binh yen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giải nhất

~~oOo~~

Nickname: Rainy9

Cảm nhận bài hát:

Midley of

• Bình yên

• Ngườii trong bóng tối

• Yêu thương mong manh

• Điều hoang đường nhất

Đi ngang thung lũng của Thời Gian thấy lòng người Thay Đổi, đôi ta chẳng còn thuộc về nhau!

bình yên một thoáng cho tim mềm

bình yên ta vào đêm ...

Bình Yên của Em là con đường mang tên Kỉ Niệm của cơn mưa đầu mùa. Xuôi ngược ... ngược xuôi, Em nhớ cái lạnh của những ngày mưa bỗng tan biến bởi tay-ấm, tim-gần, tâm-hòa-hợp. Bình Yên trong Em là thế giới của Anh của những ngày phiền muộn anh thở dài, là những ngày với những lo toan mà chỉ mình anh nặng vai, là những cái tay siết chặt vai tìm Bình Yên dù chỉ là vài phút ngắn ngũi, là những lúc Anh và Em truyền động lực cho nhau để bước tiếp những bộn bề cuộc sống ...

Và những ngày đầu năm, Bình Yên của em thầm lặng theo gió xuân bay đến vùng Tăm Tối ... Chẳng thể nào hình dung, trong giấc ngủ chập chờn là gối mềm ướt đẫm, là ác mộng mà chẳng có thể chọn DELETE một cách giản đơn. Em như người mộng du bước vào thế giới Bóng Tối bao la. Chới với! Vực sâu của Nỗi Đau, hiện thân của những cơn mưa Lặng Thầm mà Anh chẳng tài nào thấy được.

... lại một cơn mơ đi qua

ướt đẫm gối mềm ...

... lại một cơn đau đi qua

giật mình thấy bóng đêm quanh ta ...

Người trong bóng tối

Anh thả tay hững hờ để mặc em rơi giữa lưng chừng Bóng Tối. Em cuống cuồng tìm nửa mảnh Kí Ức còn sót lại bên bờ Yêu Thương. Ôm trong tay nửa mảnh hồn, Em chấp vá mãi mà chẳng thể nào liền vết.

Em thả tay! Rơi! Anh ở lại giữa lưng chừng tìm Hạnh Phúc.

... đôi khi em thấy yêu thương thật quá Mong Manh

Ai đã bảo sương mai là mong manh nhất, mà với Em đó chính là Tình Yêu. Người ta đến với nhau rồi cũng sẽ rời xa nhau như cách mà Định Mệnh đã gieo cho hai đứa. Mong Manh như cách mà những nụ hoa đâm chồi, nảy lộc, duyên dáng đứng nghiêng mình dưới nắng bình minh và một lúc nào cũng sẽ úa tàn. Mong Manh như phiến mưa nhảy nhót bên ô cửa sổ rồi vội vã biến mất khi mặt trời quay trở về. Mong Manh như gió thổi, như sóng vỗ bờ, như vì sao vẫy tay chào rồi lại tạm biệt. Mong Manh như Tình Yêu của đôi ta đã ra đi lúc nào chẳng biết, Em với tay chỉ còn là Khoảng Trống cạnh bên.

◦ Em chỉ có một mình, đêm nhớ quay quắt ánh mắt sáng ngời, nhớ bồi hồi hai tay Anh thô ráp, nhớ bờ vai ấm, nhớ nụ cười giọng nói ngập tràn Tin Yêu

◦ Em chỉ có một mình, vui khi anh vui, cười khi anh cười, buồn mỗi khi những tiếng thở dài những gánh nặng Em không thấy được, thì lúc đó em sẽ dùng Tim mình để cảm nhận Anh qua những muộn phiền

◦ Em chỉ có một mình, đêm tay phải len lén nắm tay trái để vơi đi nỗi nhớ

◦ Em chỉ có một mình, chẳng bao giờ đủ can đảm đi về phía nhà anh, là quãng đường đủ dài cho những cái ôm thật gần cho những kỉ niệm tình yêu vừa vặn mỉm cười và tự biến mất, là Mưa lất phất ướt cả mảnh áo trước, vào mặt, vào hai tay, người lạnh run mà vẫn cứ chạy vẫn cứ đi ngang qua Anh

◦ Em chỉ có một mình, ở phía sau lẳng lặng dõi theo từng bước

◦ Em chỉ có một mình, đêm tay chạm vào tóc mà nức nở giả vờ tóc ngắn nỗi đau sẽ vơi dần.

◦ Em chỉ có một mình, một mình gượng dậy đưa tay ôm bờ ngực mềm đau nhói ...

◦ Em chỉ có một mình ...

◦ Tình Yêu của Em chỉ có một mình

... vì điều hoang đường nhất là tình yêu em dành cho anh

... em vẫn dõi theo cuộc đời anh những phút giây bồi hội

... về trong những đêm dài em khóc cho cuộc tình không may

... ngốc nghếch đợi chờ

... vì đó là điều hoang đường nhất!

Chẳng phải tự dưng hôm nay khói thuốc làm mắt Em cay, vì mưa là nước mắt của trời, là nước mắt của Em, vì những phiến mưa cứ nhòa ô cửa Tim Em

Đôi khi hai trái tim chỉ nhỡ một phần tỷ tỷ của nhịp đập, thế là Xa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#truyện