Chap 28 H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những âm thanh ngọt ngào ám muội vang khắp không gian rộng lớn của căn phòng bếp. Ánh sáng từ những chùm đèn pha lê rực rỡ sáng choang.

Bên trên bàn đá cẩm thạch rộng lớn, những món ăn trên đó được đẩy sang một bên, chừa một khoảng trống đủ rộng cho một người nằm lên.

Ngô Tà được đặt lên bàn, cơ thể trần trụi của y khi tiếp xúc với mặt bàn lạnh ngắt không khỏi run lên.

"Tiểu Ca, anh muốn làm gì? Em lạnh."

"Lạnh? Lát nữa sẽ ấm lên."

Trương Khởi Linh chạm vào chiếc bánh bên cạnh, trên ngón tay bôi một lượng lớn socola, sau đó dưới cái nhìn của Ngô Tà, hắn phết lớp kem màu nâu thơm ngọt lên nụ hoa trên ngực của y.

Cảm nhận sự dinh dính man mát của lớp socola trên đầu vú, cơ thể của Ngô Tà được kích thích từng chút một.

"Tiểu...Tiểu Ca, anh có thể đừng...đừng xem em...ưm...là cái bánh kem mà bôi socola lên được không..."

"Kiểu này có vị ngon hơn." nói xong, chiếc lưỡi thô ráp cố ý vòng quanh đầu vú của Ngô Tà, nhẹ nhàng trêu chọc.

"Ưmm..."

Trương Khởi Linh nhấm nháp từng chút mùi vị trên nụ hoa nho nhỏ, tay của hắn vuốt ve đùi trong của Ngô Tà, rồi lần mò tới cánh mông tròn trịa ra sức nhào nặn. Dưới những cái chạm của người kia, nhiệt độ cơ thể Ngô Tà dần dần tăng lên. Trương Khởi Linh hơi đứng dậy, tách hai chân của Ngô Tà ra, quan sát lỗ nhỏ hồng hào còn có chút sưng lên, vẫn đang mở ra, tường thịt đỏ hồng mấp máy chờ đợi được lấp đầy... Dù đã cùng đối phương làm tình rất nhiều lần, nhưng bị nhìn chằm chằm như vậy, Ngô Tà không tránh khỏi ngượng ngùng, muốn siết lại hậu huyệt.

"Tiểu, Tiểu Ca... Anh đừng nhìn nữa."

"Rất đẹp." Trương Khởi Linh vừa nói, vừa đưa hai ngón tay dính đầy socola vào hậu huyệt đói khát kia.

"Ưm... Tiểu Ca, đừng..." Ngô Tà lập tức nhận thấy sự dính dính dưới thân mình, muốn khóc không ra nước mắt.

Ngón tay nhẹ nhàng đẩy vào, cộng thêm đầu lưỡi vừa mới được đưa vào, tham lam liếm mút, quét lấy lớp kẹo ngọt bên trong.

"Ưm... Tiểu Ca...đừng...đừng như vậy...thật kỳ quái..." sau khi nhận được kích thích dưới thân, cả người Ngô Tà run lên, tiếng rên rỉ tràn ra khỏi miệng cùng tiếng thở dốc yếu ớt. Y muốn đẩy đầu người kia ra, nhưng lại vô thức kẹp chặt hơn.

Trương Khởi Linh rời khỏi cúc huyệt ngọt ngào, dùng đầu lưỡi liếm lớp socola còn dính lại trên ngón tay, sau đó nói: "Quá ngọt."

Trong khi Ngô Tà còn đang mê mẩn nhìn động tác gợi tình của Trương Khởi Linh, thì bị một vật lạ đẩy vào lỗ nhỏ, y hoảng sợ siết chặt lấy thành ruột, và thứ yếu ớt đó bị y siết cho sắp nát ra.

"Ưh... Tiểu, Tiểu Ca... Anh cho thứ gì vào bên trong?"

"Dâu tây."

Trương Khởi Linh lấy một quả khác và đẩy vào.

"Ngô Tà, thả lỏng."

"Ngậm lấy, không được làm vỡ." giọng của Trương Khởi Linh vang lên bên tai của Ngô Tà, và sau đó một quả dâu tây khác được đẩy vào, tất cả được nuốt vào bên trong.

"Ưh...ha... Tiểu Ca, thật khó chịu..." Ngô Tà ôm lấy bờ vai của Trương Khởi Linh, cào cấu như muốn xé toạc áo của hắn.

"Ngô Tà, em thật lợi hại, tất cả đều vào trong." Trương Khởi Linh dùng đầu ngón tay đẩy nhẹ quả dâu tây thứ tư còn lộ ra ở lối vào... Những quả dâu đều bị ép hỏng.

"Ưh___" Ngô Tà khó khăn thở hổn hển, cố gắng thả lỏng để những quả dâu không bị nghiền nát.

Trương Khởi Linh cuối xuống, dùng lưỡi đào ra quả ngoài cùng, tự mình thưởng thức, hầu kết gợi cảm chuyển động, nuốt lấy vị chua ngọt của dâu tây cùng dâm dịch. Đào tiếp quả thứ hai đưa vào trong miệng của Ngô Tà, y cảm nhận vị chua ngọt của trái chín còn có mùi vị hỗn hợp dịch thể trong cơ thể của mình, nó cũng không tệ như y từng nghĩ.

Trong lúc Ngô Tà còn đang thưởng thức quả dâu tây, thì Trương Khởi Linh lợi dụng cơ hội này để từ từ đẩy kích thích to lớn của mình vào.

"Ưm... Ah..." những quả dâu chưa vỡ nát ở bên trong hậu huyệt bị quy đầu đầy đặn của Trương Khởi Linh đẩy vào, cảm giác kỳ lạ khiến cho Ngô Tà hoảng sợ cào cấu.

Trương Khởi Linh ôm y vào lòng, tay nhẹ vuốt ve tấm lưng đang run rẩy trấn an y. Được hơi ấm quen thuộc bao trùm lấy, Ngô Tà cảm thấy an tâm đến không giải thích được.

Ngô Tà vòng qua cổ của Trương Khởi Linh, hướng lên trên tìm kiếm đôi môi của hắn, dùng sức của cánh tay đè lại đầu của hắn, đầu lưỡi của đối phương lập tức tấn công vào khoang miệng của y, động tác dưới hạ thể cũng không có đừng lại, từ từ rút ra, từ từ đẩy vào.

"Ưm...ưm...hah..."

Hai chiếc lưỡi quấn quýt lấy nhau, không ngừng trao đổi mật dịch của nhau, cho đến khi hết hơi mới miễn cưỡng buông ra.

"Ah...hah___ Tiểu Ca..." Đột ngột bị thay đổi tư thế, dị vật bên trong bị đẩy vào sâu hơn, làm Ngô Tà hoảng hốt hét lên.

Trương Khởi Linh đứng thẳng, đặt một chân trên ghế, trụ vững, để Ngô Tà ngồi lên đó, eo mạnh mẽ đẩy lên.

Cái đầu đen di chuyển xuống, dừng ở trên cổ y, vươn đầu lưỡi liếm vài cái, sau đó vừa mút vừa cắn trên vai cùng cổ của y, để lại dấu vết đỏ tươi. Hắn vừa ý nhìn ký hiệu mình vừa đánh dấu xong, lại đi xuống nơi có nụ hoa đỏ thẫm liếm mút mật hoa.

Tiểu đệ sưng tấy của Ngô Tà không ngừng cọ vào quần áo của Trương Khởi Linh làm cho y cảm thấy vừa đau vừa xót, cộng với kích thích nơi đầu vú và khoái cảm nơi hậu huyệt, mang đến cảm giác hưng phấn khó tả.

"Ah...ah...Tiểu...Tiểu Ca...đừng...chỗ đó...hah..."

"Chỗ nào?" Trương Khởi Linh châm chọc vào nơi mẫn cảm của Ngô Tà vài lần.

"Ah...ah...Đừng...Tiểu Ca...Tiểu Ca..."

Được tiếng kêu khích lệ của Ngô Tà, Trương Khởi Linh tăng tốc, và nhiều cú thúc mạnh bạo lần lượt, cả hai đạt đến cao trào cùng một lúc, rồi ôm lấy nhau mà thở dốc.

"Ngô Tà... một lần nữa." Trương Khởi Linh thôi khí nóng bên tai Ngô Tà, muốn đốt lại dục vọng của y. Cự vật bán mềm chôn bên trong cơ thể y, lại cứng lên một chút.

"Tiểu Ca...tha cho em, em thật sự...không được..." Ngô Tà vừa thở vừa cầu xin lòng thương xót.

"Bảo bối ngoan, chỉ một lần nữa." Trương Khởi Linh vẫn ra sức dụ dỗ, dưới thân còn khẽ động, làm cho Ngô Tà lại nóng lên, chỉ có thể rên rỉ mà phục vụ cho hắn.

...

Buổi tối hôm đó, Ngô Tà không biết mình bị đè ra làm bao nhiêu lần nữa, y chỉ biết sáng hôm sau, cơ thể đau nhức đến không còn cảm giác là cơ thể của mình nữa, cổ họng vì phải rên la trong thời gian dài mà không còn phát ra âm thanh được nữa. Trong lòng Ngô Tà không ngừng thầm mắng Trương Khởi Linh hỗn đản!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro