Giải dược 《2》 H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: @浅琪

Đã tới lúc húp nước thịt 😋

__________

"Nếu ngươi muốn, hãy tự tìm cách có được nó đi."

Trần Thập nhìn Lý Bính, bị kích thích do xuân dược, y không ngừng khóc, khuôn mặt đỏ bừng, y không còn sức để vùng vẫy, chỉ có thể để mặt cho Lý Bính hôn cắn.

Lý Bính ban đầu chỉ nhìn Trần Thập, nhưng lần này muốn dạy cho Trần Thập một bài học, dặn y đừng hành động như vậy, kẻo sẽ luôn làm bị thương chính mình. Nhưng Lý Bính không biết tác dụng kích thích của xuân dược lại mạnh đến thế, Trần Thập cũng không nói lời cầu xin hắn, hắn lập tức dùng dây trói hai tay Trần Thập, nhưng Trần Thập lại ngã đè lên người hắn xuống giường, khoảng khắc chạm vào cơ thể Lý Bính, Trần Thập chỉ muốn bám lấy hắn mà thôi.

"Bính gia... ta... ta thấy khó chịu quá, xin hãy giúp ta."

Trần Thập đưa tay lên cổ Lý Bính, y vẫn còn đang mặc váy, cố gắng mở nút thắt trên y phục, chiếc váy không còn bó sát cơ thể nữa, Lý Bính trấn an Trần Thập một lúc, y phục tuột khỏi người Trần Thập, để lộ phần thân trên của y. Lý Bính cẩn thận lau đi "tình lệ" trên mắt Trần Thập, tay đưa lên cằm y, xoa xoa cổ Trần Thập.

"Hưm~Bính gia... ta..."

"Trần Thập, tuy ngươi không lấy được thuốc giải, nhưng vẫn còn một cách khác."

"Ta... Bính gia... nhưng vậy phải làm sao, xin hãy giúp ta."

Lý Bính buông Trần Thập ra, không có Lý Bính đỡ, Trần Thập ngã mạnh xuống giường, nhắm mắt thở hổn hển, thậm chí còn phát ra một tiếng rên rỉ khe khẽ.

"Trần Thập, có lẽ sẽ hơi đau, ngươi chịu đựng một chút."

Lý Bính kéo rèm ngọc bên cạnh giường xuống, cởi y phục ra, đặt tay lên eo Trần Thập , bàn tay thon dài lướt trên cơ thể y khiến Trần Thập phải duỗi thẳng eo. Lý Bính dùng tay chạm vào xương hồ điệp trên lưng Trần Thập, môi áp vào cổ y, mùi hương trên cơ thể Trần Thập khiến Lý Bính có cảm giác như mình cũng nghiện thuốc, dùng môi hôn lấy Trần Thập sau đó hắn bắt đầu cắn một hai miếng, khiến phần thân trên của Trần Thập đầy vết đỏ.

"A... Bính gia, đau quá... đừng cắn nữa..."

"Trần Thập, nghe lời, đừng động"

"A~ được... Bính gia đừng cắn nữa, ta không động."

Trần Thập rơi vào trong ngực Lý Bính, y vừa giãy dụa, Lý Bính liền cắn y mạnh đến mức Trần Thập sợ hãi không dám cử động. Lý Bính nhặt sợi dây bên cạnh giường, trói hai tay Trần Thập lại, ra lệnh cho Trần Thập lật người quỳ trên giường. Lý đưa tay tới mông Trần Thập, vuốt ve rồi bất ngờ tát mạnh một cái, một vết đỏ lớn xuất hiện trên mông y.

"Trần Thập, ngươi có biết ngươi sai không?"

Trần Thập sau khi bị tát vào mông, mắt y lại đỏ hoe, tác dụng của thuốc này có thể khiến người ta rơi nước mắt, Lý Bính khi thấy Trần Thập lại khóc đành phải rút tay về.

"Bính gia, ta...ta không biết có chuyện gì xảy ra, đừng đánh ta nữa, đau quá."

Lý Bính khi nghe câu trả lời của Trần Thập, hắn rất bất mãn rồi cởi áo Trần Thập ra, lộ ra thân thể trắng nõn, vết đỏ trên mông y vẫn chưa biến mất, hắn đánh thêm lần nữa, cơ thể của Trần Thập trở nên rất nhạy cảm sau khi bị trúng thuốc, hậu huyệt tiết ra rất nhiều nước, Lý Bính dùng ngón tay miết vòng quanh hậu huyệt sau rồi trực tiếp đâm vào. Trần Thập lập tức cởi bỏ những mảnh y phục còn lại, đầu gối trượt xuống, ngã xuống giường, càng khóc lớn hơn.

"Trần Thập, ngươi không biết xảy ra chuyện gì mà vẫn đi loanh quanh chỗ đó, nói cho ta biết ta nên trừng phạt ngươi thế nào đây."

"Ưm... hức... Bính gia, ta sai rồi, đừng phạt ta, phía sau đau lắm."

Lý Bính lúc này không nghe Trần Thực giải thích, miệng nói đau nhưng bên trong lại rất mềm, Lý Bính lại đưa thêm một ngón tay nữa, cơ thể Trần Thập phối hợp với chuyển động của tay hắn để ngón tay đâm vào sâu hơn. Nhũ tiêm hồng hào trên ngực y bị giường cọ thẳng đứng, cự vật cũng bị kích thích cho dựng lên.

"Bính... Bính gia, đau quá, ngứa quá, phải làm sao đây."

"Trần Thập, đều là do thuốc, ta tới giúp ngươi, ngươi đừng động."

"Được... cảm ơn Bính gia."

Lý Bính cởi quần áo, cự vật vốn đã trở nên căng cứng, nhắm vào hậu huyệt của Trần Thập, đâm sâu vào trong cùng khiến Trần Thập hét lên và khóc, Lý Bính nghe vậy liền túm lấy Trần Thập, nhấc thắt lưng y lên, hắn bắt đầu thúc mạnh, âm thanh bạch bạch khiến Trần Thập sợ hãi, y cảm thấy như lưng mình sắp gãy. Lý Bính không để y phản kháng, chỉ cần y phản kháng, Lý Bính sẽ rút ra, nhét toàn bộ vào, Trần Thập sợ đến mức không dám cử động, chỉ có thể hợp tác với Lý Bính. Lý Bính liên tục nói rằng hắn đang giúp đỡ Trần Thập, nhưng thực chất hắn muốn bắt nạt Trần Thập.

Suốt đêm, Trần Thập khóc đến nước mắt cạn khô, ngất đi mấy lần, đến gần sáng, Lý Bính mới buông Trần Thập ra để y ngủ.

Chiều hôm sau, Lý Bính ôm lấy Trần Thập đang mặc váy bước ra, nói với kỹ viện rằng hắn đã mua nữ nhân này và rất hài lòng với y ngày hôm qua.

__________

Với một đứa viết H như sếch như tui thì tui thấy đây vẫn là H nhẹ thôi nhưng vẫn đủ kích thích cho con dân thèm khát rồi :)))

Mí pà thích tui up xen kẽ như này hơn hay là nên lập một trang khác để up H riêng , nhẹ nhàng riêng nhỉ 🤔

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro