31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Nhất Bác vui quá thành ra luống cuống tay chân, hắn không biết vì sao tâm trạng của Tiêu Chiến có hơi sa sút, giống như không muốn nhìn thấy hắn vậy, rõ ràng vừa rồi lúc dùng bữa tối bọn vẫn còn thân mật như vậy.

Hắn muốn mang Tiêu Chiến về nhà, Tiêu Chiến lại nói tối nay muốn về một mình, anh muốn ngồi yên tĩnh một lát, đợi chút nữa tài xế sẽ đưa anh về.

Vương Nhất Bác chắc chắn là không yên tâm, hắn thương lượng với Tiêu Chiến, Tiêu Chiến lại rất bướng, nhất định phải tự mình về, bảo hắn về trước.

Vương Nhất Bác cũng không biết Tiêu Chiến rốt cuộc thế nào nữa, nhưng đoán là nhất thời hoán đổi vai trò có lẽ khiến anh không kịp thích nghi. Trong lòng Vương Nhất Bác dường như có một ý nghĩ khó mà nói ra, mặc dù hắn luôn muốn quên đi, nhưng lại không thể bỏ nó ra khỏi đầu.

Hắn có hơi khó chịu nghĩ, Tiêu Chiến có phải là không muốn có đứa bé này hay không. Nhưng mà hắn cố gắng hết mức đem ý nghĩ làm người ta tan nát cõi lòng này, giấu nó nơi sâu nhất trong lòng.

Hắn không phải để ý đứa bé này, hắn để ý thái độ của Tiêu Chiến đối với đứa bé. Nói chính xác hơn là hắn để ý Tiêu Chiến, Omega mà hắn đã tâm tâm niệm niệm từ lúc ở Paris và là người đã được định sẵn hắn yêu sâu đậm.

Bởi vì thái độ của Tiêu Chiến đối với đứa nhỏ, giống như mức độ tiếp nhận của anh đối với mình, hắn vẫn chưa nắm chắc được, Tiêu Chiến rốt cuộc có bằng lòng có một ràng buộc huyết mạch tương liên với hắn. Vì từ nay về sau, họ cũng không thể nào tách rời nữa.

Có đôi khi, quan tâm tất loạn, đối với hai người mà nói đều như nhau.

Vương Nhất Bác xua đi những ý nghĩ vớ vẩn của mình, hôn vào gò má của Tiêu Chiến, nhẹ giọng nói: "Bé cưng, vậy anh về trước nhé, ở nhà đợi em có được không. Trong lòng em khó chịu thì yên tĩnh một chút, anh sẽ cho em không gian."

Tiêu Chiến ngược lại không có không để ý đến hắn, chỉ "ừm" một tiếng.

Tốt xấu gì cũng có đáp lại, Vương Nhất Bác thở phào nhẹ nhõm, xoa xoa tóc trước trán Tiêu Chiến, chỉ có thể đi ra trước.

Vương Nhất Bác cũng không nhắc câu nào đến đứa nhỏ trong bụng nữa, hắn ra cửa nói với thư ký của Tiêu Chiến nhất định phải đưa Tiêu Chiến về nhà an toàn, đồng thời phái bác sĩ ở lại đây túc trực.

Hắn nói rồi nghĩ đến gì đó, một mình cùng bác sĩ nói chuyện một lúc.

Kỳ thực, khoảng thời gian này hai người đều quên mất chuyện với độ phù hợp của họ thành kết trong khoang sinh sản sẽ có em bé. Cũng có thể là vì vừa hoàn toàn mở lòng, đắm chìm trong bể tình, hai người tuy không trong kỳ phát tình cũng gần như mỗi ngày đều làm tình.

Ngay hôm qua bọn họ còn làm tận mấy lần, còn là Tiêu Chiến chủ động câu dẫn, làm cho Vương Nhất Bác không có chút định lực nào.

Hắn không ngừng hồi tưởng lại mọi chuyện tối qua, hắn nghĩ có lẽ vì động tác của hắn hơi thô bạo, hắn có chen quá sâu vào khoang sinh sản hay không, tay bóp eo Tiêu Chiến có phải quá dùng sức hay không, sự khó chịu của Tiêu Chiến có liên quan đến điều này không?

Vương Nhất Bác muốn hỏi, cử chỉ thân mật tối qua rốt cuộc có vấn đề gì không.

Mặc dù là bác sĩ tư nhân của mình và Tiêu Chiến, nhưng hỏi ra mấy vấn đề này vẫn là có hơi mất tự nhiên, dẫu sau thì đích thực là Alpha hắn đã không làm tốt.

Mặc dù hắn hỏi rất mịt mờ, Bác sĩ vừa nghe đã hiểu.

Bác sĩ kỳ thực không tán đồng, nhưng mà suy cho cùng cũng là người phát lương cho mình, chỉ có thể uyển chuyển nói, trước ba tháng không được chung chăn gối, sau đó còn phải xem tình hình cơ thể của Omega.

Lại sợ tổn thương lòng tự trọng của ông chủ, còn nói, mặc dù năng lực thích ứng của một số Omega sẽ tốt hơn rất nhiều, nhưng căn cứ vào thái độ trách nhiệm đối với thai nhi vẫn là nên tận lực cấm dục sẽ tốt hơn.

Nghĩ đến hôn lễ của Vương Tiêu khi đó, sau kỳ phát tình y chẩn đoán cho Omega của Vương tổng, trên người Omega dấu vết loang lổ có thể thấy được chuyện giường chiếu của hai người tương đối kịch liệt, loại tình huống này nếu xảy ra nữa sẽ rất nguy hiểm cho thai nhi.

Bác sĩ khổ sở nghĩ, ông không hề muốn đến lúc đó nửa đêm canh ba bị sốc dậy, đi xử lý mấy chuyện như này, hy vọng Vương tổng có thể khống chế bản thân một chút.

Bác sĩ tư nhân thầm nghĩ, công việc này thật sự khó làm mà, kiếm tiền đúng là không dễ dàng.

Vương Nhất Bác nghe lời bác sĩ, trong lòng lại có chút hối hận, bây giờ hắn khẳng định không dám chạm vào Tiêu Chiến nữa, đừng nói là ba tháng, hắn cảm thấy tốt nhất là trước và sau khi Tiêu Chiên sinh xong, trước khi thân thể hồi phục đều không được liều lĩnh chạm vào anh.

Mặc dù có bé con, nhưng bản thân Tiêu Chiến vẫn là một bé con đấy thôi, hắn không đau lòng vậy ai đau lòng.

Vương Nhất Bác từ hôm nay bắt đầu chuẩn bị sẵn sàng cấm dục ít nhất một năm.

Trừ việc này ra, tâm trạng sa sút của Tiêu Chiến cũng khiến hắn rất sốt ruột.

Sau khi hỏi thăm bác sĩ tư nhân, viện trưởng bệnh viện thủ đô, cùng với chuyên gia tâm lý uy tính, bọn họ đều nói với hắn kỳ thực không cần phải quá mức lo lắng, điều này đối với Omega mang thai mà nói là phản ứng tâm lý bình thường. Rất nhiều Omega lần đầu mang thai đều sẽ vì chưa tiếp nhận được việc hoán đổi thân phận nên tâm tình buồn bực, dẫu sau ai mà không lần đầu mang trong mình một sinh mệnh.

Đối với Omega mang thai mà nói, chung quy là một chuyện rất áp lực về cả sinh lý lẫn tâm lý, trong lúc này họ bị ép phải từ bỏ rất nhiều, sẽ mất ngủ, thân thể sẽ nặng nề, sẽ có rất nhiều phản ứng sinh lý không thể tưởng tượng, đặc biệt đến giai đoạn sau sẽ càng đau khổ.

Về mặt tâm lý, sau khi Omega mang thai sẽ chịu ảnh hưởng từ tin tức tố của bản thân, một vài Omega bình thường thậm chí còn bị PUA*, có lẽ giai đoạn sau trong khi mang thai vẫn còn phải nấu cơm giặc quần áo phục vụ Alpha, việc đó đối với Omega mà nói cũng rất đau đớn.

*PUA là từ gốc của tác giả viết, theo mình search thì PUA viết tắt của Pick-up Artist - bật thầy bắt chuyện, chuyên gia thao túng, có khả năng thao túng và tẩy não một đối tượng nào đó, có nhiều giải thích theo chiều hướng không tốt và trong ngữ cảnh này thì theo cách hiểu riêng của mình sau khi đọc một vài bài viết thì là kiểu tự tẩy não chính mình. Nếu thấy không đúng thì mong nhẹ nhàng góp ý ạ.

Với Tiêu Chiến mà nói, anh vừa là một Omega thuần huyết cao quý, cũng là người điều khiển tập đoàn nổi tiếng thương giới, như vậy với anh mà nói gánh nặng về mặt tâm lý có khi sẽ càng mãnh liệt hơn. Bởi vì thật ra anh cũng sẽ lo sợ, anh không biết chuyện này đối với công việc và cuộc sống sẽ gây ra ảnh hưởng gì.

Trên thương trường anh với Alpha không ai nhường ai, nhưng lúc này anh lại lo lắng bản thân có vì mang thai mà bị xem nhẹ hay không. Nói chung đối với một Omega có địa vị cao mà nói, một vài thứ không cách nào nói rõ, tâm tình nhỏ bé, cũng có thể thấu hiểu được.

Mặc dù Vương Nhất Bác nói với Tiêu Chiến sẽ ở nhà đợi anh, nhưng hắn vẫn chưa về, ngược lại một mực bảo tài xế lái xe đến nhà xe dưới tầng hầm của GH đợi Tiêu Chiến. Hắn làm sao có thể một mình về nhà trước.

Chẳng qua hắn đã an bài quản gia với đầu bếp chuẩn bị bữa tối cùng với canh bổ dưỡng cho Tiêu Chiến.

Vương Nhất Bác ở trong xe đợi hai tiếng đồng hồ, Tiêu Chiến mới cùng vệ sĩ và bác sĩ tư nhân từ thang máy bước ra, lên chiếc Maybach đã đợi sẵn ở cửa thang máy.

Chiếc Rolls Royce của Vương Nhất Bác cách một khoảng đằng sau chiếc Maybach ra khỏi toà nhà GH.

Tiêu Chiến ở trên xe nhắm mắt thư giãn, thì nghe thấy tài xế phía trước nói, "Tiêu tổng, phía sau có một chiếc xe cứ chạy theo chúng ta, hình như là xe của Vương tổng."

Vệ sĩ ngồi ghế phó lái liền nhìn một cái, cũng xác nhận nói: "Tiêu tổng, phía sau thật sự là Rolls Royce của Vương tổng."

Tiêu Chiến lắc lắc đầu, yên lặng cười, "Mặc kệ anh ấy."

Vương Nhất Bác người này, còn nói cái gì mà ở nhà đợi anh, lừa trẻ con đấy à. Nhưng trong lòng anh lại khoan khoái, cảm giác được chăm sóc từ xa như vậy, khiến anh cảm thấy thoải mái và được xem trọng.

Bất kể nói thế nào, Vương Nhất Bác là thật lòng yêu anh. Mà lúc này, anh cần nhất chính là tình yêu thuần túy của Vương Nhất Bác.

Tối qua, lúc Tiêu Chiến ngủ sẽ giống như mọi khi nhắm mắt vùi trong ngực Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác ôm anh hôn một cái, vốn là muốn đưa tay sờ bụng của anh, nhưng hắn đã dừng lại, sau đó đặt trên sống lưng Tiêu Chiến, nhẹ nhàng trấn an.

Bất kể thế nào, dỗ dành tốt tinh thần của Omega mới là quan trọng nhất, ở nơi hắn Tiêu Chiến mới vĩnh viễn là vị trí đầu tiên.

Kể từ khi Vương Nhất Bác biết Tiêu Chiến có thai, coi Tiêu Chiến như là một em bé làm bằng sứ, cái gì cũng không để anh làm nhiều. Bảo đầu bếp mỗi ngày nấu bữa ăn dinh dưỡng theo nhiều kiểu khác nhau, còn đặc biệt mời đầu bếp mới và chuyên gia dinh dưỡng có kinh nghiệm chăm sóc thai phụ. Trong trang viên, đội ngũ y tế luôn túc trực 24/24.

Vương Nhất Bác cũng không để cho anh tăng ca, vừa đến giờ liền đến hối anh về nhà, nếu anh không trả lời tin nhắn của Vương Nhất Bác, một lúc sau Vương Nhất Bác liền đến GH.

Tiêu Chiến cảm thấy Vương Nhất Bác thật phiền phức, Vương Nhất Bác đến GH cũng không làm phiền anh, chỉ yên tĩnh ngồi ở bên cạnh làm việc cùng anh, sau đó nhìn anh với ánh mắt đáng thương đầy lo lắng, giống như một chú cún con gặp nạn.

Tiêu Chiến nhìn rồi lại cảm thấy có phải mình quá đáng quá rồi không, nhưng anh thật sự rất nhiều việc mà. Cho nên anh chỉ có thể đem một số việc không quá quan trọng giao cho cấp dưới, việc còn lại đem về nhà.

Tiệc xã giao chắc chắn là không đi nữa, nếu không Vương Nhất Bác còn muốn đem theo đồ ăn dinh dưỡng cho anh, mặt mũi của Tiêu tổng anh phải giấu đi đâu mới được.

Bởi vì còn chưa được ba tháng, hai người vẫn chưa công bố, vì vậy đối tác làm ăn còn có bạn bè của hai người đều thấy khó hiểu vì sao gần đây hai người họ không thường ra ngoài.

Tiêu Chiến cảm thấy Vương Nhất Bác rất khoa trương, than phiền với mẹ mình, kết quả mẹ mình lại rất đồng ý với ý kiến của Vương Nhất Bác, còn đặc biệt đem người được việc của mình đưa qua nhà họ.

Tiêu Chiến rất cạn lời, anh thật sự cảm thấy mọi người đều đang chuyện bé xé ra to.

Gần đây anh nhìn Vương Nhất Bác rất không thuận mắt.

Cũng không phải nói anh không yêu Vương Nhất Bác, không muốn sinh em bé hay không thích bé con này. Chỉ là anh còn chưa sẵn sàng cho việc thay đổi thân phận mà thôi.

Kỳ lạ thật, rõ ràng một tháng trước anh còn cùng với Vương Nhất Bác ở Paris trước hoa dưới trăng nói chuyện yêu đương, hiện tại trong bụng đã có một sinh mệnh nhỏ, sau đó mọi người đều rất coi trọng sinh mệnh nhỏ này, anh cảm thấy mình sao thật giống như người công cụ.

Từ góc độ lý trí mà nói, anh biết hôn nhân của hai nhà Vương Tiêu bất luận tình cảm của anh với Vương Nhất Bác thế nào, nhanh chóng có một người thừa kế chung mới là lựa chọn tối đa hóa lợi ích; từ góc độ tình cảm mà nói, anh đã yêu Vương Nhất Bác, anh luôn muốn có một vài thứ chặc chẽ hơn với Vương Nhất Bác, ràng buộc mà cả đời cũng không cách nào cắt đứt, cho nên ở Paris anh chủ động mời gọi Vương Nhất Bác.

Nhưng mà cho dù đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ và tất cả công tác tự tư tưởng, đến khi thật sự đến thời khắc này, anh lại có hơi không biết phải làm sao.

------quaduanho, 15:48, 09/06/2024.

Đã lâu không gặp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro