Bình thường thôi...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi em thức giấc, Sài Gòn sáng mưa lạnh len lỏi qua những cơn ngái ngủ. Nỗi cô đơn như một kẻ lười biếng cứ mãi nằm ì trong em… Em nhớ chúng ta ngày hôm qua, ngày hôm kia, em nhớ chúng ta những ngày đầu tìm thấy nhau cho thế giới của riêng mình và em hy vọng cho ngày mai, những nụ cười ngày ta yêu không còn như muối xát vào từng vết thương nơi trái tim chưa lành bệnh của em cho tình yêu chúng ta.

:)

Khi xa anh cuộc đời em là những nỗi kiếm tìm: nụ cười khác, tình yêu khác, hạnh phúc khác, và thậm chí em cần cả những nỗi buồn khác để những vết thương cũ xưa đừng thêm một lần tổn thương ở vết sẹo từ tình yêu anh dành cho em.

Em cố tìm một quyển sách nhạt ý, để em có thể đọc đến cuối cùng và khi gấp lại em cũng chẳng bận tâm nghĩ suy đến những câu chữ.

Em cố tìm một bài hát nhạt lời, để em dù nghe mãi, dù thuộc từng ngân cao trầm bổng đi nữa … ngày mai đến, em có thể bắt đầu bằng một bài hát khác…

Em cố tìm cho mình một tình yêu thiếu vắng những kỹ niệm, để khi chúng em buông rời nhau ra, hình ảnh anh vẫn rõ ràng cho từng nỗi đau dành cho người ấy.

Khi anh về, mỉm cười hỏi: Liệu em có nhớ anh không?

Em sẽ lạnh lùng trả lời: Bình thường.

Để nhìn thấy anh lặng lẽ bước ra đi. :) Vì từ ngày anh đi, từng giây trôi qua trên chiếc đồng hồ là từng hình ảnh anh xuất hiện trong tâm trí em.. bao gương mặt anh hiện ra là bao giọt nước mắt đã rơi cho nỗi nhớ vì anh, từng ngày trôi qua là hàng vạn lần em nhớ đến anh: nhớ anh vô vàng, nhớ anh nồng nàn, nhớ anh đau lòng, … thậm chí đôi lần nhớ anh trong niềm hạnh phúc của ngày xưa ta từng yêu. Em nhớ anh nhiều đến mức nỗi nhớ trở thành điều bình thường trong cuộc sống em. Bình thường đến mức có thể nhìn anh bước đến gần em thêm một lần nữa và nhìn anh ra đi thêm một lần nữa… để nỗi nhớ trong em đớn đau thêm vạn lần nữa… bình thường thôi… anh à !? :)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro