binhf hanhf tinhf nhaan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

VĂN ÁN

Trữ Tuyên tự cảm thấy hẳn là mình đang nằm mộng !

Vì tai nạn xe cộ mà bỏ mình lại không xuống địa ngục, ngược lại bị người ta [ Trảo hồn ] bắt đến tương lai .

Dẫn cậu tới nơi người ta gọi là  ──

Thế giới tương lai gặp phải nguy cơ cương thi xâm nhập, hung thủ lại là Lục Đế vốn là bạn thanh mai trúc mã của cậu ? !

Cậu rất thích hợp để làm kẻ nằm vùng , đánh tỉnh cái tên tiến sĩ điên cuồng kia !

Vì cứu vớt thế giới, cậu đương nhiên không thể dùng từ nào để chối từ .

Nhưng sao không có ai nói cho cậu, tiểu mĩ nam mà cậu tá thể trọng sinh này.

Lại là bạn giường của bạn cậu a !

Xem ra trước khi cứu thế giới , cậu phải cứu cái mông của mình trước đã ……

“ Nịnh nọt tôi vô dụng thôi , Nghiêm Tuyên , tôi hẳn đã nói cho cậu rõ ràng rồi mà !

Hay là , cậu không bị tôi thượng thì cả người không thỏa mái ?”

“Chờ một chút, Lục Đế ! Tớ không phải Nghiêm Tuyên……”

Nhìn anh hùng hổ tới gần, Trữ Tuyên cuống quít biện giải “Tớ là Trữ……”

“ Câm mồm !” Lục Đế bỗng nhiên lớn tiếng gầm lên.

“Tôi đã cảnh cáo cậu , không ai có thể thay thế Trữ Tuyên ! Không cần tái ảo tưởng mình là cậu ấy ……”

Trong cơn giận dữ, đột nhiên anh kéo lấy áo Trữ Tuyên.

“Tâm tình tôi hiện tại thực khó chịu, chính cậu đưa mình dâng lên cửa, cũng đừng trách tôi không khách khí !”

“ Cậu muốn làm gì? Hỗn đản !” Trữ Tuyên cực kì giận giữ kêu to.

Nhưng Lục Đế lại lại lấy thắt lưng nhét vào miệng cậu , quần áo cũng bị xả đến dưới vai, trói buộc hai tay của cậu.

Cậu bỗng nhiên ý thức được không ổn ! Chẳng lẽ mình sắp bị lão bằng hữu chiếu cố “mặt sau” sao ?

Chương 1

Sáng sớm, ánh nắng ban mai rọi vào trong phòng ngủ , ánh nắng rọi vào tấm chăn mềm màu vàng nhạt càng thêm hài hòa .

“ Tuyên , Tuyên……”

Bên tai truyền đến tiếng gọi ôn nhu ,  Trữ Tuyên cuộn mình dưới chăn miễn cưỡng gãi gãi hai má mình , híp hai mắt rồi xoay người , bắt chước chú mèo nhỏ cuộn mình lại , tiếp tục trốn ở trong chăn .

“ Tuyên, mau thức dậy ăn bữa sáng, bằng không không đến kịp hội nghiên cứu và thảo luận!”

Một bàn tay to lạnh lẽo chui vào ổ chăn, ở trên cổ Trữ Tuyên nhẹ nhàng nhéo một cái , cậu lập tức bị xúc cảm lạnh lẽo này làm bừng tỉnh.

“ Kháo !”ngồi bật dậy,cậu hung hăng trừng mắt kẻ đầu sỏ quấy nhiễu giấc mộng đẹp của mình “ Lục Đế ! Cậu muốn nhéo chết tớ a !”

Lục Đế mỉm cười, đẩy gọng kính mắt, sau đó rời bên giường, thúc giục cậu  “ Nhanh lên đi, nếu muộn, lão Đinh nhất định lột da của cậu ra !”

“ Hừ ! Đừng lấy lão Đinh ra hù mình.”Trữ Tuyên bất mãn kháng nghị, nhưng vẫn ngoan ngoãn rời giường, thừa dịp lúc Lục Đế xoay người vụng trộm hướng đối phương làm mặt quỷ.

Trữ Tuyên cùng Lục Đế đã quen nhau từ khi học mẫu giáo , sau đó là cấp I , cấp II , trung học, đại học đều là bạn cùng lớp , là thanh mai trúc mã mặc chung một quần mà lớn lên

Mà hiện tại, hai người lại phi thường “ trùng hợp “  cùng làm ở một viện nghiên cứu virus, trở thành học trò đắc ý nhất của chuyên gia virus Đinh Triết giáo sư , hơn nữa lại là bạn cùng phòng, ngày thường đương nhiên là như hình với bóng, cho nên các học sinh đều trêu chọc bọn họ là lão phu lão thê.

Trữ Tuyên vừa ngáp vừa rửa mặt, khi đang thay quần áo thì Lục Đế đem bữa sáng dành cho hai người bưng vào . Mùi hương thức ăn phả vào mũi khiến cậu cuống cuồng , đến ngay cả nút áo cũng không cài cho chỉnh đã đặt mông xuống ghế , hít hà “ Da ! Mì Thái Dương nha .”

Một chén canh nóng hầm hập có một quả trứng gà ở bên trên , dùng sốt cà chua màu đỏ đổ lên trứng , nom thiệt giống một ông mặt trời đó nha , đây là đồ ăn mà Trữ Tuyên yêu nhất, cũng là món ăn độc nhất vô nhị của Lục Đế.

Trữ Tuyên không chút khách khí ăn đến lang thôn hổ yết, không thèm quan tâm nước canh phun tung toé trên cổ áo sơmi.

Lục Đế chậm rãi ăn xong điểm tâm, ngẩng đầu vừa thấy, phát hiện tướng ăn của người đối diện thật khó coi, đành mở miệng nhắc nhở : “Tuyên, dính vào quần áo……”

“Hả?” Trữ Tuyên uống xong canh , liếm liếm miệng, khóe miệng còn dính sốt cà chua.

Lục Đế bất đắc dĩ cười, rút tờ giấy khăn giúp cậu lau sạch miệng, lại đem nước canh dính ở trên áo sơmi xử lí đến khi nhìn không rõ mới thôi .

Trữ Tuyên vẫn không nhúc nhích, tập mãi thành thói quen nhận Lục Đế cẩn thận chiếu cố, tựa như đây là chuyện đương nhiên.

Bọn họ đã ở chung lâu lắm , lâu đến mức có thể đem người kia cho là phân thân của mình , cho nên ở trước mặt Lục Đế, Trữ Tuyên chưa bao giờ che dấu ngốc nghếch cùng hỉ nộ ái ố của cậu .

Mà Lục Đế ôn nhu săn sóc cũng chỉ với mình Trữ Tuyên, những người khác, cho dù là người nhà của anh , anh đều là lạnh lùng đối phó , không liếc nhiều mà cũng chẳng nhiều lời.

Trữ Tuyên không hiểu, cậu nghĩ rằng Lục Đế chỉ bởi vì tính cách nội hướng, ngại ngùng thẹn thùng, không thích cùng ngoại nhân tiếp xúc.

Lục Đế cũng sẽ không nói cho Trữ Tuyên, trên thực tế, anh chưa bao giờ hứng thú với người khác , duy độc đối Trữ Tuyên lại ôm tình cảm vượt qua hữu tình , rất mãnh liệt chấp nhất.

Anh sẽ không nói cho Trữ Tuyên, như bây giờ cũng rất hảo, anh không muốn tình cảm phức tạp của mình ảnh hưởng đến thái độ của Trữ Tuyên đối với mình , về phần chuyện có khả năng phát sinh trong tương lai , anh tạm thời không tính suy nghĩ .

“ Lục Đế……”phát giác Lục Đế có chút xuất thần, Trữ Tuyên lôi kéo ống tay áo của anh , nhắc nhở nói: “ Tám giờ ……”

“ A !”Lục Đế vội vàng đình chỉ suy nghĩ miên man của mình“Để buổi chiều rồi rửa chén , chúng ta đi nhanh đi !”

“ Ừ !”Trữ Tuyên lên tiếng, bỏ lại chiếc đũa vội vàng bận rộn cầm lấy tài liệu diễn thuyết , chạy theo Lục Đế rời khỏi cửa nhà trọ .

Buổi sáng hôm nay có hội nghị nghiên cứu và thảo luận, nên sẽ không hề thiếu nhân viên nghiên cứu khoa học tham gia, Đinh Triết yêu cầu Trữ Tuyên bọn họ tham dự , hơn nữa còn báo cáo thành quả nghiên cứu của bọn họ.

Hội nghị sẽ bắt đầu lúc tám giờ sáng nay , nhưng tám giờ hai mươi lăm phút thì hai người phải diễn thuyết mới đứng phì phò thở ở cửa , rước lấy cái trừng mắt không vui của Đinh Triết .

“ Ha ha, các em tới đúng giờ ghê nhỉ , nên nói quan niệm về thời gian của các em quá kém hay quá tốt đây ?”Một vị học trưởng nhìn về phía hai người mới  tới , cười vui sướng khi người gặp họa, sau đó chỉ chỉ máy tính bên người“Còn không mau đem báo cáo vắn tắt vào trong máy xử lí đi.”

“ A !”vừa nhìn thấy màn hình máy tính , Trữ Tuyên vội vàng sờ túi mình, sắc mặt dần dần biến trắng .

Hỏng rồi ! Cậu lại quên đem đĩa tùy thân rồi , báo cáo vắn tắt đều ở trong đĩa đó hết  a !

“ Đều ở trong này !” Lục Đế vỗ vỗ bả vai Trữ Tuyên, tiến lên đưa đĩa cho học trưởng “ Của tôi và Trữ Tuyên đều ở bên trong .”

Trữ Tuyên mở to hai mắt, kinh hỉ nhìn rồi chụp lấy “Cậu sao chép lúc nào thế ?”

“ Tối hôm qua lúc cậu đang tắm , mình cảm thấy để cùng một chỗ tiện hơn, liền đem bản gốc của cậu ghi luôn vào .” Lục Đế có chút chột dạ nhìn Trữ Tuyên, không dám nói bởi vì mình hiểu rất rõ cậu , đoán được tám phần rằng cậu sẽ quên chuẩn bị kĩ càng “Cậu sẽ không trách mình vì tự dùng máy tính chứ ?”

“ Sẽ không, sao có thể chứ ! Lục Đế cậu quả thực là người cứu thế của tớ a !” Trữ Tuyên ôm lấy tay anh, nhiệt tình dùng đầu cọ vào bờ vai của anh “Cậu  rất có nghĩa khí ! Tớ rất thích cậu nha !”

Lục Đế mặt hơi hơi đỏ vài phần, nhưng anh biết, Trữ Tuyên nói thích cũng không phải là nghĩa mà mình sở mong  , cậu ấy thân thiết với mình vì hai người lớn lên cùng nhau , là“ bạn bè “ .

Khi nào thì mình mới đủ dũng khí không còn cố kị , đem tình cảm của mình với Trữ Tuyên nói ra ?

“ Khụ khụ !” Đinh Triết ở bên cạnh cố khụ một tiếng.

Trữ Tuyên thế này mới buông lỏng bạn tốt ra, vụng trộm làm cái mặt quỷ, sau đó an phận tìm ghế trống ngồi xuống , còn đối Lục Đế phất tay“Bên này !”

Lục Đế tiếp nhận đĩa tùy thân do học trưởng đưa qua , đi qua ngồi ở bên người cậu .

Tám giờ rưỡi sáng , hội nghị nghiên cứu và thảo luận được chính thức bắt đầu.

Trữ Tuyên báo cáo tiếp sau Lục Đế, đề mục nghiên cứu của hai người đồng dạng đều là virus miễn dịch, đây là lý tưởng vì cộng đồng của hai người từ nhỏ đến tận giờ — làm một khoa học gia có thể cứu vớt sinh mệnh.

Thành tích của hai người đều thực vĩ đại , năng lực cũng sàn sàn như nhau, giáo sư đối bọn họ ký thác kỳ vọng cao, cho nên cố ý phân cho phần đề tài có đảm bảo trợ cấp cao, nếu bọn họ có thể thực hiện kế hoạch mong muốn, liền có thể được càng nhiều không gian nghiên cứu, trở thành người được giới nghiên cứu sinh vật cùng y học kì vọng.

Trữ Tuyên đang chuyên chú ở trên báo cáo của mình , tầm mắt thoáng nhìn lơ đãng về phía dưới đài, lại thấy Giang Dung nữ đồng học đã chuyển đến ngồi ở chỗ của mình .

Giang Dung cũng không thật sự nghe Trữ Tuyên báo cáo, ánh mắt của cô toàn đặt ở trên người Lục Đế bên người, thần sắc ôn nhu, nhỏ giọng cùng Lục Đế nói cái gì đó .

Lục Đế nhìn không chớp mắt, tuy rằng là nhìn cậu , nhưng miệng hơi hơi khép mở, tựa hồ đang đáp lại Giang Dung.

Không biết tại sao , trong lòng Trữ Tuyên bỗng nhiên có điểm không quá thoải mái. Tuy rằng biết Lục Đế bộ dạng cao lớn anh tuấn, thực được nữ sinh hoan nghênh, nhưng không nghĩ đến ngay cả Giang Dung mà mình vẫn ngưỡng mộ cũng sẽ chủ động tìm Lục Đế nói chuyện.

Tên nhóc Lục Đế này, thật sự là quá được hoan nghênh ! Trữ Tuyên trong lòng thầm nghĩ, sau lại đem lực chú ý hoàn toàn thả lại trên báo cáo của mình .

Sau khi kết thúc báo cáo, Trữ Tuyên bị Đinh Triết kêu lên sửa chữa phương án thực nghiệm , chờ sau khi kết thúc cuộc nói chuyện với giáo sư , Trữ Tuyên lại ngoài ý muốn phát hiện, Lục Đế bình thường nhất định sẽ ở lại chờ chính mình mà lúc này lại đi đâu mất.

“ Có thấy Lục Đế không ?” Trữ Tuyên tùy tay kéo lấy một học đệ đang quét dọn , hỏi.

Học đệ nghĩ nghĩ “Lục Đế hình như là cùng đi với Giang Dung học tỉ rồi , thật sự là làm người ta hâm mộ a !” Giang Dung học tỉ là một tài nữ nổi danh trong viện đó nha .

“ Hừ, gặp sắc quên bạn!” Trữ Tuyên bất mãn hừ một tiếng, trong lòng lại càng không thư thái, thầm mắng Lục Đế không đủ nghĩa khí, thế nhưng bỏ lại cậu đi theo mỹ nữ !

Trữ Tuyên cũng không rõ rốt cuộc bất mãn là vì nữ sinh mà mình coi trọng bị Lục Đế cướp đi hay bởi vì bạn thân bên mình bị Giang Dung đoạt đi mà sinh khí. Cậu không thể lý giải tình cảm quá phức tạp, chỉ tự cho rằng mình là có điểm nho nhỏ ghen tị Lục Đế đào hoa.

Có điểm ghen tị lại có điểm hâm mộ, tuy rằng tính cách Lục Đế có điểm âm trầm, nhưng bộ dạng lại anh tuấn phi phàm, vóc dáng so với Trữ Tuyên cũng cao hơn gần mười cm, hơn nữa còn đeo kính , vừa thấy liền cảm thấy là một nghiên cứu gia chuyên nghiệp nhã nhặn. Mà bộ dạng mình lại là khuôn mặt oa nhi, thân cao mới một trăm bảy mươi mấy cm, thoạt nhìn giống như một nghiên cứu sinh thực tập , đi ở trên đường đều còn có thể bị nhầm thành học sinh trung học .

Tuy rằng cậu cũng rất có duyên với các bạn khác phái , nhưng không có người nữ sinh nào đem cậu thành đối tượng kết giao  . Mọi người đều nói, muốn tìm bạn trai sẽ tìm người như Lục Đế, mà Trữ Tuyên chỉ có thể xem như tiểu đệ đệ khả ái mà thôi .

Giang Dung nhất định cũng nghĩ như vậy đi?

Nghĩ nghĩ, bất tri bất giác có chút nổi giận, Trữ Tuyên thu thập xong tư liệu sau, một mình ly khai phòng họp.

Cơ hồ là vừa bước ra khỏi cổng của viện nghiên cứu, Lục Đế liền đuổi tới  “Tuyên, chờ chờ nha  !”

Trữ Tuyên dừng lại cước bộ, xoay người lại, thấy Lục Đế , phía sau còn có Giang Dung đi theo.

“ Có mĩ nữ xinh đẹp  rồi còn đi cùng tớ làm chi nha ?” Trữ Tuyên nhân cơ hội chế nhạo, Lục Đế đỏ mặt .

Anh nhìn Trữ Tuyên liếc mắt một cái, nhẹ giọng trách cứ “ Đừng nói bậy !”

Nhìn anh đỏ mặt, Trữ Tuyên lại càng không thoải mái, cảm giác trong lòng giống như có bị người ta đoạt đi đồ vật yêu thích .

Là do nữ thần trong lòng sắp bị Lục Đế đoạt đi rồi ?

Hình như không phải …… Cảm giác như bị người ta đoạt đi một thứ mà mình đã trân quý thật lâu .

Không đợi Trữ Tuyên nghĩ cho hiểu được tâm tình của mình , Giang Dung liền tiến lên cười nói:”Trữ Tuyên, Lục Đế, đêm nay có vũ hội chào đón người mới đến , các cậu có rảnh thì qua giao lưu một chút nha .”

“ Vũ hội ?” hai mắt Trữ Tuyên sáng ngời, ngoạn tâm nổi lên “Sẽ có rất nhiều người sao?”

“ Cơ hồ là tất cả mọi người trong viện này đều tham gia , đến lúc đó nhất định sẽ thực náo nhiệt.” Giang Dung thực khẳng định trả lời, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Lục Đế, như là chờ mong đáp án của mỗi Lục Đế mà thôi.

“ Chị tìm Lục Đế là vì chuyện này?” Trữ Tuyên bỗng nhiên không đầu không đuôi hỏi một câu.

Trên mặt Giang Dung nhất thời đỏ ửng, nói chuyện cũng trở nên lắp bắp.

“ A, ừ …… Đúng , đúng , vì chuyện này.”

Cô rõ ràng là đang nói dối. Trữ Tuyên lại nhìn về phía Lục Đế.

Anh cũng diện vô biểu tình khẳng định “Chỉ đang nói chuyện này thôi.”

Còn muốn gạt mình? Trữ Tuyên âm thầm hừ một tiếng, lường trước vừa rồi hai người nhất định đã xác lập quan hệ gì đó , mà Lục Đế biết mình đối Giang Dung có ý, cho nên ngượng ngùng nói thật, nên muốn gạt cậu. Thật sự là là không xứng làm bạn chí cốt nha ! Phản bội mình không nói, cư nhiên còn có điều giấu diếm mình .

“ Vậy nhóm hai người có tham gia không ?”Giang Dung có điểm xấu hổ, muốn đem đề tài vũ hội kéo lại .

Trữ Tuyên hung hăng trừng mắt nhìn Lục Đế một cái, sau đó trả lời “Đi, đương nhiên muốn đi ! Náo nhiệt như vậy sao có thể thiếu được chúng ta !”

“ Vậy thật tốt quá, buổi tối gặp lại !” được Trữ Tuyên đáp ứng, trên mặt Giang Dung lại nở rộ một nụ cười động lòng người .

Mà Lục Đế lại như đã phát hiện điều bất thường , trốn tránh tầm mắt Giang Dung, mãi cho đến khi Giang Dung rời đi, anh mới nhìn về phía Trữ Tuyên “Cậu thật muốn đi?”

“ Đương nhiên !” nếu Giang Dung cùng Lục Đế ở một chỗ, về sau mình sẽ cô đơn a , còn không thừa dịp tham gia vũ hội này tìm kiếm vài mỹ nữ làm thân , miễn cho ngày sau Lục Đế thật sự gặp sắc quên bạn , đem cậu cô linh linh để tại một bên.

Lục Đế cũng không hiểu được ý tưởng của Trữ Tuyên, thấy cậu hào hứng đi tham gia giao lưu như vậy cũng không mấy cao hứng .

Ở vũ hội , nhất định sẽ có không ít nữ sinh sẽ bị Trữ Tuyên hấp dẫn đi ?

Trữ Tuyên không hướng nội băng lãnh như mình, tương phản , cậu phi thường sáng sủa hoạt bát, luôn có thể dễ dàng cùng người xa lạ thân thiết , từ tiểu học bắt đầu vẫn luôn là người mang tới sôi nổi , vô luận nam sinh nữ sinh đều bị tươi cười ấm áp của ánh mặt trời của cậu thu hút .

Trữ Tuyên cùng mình hoàn toàn tương phản như vậy , cho nên mới khiến thật sâu trong tâm mình bị cậu hoàn toàn nắm bắt .

Mỗi lần thấy Trữ Tuyên cùng người khác hoà mình , anh sẽ nhịn không được ghen tị đám người vây quanh Trữ Tuyên, muốn đem người như ánh dương kia nắm chặt trong lòng bàn tay , một chút cũng không muốn chia cho người khác .

Nếu có thể, anh thực không muốn để cho người khác biết về ưu điểm của Trữ Tuyên ……

“ Đêm nay không được !” Lục Đế bỗng nhiên nói. Vẻ mặt của anh nghiêm túc còn thật sự, nội tâm đã có chút bất an.

Anh vì tư tâm của mình nên có ý đồ ngăn cản Trữ Tuyên “Vừa rồi lão Đinh cũng đã cho cậu không ít ý kiến đi ? Đêm nay chúng ta đem phương án thực nghiệm chỉnh sửa lại một lần đi !”

“ Nhưng cái đó để mai làm cũng kịp mà , lão Đinh cũng chưa nói khi nào thì phải giao !” Trữ Tuyên vừa nghe lại càng không cao hứng , vì báo cáo lần này, cậu đã lâu chưa đi đâu chơi , hôm nay thật vất vả mới chấm dứt được hội nghị nghiên cứu và thảo luận, Lục Đế lại còn muốn cậu tiếp tục sửa lại phương án thực nghiệm ?

Lục Đế sẽ không là…… Không muốn để mình nhận thức nữ hài tử , cho nên cố ý làm trái lại chứ ?

“ Mình cảm thấy hẳn là nên chỉnh lại mấy yếu điểm……” Lục Đế mất tự nhiên sờ sờ chóp mũi, thanh âm cũng càng ngày càng nhỏ .

Nói cho cùng , mình căn bản là lấy lý do thực nghiệm để giữ lại Trữ Tuyên.

“ Báo cáo xong rồi còn không thể thả lỏng, thà làm cho tớ chết luôn còn hơn  !” Trữ Tuyên giận đỏ mặt, quay đầu  “Tớ mặc kệ, cậu không đi thì mình tớ đi , nhất định đêm nay phải đi vũ hội .”

“……” thấy đối phương kiên trì như vậy, Lục Đế cũng không có biện pháp, anh cũng không thể đem cậu trói vào cột nhà không cho xuất môn a .

“ Không phải cậu không muốn tớ đi cho nên mới nói muốn sửa lại phương án thực nghiệm chứ ?”thấy  Lục Đế trầm mặc, Trữ Tuyên cố ý hỏi cho rõ .

Câu hỏi này , làm cho Lục Đế cả kinh trong lòng.

Cậu ấy phát hiện mình dụng tâm sao?

Nhìn ánh mắt né tránh của anh , lửa giận của Trữ Tuyên cũng càng vượng .

Hảo Lục Đế ngươi, hỗn đản , có bạn gái rồi thì quên ngay bạn thân ! Không muốn để mình cùng“bạn gái bảo bối” của hắn tiếp cận , nếu thế cứ việc nói thẳng thôi, còn lòng vòng tìm lí do giữ mình lại ! Chẳng lẽ đem mình thành người ngoài sao ?

“ Vậy cậu cứ ngoan ngoãn đi làm thực nghiệm của cậu đi , bận rộn với phương án của cậu đi, khoa học gia vĩ đại a !” trong lòng có lửa , Trữ Tuyên nói chuyện trở nên không tốt, quay đầu bước đi, một bên còn không quên nói móc đối phương  “Dù sao tôi cũng chỉ là một người không tiền đồ, không biết tiến tới, nhưng sẽ thay cậu hảo hảo hưởng thụ vũ hội , cậu cứ yên tâm đi nhé  !”

Nhất định đem Giang Dung từ bên người Lục Đế cướp đi, cho Lục Đế một cái giáo huấn thật tốt .

Trong lòng Trữ Tuyên mặc dù ôm chặt ý tưởng cướp bạn gái của bạn , lại chỉ là nhất thời nổi nóng, cho nên sau khi phát hiện Lục Đế thật sự tiến vào phòng thí nghiệm rồi cậu lại tham gia vũ hội, ý nghĩ như vậy tự nhiên biến mất .

Vũ hội cũng không thú vị như Trữ Tuyên tưởng , cậu không ngừng đổi bạn nhảy, trong lòng lại tổng cảm thấy có chút không nỡ, giống như thiếu điểm gì đó.

“ Kết quả là anh ấy không tới , mình cứ nghĩ hai người như hình với bóng  ……” Giang Dung cùng Trữ Tuyên khiêu vũ, khó nén thất vọng nói.

“ Ai cùng hắn như hình với bóng !” Trữ Tuyên lập tức phản bác, nhưng cũng thoáng nhận thấy lòng mình có cỗ bất an mãnh liệt , đúng là bởi vì vũ hội này không có Lục Đế hiện diện  .

Bình thường đã có thói quen có Lục Đế tùy thời bồi tại bên người, làm chuyện gì đều là hai người cùng nhau, nhưng hiện tại, mình ở trong này cùng mỹ nữ khiêu vũ, tên kia lại ở trong phòng thí nghiệm vùi đầu khổ làm, làm cho cậu cảm thấy mình giống như đang bỏ lại chiến hữu để chạy trốn.

“ Tình cảm hai người vẫn tốt như vậy mà…… Trữ Tuyên, cậu có biết Lục Đế thích ai không ?” Giang Dung nhẹ giọng hỏi, thanh âm không lớn lại khiến Trữ Tuyên giật mình , thiếu chút nữa dẫm vào chân cô .

“ Hắn thích…… ai ?” Trữ Tuyên mở to hai mắt, nghi hoặc nhìn Giang Dung “Chẳng lẽ không phải chị sao?”

“ Sao có thể là mình……” Giang Dung cúi đầu, dừng cước bộ, hốc mắt đều đỏ.

“ Ngay ở ánh nhìn đầu tiên mình đã thích hắn , nhưng hắn chưa bao giờ nói chuyện với mình . Buổi sang nay mình đã hạ rất lớn quyết tâm để thổ lộ với hắn , nhưng hắn……” Giang Dung hơi hơi lắc lắc đầu, hít một hơi, đem nước mắt nhịn trở về “Hắn nói hắn sớm đã có người thích, cho nên không thể nhận tình cảm của mình.”

“ Di?” Trữ Tuyên không dự đoán được sẽ là như vậy, đồng thời cảm thấy kỳ quái, sao mình không phát hiện được Lục Đế có người thích chứ ?

Là Lục Đế lại che dấu tâm tư , hay là người mà không thể nói cùng bạn bè ?

Trữ Tuyên hảo hảo an ủi Giang Dung một chút, thẳng đến khi cô được người khác mời mới thôi .

Nhìn các sinh viên náo nhiệt trong tiếng hoan hô cùng tiếu ngữ, Trữ Tuyên lại không có hưng trí, trong lòng tràn ngập nghi hoặc.

Lục Đế đến tột cùng thích ai? Vì sao không nói cho mình? Chẳng lẽ hắn đã không coi mình là bằng hữu tối tri tâm sao ?

Nỗi lòng hỗn loạn như vậy làm cho cậu không thể làm bộ cái gì cũng chưa nghe qua mà lại đi mời cô gái khác khiêu vũ, cậu suy tư nửa ngày, vẫn xoay người rời đi hội trường, quyết định đi tìm Lục Đế để hỏi cho rõ .

Trữ Tuyên đi thực vội , rõ ràng viện nghiên cứu ở ngay trên đường đối diện, chỉ cần rẽ qua một cái ngã tư đường, nhưng bởi vì lòng tràn đầy nghi hoặc cùng bất mãn với Lục Đế, cậu không để ý đèn đỏ đã nhảy sang xanh .

Tùy tiện nhìn hai ba lượt , thấy không có xe liền trực tiếp đi qua phố .

Đúng lúc này, trong đầu cậu bỗng nhiên truyền đến một thanh âm xa lạ “Lui ra phía sau, nhóc con !”

Bên cạnh giao lộ đột nhiên toát ra một chiếc xe thể thao cao cấp, lấy tốc xung sét đánh không kịp bưng tai chạy tới, đèn xe rọi vào khiến Trữ Tuyên bán nheo lại mắt.

“ A !” Trữ Tuyên theo bản năng nâng tay che khuất hai mắt của mình, nhưng chưa kịp thu hồi cước bộ, thân thể vẫn đứng ở tại chỗ như cũ.

Bên tai vang lên tiếng phanh xe bén nhọn.

Cùng với một tiếng nổ “ phanh “  , xe thể thao tông vào cậu, đưa cả người cậu đá văng ra ngoài , nằm sóng xoài trên mặt đất .

Cậu có cảm giác hai mắt của mình bị một màu huyết đỏ che mất , thế giới trở nên đỏ bừng…… Cuối cùng biến thành một mảnh tối đen, chỉ nghe thấy một tiếng gọi quen thuộc , lo lắng mà bi thương tê rần .

“ Tuyên !”

Lục Đế……

Cậu muốn kêu tên đối phương , lại phát không ra tiếng âm.

Cậu cố gắng mở hai mắt, thấy trên đầu một mảnh bóng đêm tinh không.

“ Tuyên, Tuyên ! Cậu kiên trì một chút, mau tỉnh lại !”

Cậu nghe thấy tiếng khóc của Lục Đế, từ phía thân thể nằm ở phía dưới của mình truyền tới , cực vi bi thương.

Trữ Tuyên cả kinh, vội vàng đứng lên, rất nhanh ngây ngẩn cả người.

Đây là tình huống gì?

Mình phiêu phù ở giữa không trung, phía dưới lại nằm một cái mình khác , đầy người huyết ô, bộ dáng đáng sợ, mà Lục Đế lại gắt gao ôm cái mình kia không buông , lớn tiếng gọi, thật giống như sợ hãi mình sẽ chết vậy ……

Chết ?

Trữ Tuyên tựa hồ ý thức được cái gì đó , cúi đầu nhìn về phía bàn tay của mình .

Bàn tay…… trong suốt !

“ Nguyên lai sự tình trải qua là như thế này……” ngay khi cậu kinh ngạc không thể nhúc nhích, không biết nên làm thế nào cho phải, bên người lại truyền đến thanh âm xa lạ.

“ Nguyên lai nam nhân kia từng trải qua chuyện như vậy, cho nên mới biến thành……”

“ Ai?” Trữ Tuyên mạnh mẽ xoay người.

Phía sau cậu là một người đàn ông cao to mặc áo gió màu đen , một đầu tóc đèn dài không buộc , tung bay trong gió

“ Xin chào , Trữ Tuyên.” hắc y nam nhân đạp cước bộ vững vàng hướng Trữ Tuyên đi tới.

Cậu theo bản năng lui một bước về phía sau, trong đầu thoáng hiện qua nhiều loại khả năng.

Chính mình…… Nhất định là bị chiếc xe kia đâm chết ! Mà vị hắc y trung niên đại thúc này, sẽ không phải cái gì tử thần linh tinh chứ ?

Kháo !

Trữ Tuyên dưới đáy lòng thầm mắng , cậu là kẻ phi thường kiên định thuyết vô thần giả, khi xem phim truyện còn thường cười mấy thứ thần thoại kia là hư cấu mê huyền do gian thường bày ra để kiếm tiền .

Nhưng giờ khắc này, cậu lại tận mắt thấy tử thần !

“ Ông là…… Đến đưa tôi đi sao ?” Trữ Tuyên có chút khẩn trương nhìn đối phương, hắc y nam nhân hơi hơi sửng sốt, tròng mắt vòng vo chuyển, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, hướng cậu cười nói:”Đúng nha  , Trữ Tuyên, tôi là tới đón cậu đo.”

“ Vậy …. Có thể chờ một chút hay không?” nhận định đối phương là tử thần, Trữ Tuyên không khỏi có chút ủ rũ, thầm than sinh mệnh của mình sao mà ngắn ngủi “ Tôi muốn cùng tên kia cáo biệt ……”

“ Có thể, nhưng  thời gian không nhiều lắm ……” hắc y nam nhân nói , nhìn nhìn đồng hồ.

“ Ừ.” Trữ Tuyên lên tiếng, sau đó nhảy xuống, đi đến bên người Lục Đế đang khóc.

“ Lục Đế……”cậu nói. Nhưng là thanh âm của cậu , Lục Đế nghe không được .”Tớ phải đi, không có biện pháp tiếp tục cùng cậu……”

Nói tới đây, tiếng nói của Trữ Tuyên trở nên nghẹn ngào, hốc mắt cũng đỏ lên.

Hai người từ nhỏ vẫn luôn bên nhau , Lục Đế là bạn thân duy nhất của cậu , cậu chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày cùng với Lục Đế tách ra , hơn nữa là sinh tử cách xa nhau, vĩnh viễn không thể gặp lại.

“ Giấc mộng của mình , có lẽ chỉ đành nhờ cậu thực hiện , Lục Đế, cậu phải cố gắng cả phần của tớ nhé , đừng khiến tớ thất vọng.” cậu quỳ xuống, dùng hai tay trong suốt vòng trụ cổ Lục Đế, dính sát vào bên tai anh , nói:”Lục Đế, tái kiến , trên thế giới này, cậu là bạn tốt nhất của tớ…… Nếu còn có kiếp sau, chúng ta nhất định phải tái nhận thức, tiếp tục làm bạn .”

Lục Đế căn bản không thể nghe được lời nói của hồn phách Trữ Tuyên, Trữ Tuyên gắt gao ôm lấy anh một hồi lâu , mới lưu luyến buông tay ra , đi trở về bên người hắc y nam nhân.

“ Tử thần tiên sinh, ta sẽ lên thiên đường hay là xuống địa ngục?” Trữ Tuyên bất an hỏi, ánh mắt vẫn như cũ không thể rời đi hảo hữu.

“Vừa không là thiên đường cũng không phải Địa Ngục.” Hắc y nhân trả lời, thanh âm mang theo một chút tiếu ý “Bởi vì nơi cậu sắp sửa đi là……”

Thấy Trữ Tuyên mờ mịt ngẩng đầu lên nhìn về phía mình , Hắc y nhân hơi hơi hé miệng , phun ra hai chữ làm người ta khiếp sợ –

“ Tương lai !”

Chương 2

Mười năm sau, Fei Jack là trung tâm nghiên cứu dưới lòng đất .

Fei Jack là trung tâm nghiên cứu vật lý học nổi tiếng đứng đầu thế giới , nó có hệ thống nghiên cứu khoa học khổng lồ, cùng phòng thí nghiệm vật lý nổi danh thế giới, tụ tập vô số tinh anh đứng đầu trong lĩnh vực vật lý học.

Ở trên tầng cao nhất được làm hoàn toàn bằng hợp kim bỗng nhiên truyền ra tiếng rít gào , tiếng vọng liên tục được vang lên trong thông đạo.

“ Được rồi, chúng ta không quản mấy cái lý luận lượng tử giao hoán gì gì đó nữa , tóm lại, nơi này cách lúc cậu phát sinh tai nạn xe cộ là thế giới mười năm sau, đối với cậu mà nói chính là tương lai !”

Trong phòng thí nghiệm cao nhất của tòa nhà – trong phòng thí nghiệm tách rời thời không, tổ trưởng Lệ Băng đang rống giận một thiếu niên lộ ra biểu tình dại ra .

Hắn đã giải thích không dưới mười lần , nhưng đứa ngốc trước mặt vẫn không thể lý giải bọn họ đã dùng lượng tử vận chuyển thuộc về khoa học kĩ thuật cao như thế nào để chuyển họ đến tương lai  .

“ Tôi …Tôi……”  Trữ Tuyên vẫn đang sửng sốt nhìn mặt bàn kim loại phản chiếu ra dụng mạo của mình “ Tôi…… Tôi rốt cuộc đang ở nơi nào? Vì cái gì…… Này không phải bộ dáng của tôi a !”

Cậu nghĩ rằng Lệ Băng là tử thần, sắp sửa dẫn mình lên thiên đường hoặc là xuống địa ngục, hoặc là thực truyền thống đem mình đưa Diêm vương điện thẩm phán, một lần nữa đầu thai làm người .

Nhưng không nghĩ tới, Lệ Băng lại đem cậu đến tòa nhà kim loại này , còn làm cho cậu lại một lần có được thân thể.

Đang lúc cậu cao hứng lại ngoài ý muốn phát hiện bộ dáng mình thay đổi thành một người khác !

Lúc này cậu có làn da trắng nõn mềm mại , trên khuôn mặt trái xoan là một đôi mắt linh động xinh đẹp — thoạt nhìn giống như một mĩ thiếu niên oa nhi tinh xảo.

Cậu cũng không nhớ rõ bộ dáng mình lại họa quốc ương dân như vậy nha .

“ Ở đây , tiến sĩ Lục Đế là bạn tốt thanh mai trúc mã của cậu đã chế tạo ra một loại virus đáng sợ, đem thi thể biến thành cương thi có sinh mệnh đặc thù, cậu nghe thấy lời tôi nói không đó ?”  Lệ Băng biết Trữ Tuyên trong lúc nhất thời còn chưa thể nhận sự thật, chỉ phải lại nhẫn nại giải thích một lần nữa .

“ Cương thi?” Trữ Tuyên sửng sốt, trong đầu hiện lên trò chơi mà ngày trước cậu vẫn chơi .

“ Đúng , là cương thi thực sự , không phải đóng phim, tôi hy vọng cậu nhớ kỹ !” Lệ Băng cảnh cáo, sau đó mở máy tính cho cậu xem ảnh chụp .

Trên ảnh chụp chính là viện nghiên cứu có mái nhà tròn quen thuộc , cảnh tượng quen thuộc lập tức hấp dẫn chú ý của Trữ Tuyên.

Nơi đó…… Không phải là viện nghiên cứu virus của bọn họ sao? Chẳng qua ngoại hình hình như có chút thay đổi……

“ Người này là ông chủ của công ty sinh vật y dược Bethogier……” Thấy Trữ Tuyên rốt cục an tĩnh lại nghe mình nói, Lệ Băng nắm chắc cơ hội, lại thay đổi một hình ảnh khác , là một trung niên nam nhân nhìn qua thực khôn ngoan.

“ Tên của hắn tên là Nghiêm Phi. Công ty sinh vật y dược Bethogier hiện tại là tập đoàn độc quyền tài chính lớn nhất trên thế giới, mà hắn lại là bằng hữu cũng là đối tác của vị kia .” Lệ Băng lại mở ra một hình ảnh khác .

Biểu tình Trữ Tuyên bởi vậy trở nên cứng ngắc, là Lục Đế !

Đúng , nhưng cũng không phải…… Lục Đế trên hình cùng Lục Đế mà cậu quen bất đồng, càng thêm thành thục càng thêm băng lãnh .

“ Đây là người mà cậu quen sau mười năm.” Lệ Băng nói: “Từ lúc Đinh giáo sư về hưu sau, Lục Đế tiến sĩ trở thành viện trưởng của viện nghiên cứu siêu virus . Nghiêm Phi ủng hộ anh ta nghiên cứu , nhưng điều kiện là hắn được sử dụng virus mà anh ta sáng chế ra . Bọn họ lợi dụng virus đem tử thi biến thành binh đoàn cương thi phục tùng mệnh lệnh bọn họ, sau đó nơi nơi phát động chiến tranh cùng khủng bố công kích, phá hư trật tự thế giới, cậu hiểu chưa? Thế giới này không hòa bình giống như cậu đang nghĩ đâu !”

“ Không, không có khả năng, tôi nhất định đang nằm mộng đi? Chuyện này rất buồn cười ! Ha ha ! Tôi thế nhưng xuyên qua !”  Trữ Tuyên lắc lắc đầu, bức mình cười ra, từ đáy lòng cậu sợ đây là sự thật .

Lục Đế hắn…… Lại trở thành tiến sĩ điên cuồng mang tai họa đến cho thế giới? Đây là kịch bản phim sao?

“ Bình tĩnh một chút, Trữ Tuyên, tôi biết cậu rất khó nhận sự thật như vậy.”   Lệ Băng nhìn biểu tình Trữ Tuyên như cười như mếu , có chút khổ sở thở dài “Nhưng, cậu không phải ở trong mộng , đem kia cậu đã chết vì tai nạn , linh hồn xuất khiếu, đều là chính mắt tôi nhìn thấy .”

“ Ông là nhà vật lý học, hẳn phải biết thế giới này căn bản không có linh hồn, đúng hay không? Các người rốt cuộc đang đùa trò gì vậy ? Vì sao tôi lại biến thành bộ dáng hiện tại này? Là các người chỉnh dung cho ta sao?” Trữ Tuyên bỗng nhiên kéo lấy áo Lệ Băng, nộ khí đằng đằng rống hỏi:”  Các người rốt cuộc muốn thế nào?”

“ Buông tay ! Bình tĩnh một chút !” Lệ Băng không thể không lại một lần nữa lấy sức ngăn lại Trữ Tuyên đang nổi giận, đem áo mình từ trong tay của cậu giật  ra “  Trữ Tuyên, khi đó cậu cũng hiểu được , cậu đã chết rồi mà .”

“……” Trữ Tuyên nhấp hé miệng, hy vọng dấy lên ban đầu lại một lần tan biến, tâm đau đớn co rút từng đợt.

Cậu chỉ không muốn chết mà thôi, cậu còn trẻ, còn có lý tưởng rộng lớn, có giấc mộng muốn cùng bạn bè mà cậu tối quý trọng cùng thực hiện, cậu không nên bị chết sớm như vậy.

“ Cậu nói đúng, tôi nguyên bản cũng không tin người khác sẽ có linh hồn, nhưng hiện tại tôi tin.” Lệ Băng đi đến giữa phòng thí nghiệm, vỗ vỗ bàn điều khiển  “ Kỳ thật kế hoạch nguyên bản của chúng tôi là lợi dụng máy vượt thời không – không gian này trở về mười năm trước , đem Lục Đế tiến sĩ của mười năm trước giết chết.”

“ Cái gì !” vừa nghe đối phương nói mục tiêu đầu tiên là giết chết Lục Đế, Trữ Tuyên gắt gao nắm chặt tay , nhưng cậu không xông lên đánh người, bởi vì cậu biết rõ , kế hoạch của Lệ Băng thất bại .

Hắn không giết chết Lục Đế, lại đem mình mang đến nơi này.

“ Thực có lỗi, nhưng vì an nguy thế giới, chúng tôi không thể không làm như vậy.” Lệ Băng sờ sờ vào thiết bị , bất đắc dĩ tiếp tục nói tiếp “ Nhưng chúng tôi nghiên cứu về thời không đó dù sao cũng có hữu hạn, thiết bị này cũng không phải thập toàn thập mỹ , nó tuy rằng đem tôi đến thế giới của mười năm trước, nhưng lại cũng đem cơ thể của tôi ở tại chỗ này.”

“ Cho nên ông không có cách nào giết chết Lục Đế? Vậy cái chết của tôi có liên quan gì sao ?” Trữ Tuyên dùng ánh mắt hoài nghi nhìn chằm chằm đối phương.

“ Đừng hiểu lầm, kẻ lái chiếc xe đâm chết cậu không phải tôi, tôi nhớ rõ tôi đã nhắc nhở cậu lui ra phía sau mà .”  Lệ Băng tiếc hận thở dài: “ Đáng tiếc cậu hành động không nhanh .”

“ Vậy thật tôi phải đa tạ ông , đã nhắc nhở tôi “trước một giây”  !”  Trữ Tuyên tức giận nói.

Nói đùa gì vậy , một giây thì sao cậu có thể phản ứng lại  !

“ Tóm lại, tôi biến thành thể linh hồn, không có năng lực đi giết bất luận kẻ nào, nhưng cũng để tôi hiểu được tương đối , Lục Đế tiến sĩ sở dĩ chế tạo ra virus này, nguyên nhân là vì cậu.”  Lệ Băng băng lãnh nhìn người trước mắt , khi hắn biết mình chỉ có thể duy trì thể linh hồn thì hắn cũng tính toán chỉ quan sát , nhưng không nghĩ tới lại nhận được thu hoạch lớn ngoài ý muốn .

Nguyên nhân khiến tiến sĩ cổ quái kia chế tạo virus, chỉ sợ cũng là vì thiếu niên trước mắt.

Cho nên khi Trữ Tuyên tưởng lầm mình là tử thần đem cậu đi , Lệ Băng nảy ra một ý tưởng, lập tức liên hệ với viện nghiên cứu chuẩn bị nghênh đón linh hồn Trữ Tuyên .

Nếu hắn đoán đúng, vậy Trữ Tuyên sẽ trở thành vũ khí bí mật ngăn cản Lục Đế cùng Nghiêm Phi của bọn họ!

“ Tôi ? Cái đó và tôi có quan hệ gì?”   Trữ Tuyên trừng lớn hai mắt, thở phì phì hỏi.

“ Đây là tôi tự đoán, cái chết của cậu đối Lục Đế tiến sĩ quả thực là đả kích quá lớn . Từ khi cậu bị tai nạn xe cộ rồi tử vong, bạn thân của cậu đã bước đi lạc lối. Anh ta đem nghiên cứu virus miễn dịch đổi thành virus đặc biệt , xuyên thấu qua gien bằng phương pháp trọng tổ, chế tạo ra virus có thể chữa trị tổn thương cơ thể.”   Lệ Băng nhìn Trữ Tuyên, ngữ mang nghiêm túc  “Anh ta làm như vậy, đơn giản là muốn tìm được biện pháp để cậu sống lại , có lẽ , anh ta muốn cậu được trọng sinh  !”

“ Vì tôi ?” Trữ Tuyên không dám tin về phía sau , lui một bước “Không thể nào…… Sao có thể là bởi vì tôi chứ , tôi sao đáng giá để cậu ấy làm như thế……”

“ Cậu cũng không nên xem nhẹ vị trí của mình trong lòng anh ta như thế .”   Lệ Băng chỉ vào bờ ngực Trữ Tuyên “Qua vài ngày quan sát , tôi biết , ở trong lòng Lục Đế tiến sĩ , cậu là người tối trọng yếu .”

“……”   Trữ Tuyên hơi hơi há mồm, lại một chữ cũng nói không nên lời.

Chính mình đối Lục Đế mà nói có trọng yếu như vậy sao? Lục Đế thật sự bởi vì mình chết đi mà chế tạo ra virus như vậy? Cậu ấy cần gì làm như thế , cậu ấy thừa hiểu người chết không thể sống lại a !

“ Trữ Tuyên, tôi hy vọng cậu có thể ngăn cản Lục Đế tiến sĩ !”   Lệ Băng vỗ vỗ bờ vai của cậu , nói lời thấm thía:”  Cậu là hi vọng duy nhất của chúng tôi , tuyệt đối không thể để virus này tiếp tục làm hại nhân gian !”

Trữ Tuyên ngơ ngác nhìn hắn một cái, sau đó hung hăng nhéo đùi mình một phen.

Đau đớn làm cho cậu không thể không tin tưởng, đây cũng không phải một giấc mộng.

“ Trữ Tuyên, nhận rõ sự thật đi, tôi không có lừa gạt cậu , nếu không tin , cậu có thể chính mắt đi xem bộ dáng hiện tại của Lục Đế tiến sĩ.”   Lệ Băng nắm hai vai cậu , lay động như muốn cậu tỉnh táo lại .

“ Đi tìm Lục Đế ? Tôi bây giờ bộ dạng thế này còn có thể khiến cậu ấy nhận ra sao ?” Trữ Tuyên cười khổ, đẩy ra Lệ Băng, ngồi xổm bên cạnh máy xuyên thời không  “Hiện tại tôi đã không phải tôi kia , cho dù là Lục Đế……”

“ Anh ta sẽ nhận ra cậu !”   Lệ Băng kiên định nói: “Cậu hẳn là tin tưởng bằng hữu của cậu mà , không phải sao?”

“OK ! vậy ông muốn tôi đi gặp cậu ấy thế nào ? Viện nghiên cứu là loại địa phương không phải ai cũng vào được a .”   Trữ Tuyên mở ra hai tay “Ông tính cho tôi danh nghĩa nào để tiến vào viện nghiên cứu virus , tới gần Lục Đế? Lấy cá tính Lục Đế, cậu ấy tuyệt đối sẽ không để ý hay nhận thức người xa lạ.”

“ Yên tâm, hiện tại cậu đối với anh ta mà nói, cũng không phải là người xa lạ không chút nào nhận thức.”   Lệ Băng ở thời điểm Trữ Tuyên đang sững sờ , đi đến máy tính, lại mở ra một tấm hình khác .

Trên ảnh là một thiếu niên bộ dáng thanh tú, thần sắc ngạo mạn, Trữ Tuyên nhìn ra đến, thiếu niên trên ảnh kia chính là mình .

“ Tên của cậu ta tên là Nghiêm Tuyên, thực khéo là cùng tên với cậu .”   Lệ Băng nhìn về phía Trữ Tuyên, thanh âm trở nên trầm thấp “Cậu ta là con độc nhất của Nghiêm Phi, bất quá, cậu hiện tại đã thế thân Nghiêm Tuyên rồi ……”

Trữ Tuyên nhảy dựng lên , khẩn trương nhìn Lệ Băng “Ông là nói, tôi hiện tại ở bộ dáng này không phải là chỉnh dung , mà là…… Linh hồn của tôi chiếm dụng thân thể người khác?”

“ Trữ Tuyên, thân thể của cậu khi bị đụng xe đã muốn hư hao , hơn nữa chúng tôi cũng tìm không thấy thi thể của cậu . Vừa vặn là, trước đó vài ngày chúng tôi bắt được Nghiêm tuyên, tên nhóc này không học vấn không nghề nghiệp, cha cậu ta đã sớm thất vọng rất nhiều. Sau lại , cậu ta chết ở trong phòng mà chúng tôi giam giữ , chúng tôi phát hiện cậu ta dùng ma túy liều lượng lớn , bởi vậy không bài trừ khả năng tự sát .”

“ Cho nên, các ông để tôi dùng thân thể của Nghiêm Tuyên ?”  nghe nói chuyện có liên quan tới chủ nhân đích thực của thân thể này sau , Trữ Tuyên bỗng nhiên có điểm chán ghét chính mình.

Thiếu gia nhà giàu phóng đãng bất kham…… Người như thế hẳn là loại hình mà bình thường Lục Đế chán ghét nhất.

“Đúng , tình huống khẩn cấp, chúng tôi chỉ có thể cung cấp thân thể như vậy cho cậu . Nhưng may mắn là, chúng tôi đã phong tỏa tin tức Nghiêm tuyên bị chúng tôi bắt cùng tin cậu ta chết , Nghiêm Phi đến bây giờ còn không biết con hắn đã chết, cho nên cậu có thể lợi dụng quan hệ của Nghiêm Phi cùng Lục Đế để tiếp cận Lục Đế.”   Lệ Băng vừa nói, một bên theo bản năng dời đi tầm mắt.

Bởi vì có một điều ông cố ý giấu diếm, không có nói cho Trữ Tuyên.

Trên thực tế linh hồn Trữ Tuyên cùng thân thể Nghiêm Tuyên cũng không thể hoàn toàn dung hợp, tuy rằng tốn nhiều công sức , hiện tại thành công đem linh hồn Trữ Tuyên đạo nhập trong thân thể Nghiêm Tuyên, nhưng không thể bài trừ hiện tượng bài xích có khả năng phát sinh trong tương lai .

Cho nên, phải mau chóng đem Trữ Tuyên đưa đến bên người Lục Đế để ngăn cản hết thảy – trước khi thân thể này bài xích linh hồn Trữ Tuyên .

Trữ Tuyên cẩn thận nghĩ nghĩ, vị đại thúc trước mắt này một lòng muốn đem mình đưa đến bên người Lục Đế, đơn giản là muốn để cho mình ngăn cản Lục Đế chế tạo virus khủng bố.

Nhưng tình huống chân thật lại như thế nào ? Chỉ nghe phiến diện từ vị đại thúc này, cậu rất khó tin tưởng Lục Đế sẽ làm ra cái loại chuyện tình đáng sợ này, trừ phi cậu tận mắt nhìn thấy.

Mặc kệ mục đích Lệ Băng là gì , cậu đều phải trở lại bên người Lục Đế, không bằng trước hết đáp ứng, lợi dụng lực lượng bọn họ vì chính mình bố trí bước tiếp theo.

“ Được rồi !”   cậu dường như đã hạ quyết tâm, đi đến trước mặt Lệ Băng “Ông muốn để tôi trở lại bên người Lục Đế như thế nào? Đến bên người cậu ấy sau, ông còn muốn tôi làm cái gì?”

Đối mặt  với vấn đề của Trữ Tuyên , Lệ Băng cũng không có lập tức trả lời, hắn chỉ cười rồi nói sang chuyện khác “Cậu không cảm thấy mệt sao? Tôi cho ngươi an bài phòng cho cậu nhé , trước hảo hảo nghỉ ngơi một chút, chờ tôi cùng những người khác thảo luận quá sẽ cho cậu đáp án , được không?”

Trữ Tuyên không thể cự tuyệt ý tốt của Lệ Băng, trên thực tế cậu xác thực cảm thấy có chút mệt mỏi.

Sử dụng thân thể người khác , việc này, trong lúc nhất thời cậu còn có chút không quá thích ứng.

Hảo hảo nghỉ ngơi một đêm sau, nhân viên viện nghiên cứu vì cậu l

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro