1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

lương thùy linh nghĩ rằng khi nhìn lại có lẽ cô ấy không nên ngạc nhiên trước hành vi của đỗ hà - bạn gái của cô ấy. không chỉ cực kỳ cạnh tranh, mà còn siêng năng và có tổ chức. nàng ấy thích được kiểm soát và thích hoàn thành công việc của mình ngay lập tức hơn là chờ đợi. cô và đỗ hà về cơ bản là hoàn toàn đối lập khi nói đến bất kỳ loại "kế hoạch" nào. và "kế hoạch" quan trọng nhất diễn ra trong cuộc đời nhiều phụ nữ tất nhiên là: đám cưới.
" chúng ta vẫn phải tìm những người quay phim, nhiếp ảnh gia và dj phù hợp và em phải gặp mặt họ vào tuần tới," đỗ hà lặng lẽ lầm bầm, nghiền ngẫm vô số giấy tờ.
" em yêu, đó không phải là công việc của người tổ chức đám cưới sao?" lương linh hỏi, đề cập đến người họ đã thuê lần trước. " em nên thư giãn và tập trung vào trang phục và những thứ của mình... phải không?" cô yếu ớt hỏi.
đỗ hà ngước lên khỏi đống giấy tờ. " em muốn tham gia vào mọi thứ," nàng kiên quyết nói. lương thùy linh thở dài.
bạn gái của cô ấy hơi thích kiểm soát và có thể trở nên cầu kỳ với những chi tiết nhỏ nhất. cô cho đó là điều đã khiến đỗ hà trở nên thành công với tư cách là một nữ doanh nhân.
" linh đã quyết định loại thiệp cưới mà linh muốn chưa?" đỗ hà hỏi.
lương linh mắt mở to trước câu hỏi của nàng, cô có thể nói câu trả lời là chưa. với một cơn giận dữ, nàng ấy lẩm bẩm : " em đã cho linh thời gian để quyết định, vậy mà..."
" linh thích bất cứ thứ gì em thích," lương linh thành thật nói. " bất cứ thứ gì em muốn, linh sẽ mua."
" linh thực sự hạnh phúc khi được kết hôn với em," lương linh nhấn mạnh. " không phải những thứ khác không quan trọng," cô nhanh chóng thêm vào sau khi nhìn thấy biểu hiện của đỗ hà.
" linh không đủ quan tâm để nghĩ về nó trong hơn năm phút," đỗ hà ngắt lời, trông rất buồn bã.
lương linh lắc đầu, cô thấy đỗ hà chớp mắt liên tục, báo hiệu rằng nàng sắp khóc. điều cuối cùng cô không muốn vị hôn thê của mình trở nên căng thẳng hoặc tức giận vì đám cưới này.
" hà." cô nhẹ nhàng kéo đỗ hà ngồi vào lòng. bạn gái khoanh tay tức giận, nước mắt giàn giụa trông rất đáng yêu. " không phải là linh không quan tâm" cô lặp lại, lướt tay dọc theo eo và hông của đỗ hà. người con gái nhỏ tuổi hơn chỉ sụt sịt, tựa đầu vào vai lương linh. " linh chỉ không biết mình phải... định hướng chi tiết về loại công cụ này. em biết linh như thế nào mà. linh muốn được kết hôn với em nhiều hơn bất cứ điều gì."
"...linh đúng. thật không công bằng khi em nói điều đó," đỗ hà thừa nhận. " em xin lỗi, linh yêu."
" không sao cả." lương linh cười toe toét, cảm thấy nhẹ nhõm khi vị hôn phu không còn giận cô nữa. " và... chúng ta sẽ làm thiệp mời với hoa và ren trắng? nhưng không quá nhiều hoa, linh không muốn nó quá nổi bật."
đỗ hà gật đầu. " em cũng muốn thế. thấy chưa, điều đó không quá khó phải không? "
" không phải," lương linh thừa nhận. " linh xin lỗi vì đã không suy nghĩ kỹ hơn. linh sẽ làm tốt hơn. " cô thì thầm trên mái tóc mềm mại của đỗ hà. và cùng với đó, đỗ hà trao cho cô một nụ hôn thuần khiết, và lương linh thở dài hạnh phúc, cảm thấy hoàn toàn nhẹ nhõm vì đã thoát khỏi một viên đạn khác trong cơn thịnh nộ của người vợ tương lai của mình...
" linh yêu, linh đã quyết định chọn loại hoa nào chưa? " đỗ hà hỏi với giọng ngọt ngào, vòng tay ôm lương linh từ phía sau. lương linh ngồi thẳng dậy và tạm dừng công việc của mình một chút.
" uh, hoa nào?" cô trả lời.
" những cái dành cho bàn ở quầy lễ tân," đỗ hà chỉ ra, nghe có vẻ không mấy ấn tượng.
lương linh cố gắng lục lại trí nhớ của mình để tìm bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy đỗ hà hỏi cô về bất kỳ loài hoa nào... cô mơ hồ nhớ rằng nàng ấy đã đề cập đến nó vào một đêm trước khi đi ngủ, nhưng sau đó họ đã chuyển sang công việc khác. cô có thể cảm thấy đỗ hà đang căng thẳng sau lưng mình. nàng ngồi xuống ngang người cô, lông mày nàng nhíu lại, đôi môi bĩu ra một cách đáng yêu.
" linh vẫn chưa hái những bông hoa mà linh đã hỏi em hai tuần rồi à? "
lương linh bắt đầu cảm thấy sởn gai ốc, có chút sợ hãi dưới cái nhìn chằm chằm dữ dội của bạn gái. cô biết làm thế nào khi việc lên kế hoạch cho đám cưới có ý nghĩa rất lớn đối với đỗ hà.
" linh không có. linh thực sự, thực sự xin lỗi. " cô nhấn mạnh, vươn tới nắm lấy tay đỗ hà.
" đám cưới của chúng tta sẽ diễn ra trong một tháng nữa. " đỗ hà nhấn mạnh.
lương linh không nói nên lời. " ừm... không phải là quá đủ thời gian sao? rất nhiều thứ khác đã được quyết định. "
đứng trước mặt lương thùy linh nàng đóng laptop lại và lương linh nuốt nước bọt. " và theo lịch trình của em, chúng ta đã được cho là đã hái những bông hoa rồi. chúng ta có cuộc hẹn quan trọng vào tuần tới để hoàn thiện mọi thứ. "
" linh xin lỗi," lương linh lặp lại, nắm lấy tay đỗ hà và kéo nàng đứng giữa hai chân mình. cô mỉm cười với cách mà đỗ hà miễn cưỡng bắt buộc, rõ ràng là đang cố tỏ ra cứng rắn. lương linh nhìn chằm chằm vào bạn gái của mình, ngạc nhiên lần thứ n trong ngày hôm đó rằng đỗ hà xinh đẹp như thế nào và cô thật may mắn biết bao khi được là nàng ấy là vợ sắp cưới.
sau một lúc, đỗ hà nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô, vẻ ngoài tức giận của nàng ấy tan biến khi nhìn thấy nụ cười mãn nguyện của lương linh. nàng cúi xuống đủ gần để hôn lương linh.
" công ty thực sự muốn dời ngày ra mắt sản phẩm sang tháng này. linh không biết gì về nó cho đến tuần trước và nếu em có thể thay đổi nó, linh sẽ làm," lương linh thì thầm, cảm thấy thoải mái dưới sự vuốt ve của đỗ hà.
" em biết linh sẽ làm. " đỗ hà nói, môi chạm vào khóe miệng. " em chỉ yêu cầu linh đặt suy nghĩ nhiều hơn một chút về tất cả những điều này. linh trông thực sự mệt mỏi gần đây quá. làm thế nào chúng ta sẽ lên kế hoạch cho đám cưới này cùng nhau nếu linh liên tục buồn ngủ hoặc đau nhức?. "
" linh sẽ không quá mệt." lương linh nhắm mắt lại. cô có thể cảm thấy đỗ hà nhẹ nhàng lướt ngón tay cái trên mí mắt mình.
" linh sẽ không làm việc quá nhiều, chỉ quan sát công việc của các nhân viên... họ đang trông đợi vào sự đánh giá của linh. "
" vẫn vậy. " đỗ hà nói chắc nịch. " chỉ còn một tháng nữa và cả hai chúng ta cần phải thực sự tham gia vào mọi việc. "
lương linh gật đầu với hy vọng làm đỗ hà phân tâm khỏi cuộc nói chuyện căng thẳng trong đám cưới, cô mở mắt và hỏi một cách trôi chảy: " linh đã nói với em rằng hôm nay em trông đẹp như thế nào chưa? " cô đã thành thật.
đỗ hà thậm chí trang nhã hơn bình thường, có lẽ nàng ấy đã trang điểm cho nhiều cuộc hẹn hôm nay liên quan đến lễ cưới. nàng mặc một chiếc váy lệch vai giản dị màu xanh lam với đôi giày yêu thích của mình và tất nhiên là chiếc váy rộng, chiếc nhẫn đính hôn kim cương mà nàng ấy đã đeo kể từ lời cầu hôn của lương linh. " thậm chí nhiều hơn ngày hôm qua."
" đồ ngốc, lời khen đó không có tác dụng khi linh dùng nó hàng ngày đâu." vậy mà lương linh có thể thấy mặt đỏ bừng lên trên má và tai của đỗ hà.
lương linh cười toe toét: " khuôn mặt đỏ bừng của em lại nói khác đó, Hà. "
" im lặng và hôn em đi. "
đỗ hà nghĩ rằng sau cuộc trò chuyện ngắn của họ vào tuần trước, lương linh sẽ nhận ra gợi ý và bắt đầu nhiều hơn vào kế hoạch đám cưới. người con gái lớn hơn hiện đang ngủ gật với cánh tay đỡ cho đầu khỏi rơi hẳn xuống bàn. đỗ hà thở dài một mình, hơi thất vọng.
" lương linh. " nàng rít lên, hy vọng rằng chủ cửa hàng sẽ không phiền khi vị hôn thê của cô ngủ quên giữa cuộc trò chuyện.
" hử? " lương linh hơi nhảy lên, chớp mắt vài lần như thể tỉnh lại. đỗ hà đấu tranh để không cười toe toét.
cô lọt vào mắt xanh của người chủ cửa hàng và người phụ nữ lớn tuổi mỉm cười với cô đầy vẻ hiểu biết. mọi người đều có thể nhìn thấy, cho dù lương linh có mệt mỏi hay mất trí đến mức nào, bằng cách nào đó, cô ấy vẫn luôn được yêu mến như vậy vào cùng một thời điểm.
kết thúc buổi họp, họ đã chốt xong toàn bộ số hoa cho đám cưới, điều mà đỗ hà cho là một thành công lớn. ba tuần nữa là đến đám cưới, giờ nàng và lương linh có thể tập trung vào nhiều thứ hơn. các chi tiết phức tạp như đồ trang trí cho bàn tiếp tân và dành cả tuần cuối cùng để thực sự ghé thăm địa điểm để thiết lập mọi thứ.
khi họ về đến nhà, đỗ hà có tâm trạng cực kỳ tốt. lương linh trìu mến biết bao, ngay cả trên xe về nhà bạn gái của nàng vẫn đặt một tay lên đùi và sẽ hôn tay nàng khi dừng xe.
sau bữa tối ngon lành với món gà mang đi, sườn nướng và mì, nàng cảm thấy muốn bày tỏ lòng biết ơn của mình với lương linh. lương linh hôn lưng nàng một cách mãnh liệt và bế nàng ấy vào phòng ngủ. nàng khẽ khúc khích khi lương linh hôn lấy nàng một cách lộn xộn lên gáy và xương quai xanh.
" bỗng nhiên hăng hái quá, linh. "
" linh luôn tràn đầy năng lượng cho em, hà. " lương linh thở hổn hển, đôi môi vẫn lướt dọc cổ nàng. cô dễ dàng loại bỏ áo ngực của đỗ hà và di chuyển gần như điên cuồng, như thể tuyệt vọng tìm mọi cách để chạm vào làn da trần của nàng.
ở trong một khoảnh khắc, phần còn lại của quần áo đỗ hà đã được cởi bỏ và nàng ấy vẫn ở bên dưới lương linh. cô dường như quá thiếu kiên nhẫn để cởi bỏ quần áo của chính mình.
" babi, chậm..." nàng thở hổn hển, bị cắt đứt bởi nụ hôn cháy bỏng và khoái cảm bên dưới của lương linh.
" suỵt... để linh... cầm cái này," lương linh lầm bầm.
sau khi cằn nhằn người con gái lớn hơn rất nhiều về đám cưới, đỗ hà quyết định để cô ấy làm theo cách của mình. và mười phút sau, nàng ấy bị bỏ lại nằm đó và thở hổn hển, hoàn toàn chịu thu lương linh.
lương linh đang thở dốc, trông có vẻ mệt mỏi nhưng bằng cách nào đó lại gợi cảm hơn với bộ đồ lót của cô ấy, tóc và da đẫm mồ hôi. cô đặt một nụ hôn lên trán đỗ hà và sau đó cố gắng lăn ra khỏi nàng ấy, nhưng
người con gáo nhỏ tuổi giữ cô tại chỗ.
" không. hãy cho em một nụ hôn đầu tiên. " nàng ấy yêu cầu.
lương linh chiều theo yêu cầu của nàng, hôn lên môi nàng một cách thuần khiết. đỗ hà nàng cảm thấy có gì đó rung động trong lòng mình trước sự dịu dàng và nụ cười hạnh phúc của lương linh và sau đó là cô gái lớn hơn lăn khỏi người nàng, nhắm mắt ngáp dài.
đỗ hà khịt mũi, thấy cảnh tượng này thật thú vị. " linh quan hệ tình dục và sau đó rời đi. linh là một người chơi như vậy."  nàng ấy trêu chọc.
trước sự ngạc nhiên của nàng, lương linh cười khẽ, vẫn chưa ngủ. "linh yêu em. "
" em cũng yêu linh, cưng ạ."
lương linh đưa tay kéo đỗ hà lại gần: " đừng lo lắng quá, hà. ngày cưới của chúng ta sẽ thật hoàn hảo. " cô khẳng định, giọng cô hơi nghèn nghẹn khi chạm vào làn da của đỗ hà.
lương linh lắc đầu từ nơi nó đang vùi vào cổ đỗ hà: " ngay cả khi họ đến muộn một chút, chúng ta vẫn có đủ thời gian linh hoạt tại địa điểm để làm cho tất cả hoạt động. và ngay cả khi không có điều đó, nó vẫn sẽ hoàn hảo với linh. bởi vì chúng ta ở bên nhau. "
đỗ hà mỉm cười: " chúng ta đang tiêu rất nhiều tiền vào việc này, linh. tất cả mọi thứ tốt hơn nếu được đúng giờ. hoặc nếu không họ sẽ phải đối phó với em."
với một tiếng cười khúc khích, lương linh nói: " và tất cả chúng ta đều biết ai sẽ thắng trong trường hợp đó."
đỗ hà cười toe toét, hài lòng với câu trả lời của cô ấy. " chính xác. "
sau một lúc im lặng, nàng có thể cảm thấy hơi thở của lương linh đều đều, nghe thấy âm thanh ngáy ngủ của cô ấy. nàng suy nghĩ về những lời của lương linh, trái tim nàng hài lòng và biết ơn vì mọi thứ đang thay đổi. nhiều phụ nữ ở độ tuổi của nàng sẽ rất vui khi có được những gì hiện tại: một công việc ổn định, được trả lương cao, gần gũi với mọi người, nhóm bạn bè và một đối tác yêu thương.
nàng nhìn lương linh. ngay cả khi không có tiền bạc hay địa vị của người con gái, cô ấy vẫn sẽ yêu nàng. nàng biết rằng chiếc nhẫn đính hôn, những bữa tiệc ăn mừng, đám cưới đắt tiền - tất cả - chỉ là một phần thưởng. người con gái này... cô ấy hoàn hảo mà không cần cố gắng. chắc chắn, họ đã có những bất đồng nhưng bất kỳ sự khác biệt hay tranh luận nào mà họ có, lương linh đã bù đắp cho nó bằng sự thuần khiết.
từ cách cô ấy hôn lên trán nàng khi cô ấy căng thẳng, làm nàng ngạc nhiên với những món quà nhỏ và những buổi hẹn hò, ôm eo hoặc nắm tay nàng ở nơi đông người hay chỉ đơn giản là nhìn nàng ấy, lương linh chưa bao giờ thất bại trong việc khiến nàng cảm thấy an toàn và được yêu thương. đỗ hà chỉ có thể hy vọng đáp lại tình cảm đó với cô ấy. nàng ấy quyết tâm trở thành người vợ tốt nhất. có thể là người mẹ tốt nhất...
và với suy nghĩ cuối cùng đó trong đầu, nàng ngủ thiếp đi với một nụ cười trên khuôn mặt, mơ về một em bé mắt to với đôi má mũm mĩm và đôi tai vểnh ra như của lương linh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro