Chương 9: Má sữa di truyền.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi phát sóng trực tiếp của đài T rất thành công và các chủ đề liên quan cũng được tìm kiếm phổ biến, cư dân mạng bày tỏ sự thích thú với bầu không khí của công ty, đặc biệt là trên bàn làm việc của mỗi nhân viên đều có nhân vật và những bé doll yêu thích của họ, đồng thời có rất nhiều quà lưu niệm của đài T. Ngoài ra còn có các mặt hàng anime phiên bản giới hạn, cư dân mạng thậm chí còn bày tỏ mong muốn được xin việc tại đài T.

Ngay khi mọi người đang háo hức xem livestream, có người đã đưa ra một chủ đề rất thú vị: Tôi muốn biết liệu văn phòng của Vương Nhất Bác, chủ tịch của đài T, có phải cũng có linh hồn thú vị như thế không. Câu nói này ngay lập tức được mọi người " duyệt", ai cũng muốn biết "cha đẻ" xây dựng thiên đường vui chơi cho giới trẻ ngày thường thích gì và sẽ theo dõi chương trình phát sóng trực tiếp của ai trên đài T?

Nhất thời, sự nổi tiếng của Vương Nhất Bác còn cao hơn cả những nghệ sĩ đang livestream trong đài T.

Bộ phận quan hệ công chúng đã nắm bắt chủ đề nóng hổi này và mạnh dạn đưa ra yêu cầu với Vương Nhất Bác: Chúng ta có thể ghi lại chương trình đến thăm văn phòng của sếp để thỏa mãn sự tò mò của cư dân mạng không.

Ban đầu Vương Nhất Bác không đồng ý, nhưng khi nghe nói phúc lợi sẽ là chiếc moto có thể là loại mà hắn yêu thích, mắt hắn lập tức sáng lên. Các nhân viên đều biết Vương Nhất Bác là một tín đồ môtô, ngày nào cũng thích khoe những chiếc xe phân khối lớn của mình với những người xung quanh, thích khoe mũ bảo hiểm của mình, thích khoe kiểu dáng mũ bảo hiểm mà hắn mới mua gần đây, phúc lợi này đã gần như đánh gục anh sếp của trạm T, làm cho sếp đắn đo vô cùng.

Vương Nhất Bác cuối cùng cũng đồng ý quay, người phụ trách lập tức bắt tay vào chuẩn bị, chiều hôm đó, trước khi Vương Nhất Bác kịp hối hận, anh ta cầm máy ảnh gõ cửa phòng làm việc của Vương Nhất Bác để chuẩn bị ghi hình.

Nếu Vương Nhất Bác không có cuộc họp hay gặp gỡ khách ở công ty, hắn sẽ không mặc âu phục mà chỉ mặc quần áo bình thường của anh—những bộ mà Tiêu Chiến chọn cho hắn đi làm việc, giống như hôm nay, hắn mặc một chiếc áo len kaki, trong sự lãnh đạm thường ngày còn mang theo đôi chút nét dịu dàng ở nhà, và chiếc quần dài màu đen tôn lên những đường nét của đôi chân, để lộ một đôi chân dài.

"Sếp có thể giới thiệu văn phòng của anh cho chúng tôi được không?" Người phụ trách chủ trì quá trình chụp hình bên ngoài màn hình.

"Đây là khu sưu tập của tôi, chủ yếu là Lego và tượng nhỏ." Vương Nhất Bác chỉ vào tủ sưu tập lớn ở phía đối diện bàn làm việc, to gần bằng bức tường, bên trong có rất nhiều bộ sưu tập của Vương Nhất Bác.

"Sếp thích cái nào nhất?" người phụ trách hỏi.

Vương Nhất Bác nhìn nó, khó khăn lựa chọn, "Tôi... cái nào cũng thích, không thích thì giữ lại làm gì?"

Người phụ trách cười hai tiếng, còn chưa kịp hỏi câu tiếp theo, Vương Nhất Bác đã mở tủ lấy ra một chiếc mũ bảo hiểm làm bằng Lego, "Đây là mũ bảo hiểm làm bằng Lego của vợ tôi," hắn nói xong còn pha thêm chút kiêu ngạo, " Chỉ có một trên thế giới."

Người phụ trách đã làm việc trong công ty nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên cô biết Tiêu Chiến còn có kỹ năng này, nghe theo lời Vương Nhất Bác nói: "Vợ sếp cũng biết chơi Lego à?"

Vương Nhất Bác càng đắc ý hơn, "Trước đây không biết, nhưng sau khi chúng tôi kết hôn, tôi đã dạy cho anh."

"Sếp có thường chơi Lego với vợ ở nhà không?"

"Có, nhưng phần lớn thời gian là để chơi thứ khác." Vương Nhất Bác nói.

Người phụ trách ánh mắt sáng lên, tựa hồ hiểu được cái gì không thể giải thích rõ ràng.

Vương Nhất Bác nhìn ra ẩn ý trong vẻ mặt của cô, cười nói: "Chơi game, suy nghĩ cái gì vậy?"

Sau khi tham quan bộ sưu tập, Vương Nhất Bác đưa nhóm quay phim đến khu giải trí của hắn, thể hiện kỹ năng trượt ván của mình trước ống kính sau khi thực hiện cú nhảy cá heo hoàn hảo, hắn còn quay lại hỏi: " Đẹp trai không?". Đoàn đội vô cùng phối hợp, gật đầu lia lịa nói đẹp lắm.

Vương Nhất Bác được dỗ cho vui, dừng quay, cố ý chơi trượt ván trong thiên đường nhỏ của riêng mình, không hợp tác quay đoàn đội nữa, đoàn đội vô cùng bất lực, giống như mama dỗ đanh con cái, nghĩ cách để ông chủ hợp tác với việc ghi hình.

Ngay lúc không biết nên nói thế nào thì điện thoại di động của Vương Nhất Bác reo lên, hắn mở ra thì thấy là Tiêu Chiến gọi tới.

Hắn nở một nụ cười nhẹ, quay người lại nói: "Bảo bối? Làm sao vậy? Nhớ em không?"

"Tối nay em muốn ăn gì?"

"Đều được mà, anh muốn ăn gì thì ăn cái đó."

"Anh muốn ăn lẩu, nhưng lại muốn đi siêu thị, ở nhà nấu thôi, em giúp anh mua rau với một số đồ, lát nữa anh đưa danh sách cho em."

"Vâng."

"Về sớm nhé em."

"Tuân lệnh phu nhân."

"Được, anh cúp máy đây, có hơi buồn ngủ."

"Vâng, nghỉ ngơi thật tốt, moa moa."

Cúp điện thoại, Vương Nhất Bác quay đầu lại vẫn tươi cười, thấy mọi người đang nhìn mình, liền cười hỏi: "Các cậu đang làm gì vậy?"

"Hôm nay phu nhân làm món gì ngon?" Người phụ trách hỏi.

"Bảo tôi lúc về mua một ít rau nói muốn ăn lẩu," Vương Nhất Bác đút điện thoại vào túi, "Mọi người quay xong chưa? Quay xong thì tôi đi mua rau."

"Sếp , mới ba giờ."

"Không phải siêu thị ba giờ vẫn mở cửa sao?" Vương Nhất Bác trịnh trọng hỏi.

Ba giờ còn chưa tới giờ ăn tối... Người phụ trách nghĩ nghĩ, cuối cùng cô ấy giãy giụa một hồi, "Vậy chúng ta sắp xếp một cuộc phỏng vấn để kết thúc quá trình ghi hình nhé sếp."

Vương Nhất Bác đồng ý, ngoan ngoãn ngồi vào bàn chờ phỏng vấn.

"Sếp thường sử dụng khu vực nào của đài T?"

Vương Nhất Bác đang chơi khối Rubik trên bàn, vừa xoay khối Rubik một cách nhanh nhẹn bằng đôi bàn tay to lớn của mình, vừa trả lời các câu hỏi, "Khu trò chơi và khu ẩm thực, gần đây đã đến thăm khu dành cho phụ huynh."

"Sếp đang chuẩn bị cho sự ra đời của em bé?"

"Ừm, cái chính là tham khảo kinh nghiệm, làm sao để bảo bảo ngoan ngoãn, không bám mẹ".

"Không phải trẻ con bám mẹ là chuyện bình thường sao?"

Vương Nhất Bác ngước mắt lên, nghiêm túc nhìn người hỏi, "Vậy thì tôi để làm gì?"

Đối phương không trả lời được, vội vàng chuyển chủ đề: "Sau khi vợ sếp mang thai, sếp có học được kỹ năng gì mới ở đài T không?"

"Học nấu ăn."

"Có cơ hội nào để xem video sếp làm đồ ăn không?"

Vương Nhất Bác tiếp tục chơi với khối Rubik, thản nhiên nói: "Tôi đăng rồi, cậu không thấy à?"

Sau cuộc phỏng vấn, Vương Nhất Bác hớn hở đi siêu thị để hoàn thành nhiệm vụ vợ giao. Khi trở về nhà với túi lớn túi nhỏ, nhìn thấy một đôi giày không quen ở nhà, Vương Nhất Bác đang thắc mắc thì thấy mẹ vợ từ trong bếp đi ra.

"Mẹ?" Vương Nhất Bác có chút kinh ngạc, cười đi về phía mẹ Tiêu, "Sao mẹ đến không nói với con, để con đi đón mẹ."

Mẹ Tiêu có mái tóc dài vẫn đen bóng, nhìn thấy Vương Nhất Bác quay lại, bà mỉm cười bước tới: "Này, Nhất Bác, rau đã mua chưa? Mẹ đến gặp con và Chiến Chiến."

"Con mua về rồi, không biết mua có đúng không." Vương Nhất Bác có chút xấu hổ.

"Không sao, đều ăn được mà." Mama Tiêu cười nói: "Con đi gặp Tiêu Chiến đi, nó ở trong phòng, không biết đã dậy chưa, con đánh thức nó dậy, ngủ lâu quá không tốt đâu."

"Vâng ạ."

Vương Nhất Bác chưa kịp vào phòng gọi Tiêu Chiến, đã thấy Tiêu Chiến ôm eo đi ra, sắp đến ngày dự sinh, bụng như quả bóng nước, thắt lưng không thoải mái, Vương Nhất Bác đi lên ôm thắt lưng, nhân cơ hội để thân mật với vợ .

Mẹ Tiêu cười nói: "Con, đừng ngủ quá lâu, thỉnh thoảng phải đi lại một chút."

"Vâng con biết mà, mẹ cũng dài dòng như con rể của mẹ."

"Đứa nhỏ này," mẹ Tiêu cười bất đắc dĩ, "mẹ đi nấu lẩu cho con, hôm nay trời lạnh, ăn lẩu cho ấm."

"Mẹ, để con giúp." Vương Nhất Bác không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để thể hiện mình trước mặt mẹ vợ.

"Không sao, con đi theo Tiêu Chiến đi." Mẹ Tiêu vừa đi vào bếp vừa nói.

Vương Nhất Bác muốn đi theo mẹ Tiêu vào bếp, Tiêu Chiến đã giữ lấy hắn, tiến lên hôn lên mặt Vương Nhất Bác, đôi mắt trong veo như ánh trăng, "Gửi cho ba nhỏ của chúng ta một nụ hôn mừng về nhà."

Dấu ngoặc đơn của Vương Nhất Bác lại xuất hiện, anh ôm lấy Tiêu Chiến mà hôn, "anh muốn ngủ tiếp không? Cơm xong em gọi anh nhé?"

"Con đạp anh tỉnh rồi, nó không muốn ngủ nữa," Tiêu Chiến cười nói, sau đó cẩn thận nhìn quần áo của Vương Nhất Bác, "Sao em lại mặc quần áo của anh?"

"Mùi thơm quá." Vương Nhất Bác nói.

"Ài," Tiêu Chiến bất đắc dĩ nói, "Đi giúp mẹ rửa rau đi, anh đói."

Vương Nhất Bác ngoan ngoãn vào bếp giúp mẹ Tiêu, Tiêu Chiến cũng rảnh rỗi ngồi trên sô pha lướt điện thoại. Anh đã lâu không cập nhật, fan nói nhớ anh, nhưng cũng không hỏi cập nhật, họ biết Mama mang thai rất bất tiện nên ngoan ngoãn chờ đợi.

Ngoài việc đọc bình luận của người hâm mộ, anh còn kiểm tra các điểm nóng trên trang chủ, video đầu tiên thu hút sự chú ý của anh, nội dung là "Văn phòng chủ tịch đài T đang mở", anh tò mò và nhấp vào để xem.

Mưa bình luận đã lấp đầy màn hình.

[Bộ sưu tập trên bức tường này tương đương với một dãy phòng]

[Tôi mở một thành viên vip mỗi năm, đây là khoản đầu tư của tôi! 】

【Bo Daddy đẹp trai quá】

【Sao hôm nay dịu dàng thế】

【Chủ tịch độc đoán của tôi đã biến mất】

[Sắc mặt của daddy thật tốt]

[Giúp tôi với, tôi nghĩ chủ tịch đài T phải là một ông chú trung niên]

【Quá trẻ】

【Mặc rất đẹp】

【Chiếc áo này trông quen quen】

[Có vẻ như mọi người đều có một cái]

[Chiếc áo này cùng phong cách với Sean]

[Có một bức ảnh của vợ daddy trên bàn làm việc? 】

【Tôi cảm thấy như tôi đã nhìn thấy nó trước đây】

[Bo Daddy có em bé chưa? 】

【Cười thật ngọt ngào】

【Ba ba hôm nay cảm thấy rất nhẹ nhàng】

[Đi mua rau về mà cười ngặt nghẽo, cậu thực tế quá à?]

[có vợ rồi, lại ăn mặc giống người khác.]

【Đợi lát nữa vợ giận khóa tài khoản của Sean】

【Sean thật thảm】

【Đã xem? 】

【Bàn tay này trông quen quen】

[Tay to quá]

Mặc dù Tiêu Chiến không cố ý che giấu chồng mình là ai, nhưng anh cũng không chủ động đề cập rằng chồng mình là Vương Nhất Bác, vì vậy anh cảm thấy thú vị khi xem các bình luận này.

Sau khi xem video, anh đã xem lại video của chính mình, và quả nhiên, có rất nhiều bình luận trong khu vực bình luận, một số nói rằng bàn tay này rất giống với Vương Nhất Bác, một số nói rằng quần áo của Tiêu Chiến trong video giống hệt của Vương Nhất Bác, có người còn nói vợ Vương Nhất Bác cũng đang mang thai, thật tình cờ, trên đời này thật sự có nhiều trùng hợp như vậy sao?

Lướt một lúc, Tiêu Chiến quay lại để xem video của Vương Nhất Bác, nhưng anh không ngờ rằng mình sẽ nhấp vào video đó, và video liên quan bên dưới thực sự là Hạ Phi. Tiêu Chiến tò mò nên đã nhấp vào và xem phần bình luận, mới biết rằng khi Hạ Pho đến buổi phát sóng trực tiếp TS cách đây vài ngày, gọi Vương Nhất Bác là ca ca, và những từ đó cũng tiết lộ một chút một mối quan hệ bất thường với Vương Nhất Bác. Cư dân mạng cảm thấy cả hai ắt có ẩn tình, nên đã ghép thành một đôi, còn cắt ghép video.

Nhấp vào video đó, nhiều video liên quan khác xuất hiện, tất cả đều do người hâm mộ của Hạ Phi chỉnh sửa.

Tiêu Chiến rời khỏi đài T, có chút tức giận.

Anh kéo cơ thể cồng kềnh của mình lên và đi vào bếp, chỉ thấy Vương Nhất Bác đang nói chuyện với mẹ Tiêu.

"Đôi khi anh ấy còn không ăn cơm, còn con thì tóc bạc ra mấy lần."

"Sau khi mang thai thỉnh thoảng chán ăn là chuyện bình thường. Con đừng lo lắng quá nhé."

"Lúc chưa mang thai cũng bỏ bữa nữa ấy mẹ." Vương Nhất Bác cáo trạng

Mẹ Tiêu cười, không nói gì.

"Mẹ làm món gì ngon thế?" Tiêu Chiến cười hỏi.

Vương Nhất Bác quay người lại, "Sao anh lại ở đây, cẩn thận, dưới đất có nước." Hắn nói, tiến lên đỡ Tiêu Chiến, để Tiêu Chiến đứng vững vàng bên cạnh mình.

"Cánh gà coca?" Tiêu Chiến nhìn cánh gà ngâm trong bát của Vương Nhất Bác hỏi.

"Ừ, Nhất Bác không thích sao?" Mama Tiêu vừa cười vừa chọn món, "cũng không thể chỉ ăn lẩu, nhất định phải có ít đồ ăn kèm, ăn lẩu con sẽ bị nóng. Con đang mang thai, lên ăn ít một chút."

"Hôm đó dì của con đưa cho men rất nhiều tôm, men ăn không hết nên mang một ít qua cho vào tủ lạnh. Nhất Bác không ăn tôm nên men không dám lấy nhiều. "

"Vậy thì con sẽ làm Cánh gà Coca-Cola. Lâu lắm rồi em mới làm, tay ngứa ngáy." Tiêu Chiến nói, xắn tay áo lên lộ ra cổ tay trắng nõn, chuẩn bị bắt tay vào làm .

"Ui, trời lạnh rồi." Vương Nhất Bác vội vàng kéo tay áo Tiêu Chiến xuống.

"Ở nhà ấm áp mà."

"Anh ở bên cạnh dạy em đi, em nấu cơm, học xong em sẽ làm cho anh." Vương Nhất Bác kéo tay áo Tiêu Chiến, giơ cánh gà ra trước mặt anh.

"Này, em thật là." Tiêu Chiến bất đắc dĩ nói.

Mẹ Tiêu rất vui khi thấy hai vợ chồng cùng nhau nấu ăn, vì vậy bà đã chụp một bức ảnh phía sau hai người cùng nấu ăn bằng điện thoại di động. Sau bữa tối, khi mẹ Tiêu cho Tiêu Chiến xem bức ảnh, Tiêu Chiến nhận ra mình béo như thế nào.

"A... mẹ, sao mẹ để con béo như vậy..."

"Không phải trong ảnh mẹ chụp con mập đâu, con mang thai thì sẽ béo thôi," mẹ Tiêu cười nói, "Béo là tốt rồi."

"Làm sao có thể có chút..." Tiêu Chiến trong lòng có chút suy sụp. Anh là người yêu cái đẹp, ngày thường cũng rất tinh tế, tuy ngày nào cũng soi gương thấy mình hơi béo nhưng vẫn có thể chấp nhận được, bây giờ trong ống kính của người khác anh béo như vậy thật không chấp nhận được.

"Không phải béo, là do hổ con đã lớn, mà hổ con sắp chào đời, chắc hẳn đã lớn lên rất nhiều, hổ con trắng nõn mập mạp, em có thể xoa thoải mái." Vương Nhất Bác ôm Tiêu Chiến, kéo tay sờ lên mặt mình, "Sờ có thoải mái không? Má sữa cho anh, con của chúng ta nhất định phải có hai cục mỡ."

Nhìn Vương Nhất Bác má sữa, Tiêu Chiến cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.

Tối hôm đó, Tiêu Chiến đã đăng bức ảnh do men Tiêu chụp cùng với một bức ảnh má sữa của Vương Nhất Bác: Anh đã tăng cân rất nhiều, hy vọng em bé sau khi sinh ra sẽ có má sữa giống như bố nó. nếu không anh sẽ béo vô ích (khóc).

【Bo Jun Yi Tiêu】Little Mr.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro