyên bố hôm nay có thể kết thúc sớm, ngày mai tiếp tục.

Build vừa nghe nói có thể về nhà liền xách balo lao ra ngoài. Bible nhìn anh rời đi cũng không thể đuổi theo.

"Biu." Bible tránh bị theo dõi nên đã đi đường vòng, còn đi vào nhà bằng cửa sau. Cậu cố tình bấm thang máy lên tầng cao hơn rồi dùng cầu thang thoát hiểm đi bộ xuống.

Về nhà một chuyến cũng thật vất vả.

Cậu nhìn Build ngồi ngơ ngẩn trên sô pha, Bible biết anh vẫn chưa hoàn toàn thoát vai. Khả năng đồng cảm của Build rất mạnh, cũng vì thế anh có thể hoàn toàn dung nhập với vai diễn, nhưng lại khá khó khăn để rời khỏi nó.

Bible vừa mới tới gần, Build đã nhảy lên ôm chầm cậu.

"Biu... Không sao rồi." Bible vỗ nhẹ lưng anh, "Anh không phải Vegas, anh rất hạnh phúc, cũng vô cùng vui vẻ. Anh không giống hắn."

Build không nói gì, chỉ vùi đầu sâu hơn, để nước mắt thấm đẫm chiếc áo thun của Bible.

Hai người cứ như vậy ôm chặt lấy nhau, không ai muốn buông tay trước.

"Kính cong!" Tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên. Bible nhẹ nhàng tách ra khỏi Build: "Anh gọi pizza."

Build khóc sưng cả mắt, im lặng gật đầu rồi trốn vào nhà vệ sinh rửa mặt. Sau khi Bible mở cửa nhận đồ ăn, cậu thấy có một gói hàng viết tên mình, Bible liếc tên người gửi, khóe miệng nhếch lên.

Pizza nằm chỏng chơ trên chiếc bàn ngoài phòng khách nhưng không ai động đến. Bible cầm chai thuốc khử trùng, dùng băng gạc nhẹ nhàng bôi lên vết thương trên cổ tay Build: "Kéo mạnh như vậy, em muốn để lại sẹo sao?"

"Phải nhập vai mà." Build nói, "Em chưa từng bị xích trói nên không thể lý giải cảm nhận của Pete. Hôm nay dùng sức hơi lớn."

"Không sao, ngày mai nhẹ chút, còn chưa chính thức bấm máy, đừng để bản thân kiệt sức." Bible dịu dàng an ủi.

"Dừng, cũng không nhìn lại ai là người điên cuồng đấm tường, như nhau thôi."

Bible cười khổ: "Anh thấy em sợ anh như những người khác sợ hãi Vegas nên không thể kìm nén sự giận dữ. Nếu anh không làm gì đó đánh lạc hướng, Vegas thật sự sẽ làm em bị thương."

"Anh rất có thiên phú về diễn xuất đó." Build thật lòng khen ngợi. Hiếm có tân binh nào khi đối diễn với anh lại cho ra hiệu quả ngang ngửa, thậm chí còn có thể áp diễn anh.

"Đó là vì em diễn rất tốt, xích sắt trên cổ tay em... Phù..." Bible bôi thuốc cho anh xong, khẽ thở dài, "Em chính là Pete."

Build giật lấy lọ thuốc trên tay Bible rồi ném nó sang một bên. Đứng dậy ngồi lên đùi cậu. Chóp mũi hai người chạm nhau, Build hôn nhẹ môi cậu: "Thật may mắn khi bắt đầu của chúng ta không giống Vegas và Pete."

"Quá trình của chúng ta cũng sẽ không như vậy." Bible nói.

"Nhưng kết quả sẽ giống họ, đúng chứ ?" Build cười nói, "Bọn họ happy ending, còn nhận nuôi Venice nữa."

"Anytime with you is always a happy ending."

Mỗi giây phút bên em đều là kết thúc có hậu.


_________

Happy Black and Blue Valentine's Day🖤💙

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro