NGOẠI TRUYỆN 6: LÂM THẾ ƯU.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có người nói tình yêu là ngọt ngào, có người nói tình yêu là cay đắng, có người nói tình yêu chỉ là thứ phù phiếm...Tình cảm không phải là tiền bạc, không thể cầm nắm trong tay, chính vì thế mà có rất nhiều người bỏ lỡ. Lúc nhận ra bản thân yêu Nhất Hiểu Nguyệt, hằng đêm anh bắt đầu tự hỏi, liệu bản thân có như một số người, bỏ lỡ tình cảm của chính mình hay không???

Rồi tình cờ, khi bắt gặp cô ấy đi xem mắt một tên công tử khoai không ra khoai, ngô không ra ngô nọ, trong lòng bất giác có đáp án: Không, anh không thể bỏ lỡ và sẽ không bỏ lỡ...!!!

Lần đầu tiên gặp mặt trong tình cảnh hết sức trớ trêu, nhầm phòng tại khách sạn, lại còn nhằm lúc...nữa chứ. Ban đầu, anh còn tưởng cô gái trước mặt kiếm cớ lấy sự chú ý của anh nên tỏ ra rất khinh bỉ, kể cả khi cô đòi đuổi anh vì lý do đây là phòng bạn cô ấy. Anh tự nhủ: “Chắc con nhỏ này xem tiểu thuyết nhiều quá rồi!!!”

Hic! Ngay cả lần gặp trong thang máy, anh cũng chỉ là thám thính tình hình xem cô gái này muốn gì. Nhưng phát hiện có chút gì đó...không đúng cho lắm. 

Ai ngờ, Trái đất đúng là hình tròn (Tg: Ms biết hả anh zai??? Anh dốt Thiên văn vs Địa lí hả???), sáng ngày hôm sau lại gặp Nhất Hiểu Nguyệt đến phỏng vấn. Ban đầu nhận cô vào làm chỉ vì nghĩ cô cũng giống như mấy đứa hám tiền khác, định khi nào rảnh rỗi thì “ăn” cô. Nhưng sau mấy ngày làm việc anh bắt đầu phát hiện mình đánh giá sai về cô. Nhất Hiểu Nguyệt là người nhát gan. 

Lúc trêu tức cô, bảo cô đi thang bộ xuống lấy khăn tay, rõ ràng là rất tức nhưng mà vẫn ráng cười tươi, chỉ đợi vừa đi vừa nguyền rủa anh. Thực ra, lúc đó thang máy không có bị hư, chẳng qua anh chỉ muốn thử thách cô thế thôi, nhưng...thật thất vọng ghê! 

Ai ngờ, vì trò đùa của anh mà cô ấy gặp rắc rối. Thật có lỗi!!!

Anh không biết mình bắt đầu có tình cảm với cô ấy khi nào, ban đầu cũng thấy cô gái này...là lạ, hơi bị...sao nhỉ??? Giống giống như đột biến gen í!!! (Tg:)

Rồi kể cả lúc đi công tác ở Hàn Quốc. Lúc nghe cô đòi hai phòng, không biết sao mà anh thấy thiệt mắc cười. Nhưng khi nghe cô ấy nói mình cướp nhà băng đi Hàn thì anh nhịn cười không nổi. Anh rất giống nhà băng??? Về sau, khi gặp gỡ cô bạn Cổ Ngân Châu của bà xã mình, anh mới biết hóa ra ngưu tầm ngưu, mã tầm mã là thế này, đột biến gen chỉ có nước chơi với quái vật thôi!!!!

Có một lần, anh từng trêu:

"- Hay là tối nay chúng ta...đi khách sạn nhé??? Yên tâm, tôi sẽ không phụ lòng em đâu, tiền bạc không thành vấn đề!!!

Kết quả, cái người ngày thường nhát gan liền...vả cái bốp vào mặt anh. Trời ơi!!! Còn gì mà là mặt tui nữa hả???

- Lâm Thế Ưu!!! Anh tưởng có tiền là ngon hả? Tôi không phải hạng người tham lam, ham hố hư vinh nha!!!-Cô ấy tức giận.

- Haiz...Kiêu thế! Một đêm thôi đã kiếm nhiều tiền thế mà chê ư?!-Anh bất giác có cảm giác xem thường cô. Kiêu căng lắm vào làm gì???

- Im ngay!!! Tôi không phải hạng con gái lẳng lơ đâu!!!-Cô ấy tức đến mức muốn nhà tới siết cổ cho anh chết luôn.

..."

Lúc đó, anh cứ nghĩ là cô muốn giả bộ, nào ngờ, ngày hôm sau trên bàn làm việc liền xuất hiện đơn thôi việc, người thì mất tăm mất tích. Anh mới biết mình đùa hơi quá trớn!!! Hề hề...

Bất quá, bây giờ cô ấy đã là bà xã của anh rồi!!!!

__________________

Phù!!!! Dài ghê!!!! Cmt nhiệt tình vào đền đáp ta đi nào. Dạo này virut lười lại nhập ta rồi!!! Nên...hehe...nếu ta có trễ chap thì đừng "bạo lực" nhá!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro