Chap 49 H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau...

Bên ngoài khung kính trong suốt, từng đàn cá lặng lẽ bơi lội qua lại mặc kệ bên trong căn phòng là những hình ảnh ân ái, ám muội khiến nhiệt độ như tăng lên.

Sau một đêm nhẹ nhàng, ngon giấc thì Ngô Tà bị đánh thức bởi sự nhiệt huyết của trượng phu. Khi y đang mơ màng thì cảm nhận được vật gì rạo rực áp vào kẽ mông khiến y không sao ngủ tiếp được. Sau một lúc nằm yên bất động hơi thở của y càng lúc càng nhanh dần, tiểu Ngô Tà bên dưới cũng rục rịch tỉnh dậy, phía sau cúc huyệt đã ướt sũng, ngứa ngáy khát khao muốn được cự vật xoa dịu, âu yếm.

Y quay người lại đối diện với nam nhân anh tuấn kia, kéo hắn lại gần mặt mình rồi chủ động hôn lên mãnh liệt. Miệng lưỡi quấn quýt, đùa nghịch nhau không rời cho đến khi cả hai đều cảm thấy đã đủ mới miễn cưỡng tách ra. Trương Khởi Linh cảm thấy chỉ cần một chút chủ động từ Ngô Tà, vật cứng giữa chân hắn đều không kiềm chế được lại cứng rắn thêm một ít, nóng hầm hập như muốn nổ tung.

Hắn cũng không chần chừ hôn miết xuống chiếc cần cổ thanh tú đầy những dấu tích của ngày hôm qua để lại, rồi một đường đi xuống bộ ngực khả ái trêu đùa hai quả anh đào đỏ mọng. Bàn tay lần mò xuống cúc huyệt mềm ướt nhẹ xoa nắn, Ngô Tà càng thêm nóng lòng phải bật thành tiếng rên rỉ, hối thúc nam nhân:

"Tiểu... Tiểu Ca, nhanh...mau vào..."

"Ngoan, kiên nhẫn."

Sự tỉnh táo của Trương Khởi Linh vẫn còn đấy, hắn không thể không chiếm lấy đôi môi ngọt ngào kia một lần nữa nuốt hết âm thanh dụ hoặc, thưởng thức hương vị của y một cách sâu sắc. Những ngón tay khéo léo cẩn thận mở rộng cúc huyệt, tránh cho nghiệt căn của hắn làm cho bảo huyệt ngộ thương.

Trương Khởi Linh kéo một cái gối lớn đặt dưới eo của Ngô Tà, thẳng lưng đem cự vật đẩy vào lỗ nhỏ vừa gặm nhấm ngón tay của hắn. Vật cương cứng dày đặc lập tức bị nhục động nóng ẩm kẹp chặt.

Vòng eo săn chắc như được tự động hóa, không ngừng chuyển động nông sâu. Quy đầu hình nấm tiết ra chất lỏng đụng vào điểm nhô ra trong nội bích. Ngô Tà ôm chặt lấy cổ phu quân, khoái cảm lên đến đỉnh điểm cả người đều co giật, tự động vặn eo để cự vật trượt vào.

"Ưm... Không... Thật...thật thoải mái..."

Y hưng phấn với ngọn lửa dục vọng đã ăn sâu vào từng tế bào, đôi chân thon dài véo vào vòng eo đầy sức sống của đối phương như muốn thúc giục để đạt nhiều khoái cảm hơn.

Muốn sâu hơn nữa...

Mỗi một lần quy đầu chạm vào tâm huyệt, hành lang mềm và trơn sẽ co rút lại và ép chặt thanh sắt nóng hổi một cách háo hức. Những tiếng rên rỉ đứt quãng không thể kiểm soát được cứ tuông ra, và Trương Khởi Linh đáp lại bằng cách ra sức trừu sáp tiểu huyệt đáng thương cùng với tiểu Ngô Tà đã cương cứng hết cỡ cũng bị hắn đẩy lên hạ xuống. Đầu óc Ngô Tà như quay cuồng, thở hổn hển, hét lên:

"Ah...hah... Tiểu Ca, Tiểu Ca...từ từ...chậm..."

Trương Khởi Linh cúi đầu ngậm hạt sữa đáng yêu trên ngực của y, đầu lưỡi đảo quanh đầu vú, thỉnh thoảng còn không thương tiếc mà cắn vài cái. Chớp mắt một cái, hạt sữa đáng yêu đỏ đỏ, dựng đứng lên.

"...Không, muốn...muốn bắn... Ah..." Ngô Tà gần như không chịu nổi sự khiêu khích điên cuồng của nam nhân, ý thức tan rã, ánh mắt mê đắm. Y rùng mình, bên dưới liền cao trào, dòng tinh dịch trắng tinh bắn ra khắp bụng dưới của hai người, một ít còn dính trên cằm của Trương Khởi Linh trông gợi tình vô cùng.

Cùng khoảnh khắc đó dòng mật dịch nóng hổi trào ra, đổ lên đại quy đầu bóng loáng, thấm ướt bờ mông mũm mĩm sáng loáng.

Chất lỏng trong suốt theo cắm rút của da thịt mà phát ra những âm thanh "pa pa pa" vang vọng trong căn phòng kín kẻ, làm cho cuộc ân ái vào lúc sớm nơi lòng biển càng thêm nồng cháy.

Ngô Tà bị cự vật cắm cả buổi sáng đã sớm mềm nhũn cả chân tay, lưng cong hông cao thành một đường tuyệt mỹ, cặp mông nhuốm mùi tình dục, hai mắt đẫm lệ mơ màng bị Trương Khởi Linh nâng lên cặp mông trắng hồng, dâng lên cúc hoa nở rộ, đại cự vật vẫn chăm chỉ đánh tiến vào trong.

"Tiểu... Tiểu Ca, tha cho em đi mà! Em sắp bị anh chơi...đến hỏng rồi a...!" Ngô Tà nghẹn ngào, làm bộ tội nghiệp van xin, mặc dù y cảm thấy rất sướng nhưng cũng không tránh khỏi mệt mỏi.

Trời tờ mờ sáng đã bị đè ra ăn không còn một manh giáp có hơi quá đi!

Nước mắt liều mạng tí tách rơi, Ngô Tà biết một chút nước mắt cũng đủ làm cho Trương Khởi Linh đau lòng rồi. Nhưng mà... Lần này lại không có tác dụng a~

Nam nhân buổi sáng cương dương cường tráng là chuyện thường tình, chỉ có điều bảo huyệt của tiểu hồ ly quá mê người, kẹp hắn quá thoải mái, khiến cho hắn muốn dừng mà dừng không được.

Hắn duỗi tay vuốt ve bụng của Ngô Tà muốn thăm dò tiểu kỳ lân, chắc chắn bảo bối nhỏ của hắn khỏe mạnh mới tiếp tục công việc chính.

"Ngoan, chỉ một lát."

Nghe được giọng nói trầm thấp ướm đầy ham muốn của Trương Khởi Linh văng vẳng bên tai, Ngô Tà vô tư bị cuốn theo vào đáy sâu dục vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro