30 TẾT 2025 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một đêm 30 tết năm 2025 ..

"Vào trong đi .."

"Được chưa ?!"

"Nữa đi .."

"Như vậy được rồi chứ ?!"

"Ây da .. anh cao như vậy mà dán câu đối không ngay ngắn xíu nào hết .. để em .."

Vương Nhất Bác nói xong liền ra đứng phía sau Tiêu Chiến, tay cậu cầm tay anh, giúp anh chỉnh câu đối trên tường.

Dán xong, cậu đột nhiên ôm eo anh, thì thầm: "Đêm nay 30 tết, anh có muốn xem bắn pháo hoa không ?!"

Anh hơi nghiêng đầu ra sau: "Hôm nay em nói sẽ đón năm mới ở nhà mà, hơn nữa bây giờ ở ngoài mọi người đi xem rất đông, không nên đâu"

Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến vì lịch trình bận rộn, mùng 1 cả hai cùng có công việc nên đã sắp xếp về nhà trước dịp tết.

"Em không có nói ra ngoài xem bắn pháo hoa" Ánh mắt Vương Nhất Bác trở nên kì lạ, miệng hơi nhếch lên "Ý em là bắn pháo hoa trên giường"

Vừa dứt lời, Tiêu Chiến chưa kịp phản ứng, cậu đã nhấc bổng anh lên, nhìn hướng phòng ngủ mà tiến tới.
...
Vương Nhất Bác hôn lên cánh môi hồng của Tiêu Chiến, ngón tay cậu từ vòng eo mảnh khảnh của anh mà lần mò lên trên. Bàn tay hết sức dịu dàng thăm dò, anh rên nhẹ một tiếng khiến tểu Bác cương lên.

Tiểu Bác nóng bỏng ái muội cọ xát tiểu Chiến, khiến anh cảm nhận được tiểu Chiến đang rỉ ra chất dịch ngọt ngào.

Bàn tay to linh hoạt cởi bỏ đi lớp quần áo trên người anh. Cậu lần mò đến tiểu Chiến, tùy ý sờ nắn, nơi tư mật nhất cũng bị cậu xâm phạm đến.

Cậu hôn lên đôi môi ướt át của anh, liếm mút qua lại, đem hương thơm nơi khoang miệng nhấm nháp vài lần

Bàn tay cậu sờ soạng nơi đào nguyên thần bí, thật cẩn thận cho một ngón tay vào. Thân hình mềm mại của anh thoáng chốc cứng ngắc như một tảng đá, miệng nhỏ nhắn phát ra tiếng rên rỉ. Ngón trỏ dài thô ráp xâm nhập vào nơi chật hẹp, vỗ về chơi đùa bốn vách tường mềm mại dầy đặc nếp nhăn. Ngón tay ấn mạnh vào trong, trái phải xoay tròn, làm cho tay cậu đều dính chất dịch.

Thân hình mềm mại của anh không chịu được nữa, hai tay tóm lấy cổ của cậu, rên từng tiếng bên tai: "Cho anh .. cún con .. cho anh .."

"Được .."

Cậu nhẹ nhàng cho tiểu Bác vào hậu huyệt mềm mại của anh, bàn tay to lớn lần mò đến tiểu Chiến, nhẹ nhàng vuốt ve, khiến thân thể của anh run rẩy một trận rồi lại một trận.

Cậu cúi đầu, ngậm một bên nụ hoa của anh, đặt trong miệng từ từ liếm mút, đầu lưỡi ôn nhu dạo quanh một vòng nụ hoa, lâu lâu lại mút thật mạnh một chút, bàn tay to ở dưới tiếp tục mân mê tiểu Chiến, còn tiểu Bác vẫn chăm chỉ ra vào. Toàn thân anh bủn rủn, thân hình mềm mại như nước vùi trong lòng cậu.

"Sâu hơn đi .. cún con .. mạnh lên .." Một trận khoái cảm trí mạng đánh tới khiến anh không kiềm được mà khẽ rên

Tiểu Bác ở bên trong hậu huyệt ẩm ướt, phối hợp nhịp nhàng với tiểu Chiến đang được nắn bóp.

Anh chủ động hôn lên đôi môi nhỏ của cậu, đem toàn bộ hương vị thuộc về anh đưa đến, đầu lưỡi anh từ từ đi xuống yết hầu, liếm mút không ngừng khiến tiểu Bác ở bên dưới hưng phấn mà ra vào mạnh mẽ hơn.

"Ư .. ưm .." Mỗi một tiếng rên rỉ của anh đều dịu dàng như vậy, mê người như vậy, có thể khiến cho cậu huyết mạch phun trào, hận không thể mỗi ngày đều được ăn thịt Tiêu thỏ

Tiểu Bác vẫn liên tục ra vào, mỗi lần rút ra đều mang theo một chút ngọt ngào, bàn tay nghịch ngợm xoa nắn cặp mông đào của anh, thỉnh thoảng lại mân mê tiểu Chiến, khiến khoái cảm của anh đân được lấp đầy.

Cậu đẩy nhanh tốc độ, tiểu Bác ra vào như vũ bão, tiểu Chiến cũng được vuốt ve nhanh hơn. Trong cùng một lúc, cậu bắn một chất dịch ấm nóng vào bên trong cậu, còn anh cũng đạt đến cao trào, chất dịch dính đầy lên thân thể cậu.
...
Vương Nhất Bác nằm trên người Tiêu Chiến, khoái cảm vừa rồi khiến cậu không muốn rời khỏi cơ thể anh một chút nào.

"Tiểu Tán .."

"Anh đây .."

"2026 rồi ! Anh thực hiện lời hứa đi"

Anh nhìn người con trai trước ngực mình: "Lời hứa gì ?!"

Ánh mắt cậu có chút giận dỗi nhìn anh: "Anh nói năm 35 tuổi anh sẽ kết hôn, năm nay anh 35 tuổi rồi đó"

Mỗi một lời mình nói, Tiêu Chiến đều nhớ, anh chỉ là muốn trêu chọc cún con của anh một chút thôi: "Anh làm gì có đối tượng kết hôn"

Vương Nhất Bác ngồi bật dậy: "Thế em là gì ?!"

Nhìn cậu tức đỏ cả mặt, anh không nhìn được mà cười lớn một trận.

Thấy khuôn mặt ngơ ngác của cậu, anh liền ngưng cười: "Mấy hôm nữa rảnh, cùng ra nước ngoài đi"

"Để làm gì ?!"

"Đăng ký kết hôn chứ còn làm gì nữa" Nói rồi anh búng lên trán cậu một cái

Vương Nhất Bác trong phút chốc liền biến thành Vương Điềm Điềm, nở nụ cười dấu ngoặc dành riêng cho anh. Cười xong thì lao vào người anh, bắt anh tiếp tục bắn pháo hoa cùng mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro