Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

14.

Bọn họ trước khi phát sóng trực tiếp đã bàn với nhau rằng, Tiêu Chiến sẽ lộ mặt mình trong lúc livestream khi vô tình bước vào ống kính máy quay giữa chừng.

Dù sao đối phương ở trong nước giá trị bản thân cũng xếp thứ năm, lại còn là con trai của doanh nhân hàng đầu Trung Quốc, người đại diện cũng không dám đưa ra yêu cầu nhiều hơn.

Kỳ thật, theo suy nghĩ của người đại diện, hai người trước ống kính có một ít cử chỉ thân mật sẽ tốt hơn. Thứ nhất, bọn họ chắc chắn có chủ đề thảo luận rất cao, đoàn đội về sau sẽ càng dễ dàng giải quyết. Thứ hai, có thể hoàn toàn cứu vãn mấy cái danh tiếng tiêu cực kia của Vương Nhất Bác.

Chỉ tiếc mọi việc không còn cách nào song toàn, họ cũng không dám đắc tội với người này.

Ai biết Tiêu Chiến có thể hay không từ chối những điều này?

Rốt cuộc bọn họ cũng chỉ là hợp tác, ngay cả người đại diện còn không biết rõ xu hướng tính dục của Tiêu Chiến.

Khi buổi livestream được nửa tiếng, Tiêu Chiến đến tủ lạnh, cầm theo một lon Cocacola lạnh mang tới.

Anh vốn định lấy lon Coca áp vào mặt Vương Nhất Bác một chút, dù sao mấy cái này anh cũng hay thấy trong quảng cáo. Nhưng Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác thực sự không quen, đột nhiên làm cái hành xử tréo ngoe này khiến anh cảm thấy có chút không thoải mái. Vì vậy, anh đổi ý, nhẹ nhàng tựa cái lon có một lớp sương bên ngoài vào cánh tay đang chống cằm của Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác bị lạnh làm cho giật mình, lập tức quay đầu nhìn anh.

Tiêu Chiến thấy hắn, liền nở một nụ cười ôn nhu, dịu dàng như tràn đầy yêu thương.

Khó trách a...

Khó trách sao mấy tiểu cô nương vì gương mặt này mà mê muội a...

Ai bảo bình thường anh đều giữ vẻ mặt lạnh lùng, làm cái bộ dạng người sống chớ tới gần, nay đột nhiên nhẹ nhàng như gió xuân, hại hắn nhịp tim tăng nhanh một phen. Rung động rồi sao?

Thật sự là quá biết phóng điện rồi.

15.

Sau khi Vương Nhất Bác lấy lon Coca từ tay Tiêu Chiến, hắn mở nắp và trực tiếp uống hai ngụm.

Bên kia bỗng thành chiến trường, đầy rẫy fan hâm mộ đang cà màn hình để hỏi xem người đưa Coca có phải Tiêu Chiến hay không, còn yêu cầu Tiêu Chiến lộ mặt trong buổi phát sóng trực tiếp.

Tiêu Chiến không thể nhìn thấy hết nội dung hiển thị trên màn hình từ góc độ anh đang đứng, nhưng phát hiện ra biểu cảm trên mặt Vương Nhất Bác rõ ràng phong phú. Hắn không còn giống như vừa rồi, như khí chết chìm vậy, thay vào đó, hắn nhếch miệng lên nhìn vào màn hình, vẻ mặt đầy thích thú.

"Muốn nhìn?" Vương Nhất Bác hướng về phía máy quay hỏi, sau đó lắc đầu nói: "Không cho các người xem, sợ mấy người sau khi xem xong lại không nhịn được mà động lòng."

Có tiếng than khóc đang tràn màn hình. Đang rắc cơm chó hả?

Tiêu Chiến trợn tròn mắt, thư ký cách đó không xa cũng cảm thấy nổi da gà.

"Muốn xem thì cũng được, nhưng mấy người phải tử tế, đừng có làm anh ấy khó chịu."

Nói xong lại quay đầu nhìn về phía Tiêu Chiến, cười nói: "Lại đây, bọn họ đều nói muốn gặp anh, qua chào hỏi chút."

Tiêu Chiến hít một hơi thật sâu rồi đi đến cạnh hắn, hơi cúi người xuống.

"Lại đây chút nữa, thế này không nhìn thấy người anh được."

Vừa nói chuyện, Vương Nhất Bác vừa đưa tay ra kéo Tiêu Chiến lại gần mình, cánh tay anh gần như đã dán lên vai hắn.

Tiêu Chiến cố gắng hết sức để kiềm chế sự khó chịu khi đụng chạm, mỉm cười vẫy tay chào trước camera.

"Hello."

Anh thấy màn hình bắt đầu điên cuồng, cố gắng nhìn cũng chỉ thấy được hai cái:

"Oa, sao mà người thật đẹp trai thế! Còn đẹp hơn ảnh tạp chí rất nhiều!"

"Ôi mẹ ơi, Vương phu nhân thật mềm mại a, khác xa lời đồn!"

Vương phu nhân?

Tiêu Chiến tự nhủ rằng đây là buổi livestream của Vương Nhất Bác, tất cả fan hâm mộ của hắn đều tới, nên anh vẫn phải để cho đối phương ít mặt mũi. Về phần nói anh cùng tạp chí không giống, Tiêu Chiến dùng ngón chân cũng có thể nghĩ ra những tin đồn thường ngày mình đọc là loại gì.

Anh thậm chí còn có thể bổ não đám người hâm mộ trên màn hình ra: trước mặt thì khen ngợi ngoại hình anh đẹp trai, xuất sắc, nhưng trong lòng lại đang nguyền rủa, mắng anh là con yêu tinh gian xảo, hiểm độc.

Tiêu Chiến trước giờ chưa từng tham gia phát sóng trực tiếp nào, cũng hiếm khi nhận phỏng vấn. Bởi vậy, anh thực sự không giỏi trong việc ứng phó với mấy tình huống như thế này.

Dù sao cũng phải tìm một thứ...

Anh bỗng nhớ tới lời thư ký, nhân cơ hội này nhờ Vương Nhất Bác mang hàng giúp. Anh liếc nhìn mấy thứ trên bàn, rất có nhã ý rút lọ sơn móng tay màu đỏ ra khỏi ống kính, cầm lên đặt bên cạnh gói đậu phộng, sau đó mở gói đồ ăn, đưa đến trước mặt Vương Nhất Bác.

Hắn sửng sốt, quay lại nhìn anh.

"Ăn đi, không phải em thích ăn cái này nhất sao?''

Ở phía không xa, người đại diện lặng lẽ nhéo tay thư ký một cái.

"Khả năng lồng ghép quảng cáo tổng giám đốc nhà anh thật sự không có chút dấu vết nào a." Người đại diện thầm thì.

Đừng nói đến người đại diện, ngay cả Tiêu Chiến cũng cảm thấy ngu ngốc sau khi nói điều này.

Cũng may Vương Nhất Bác còn chừa cho anh mặt mũi, liền vươn tay ra lấy trong gói hai viên đậu phộng, trực tiếp nhai rồm rộp.

Đạn mạc trên màn hình bỗng nhiên trở nên yên tĩnh.

Tiêu Chiến cảm thấy hơi kỳ lạ, nhanh cúi đầu nhìn xuống, phát hiện Vương Nhất Bác đang len lén lau nước mắt.

(Diễn sâu quá rồi anh eey =)) )

Tình huống thế này là thế nào?

Nếu cho hắn ăn đậu phồng liền có thể khiến hắn cảm động đến khóc, e rằng cả thế giới đều thấy bọn họ là đang làm dáng a.

Sau một khoảng im lặng ngắn ngủi, người hâm mộ lại bắt đầu điên cuồng trên màn hình.

Tiêu Chiến liếc nhìn nó, sau đó nhìn xuống một đống túi gói trên tay.

"Thích náo nhiệt sao?"

"Vậy thì lấy một cái đi!"

"Mù tạc gấp bội! Phấn khích gấp đôi!"

16.

Tiêu Chiến cảm thấy áy náy, vì vậy anh vội vàng đem lon Coca nhét lại vào tay Vương Nhất Bác.

Phải mất một lúc Vương Nhất Bác mới có thể định thần được.

Trên màn hình bắt đầu xuất hiện vài bình luận bất bình, tố cáo, chỉ trích Tiêu Chiến lợi dụng Vương Nhất Bác làm công cụ, để khiến người chồng minh tinh giúp mình mang hàng mà không ngần ngại cho hắn ăn đậu phộng mù tạc mà hắn sợ nhất.

Sợ nhất...

"Không sao đâu...Khụ khụ..." Vương Nhất Bác nhìn anh một cái rồi nhẹ nhàng chống tay lên bàn: "Chúng ta chẳng phải hay đùa như thế này sao?". Hắn nói xong còn cố ý chỉ vào cánh tay còn lại của Tiêu Chiến đang giấu sau lưng, ôn nhu hỏi: "Đứng vậy có mệt không? Cánh tay anh còn đau không?"

Tiêu Chiến cảm thấy mu bàn tay của mình bỗng nhiên nóng lên, còn có chút ran ran.

"Không sao đâu, gần như khỏi hẳn rồi, chỉ bị trầy xước ngoài da chút thôi."

"Nhưng trên mạng nói rất khoa trương, không có ai tin anh chỉ bị trầy xước da cả." Vương Nhất Bác nói, sau đó đột nhiên hỏi Tiêu Chiến: "Em có thể nói cho bọn họ biết sự thật được không?"

Đây chính là chủ đề chính của buổi livestream.

Ban đầu, bọn họ nhờ anh đến cũng là để làm rõ vụ bê bối bạo lực gia đình này.

Tiêu Chiến rất tò mò xem Vương Nhất Bác sẽ kể những "sự thật" gì.

Anh nhẹ gật đầu.

"Ừm... thật ra mọi chuyện là như thế này..." Vương Nhất Bác thở dài nói, "Chúng tôi đi trượt ván cùng nhau, nhưng anh ấy vô tình không may bị ngã, bị thương ở cánh tay. Khi đến bệnh viện, tôi thực sự không biết rằng mình bị chụp ảnh rồi đưa lên mạng, qua lại thành nhiều phiên bản khác nhau như các bạn biết. Nhưng vấn đề này thực sự là lỗi của tôi, biết rõ anh ấy không thể trượt mà không bảo vệ tốt anh ấy được, quả thật đáng bị phạt ăn hai hạt đậu phộng mù tạc này."

Hắn nói phần lớn là sự thật, hoàn toàn không có vô căn cứ, cũng không có thêu dệt thêm.

"Đương nhiên, về sau chắc chắn sẽ không phát sinh chuyện như vậy. Người lo lắng nhất về vết thương của anh ấy thật sự là tôi."

Tiêu Chiến lặng lẽ lui ra khỏi buổi phát sóng trực tiếp.

Anh dường như đã hiểu.

Tại sao một số chàng trai và những cô gái trẻ lại hành xử điên cuồng khi theo đuổi các ngôi sao, chung quy cũng bởi họ thường mơ tưởng đến việc được yêu thần tượng của mình. Nếu đối tượng bạn thích mà như vậy, thì thật khó để theo đuổi.

Không lẽ diễn viên đều là dạng này? Đặc biệt dễ dàng nhập vai?

Cũng may mình không truy tinh.

Anh nghĩ.

Chắc chắn nó sẽ không dễ dàng như vậy.

17.

Người đại diện tiếp sau còn làm một chút việc quan hệ công chúng khác.

Lúc này, thư ký đang cùng Tiêu Chiến nói chuyện, bọn họ không biết từ đâu tìm ra một nhà văn viết tiểu thuyết lãng mạn trên mạng, biên soạn cho anh và Vương Nhất Bác một câu chuyện tình yêu chân thành rồi đăng nó lên mấy diễn đàn lớn bằng ID ẩn danh.

Tiêu đề là: "Hai ba điều về ông chủ của tôi và bảo bối của anh ấy."

Đọc hết cái đề mục này, Tiêu Chiến lập tức hỏi thư ký: "Cái này thực sự không phải anh viết?"

Thư ký lắc đầu phủ nhận: "Văn phong của tôi nào có thế này!"

Cùng ngày hôm đó, bởi vì Tiêu Chiến chỉ ra lỗi sai của một vị lãnh đạo trung tầng nào đó, nên về sau cả buổi chiều anh tự nhốt mình trong văn phòng, mọi người trong công ty đều cảm thấy anh đang chán nản.

Khắp công ty, nhân viên bắt đầu truyền tai nhau rằng anh tức giận đến nỗi sắp sa thải một lượng lớn nhân viên, cho nên ai ai cũng cảm thấy bất an.

Và... sự thật là Tiêu tổng đã thả mình trên ghế sofa cả buổi chiều để xem Mary... Ồ không, là tiểu thuyết của Jack Tô.

Tác giả của bài viết ẩn danh lấy tư cách là một trợ lý của ông chủ, kể về câu chuyện của ông chủ và bảo bối của anh ta mà mình đã "tận mắt chứng kiến".

Trầm bổng trập trùng, cẩu huyết cực điểm.

Tiêu Chiến đã xem nó một cách say mê, thậm chí còn quên rằng nhân vật chính trong đó thực sự là mình.

Ông chủ đã gặp một đại minh tinh trong một bữa tiệc, vừa nhìn thấy người kia đã đem lòng yêu và theo đuổi người ta. Tuy nhiên, đại minh tinh trong lòng chỉ có sự nghiệp, không muốn yêu đương. Thế là ông chủ đưa ra ý nghĩ muốn bao nuôi đại minh tinh, không ngừng cung cấp tài nguyên, chỉ cần mở miệng liền muốn gì được ấy, nhà cao, xe sang, tiền mặt một trăm hai trăm triệu đều có.

Đại minh tinh vì chán ghét đến chết hành vi dây dưa đó nên đã tìm cách tạo scandal cho mình, muốn cho ông chủ mất hết hi vọng, chết tâm với mình.

Ông chủ đem tấm chân tình một lòng hướng về đại minh tinh, bỏ qua sự kiêu ngạo của bản thân mà đến tận nhà hỏi han ân cần, đợi năm sáu tiếng đồng hồ dưới mưa chỉ để cho đại minh tinh đang bệnh uống vài ngụm cháo.

Sau đó, đại minh tinh bị người khác nhìn trúng, muốn bao nuôi, ông chủ tức giận liền vung tiền như rác đạp đổ công ty đối phương. Đại minh tinh thấy thế rất cảm động, liền đáp ứng cùng ông chủ yêu đương.

Vị trợ lý này nói, ông chủ đã kết hôn khi còn rất trẻ vì bảo bối quý giá của mình, thậm chí can tâm tình nguyện ở dưới.

Tiêu Chiến cảm thấy mọi chi tiết trong câu chuyện này đều rất tốt, đủ cẩu huyết, đủ đặc sắc, làm cho người ta muốn ngừng mà không ngừng được.

Duy chỉ có điều ở cuối truyện, trợ lý nhấn mạnh rằng ông chủ đã ba lần ngã xuống vì tình.

Anh cho rằng điều này không liên quan đến mạch cảm xúc chính của câu chuyện.

Dám chắc rằng, người đại diện của Vương Nhất Bác lại đang cố tình sắp đặt cho đại minh tinh nhà mình.

Tiêu Chiến có chút buồn bực, đứng dậy rót cho mình một cốc nước, đang uống thì tình cờ nhìn thấy tấm poster Vương Nhất Bác ở tòa nhà đối diện.

Anh đã không nhận ra điều này, tấm poster kia thực sự đã được thay đổi, và bức mới nhất hiện đang được treo.

Trên poster, Vương Nhất Bác một mặt lãnh khốc nhìn vào ống kính, tay phải dơ lên ký hiệu "một", bên cạnh còn phối quảng cáo: Giữ bản thân kiên định, mãi mãi luôn là hạng nhất.

Tiêu Chiến một ngụm nước cũng không có nuốt xuống, trực tiếp phun ra ngoài.

_________________________

hello mọi người, lại để mọi người chờ lâu rồi, mọi người có ý kiến gì về vấn đề dịch không? cho mình ý kiến nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro