Chap 1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hậm hực ném chiếc cặp vào góc nhà, Build mệt mỏi thả phịch người xuống sofa. Cuối cùng thì cũng mất việc, công việc thứ 2 trong tháng này và cũng là thứ 5 trong quý, thứ 8 trong năm của anh. Nếu như có hỏi danh xưng gì phù hợp nhất để đặt cho Build, thì chắc chắn đó sẽ là ông hoàng nhảy việc.

Rõ ràng sáng nào đi làm cậu cũng lật lật giở giở mấy tờ lịch treo tường, chắc chắn rằng hôm ấy là ngày đẹp phù hợp cho mấy việc động thổ an táng mới yên tâm bước chân phải ra đường để đi đến công ty. Thế quái nào vẫn cứ là "từ mai cậu không cần đến đây đi làm nữa".

Nghe lần đầu thì đúng là có 3 phần chán nản 7 phần thương tâm thật, nhưng nghe nhiều rồi thì thấy chai lì hẳn, chỉ có thể về nhà trút giận lên mấy đồ đạc trong phòng cho bõ tức. Gọi là nhà nhưng cũng chỉ là một căn hộ mua trả góp chật chội đến đáng thương nằm ở rìa trung tâm thương mại.

Ra trường đã gần 4 năm trời, nhảy việc còn lẹ hơn cả bước nhảy alpha của mấy con tàu vũ trụ trong truyện Doraemon, Build vẫn chưa thể có được cuộc sống như ý muốn chứ đừng nói là kiếm tiền báo hiếu cha mẹ.

Mãi mới tìm được một công việc phù hợp với chuyên ngành của bản thân ở một công ty truyền thông có tiếng thì cuối cùng lại vì cãi nhau với quản lý mà quay về con số 0. Trước khi hùng hùng hổ hổ xách cặp đi còn bị chó của bảo vệ tòa nhà lùa cho chạy vắt chân lên cổ.

Nói đi cũng phải nói lại, Build suốt ngày bị đuổi việc cũng vì cái tính tình cổ quái cộng thêm cái miệng tía lia nhiều chuyện của cậu, được lòng người này nhưng lại mếch lòng người khác.

Đồng nghiệp ai ai cũng yêu quý cây hài dí dỏm, nghệ sĩ hài ưu tú Build Jakapan nhưng chẳng ông bà quản lý nào lại mê nổi cái cậu nhân viên lúc nào cũng khám phá ra mấy cái bí mật trời đày của họ.

Đơn cử như vị quản lý đeo cặp kính cận mà Build áng chừng phải dày như cái thớt nhựa cậu mới mua ở siêu thị tuần trước, đòi sa thải cậu chỉ vì cậy vô tình biết chuyện bà ta xì hơi hơn 15 lần trong 1 buổi sáng.

Mặc dù Build đã giải thích rất rõ là trung tiện rất tốt cho đường tiêu hóa, giảm đầy hơi chướng bụng, đào thải chất độc, rằng con cún nhà hàng xóm của cậu ngày nào cũng xì hơi cả chục lần vẫn sống khỏe mạnh nhăn răng, thiếu điều tôn xì hơi lên làm dấu hiệu của thịnh vượng an khang, hai hàng lông mày của mụ quản lý vẫn nhăn lại như một chùm sâu róm, lỗ mũi thở phì phò, miệng rít ra một hơi "ngày mai đừng để tôi thấy cậu xuất hiện ở công ty này thêm một lần nào nữa".

Và thế là hết, đồng nghiệp nhìn cậu thương cảm xót xa, nhưng trong mắt Build thì còn nhìn thấy cả mấy tia nhịn cười đến mức chỉ cần bung xõa ra là bục chỉ vết khâu ruột thừa.

" Anh lại nghỉ việc đấy à? " - Câu nói quen thuộc của má Puttha mỗi khi gọi điện thoại cho con trai vào giờ ăn tối.

" Mẹ nói vậy thì lại đề cao con quá, con của mẹ là bị đuổi việc, lần thứ 2 trong tháng..."

" Lần thứ 5 trong quý và lần thứ 8 trong năm chứ gì? Tôi ghi vào sổ những lần anh nghỉ việc cũng gần đều bằng mấy bà hàng xóm ghi bạch thủ lô rồi đấy. Thế nào, lần này là vì cái gì đây? " - Giọng điệu chán nản hơn cả trượt lô của mẹ Puttha dội vào tai Build nghe như cải lương vọng cổ.

Sau khi kể sơ qua một lần nữa câu chuyện dở khóc dở cười cho mẹ, Build nhận lại từ đầu dây bên kia một sự im lặng khác thường. Không lâu sau đó, giọng cười khùng khục rồi ha hả dữ dội vang lên, là tiếng cười gà mổ di truyền mà đến đời Build Jakapan Puttha vẫn không hề mai một.

" Ngốc quá, há há, anh phải, há há, bảo con mụ đấy rằng, mai em quay lại biểu chị một rổ khoai lang rồi em nghỉ hẳn. Vừa lòng chị gái luôn."

Cuối cùng Build cũng hiểu cái tính cổ quái của mình từ đâu mà ra, đang hy vọng kiếm tìm niềm an ủi từ ba thì ông Puttha ở đâu để vào:

" Chị chê thì biếu chị một cân hạt mít luộc đã có tâm bóc vỏ. Ăn gì bổ nấy, há há."

Một đấm thì thiếu mà hai đấm thì thừa, hai ông bà Puttha thi nhau công kích cậu con trai vừa bị đuổi việc chán chê xong thì bắt đầu nghiêm túc giáo huấn.

" Đùa thế thôi, nói anh đi làm băng chặt cái miệng lại thì không nghe, người ta xì hơi chứ kể cả có thả bom nguyên tử mà vẫn chừa cho anh đường sống thì anh cũng nên biết điều mà im lặng làm việc chứ. 26 tuổi đầu rồi cứ lông bông mãi thế, ba mẹ đâu còn trẻ mà cứ suốt ngày phải lo lắng cho anh."

" Con biết rồi, ba mẹ nghỉ ngơi sớm đi ạ."

" Anh còn một cái deadline nữa là lập gia đình trước 30 tuổi anh còn nhớ không? Chẳng gái thì trai, không phải quái thai 12 con mắt là được, dẫn về nhà cho ba mẹ sớm để chúng tôi yên tâm dưỡng lão, già rồi không còn răng nhai kẹo đâu mà anh cứ chơi trò cao su mãi."

" Vâng vâng ba mẹ nghỉ sớm đi cho rằng chắc khỏe. Con đi tìm việc mới đã, có tin vui sẽ báo cho hai người. " - Nhắc tới lập gia đình, toàn thân Build nổi đầy gai ốc, phải tìm cách lảng tránh chủ đề nhạy cảm này ngay mới được.

" Lần này mà thành công đi làm thì nhớ kĩ, chỉ cần người ta chưa lăn đùng ra xỉu thì chuyện gì cũng không liên quan đến anh. Chăm chỉ làm việc, cuối tuần về nướng khoai với mẹ."

Nói Build không áp lực là nói dối. Cậu không còn ở cái độ tuổi mà thua là chạy về cầu cạnh mẹ. Năm nào đến Tết cũng nghe họ hàng cô Ba cô Tư kể chuyện, khoe con trai mua được nhà lầu, con gái lấy chồng thẩm phán, cháu gái nhà bà dì của hàng xóm của anh họ làm giám đốc ở công ty quốc tế lương tháng cả nghìn đô.

Kể cả những mối quan hệ chỉ có chút dính líu liên quan như sợi chỉ vướng trên áo choàng cũng được họ đem ra tán gẫu, xuýt xoa, cốt là để kín đáo chì chiết mẹ Build kém cỏi, có đứa con lớn tướng vẫn bát nháo bốn phương, không có việc gì ra hồn, đến cả chuyện kết hôn cũng không báo đáp đàng hoàng được cho cha mẹ.

Build càng áp lực, lại càng nhiều chuyện lắm lời, vì cậu biết cha mẹ vốn không muốn tạo cho cậu áp lực, nên anh cũng phải luôn tỏ ra hoạt náo vui vẻ để cha mẹ nhìn cậu yên lòng.

Cơm nước, việc nhà xong xuôi, Build theo thói quen ngồi thừ người trước máy vi tính khoảng 30 phút trước khi click vào mấy trang tìm việc làm mà anh đã thuộc lòng đến từng dấu chấm. Nhiều khi anh cũng tự hỏi, bản thân tốt nghiệp không phải loại xuất sắc thì cũng là loại giỏi, CV xin việc lúc nào cũng được đánh giá cao mà tại sao lại dễ dàng bị sa thải còn nhanh hơn cả lật bánh tráng.

Thế nhưng vừa lục tìm trong trí nhớ cũ kĩ ra mấy gương mặt đỏ như xôi gấc khi cùng anh ở công ty đấu khẩu, Build lại thụt đầu vào trong cổ áo sâu hơn một chút, không còn nổi ý chí thắc mắc tò mò. Đúng là họa từ miệng mà ra, phải tham khảo mấy công ty mà quản lý không có tiền sử về kích động thần kinh mới được, như thế sẽ chắc chắn hơn là chuyện anh quản chặt được cái miệng của mình.

Đời người không thiếu những chuyện hay ho, thậm chí là hay họ đến vô lý, có tính kì ảo không kém gì việc con ngỗng đẻ ra trứng vàng. Mà trứng vàng ở đây chính là một công việc hết sức kì lạ Build vừa lướt thấy ở trên màn hình. "Làm bạn với con trai chúng tôi, lương XXXX USD/tháng". Yêu cầu cũng quái đản không kém: Nam giới từ 24-26 tuổi. Con trai của mấy người nhà giàu này mới sinh nhưng không thích sữa mẹ mà thích mấy cậu trai quá tuổi dậy thì như Build hả?

Nhìn dãy số điện thoại hiển thị ở mục chat riêng tư, trí não Build mơ hồ xẹt qua những hình ảnh buôn bán nội tạng người trưởng thành hay bắt cóc nam giới về làm thí nghiệm biến người thành búp bê trong mấy bộ phim kinh dị.

Hai tế bào mang tên tò mò và sợ hãi đánh nhau loạn xạ trong đầu anh và cuối cùng con tò mò hình như chơi ăn gian dùng vũ khí hạng nặng nên đã chiến thắng con sợ hãi, thành công khiến Build đặt tay vào bàn phím điện thoại và gọi cho đôi vợ chồng nhà giàu kì quặc kia. Nếu biết trước quyết định này sẽ khiến cuộc đời mình hoàn toàn rẽ sang một hướng khác, liệu Build có làm như thế này không?

Tưởng tượng nhiều quá cũng không tốt, qua giọng nói có thể thấy cặp vợ chồng nọ vô cùng chân thành. Con trai họ có bệnh về tâm lý, sống khép kín và rất khó tiếp cận kể cả là người thân. Đăng tin tuyển dụng trên web đã lâu nhưng hình như ai cũng nghĩ là lừa đảo nên không dám liên hệ.

Lúc đầu nghe đến đây Build đã định chùn bước, người bình thường nói chuyện với cậu đã muốn hóa điên huống gì người điên từ trong máu, sợ rằng chưa kịp báo hiếu mẹ cha thì ông bà Puttha đã phải đến nhà người ta cúng chiêu hồn cậu về mất. May mà hai người kia có giải thích bệnh tâm lý ở đây không phải giống mấy kẻ thích nhặt lá đá ống bơ ở bệnh viện tâm thần mà Build hay nhìn thấy.

Họ muốn con trai có người bầu bạn, nếu có bất kì sự thay đổi tích cực nào thì tiền lương hoàn toàn có thể tăng lên gấp 2 gấp 3. Build trong lòng thầm mắng người giàu toàn là kẻ điên nhưng miệng không cản được mà thốt ra ba từ "cháu sẽ thử".

" Được vậy thì tốt quá. Gia đình đã thử nhiều phương pháp tìm kiếm nhưng mãi đến bước này mới gặp cháu, coi như là cũng có duyên. Cháu có thể đến thử việc từ ngày mai nhưng tuyệt đối đừng cho thằng bé biết mục đích cháu đến làm gì nhé."

" Dạ, mà cho cháu hỏi em nhà mình bao nhiêu tháng tuổi rồi ạ, còn bú bình không? Đêm có quấy không ạ? " - Trong lòng Build còn rất nhiều câu hỏi như "nửa đêm có cầm dao đứng ở đầu giường ngủ không?" hay "có thường nhìn người ta cười quái dị không?"

" Haha cháu vui tính quá. Bible 24 tuổi rồi, thằng nhỏ đang làm luật sư ở văn phòng Luật quốc tế."

Nuốt lại hai chữ "mẹ kiếp" vào trong, Build kiên nhẫn hỏi tiếp.

" Tại sao lại không cho biết mục đích cháu đến ạ? Rồi nếu giữ bí mật thì em ấy sẽ biết đến cháu với vai trò gì?"

" Cứ coi như là người họ hàng xa đi. Cháu mà giúp Bible ra ngoài hẹn hò được cho chúng tôi nữa thì tốt quá. Trước mắt là như thế, có gì thắc mắc thêm thì cứ liên lạc cho chúng tôi nhé."

Build lịch sự cúp điện thoại. Thì ra cái câu mà bạn anh hay up lên story "nhận trông giữ các bé trai từ 18-25 tuổi" là có cơ sở.






__
17.11.2022

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro