✧china . vietnam

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

✧mến gửi, NguyetAnhisme2k11

🖇️bl. 

🖇️chúng ta và những khóm hoa xinh xắn.

                                                                              ✧

tôi từng mang trên mình một khóm hoa camellia pink trong quãng thời gian rất lâu, chỉ để mong có ngày mình sẽ được ôm trên tay khóm hoa carnation general cùng người khác. mỗi lần như thế, thứ chào đón tôi chỉ là carnation purple, hoặc khóm hoa hydrangea  trên tay họ. 

khó hiểu thật, tôi tự hỏi. 

cớ sao tôi phải cầm khóm camellia pink mỗi đêm, còn họ lại cầm lên bó carnation purple mỗi ngày với tôi? 

tôi ôm khóm hoa camellia pink đã héo từ bao giờ, chênh vênh trên con sông với những khóm hoa xinh tươi khác mà trong lòng càng thêm nặng trĩu. con thuyền nhỏ với những khóm hoa carnation yellow cứ liên tục lặp lại. 

đến một ngày, tôi vứt đi khóm hoa camellia pink và ôm trên mình khóm hoa cyclamen trên tay, ngắm nhìn những con thuyền nhỏ cùng những khóm hoa tươi xung quanh mà trong lòng cảm thấy hụt hẫng thêm. tôi khóc, từng giọt lệ rơi lên những khóm hoa, tay tôi run rẫy và rồi lại khóc thêm. đặt khóm hoa lên mặt thuyền, tôi đưa hai tay lên và cố gắng dừng lại những giọt lệ đang rơi trên gương mặt đã gắng ngừng khóc bao lâu. 

"bạn ơi, bạn ổn không?" 

gì vậy? 

tôi lau đi giọt nước mắt đang rơi trên gương mặt. khẽ nhìn sang chiếc thuyền bên cạnh. trên tay người đó là một khóm hoa camellia pink, hệt như tôi. tôi có thể nhìn được trên gương mặt em là vệt đỏ khi khóc xong.

"mình, ổn."

"bạn chắc chứ? mình thấy khóm cyclamen trên thuyền của bạn. chăng là có chuyện gì hở bạn?"

than ôi, khóm hoa của sự khao khát trên tay em, và khóm hoa của sự từ bỏ trên tay tôi [lần nữa]. tôi khẽ cười, cố an ủi em bằng câu từ hài hước nhất. 

"khóm hoa camellia pink của bạn?"

em hỏi.

"không, không phải. chỉ là vài chuyện xảy ra và mình...nói chung là quên đi."

em đặt khóm hoa camellia pink của mình xuống, nhẹ nhàng đưa cho tôi khóm bindweed. khẽ nói, "bạn không chắc chắn, nên đừng nói chắc chắn nhé? khóm hoa camellia pink của bạn đã úa tàn theo năm tháng, nhưng nếu vẫn giữ lại thì chẳng phải vẫn còn chút ít khao khát quanh bạn?"

"không đâu. mình đã, bỏ rồi."

tôi nói, rồi lại vội vàng quay sang phía sau để tránh đi những giọt lệ đang rơi. dường như em nhìn thấy điều đó, cầm khóm hoa geranium scarlet trên tay, khẽ nói.

"mình biết bạn cần an ủi. nên mình muốn tặng bạn khóm geranium scarlet, và mình sẽ ở lại để ôm khóm hoa camellia pink cùng bạn." 

xem kìa. 

em mỉm cười với tôi, mặc đi những vệt đỏ trong đôi mắt của em. em vẫn run rẩy khi đưa khóm hoa cho tôi, mặc đi tôi sẽ từ chối. 

em ơi, tôi thấy mặt trời hướng về phía em khi em đưa cho tôi khóm hoa đó. 

và tôi có cảm giác mình là ánh mặt trời đó. 

₊˚⊹

tôi chưa từng nghĩ, tôi và anh lại gặp nhau khi con thuyền đôi ta trống trơn.

tôi giống anh, vẫn mang trong mình nỗi khao khát trong tuyệt vọng, nhưng cũng khác anh, vì tôi vẫn còn cho mình một "cánh hoa" nhỏ bé của sự khao khát. tôi vẫn thế, vẫn ôm trên mình khóm hoa camellia pink gần úa tàn, vẫn dạo quanh con sông xanh thẳm chỉ để tìm kiếm người sẽ chấp nhận khao khát muộn màng của mình. 

và tôi khóc. 

khóc vì nỗi khao khát chưa được toại nguyện, và khóc vì bao muộn phiền của mình.

ngày gặp anh, đó có lẽ là lần đầu tiên tôi cảm thấy anh là ánh mặt trời nhỏ bé, lẻ loi trong cuộc đời của tôi. dù chẳng phải chủ động, nhưng tôi thấy được anh cũng đang âm thầm và lặng lẽ mà an ủi cho chính tôi, vì anh biết rõ thể nào tôi cũng sẽ như anh.

"vì sao con thuyền của bạn lại là hoa tàn?"

"và vì sao con thuyền của bạn lại chẳng có hoa tươi?" 

tôi và anh ngồi cùng nhau, ngắm ánh hoàng hôn và cứ chuyện trò hồi lâu. cùng ôm lấy nhau và đón chờ sự trống rỗng của con thuyền tan biến, thay vào đó là sự xinh xắn và tươi vui của con thuyền đôi bên. 

"ước là vậy."

anh ơi, tôi ước anh có thể nghe được lời này. 

rằng mong sao anh và tôi được chữa lành, và mong sao đôi ta chẳng trống rỗng thêm. 

₊˚⊹

trên con thuyền đó. 

chúng ta vẫn ngồi trên con thuyền đó, nhưng khác rằng mọi thứ trở nên khác lạ. 

con thuyền đó, dường như chẳng còn sự trống trơn mà thay vào đó là những khóm hoa xinh đẹp và tươi tắn quanh ta, chúng ta thì ôm cho nhau những khóm hoa xinh đẹp.

anh ôm khóm carnation general, và tôi cũng thế. 

đôi ta vẫn vậy, ngồi cùng nhau và vẫn ôm lấy khóm hoa xinh đẹp mà mình từng mơ ước, và lại dùng bàn tay còn lại để nắm lấy đôi bàn tay của đối phương. ta cùng cười, và cùng hưởng thụ cái yên bình mà ta đã tạo nên cho nhau. 

"yêu em, người con trai anh yêu."

"ồ, em cứ ngỡ là người bạn không đấy?"

"vậy cũng được, nếu em thích. nhưng nó sẽ tốt hơn nếu đôi ta vẫn ôm lấy khóm hoa này." 

                                                                              ✧

  ✧giải nghĩa.

camellia pink [trà hồng]: khao khát. 

carnation general [cẩm chướng]: tình yêu chân thành.

 carnation purple [cẩm chướng tím]: thất thường.

hydrangea [cẩm tú cầu]: sự vô tâm, sự lạnh nhạt.

 carnation yellow [cẩm chướng]: sự thất vọng, từ bỏ.

cyclamen [tiên khách lai] : sự từ bỏ, từ giã.

 bindweed [bìm bìm]: không chắc chắn.

 geranium scarlet [phong lữ đỏ sẫm]: sự an ủi, sầu muộn.

🖇️https://higasa.wordpress.com/2019/05/19/other-ngon-ngu-cac-loai-hoa-thoi-victoria/ [mình lấy ở đây.]

                                                   ₊˚⊹

✧something: vội đăng, chưa soát lỗi lên sẽ có sai sót. mong nghiên vũ sẽ không ghét én chồ vì điều này, cũng như việc én chồ dùng lowercase để viết tên của nghiên vũ. én chồ cũng xin chúc mọi người có một ngày vui vẻ và an bình cạnh gia đình, mong sao mọi người sẽ yêu thích chương này. 



end.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro