01

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đất trời như hồi xuân, bầu trời trong xanh, ánh nắng ấm áp chiếu lên gò má của Tiêu Chiến, ánh lên mềm mại rực rỡ như trân châu.

Trang viên rộng lớn tràn ngập hoa cỏ mùa xuân đầy màu sắc, cây cối tươi tốt dây leo quấn quanh, đài phun nước bằng cẩm thạch phản xạ ánh sáng vàng óng như một bức tranh sơn dầu của Monet, mọi thứ cũng mờ ảo giống như vậy.

Hoa hồng Damascus(1) được vận chuyển đến từ ngàn dặm vẫn còn đọng sương sớm, hoa cắm tuỳ ý ở mọi ngóc ngách như thể không đáng tiền, nhóm nhạc giao hưởng phía xa diễn tấu tổ khúc của Johann Sebastian Bach*, khách mời trang phục lộng lẫy tụm năm tụm ba chụm lại tán gẫu, phục vụ ở đó bưng theo Champage và đồ ngọt qua qua lại lại.

**
(1) Damascus: là thủ đô và là thành phố lớn nhất của Syria.
(2) Johann Sebastian Bach (1685 - 1750): Nhà soạn nhạc người Đức

Tiêu Chiến khoác tay Vương nhất Bác, vui vẻ tán gẫu với từng nhóm khách.

Đúng vậy, đây là hiện trường hôn lễ của bọn họ, hai vị vừa rồi tuyên thệ với nhau trên sân khấu xét về gia cảnh đến trình độ học vấn đều vô cùng xứng đôi, bọn họ trên sân khấu rất giống một đôi tình nhân yêu đương nồng nhiệt, hôn môi trong tiếng hoan hô của khách mời.

Nhưng đừng cho rằng tình cảm của bọn họ rất tốt, ngược lại, đây là một cuộc hôn nhân thương mại chân chính.

Trước hôn lễ cả hai thậm chí còn chưa từng gặp mặt hẳn hoi, nhẫn cưới cũng là thư ký của cả hai cùng nhau lựa chọn.

Chỉ là hai người đều diễn xuất quá tốt.

Tiêu Chiến đang mặc bộ lễ phục màu trắng cao cấp của Elie Saab, những đường chỉ vàng trên bộ lễ phục lộng lẫy của anh hiện rõ mùi tiền, lễ phục cầu kỳ hoa lệ làm cho vẻ ngoài chói mắt của anh trông giống như Narcissus* tái sinh.

*Trong thần thoại Hy Lạp, Narcissus là một thợ săn từ Thespiae trong Boeotia, nổi tiếng với vẻ ngoài đẹp trai. Chàng là con trai của thần sông Cephissus và nữ thần Liriope. Một lần Narcissus nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình ở dưới nước và đem lòng yêu chính bản thân mình.

Trên người Vương Nhất Bác diện lễ phục Givenchy màu đen tuyền, tôn lên tỷ lệ eo vai hoàn hảo của hắn, chiếc ghim cài ngực bằng kim cương cao cấp từ bộ sưu tập của Vương gia được hắn đeo trên ngực, tượng trưng cho quyền lực và sự giàu có.

Là một Alpha đứng đầu về cả huyết thống lẫn năng lực, hắn không cần dùng bất cứ thứ gì bề ngoài để thể hiện năng lực của bản thân, sự áp chế của tin tức tố đã nói lên tất cả.

Sự kết hợp giữa màu trắng thuần khiết và màu đen huyền bí thể hiện rõ bọn họ rất đẹp đôi.

Ai biết được, sâu bên trong là hai trái tim xa lạ.

Nói một cách đơn giản, đây là một cuộc hôn nhân do hai nhà sắp đặt, vừa hay Tiêu Chiến đang cần một Alpha, mà Vương Nhất Bác lại thiếu một Omega, chỉ có vậy mà thôi.

Giá trị cá nhân của bọn họ giống như trở thành một chuỗi những con số, xem xem những con số nào phù hợp sẽ đem đặt chúng chung với nhau.

May mà hai người đều là tổng tài một lòng với sự nghiệp, không có đời sống tình cảm, đối với họ mà nói, kết hôn với ai không phải là kết hôn, có thể thu về lợi ích thương mại lớn nhất, như vậy là tốt nhất rồi.

Hơn nữa, xã hội đã tiến bộ đến mức này, các loại thuốc ức chế đã có thể áp chế kỳ phát tình và kỳ mẫn cảm một cách bình thường, dù hai người có định làm một đôi phu phu ngoài mặt cả đời cũng không phải là chuyện gì khó khăn.

Đợi đến đêm khuya khách khứa tản đi, trang viên rộng lớn lại trở nên vắng lặng, Tiêu Chiến thay lễ phục cầu kỳ ra, mặc vào một bộ dồ ngủ thoải mái, anh thở phào nhẹ nhõm, mới cảm thấy bản thân cuối cùng cũng được gỡ mặt nạ xuống, cười đến mệt luôn rồi.

Rất hiển nhiên với tư cách là một đối tượng kết hôn đạt tiêu chuẩn, anh và Vương Nhất Bác đều chừa cho nhau đủ không gian, phòng của họ sau này thậm chí còn không ở cùng một tầng.

Rất tốt, rất hài lòng.

Nuối tiếc duy nhất chính là, tối nay là đêm tân hôn, bạn bè thân ngủ lại trong trang viên rất đông, vì vậy hai người họ đành phải ở trong phòng tân hôn mà người nhà đã chuẩn bị.

Gáng chịu một chút, đợi ngày mai về lại biệt thự trong thành phố là tốt thôi ấy mà.

Không lâu sau Vương Nhất Bác đi vào, ánh mắt hắn nhìn thẳng phía trước, như thể bất kể Tiêu Chiến có mặc đồ ngủ hay thời trang cao cấp với hắn mà nói cũng không có gì khác biệt.

Hai người nhìn nhau một cái, một người chiếm thư phòng, một người chiếm phòng khách bắt đầu lặng lẽ mở máy tính.

Đêm tân hôn không làm phiền nhau, hai vị tổng tài cuồng công việc lại lao đầu vào công việc.

Thư ký đang chuẩn bị ngủ một giấc thật ngon lúc nhận được cuộc gọi của sếp liền sụp đổ, aaaaaaaa có tên bệnh thần kinh nào đêm tân hôn còn bàn công việc đâu chứ.

Nửa đêm, Tiêu Chiến đột nhiên bị nóng đến tỉnh lại, anh mới phát hiện toàn thân mình nóng lên, có lẽ là kỳ phát tình sắp đến rồi. Không biết có phải vì công việc quá bận rộn hay không, kỳ phát tình của anh chưa từng chuẩn xác, luôn làm cho anh trở tay không kịp.

Anh quay đầu nhìn Vương Nhất Bác đang nằm ngủ ngon lành bên kia, thuần thục mở tủ đầu giường, lấy thuốc ức chế ra tiêm cho mình một liều, nhiệt độ toàn thân từ từ rút lui. Anh nhìn đồng hồ, lại quấn lấy chăn rơi vào mộng đẹp.

Hai giờ sáng, Tiêu Chiến từ trong mộng xuân tỉnh lại, toàn thân nóng rực, một cảm giác trống rỗng dày đặc từ sâu trong cơ thể dâng lên, đáng sợ nhất chính là, anh phát hiện nơi tư mật của anh đang không ngừng chảy nước.

Anh rõ ràng đã tiêm gấp ba lần thuốc ức chế có độ tinh khiết cao!

Với thuốc ức chế có cường độ cao như vậy, thường thì Omega chỉ cần tiêm một liều là có thể lập tức phục hồi, mà Tiêu Chiến bởi vì tiêm thuốc ức chế nhiều năm nên sinh ra phản ứng kháng thể, nhưng bình thường anh chỉ tiêm vỏn vẹn hai liều. Lần phát tình này mới bắt đầu anh đã tiêm hẳn ba liều.

Xấu hổ nhất nhất chính là, Vương Nhất Bác đã phát hiện ra tình trạng của anh, còn bò dậy rót cho anh một ly nước lạnh.

Nhìn trạng thái của Vương Nhất Bác cũng không tốt lắm, hai mắt đầy tơ máu đỏ ngầu, hắn cố kìềm chế đứng cách xa Tiêu Chiến hai mét.

Vương Nhất Bác ngủ giữa chừng không biết vì sao cả người khô nóng, đang lúc nửa tỉnh nửa mê thì ngửi thấy mùi hoa nhài thoang thoảng, qua vài phút càng lúc càng ngào ngạt, hắn mới nghĩ đến chắc là kỳ phát tình của Tiêu Chiến đến rồi.

Khó có thể tưởng tượng được là, bản thân hắn cũng bắt đầu sinh ra phản ứng sinh lý. Việc này đối với một Alpha có huyết thống cao cấp mà nói là một việc nằm ngoài sức tưởng tượng.

Nhìn thấy ba ống thuốc ức chế rỗng trên tủ đầu giường chỗ Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác khàn giọng hỏi: "Tiêu Chiến, thuốc ức chế của em có phải mất hiệu quả rồi không?"

Cả căn phòng bắt đầu tràn ngập mùi hoa nhài, kỳ phát tình một khi đã bắt đầu ngoại trừ đánh dấu và nhờ sự can dự của thuốc thì không có cách nào kết thúc. Nếu ngay cả ba mũi thuốc ức chế cường độ cao cũng không thể hồi phục, vậy chỉ còn cách đến bệnh viện truyền nước, nếu không nghe lời khuyên của bác sĩ dùng càng nhiều thuốc ức chế ắt sẽ sinh ra ảnh hưởng y học không thể cứu vãn đối với Omega, trong đó bao gồm dễ ngất xỉu, rối loạn tin tức tố, tổn thương chức năng của khoang sinh sản...

Theo kế hoạch trước đó của Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác, hai người nên thuộc về nước sông không phạm nước giếng, chỉ cần hợp tác kinh doanh đôi bên cùng có lợi là được, chưa từng nghĩ sẽ phim giả tình thật còn cùng nhau giải quyết vấn đề sinh lý.

Nếu đúng như kế hoạch vậy thì hiện tại nên đưa Tiêu Chiến đi bệnh viện hoặc là mời bác sĩ tư đến nhà khám.

Tiêu Chiến vừa đỏ hoe mắt áp chế sự khó chịu của cơ thể, vừa lật xem sách hướng dẫn của thuốc ức chế. Anh của lúc này đã để lộ ra khía cạnh đáng thuơng bên dưới hình tượng tổng tài cương nghị, quyết đoán trên thương trường.

Anh và Vương Nhất Bác cùng nhìn nhau không nói gì, hai người đều biết rõ đi bệnh viện khẳng định là không được, vừa rồi nụ hôn đường mật trên sân khấu còn lên hot search, trong nháy mắt liền đến bệnh viện giải quyết kỳ phát tình, người sáng suốt đều biết được giữa hai người có vấn đề. Danh tiếng là một mặt, ngày mai biến động giá cả của thị trường cổ phiếu mới là gay go nhất, hai người bọn họ gánh trên vai công ty niêm yết* của hai nhà, giữ ổn định giá cổ phiếu mới là ưu tiên hàng đầu.

*Công ty niêm yết: Là một công ty công công cộng mà trong đó cổ phiếu được phép mua bán trên các thị trường chứng khoán. Đây được xem là một hình thức phát triển cao nhất của một công ty. Bởi sau khi đã trở thành công ty niêm yết, tức sẽ phải chịu sự quản lý chặt chẽ từ các cơ quan nhà nước. (by luatminhkhue)

Đi bệnh viện chắc chắn là không thể.

Trang viên cũng chưa dự phòng bác sĩ chuyên nghiệp.

Không ngờ kỳ phát tình của Tiêu Chiến lại tới nhanh và mãnh liệt đến như vậy, may mà trong phòng đủ kín, nếu không có lẽ ngay lập tức người thân bạn bè gần xa trong trang viên đều sẽ biết, Tiêu Chiến phát tình rồi, mà chú rể ở ngay bên cạnh lại không hề tiến hành an ủi.

Vậy không phải là lộ tẩy rồi sao, suy cho cùng thì thiết lập hiện tại của bọn họ đối với người ngoài là bạn đời ân ái, yêu đương thắm thiết nửa năm mới kết hôn.

Trong tin tức tố mùi hoa nhài nồng đậm, dù là sức kiềm chế mạnh như Vương Nhất Bác cũng không chịu được mà bị công phá câu ra một ít tin tức tố.

Mùi tuyết tùng trầm tĩnh xông tới, nhưng mùi hương cao lãnh như vậy cũng không khiến Tiêu Chiến dễ chịu hơn, ngược lại càng làm anh choáng váng, ánh mắt mơ mơ màng màng.

Tiêu Chiến kẹp chặt chân, chỉ cảm thấy toàn thân đều đang kêu gào rất muốn Vương Nhất Bác trước mặt.

Không biết thế nào, Vương Nhất Bác đã ngồi bên cạnh Tiêu Chiến, nhưng hắn đè lại bàn tay không nhịn được leo lên người hắn của Tiêu Chiến, "Tiêu Chiến, độ phù hợp tin tức tố của chúng ta có phải rất cao hay không, trước đây chưa từng nghe qua sẽ phát sinh chuyện như thế này, hơn nữa.... Tôi hình như cũng không quá ổn..."

Omega dùng ba liều thuốc ức chế nồng độ cao cũng không thể ổn định lại thật sự chưa từng nghe qua, Tiêu Chiến cảm thấy bản thân sắp phải lên tin tức xã hội, càng nghĩ càng uất ức, nước mắt của anh thoắt cái rơi khỏi hốc mắt.

"Tôi cũng không biết, làm sao bây giờ hả Vương Nhất Bác." Đôi mắt Tiêu Chiến đỏ hoe nhìn Vương Nhất Bác.

Mặc dù không phải người yêu thật sự, công ty hai nhà ỏ trong giới thương mại cũng đã hợp tác khá nhiều, cho dù một núi không thể có hai hổ, bọn họ cũng rất tôn trọng lẫn nhau.

Nhưng bọn họ đều biết rằng, hiện tại chỉ có một cách duy nhất. Chỉ là ai cũng trầm mặc không ai nói ra.

Nhìn Tiêu Chiến thường ngày lãnh đạm hời hợt giờ đây đuôi mắt ửng đỏ, cho dù đang dè dặt nhưng đôi mắt vẫn khát khao như cũ, Vương Nhất Bác nhắm mắt lại----- thôi thì để hắn đến làm kẻ ác vậy.

Vương Nhất Bác không còn cưỡng ép áp chế tin tức tố của mình nữa, mùi tuyết tùng nồng đậm lập tức tràn ngập cả căn phòng, quấn quýt cùng với mùi hoa nhài, tôi anh không phân biệt được. Nhiệt độ cả căn phòng giảm xuống, nhưng đôi mắt của cả hai giao nhau dường như phát ra ánh lửa nóng rực.

Mùi nhài tuyết tùng thật giống với nước hoa định chế cao cấp, rất hài hoà. Thân thể Tiêu Chiến lập tức mềm nhũn, cả người dường như đều mất đi sự khống chế. Vương Nhất Bác túm lấy cần cổ mảnh khảnh của Tiêu Chiến, hôn anh.

Không biết có phải vì nguyên nhân tin tức tố hay không, Tiêu Chiến giống như con cá mắc cạn gặp được đại dương, lập tức thần hồn điên đảo quấn lấy thân thể của Vương Nhất Bác, hôn hắn đến không nỡ tách ra.

Nước chảy róc rách, cả phòng triền miên.

Cơ thể của Omega và Alpha dường như trời sinh vì để ham muốn lẫn nhau, hiển nhiên phù hợp.

---------quaduanho

Tui đọc đến chương 13 mà không thấy tác giả nhắc đến tuổi tác, nên thui để một chiếc niên thượng cho dui nhà dui cửa. Dịch có chỗ nào kì kì thì cũng xí xoá cho tui, hồi đó đi học tệ nhất môn dịch thuật ಥ⁠‿⁠ಥ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro