Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi giữ Muộn Dụ Bình ở lại phòng ngủ, rồi mạnh mẽ dọn ra ngủ ở trên sô pha ngủ cả một đêm.

Cũng chả biết thân thể này bị làm sao, chỉ ngủ ở sô pha một đêm thôi ngày hôm sau liền bị đau eo.

Muộn Du Bình đi ra đúng vào lúc tôi đang ngồi trên ghế sô pha xoa eo, hắn chần chừ một lúc, rồi lại gần lấy tay tôi ra, dùng tay hắn ở trên hông ấn một cái.

Tôi kêu lên một tiếng thảm thiết: "Đau —— ngọa tào Tiểu Ca anh ấn nhẹ chút!"

Tôi cảm thấy tôi kêu lên như một con heo bị chọc tiết, nhưng không thể không nói.
Muộn Du Bình mát xa không tồi, kia so với tiệm mát xa tốt hơn nhiều, cũng không biết có phải cùng tên mù kia học mát xa không.

Hắn đại khái ấn cho tôi tới mười phút, tôi thử động động eo, rồi đứng lên, đỡ eo rồi đivài bước, cư nhiên không còn đau nữa.

"Cảm ơn Tiểu Ca a."

Tôi vừa nói vừa đi vào bên trong viện, mở cửa liền thấy Bàn Tử ngồi xổm bên cạnh lồng gà không biết làm gì, tôi liền đứng ở  xa kêu hắn: "Uy! Bàn Tử! Anh làm gì đấy!"

Nào ngờ Bàn Tử vừa nhìn thấy tôi liền kinh ngạc: "Thiên Chân, cậu như thế nào mà ra đây nhanh như vậy !"

Tôi không biết hắn đang có suy nghĩ đen tối gì, không thể hiểu được nói: "Cái gì mà tôi nhanh như vậy liền đi ra ?"

Bàn Tử đồng tình mà nhìn tôi, kéo tôi đến một bên nhỏ giọng nói: "Thiên Chân a, khó trách cậu ngày hôm qua muốn cùng Tiểu Ca cãi nhau, mới mười phút, Tiểu Ca cái kia, có phải không được hay không ......"

Tôi không biết hắn đang nói cái gì, hắn liền ngoắc ngón tay, nói: "Cái kia Tiểu Ca cũng đã lớn tuổi,buông thả nhiều năm như vậy phỏng chừng là hỏng rồi đi."

Mịa, tôi mắt trợn trắng, nói: "Tưởng tượng cái gì đâu, chính là tôi ngủ không yên ổn, Tiểu Ca mát xa eo cho tôi một chút , sau lưng Tiểu Ca mà khua môi múa mép hắn nghe thấy được là sẽ đánh anh đó."

Bàn Tử bĩu môi: "Có người chống lưng đúng là ghê gớm."

Hắn bỗng nhiên thọc thọc tôi,nói: "Ngày mai không phải nói phải về Hàng Châu sao, cậu cùng Tiểu Ca thương lượng có tốt không?"

"Thương lượng cái gì?" Tôi không chỗ nào nhớ rõ thế giới Ngô Tà cùng Muộn Du Bình này đã làm cái gì, chỉ có thể làm bộ giống người già trí nhớ suy yếu.

Bàn Tử liền nhìn chằm chằm tôi, khoa trương nói: "Không phải chứ Thiên Chân, sao cái này cậu đều có thể quên? Không phải ba mẹ cậu kêu cậu trở về ăn cơm sao, Trương Hải Khách còn viết giấy tờ chờ cậu phê chuẩn để hắn cùng Tiểu Ca làm việc gì ý."

Tôi hỏi: "Giấy tờ đâu?"

"Tôi nào biết, Bàn gia ta đây duy nhất chỉ biết giấy tờ ở đồn công an thôi.''

"......"

Tôi biết tôi thích đem một ít đồ vật sửa sang lại cho tốt, phân loại chúng rồi đặt trong ngăn kéo ở thư phòng , tôi liền trở về tìm một chút, quả nhiên ở ngăn kéo thứ nhất tìm được giấy tờ mà Trương Hải Khách viết.

Giấy tờ ở thế giới này Ngô Tà đã phê qua, nội dung là chờ chúng ta trở về từ Hàng Châu ,Trương Hải Khách yêu cầu muốn cùng Muộn Du Bình mở họp, thương lượng một chút chuyện trong công ty.

Khi nhìn thấy giấy đăng kí kết hôn của tôi cùng Muộn Du Bình, không biết vì cái gì liền có một loại cảm giác như đang xem tiểu thuyết bá tổng vậy.

Mở ra di động tra xét một chút, tôi quả nhiên đã mua vé cao tốc để buổi chiều ngày mai về nhà, mua hai vé.

Tôi nghịch điện thoại một chút, nhìn tên WeChat quen thuộc , đầu lưỡi liền có chút ngũ vị tạp trần, rõ ràng đều rất giống nhau, Bàn Tử vẫn là Bàn Tử, Tiểu Hoa vẫn là Tiểu Hoa, Hắc Hạt Tử hắn vẫn không thay đổi gì,nhưng bọn họ lại không thuộc về thế giới của tôi.

Tôi thở dài, nhấn mở vòng bạn bè của Tiểu Hoa.

Tôi nhanh chóng rời khỏi vong bạn bè của Tiểu Hoa.

Tôi mẹ nó vừa nhìn thấy cái gì......

Tôi quyết định lại vào xem một lần nữa, vừa rồi có thể là tôi nhìn lầm rồi, rốt cuộc hai nam nhân cùng nhau mặc tây trang là một việc hết sức bình thường.

Tôi lại nhấn vào vòng bạn bè,dùng đôi mắt cận thị xem kỹ một lượt từ trên xuống dưới.

Má nó, thật sự là Tiểu Hoa cùng tên mù kia kết hôn , cao thanh đại đồ.png.

( Có ai hiểu cao thanh đại đồ là gì ko vậy??)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro