#11. kiss him (again and again and again)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

How many kisses Bible Wichapas Sumettikul need a day?
What an interesting question!

.

Thie cầm theo áo len đi cạnh ngôi sao nhà mình. Sự kiện hôm nay được sắp xếp giữa trung tâm mua sắm Siam. Sân khấu dựng tạm bao quanh bởi hàng rào vệ sĩ mới toanh, Tong Thanayut trước khi rời đi về công ty gia đình làm việc đã dặn phải quan sát kỹ lưỡng từng người, từng người lại gần trong bán kính mười mét, chưa kể dự đoán các sự việc có thể xảy đến bất ngờ. Scandal chưa qua đi bao lâu, không ai nói trước được sẽ có biến cố nào khác xảy ra hoặc ai đó vẫn đang nhắm đến Build.

Bên này trợ lý lo lắng nát tâm, bên kia nghệ sĩ chỉ lo nhào đến khu vực fan xếp hàng để chào hỏi, hết chụp ảnh rồi lại làm trái tim, má lúm đồng tiền khoe đến chói mù mắt không hề phòng bị. Thie thở dài, đồng hồ điểm còn mười phút nữa bắt đầu sự kiện liền nhanh chóng kéo bạn nhỏ ríu rít hỏi thăm sức khỏe mọi người vào phía sau sân khấu.

Có vài người mang theo máy ảnh cỡ lớn, đèn flash nháy liên tục, trong đám đông, ai đó cúi thấp đầu, im lặng đứng hòa vào dòng người.

Mọi thứ diễn ra đúng trình tự của ban tổ chức, sản phẩm được giới thiệu là dòng trang sức đang thịnh hành, vì màu sắc chủ đạo tím – xanh, mỗi fan đến mua hàng đều được nhận chữ ký cùng món quà nhỏ là chiếc khăn thiêu tay tinh xảo cùng màu. Build Jakapan Puttha, gương mặt đại diện bận rộn luôn tay ký tặng, trong quá trình còn không quên giao lưu với từng fan một. Em nhận ra vài bạn nhỏ đi theo em từ những ngày đầu, vài người bật khóc vì quá lâu rồi mới được gặp em.

"Không khóc nữa nhé, mình hứa sẽ không biến mất, nhé, khóc đau mắt lắm ý.." – Dùng khăn tay dịu dàng chạm lên má một bạn khóc đến mức mắt đỏ hoe, có đôi khi em chẳng rõ mình quyết định làm người nổi tiếng là đúng hay sai, nhất là khi những người cho em rất nhiều tình cảm cứ phải đau lòng liên tục thế này.

.

"Mình ký vào đây nhé. Bạn tên là gì?"

Người đối diện đặt hộp trang sức lên bàn, gương mặt bị che khuất gần hết nên khó lòng nhận ra có phải người em từng gặp hay không.

"Ừm, mình xin lỗi, nhưng bạn cho mình xin tên để ký vào nhé! Hay mình chỉ cần ký tên thôi ạ?"

"Cậu không nhớ sao? Tên của tôi."

Người đối diện ngẩng đầu, khi hai mắt chạm nhau. Build ngẩng người, không tin được rằng sau bốn năm em vẫn có thể nhớ chính xác tên người đó. Hoặc nói đúng hơn, là ác mộng cả đời sẽ theo em mỗi khi nhớ lại khoảng thời gian mới vào nghề.

Run run ký tên vào hộp nhẫn, em trả lại cho người nọ, cố giữ bình tĩnh hết sức có thể.

Đội vệ sĩ nhanh chóng đến đưa người nọ rời khỏi hiện trường khi nhận thấy không khí khác thường giữa hai người, trước khi cô gái lớn tuổi dưới chiếc nón đen la lớn đã kịp thời chĩa súng dưới vạt áo, bảo đảm buổi event diễn ra suôn sẻ.

.

Vann check điện thoại lần cuối trước khi tắt máy. Cô cùng đoàn thư ký đang ổn định chổ ngồi cùng ngài chủ tịch bay sang Pháp tham dự buổi bàn giao chi nhánh mới. Quý ngài buổi sáng đưa phu nhân tương lai đến nơi làm việc xong, nhanh chóng về công ty họp rồi lại khởi hành đến sân bay, cả quá trình di chuyển công việc không ngơi tay được phút nào.

Thế nên, khi tin nhắn cuối cùng được gửi đến sát giờ máy bay cất cánh. Vann nhíu mày, bước đến ghế của chủ tịch nhà mình báo cáo.

.

Build Jakapan ngồi trên chiếc Sedan dưới tầng hầm khu mua sắm, kế hoạch từ đội trưởng đội vệ sĩ đưa ra, em ngồi xe khác rời khỏi đây, chiếc xe ban đầu Thie chở em đến sẽ có người khác chạy về hướng công ty.

"Phi uống chút nước ấm đi ạ, tầm năm phút nữa khi xe bên kia đi xa, tụi mình sẽ di chuyển cùng hai đội vệ sĩ vừa được gửi đến."

Thie đưa sang ly nước ấm, người bị đưa đi bằng cách nào đó đã lẫn vào đám đông biến mất. Trích xuất camera cùng với gương mặt tắng bệch của Build cũng đủ để Thie nhớ lại nhân vật lúc nãy là ai.

Người đầu tiên đưa ra đề nghị chu cấp cho Build khi em mới chân ướt chân ráo trở thành người mẫu ảnh.

Mặc dù đã từ chối bao lần, cũng như tìm cách trốn tránh, nhưng quyền lực cùng sự điên loạn của  kẻ không bình thường đủ khiến nghệ sĩ nhà em lao đao thời gian không hề ngắn. Hoặc nói đúng hơn, sau đó đã dính cả tá tin đồn không được thanh minh.

Build Jakapan ngồi ghế sau im lặng từ lúc kết thúc event, giữ nguyên tư thế cúi mặt, em nghĩ mình đã rất mạnh mẽ để vượt qua mọi chuyện, và hình như em đã sai. Có bao người quên được lúc bản thân bị nhục mạ, vấy bẩn cùng bị đối xử bất công mà không để lại bóng đen cho đến cuối đời?

Cửa kính bị gõ từ bên ngoài, đội trưởng đội vệ sĩ ra hiệu đoàn xe bắt đầu xuất phát, cửa kính được phủ lớp màn đen giúp bên ngoài không nhìn vào được, Thie từ bên cạnh ôm em, căng thẳng suốt quá trình di chuyển. Con bé không rõ cả hai sẽ về chung cư, công ty hay nhà của ngài chủ tịch vì dạo này ngôi sao nhà em đã cuốn gói theo trai. Vậy cho nên, điểm đến mới làm cả hai ngơ ngác.

Bible Wichapas liên tục kiểm tra từng đoàn xe lướt ngang, đến khi thấy bé mèo tròn tròn được hộ tống xuống khu vực đỗ xe bay quốc tế, con tim buộc vào sợi chỉ nối với quả chuông đồng mới nhẹ nhõm. Đón lấy em vào lòng, dẫn đến phòng chờ cho khách VIP.

.

"Sao khun vẫn chưa bay ạ?" ,Build Jakapan níu cánh tay đang đỡ lấy mình, vừa đi vừa hỏi. Theo lịch trình, giờ này hẳn đã bay khá lâu rồi chứ?

Bible Wichapas dìu em ngồi xuống sopha, thư ký bưng khay trà nóng đặt lên bàn sau đó bị Vann vẫy tay ra ngoài đứng gần cửa.

"Tôi đổi sang chuyến bay kế tiếp." – Người nọ áp hai má em, lo lắng quan sát gương mặt vẫn chưa lấy lại thần sắc bình thường, đau lòng hôn lên mái tóc chải chuốt kỹ càng, hôn lên má đào còn nguyên lớp má hồng ửng nhẹ. – "Đi công tác cùng tôi nhé, tôi sợ bóng tối, cũng sợ lạ giường, mà không ngủ thì không xong việc nổi."

Câu nói đùa quá sức vô lý, Build Jakapan nhìn thẳng vào đôi mắt luôn cứng nhắc cùng điềm đạm của người nọ, không hợp hoàn cảnh mím môi cười, lúm đồng tiền vừa hiện rõ đã bị hôn lên.

"Tôi nói thật đấy." – Quý ngài vòng tay ôm trọn em nhỏ vào lòng, để em tựa vào bả vai, đung đưa người qua lại đôi chút, - " Tôi mua thêm vé cho em nhé, trợ lý của em được đưa về công ty trước rồi, sẽ có vệ sĩ đi cùng suốt ngày."

Ngưng một lát, cảm nhận được đôi tay em nhỏ vòng quanh eo mình, quý ngài thở dài hạ thấp giọng, nhắm mắt ra hiệu cho Vann và hai thư ký đang đứng chờ nhiệm vụ.

"Em không cần miễn cưỡng đồng ý, nhưng cho tôi đưa em về nhà rồi mới đi nhé. Nếu không ngủ được tôi sẽ gọi cho em. Lúc đi ngủ không cần để chuông. Tôi thức làm việc biết đâu lại được mau về."

Làm sao Build không nghe ra nửa phần trêu chọc, nửa phần dụ dỗ trong câu làm nũng từ người nọ. Cố tình em lại không nỡ từ chối, rõ ràng là bảo hộ em, không nỡ để em một mình, lại làm như bản thân là trẻ nhỏ cần em dỗ dành mới chịu đi làm.

.

.

Chuyến bay kéo dài mười ba tiếng,  tiếp viên đến từng ghế khoang thương gia phục vụ đồ ăn thức uống. Build đâu dự tính trước mình sẽ xuất ngoại nên trên người ngoài bộ quần áo mặc từ sự kiện đến và chiếc balo chỉ có giấy tờ  kèm điện thoại di động. Bible Wichapas đặt hai vé cạnh nhau, nhờ nhân viên kéo xuống vách ngăn, gọi hai phần mỳ ý cùng đồ uống nhẹ.

Máy bay cất cánh mười lăm phút, Bible Wichapas đợi nhân viên phục vụ mỳ xong liền đóng cửa hai bên, bưng toàn bộ ly, đĩa qua bàn ăn trước mặt.

"Em sang đây, ăn chút rồi hẳn ngủ."

Dù ngồi ghế thương gia nhưng vẫn là trên máy bay, diện tích không đủ hai người chen chúc. Build chần chừ từ chối. Quý ngài duỗi thẳng chân, dứt khoác kéo bé mèo bên cạnh để em ngồi trực tiếp lên đùi, khóa lấy vòng eo.

"Như vầy, như vầy Khun làm sao dùng bữa được ạ."

"Vậy em đút tôi." , Hôn chóc lên đôi môi đỏ mọng, Bible Wichapas rút khăn giấy ướt bên cạnh, lau tay lau mặt người đòi về chỗ. "Chốc nữa tôi nhờ nhân viên mang mỹ phẩm giúp em tẩy trang nhé. "

Bé mèo ngoan ngoãn để người nọ lau đi son phấn, dùng nĩa xoắn mì, cẩn thận dâng tận miệng quý ngài. Chỉ trách ai đó đùa dai, ngậm miệng không chịu mở.

"Khun ăn đi ạ."

Cái người theo lời mẹ Wichapas lúc nào cũng bày ra dáng vẻ thờ ơ với mọi thứ trên đời, giờ này dùng ngón trỏ chạm vào má ra chiều muốn được hôn, bé cưng của quý ngài hết cách đành nhắm mắt chu môi, chạm như không chạm lên nơi được chỉ định. Cực chẳng đã mới đút xong một miếng.

Người là ghẹo gan số một, trên trời hay dưới đất đều tìm cách chiếm hời. Build Jakapan bĩu môi nhìn ngón tay ai đó chạm vào đôi môi cố nén cười. Quý ngài lịch lãm kiệm lời của em đâu mất rồi, cái người đòi em hôn khắp nơi này là ai em không biết.

"Khun lớn rồi, tự ăn đi ạ."

Đấy, chọc cho dỗi đến là thương. Tay người nhỏ tuổi giữ em không cho di chuyển, ôm chặt vào người. Lồng ngực truyền đến tiếng cười trầm thấp khi gương mặt ai đó áp vào.

Bible Wichapas ngẩng đầu hôn lên khóe môi còn vương nét giận hờn, thành thật thú nhận:

"Đừng giận nhé, tại em dễ thương quá, tôi không cố ý đâu."

.

Máy bay cất cánh một giờ hai mươi phút, cô tiếp viên xinh đẹp gõ cửa muốn dọn dẹp bữa ăn. Ấy vậy mà hai hành khách nào đó chỉ ngồi một ghế, đã vậy vị khách nhìn nhỏ tuổi hơn còn đang ngồi trên đùi người còn lại liên tục nghiêng đầu tránh né. Cuối cùng vòng hai tay quanh cổ người đang cầm nĩa quấn mỳ, trốn ra sau gáy.

Tiếp viên hàng không được truyền miệng là nghề làm dâu trăm họ, cảnh tượng nào mà chưa thấy qua, chỉ riêng hình ảnh vốn chỉ có trong mấy quyển đam mỹ, boylove như thế này thì lần đầu mới được chứng kiến. Giữ sự chuyên nghiệp, cô tiếp viên hắn giọng báo hiệu sự hiện diện của bản thân, mỉm cười hỏi rằng có thể dọn bàn ăn cùng với lấy chăn cho bọn họ.

Build Jakapan cứng người khi phát hiện mình đang ở tư thế không thích hợp với nơi công cộng, cơ mà giờ chui ra đối mặt em lại không có gan. Bible Wichapas xoa đầu bé mèo con bám chặt lấy mình, gật đầu chờ dọn dẹp.

"Khun cho Build về chỗ đi ạ, Build muốn ngủ."

Bible Wichapas cầm chăn đưa tới, phủ lên cả hai. Tay vuốt ve đốt sống lưng người giờ đang mệt mỏi ngã lên vai trái của quý ngài, dỗ dành:

"Bé cưng ngủ bên đây nhé." – Cầm lấy tay em hôn lên từng tất da tất thịt. Hôn dần lên cổ tay bé tí, dọc theo cánh tay trắng muốt, hôn lên bả vai cách lớp áo thun, hôn xương quai xanh gồ lên sát cổ áo. Cuối cùng là ngậm lấy môi trên mút mát dịu dàng, người nọ như kẻ đói khát lâu ngày ăn lấy ăn để mỹ thực, vốn muốn nuốt trọn vào bụng lại tiếc rẻ mà nhấm nháp từng phần, môi dưới nào được bỏ qua, nhân cơ hội em mở miệng, tiến vào thăm hỏi từng chiếc răng xinh đẹp.

Build Jakapan bị cuốn theo tiết tấu chậm rãi lại nồng nhiệt, đến khi không thở được nữa liền rên lên khe khẽ, tay đập vào lồng ngực ai kia ra hiệu đòi giải thoát.

Bible Wichapas luyến tiếc rời đi, đuổi theo hôn thêm vài lần lấy đi sợi chỉ bạc kéo dài bên mép mèo con.

Em nhỏ bị hôn đến rã rời dựa vào người quý ngài hít thở, mắt lim dim chực chờ say giấc.

Chủ tịch tập đoàn Wichapas Sumettikul đặt chân xuống sân bay quốc tế Paris, hành lý có người đẩy hộ, trên tay bận bế ai đó trùm áo khoác lớn hơn một cỡ. Vann đi bên cạnh, tranh thủ mở cửa xe len lén liếc nhìn, sau đó kịp thời cập nhật tình hình cho hội những nô tì của tư bản.

- BUILD JAKAPAN PUTTHA
XINH ĐẸP TUYỆT TRẦN -

-          Đáp án: môi phu nhân sưng đến thảm thương nên phải trùm áo.
-          Thì lúc trên máy bay đó, tư bản hôn quá nhiệt tình, tui ngồi ghế sau nghe rõ mồn một tiếng hôn 😧😔, đeo tai nghe mới ngủ được chút xíu.
-          Âm thanh hôn lofi cực chill 😌, may mà khoang thương gia đoàn mình bao trọn.😢😢
-          Lúc tui đến gấp chăn giùm tư bản, bé cưng của tư bản ngủ quá trời ngon. Chỉ là huhu mắc gì người ta ngủ mà ổng còn hôn, tui vừa ngại vừa muốn xem á.🙂🫣
-          Ý là bay mười ba tiếng mà chụt chụt không ngừng nổi quá mười lăm phút 😒😒, tư bản chỉ cần hôn không cần ngủ hả?
-          Tui lo lắng cho bé cưng của tư bản quá, lúc nãy tư bản không cho đặt thêm phòng. Thì là vậy đó
👉👈
-          Thắng gấp! tui bắt đầu tưởng tượng mấy thứ không trong sáng rồi này 🤌🤫

Khách sạn được thuê gần với công ty chi nhánh. Bible Wichapas đặt mèo nhỏ nhà mình lên giường, vỗ về em ngủ tiếp liền thay quần áo ra ngoài cho kịp. Em nhỏ vừa trải qua một ngày dài thật dài, quý ngài chọc em cười rồi lại chọc em dỗi cả chuyến đi. Không còn thời gian để nhớ đến sự kiện đã xảy ra buổi sáng. Quý ngài vừa đi, đội vệ sĩ nhanh chóng vào vị trí canh gác toàn bộ tầng trên cùng, bất khả xâm phạm.

Phía bên kia đại dương, toàn bộ nhân lực đội cảnh vệ làm việc hết công suất tìm người. Chưa đến mười tám giờ đã gửi fax sang toàn bộ thông tin cần thiết.

Bible Wichapas thật tâm muốn biết là ai dưới mí mắt mình dám động đến bé cưng.

.

.

P.S: Hello, đây là mình và chút đính chính rằng chương này vốn được lên plan và viết xong lâu rồi, không hề liên quan đến những sự việc đã xảy ra. Nên là lúc quyết định post lên mình chần chừ khá lâu.

Mình vẫn sẽ tiếp tục hoàn thành PDA nên đừng lo nhé, mình không drop bất kỳ đứa con nào của mình hết. Chỉ có lúc chỉnh sửa chi tiết và công việc bận rộn nên sẽ lâu hơn thôi ý.

Anyway mọi người nhớ giữ sức khỏe và cố gắng giữ tinh thần tích cực nhé. Mình cảm ơn vì đã đọc, comt và bình chọn sao cho mình.

See ya soonn ✨🤍

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro