Chap 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Cả ngày hôm đó, Bible đi làm mà cũng như không. Thậm chí chỉ đặt tay lên ký một chữ thôi hắn cũng không làm được, trong đầu thì loạn cào cào bởi những suy nghĩ, còn trong lòng thì bị đau đớn giày vò. Thật ra điều đau đớn nhất trong tình yêu không phải là người ấy không biết mình yêu, mà là người ấy vẫn biết, nhưng lại chỉ xem mình là bạn.

Tối hôm qua hắn cứ tưởng mình có thể cùng Build Jakapan hòa làm một, cùng cậu sống một cuộc đời tràn đầy hạnh phúc. Thậm chí trong mơ hắn còn tưởng tượng ra một tương lai tươi sáng, viễn cảnh đó khiến hắn cảm thấy cả người tràn đầy sức sống, vạn vật trên đời không còn ý nghĩa nữa, chỉ cần cậu, duy nhất mình cậu mà thôi.

“Giám đốc, ngài ăn một chút gì đi.” Liris ở công ty thì gọi hắn là giám đốc, ở ngoài thì gọi là Ngài Sumettikul.

Bible  khoát khoát tay, ý bảo mang thức ăn xuống.

Liris nhìn khay thức ăn, chân không tự chủ mà bước lại gần hắn hơn: “Giám đốc, nếu ngài không ăn thì thân thể sẽ bị ảnh hưởng.”

“Mang xuống đi, không đói.” Bible ngửa cổ dựa lên ghế, nhắm hờ mắt.

Liris biết không thể ép hắn, cho nên lui xuống. Bên ngoài, thư ký Lia và trợ lý Lord đứng chờ, thấy anh đi ra thì hỏi:

“Sao, ngài ấy không ăn?” Lia đón lấy khay thức ăn.

“Ừ, cô mang xuống đi.” Liris nói với giọng chán chường.

“Tôi nên đi mua gì đây? Cháo tổ yến? Hồng sâm? Canh gà hầm?” Lord liệt kê.

“Thôi khỏi, ngài ấy sẽ không ăn đâu.”

“Vậy tôi đi khuấy sữa.” Lord đã làm cha, cho nên mấy việc này rất thạo.

Vài phút sau, Liris mang vào một ly sữa. Bible lúc này đang nói chuyện điện thoại.

“Mỗi ngày đều gặp nhau à?”

“Bao nhiêu phút?”

“Cái gì? Khách sạn?”

Bible tắt máy, đập mạnh tay xuống bàn. Build cùng cô gái kia đi khách sạn? Đột nhiên hắn nhớ tới lời nói ban sáng của cậu: “Là đàn ông, tôi hiểu mà.” là có ý nghĩa gì. Thì ra cậu cũng thường xuyên lên giường với cô gái kia.

Mọi chuyện tựa như một dòng thác liên tục đổ xuống, hắn mệt mỏi, bực tức, đau khổ, thất vọng…bao nhiêu cảm xúc tiêu cực bủa vây.

Mọi chuyện tựa như một dòng thác liên tục đổ xuống, hắn mệt mỏi, bực tức, đau khổ, thất vọng…bao nhiêu cảm xúc tiêu cực bủa vây.

Liris đưa đến ly sữa, hắn cầm lấy uống một hơi cạn sạch. Cổ họng hắn bây giờ rát buốt, cả người bốc hỏa, nếu không dập lửa thì chắc hắn sẽ bị chính cảm xúc của mình thiêu rụi mất.

Liris biết bây giờ có nói gì cũng vô dụng, vì thế lui ra.

————

Buổi tối, Bible ngồi ăn cơm một mình. Mặc dù không có chút khẩu vị nào, nhưng hắn vẫn cố gắng ngồi xuống, nhẫn nại nhai nuốt. Bà Sumettikul gọi điện ép hắn ăn cơm, hắn không ăn bà sẽ đến đây.

Tình trạng của hắn bây giờ rất thảm hại, sợ bà đến sẽ trông thấy vẻ nhếch nhác của con trai. Build không chỉ hành hạ tâm trí hắn, còn hành hạ cả thể xác hắn nữa. Biết chuyện không bao lâu mà hắn đã thành cái dạng “người không ra người, quỷ không ra quỷ” này rồi.

Tối nay Build về vào lúc 21h, cũng không ăn cơm, về đến liền lên phòng tắm rửa rồi nằm xuống. Nhưng chưa chịu ngủ, còn mở điện thoại ra nhắn tin nữa.

Bible nằm bên cạnh cậu, dĩ nhiên giờ này hắn vẫn chưa ngủ, hay nói đúng hơn là hắn đã bị mất ngủ suốt một tháng nay rồi. Hắn biết bây giờ cậu đang rất vui, cùng người con gái mình yêu gặp gỡ, còn trò chuyện vui vẻ. Đời là thế sao, hai người hạnh phúc thì sẽ có một người đau.

“Build …” Giọng hắn vang lên trong đêm tối tĩnh mịch, dù rất trầm thấp nhưng lại rõ ràng.

“Cái gì? Làm hết hồn.” cậu vốn đang hí hoáy nhắn tin, không gian yên ắng đột nhiên vang lên một giọng nói, đương nhiên phải giật mình. Mà điều đáng để giật mình chính là việc cậu nghĩ hắn đã ngủ, nên mới tự nhiên nhắn tin với Sami.

“Em có bạn gái rồi sao?” Câu này lẽ ra phải hỏi từ lâu, nhưng chẳng hiểu tại sao đến giờ hắn mới nói. Có thể là, bây giờ hắn mới can đảm nói, hoặc mọi thứ đã vượt qua giới hạn chịu đựng của hắn.

Build khẽ giật mình, nhưng rất nhanh trấn tĩnh lại, đáp: “Ừ.”

“Tại sao không nói?” Âm lượng hơi lớn hơn ban đầu.

“Ủa, sao phải nói chứ?” Câu này rõ ràng là nói bừa, nói càn. Bởi cậu biết rằng cậu nên nói cho hắn hay chuyện này ngay từ đâu.

“Tôi đối với em chẳng là gì sao? Không là gì hết sao?” Bible hỏi cậu, lại tựa như hỏi chính mình.

“Anh không là gì, cũng chẳng thể là gì của tôi cả.” Build lạnh giọng đáp.

“Ở chung lâu như vậy, em không có chút cảm giác gì với tôi sao?” Bible cố nén sự rã rời trong từng câu nói. Đã hết hi vọng rồi.

“Tôi là thẳng, chỉ thích phụ nữ. Cũng như anh ngay từ đầu đấy, có thích tôi đâu. Thì tôi cũng như vậy đấy.” Build dửng dưng đáp.

“Vì cô gái kia sao?” Giọng nói đã có chút khó kiềm chế.

“Cô ấy là bạn gái của tôi, cùng tôi trải qua rất nhiều chuyện, là người quan trọng nhất với tôi. Cho nên anh không cần hỏi thừa.”

Bible khó khăn nhịn xuống cảm giác đang trào dâng trong lồng ngực. Hắn siết chặt tay mình. Cứ nghĩ còn có thể cứu vãn, nhưng bây giờ, mọi thứ hắn muốn đã là điều không thể nữa rồi.

—————–

Mấy ngày sau, Bible bị ngất xỉu ở công ty, phải nhập viện truyền nước. Các nhân viên nữ xầm xì với nhau chuyện giám đốc “lao lực quá độ” với mấy cô nàng ở bên ngoài nên sức khỏe kém, vì thế khi đến bệnh viện thăm thì toàn mua mấy thứ “bổ thận tráng dương”, khiến Bible dở khóc dở cười. Hắn ước gì mình bị như vậy vẫn còn tốt hơn là bị tâm bệnh dằn vặt như bây giờ.

Ông bà Sumettikul dường như đã phát hiện ra điều gì đó, khi đến bệnh viện thì hỏi đông hỏi tây hắn, muốn chính miệng hắn nói ra. Có điều sao có thể dễ dàng nói ra được, vì thế ông bà quay sang hỏi Liris.

Liris định giấu, nhưng không thể, cho nên lựa lời mà nói riêng với ông Sumettikul. Ông im lặng hồi lâu, chỉ vài phút thôi mà nhìn như ông già thêm mấy tuổi.

“Là tại ta. Là ta sai.” Ông Sumettikul thở dài.

Liris định an ủi ông, lại không biết phải an ủi thế nào. Lát sau, ông Sumettikul nói tiếp:  “Chăm sóc cho Bible, để ý nó kỹ một chút, ta sợ nó xảy ra chuyện không hay. Cậu cứ tiếp tục giấu đi, coi như ta không biết chuyện này vậy.”

Giờ ông không thể mắng Build , cũng không thể ép hắn ngừng yêu cậu. Ông không có cách nào cả, chỉ đành nhìn con trai vì yêu một người không yêu nó mà đau khổ như thế mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro