Chương 261: Tôi muốn cậu mổ chính

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đợi Cố Ngụy gặp được Pasalto, đã là hai ngày sau. Mặc dù hai ngày này anh và Trần Vũ ăn chăm sóc rất tốt, cũng không có người nào đến làm phiền họ, nhưng việc hạn chế ra ngoài vẫn khiến Cố Ngụy rất không vui, cho nên cả quá trình khám bệnh Cố Ngụy đều không cho hắn sắc mặt tốt, mà trực tiếp báo cho hắn biết đường tiêu hóa của hắn khả năng có một khối u.

"No way. The doctor didn't mention that I had other symptoms when I went to the hospital for examination (Không thể nào, lúc tôi đến bệnh viện kiểm tra bác sĩ không đề cập tôi vẫn còn bệnh khác)" Pasalto nheo mắt quan sát Cố Ngụy, hắn có thể nhìn ra vị bác sĩ này có chút bực mình, cho nên không loại trừ khả năng Cố Ngụy muốn dùng cách này để hù dọa hắn.

"I just said it might be a tumor. If you want to make a dianosis, you need to do futher tests (Tôi chỉ nói có khả năng, nếu muốn chính xác hơn còn cần tiến hành kiểm tra thêm một bước)" Cố Ngụy nói xong chuẩn bị bỏ đi, nhưng lại bị Pasalto ngăn lại.

"Then please accompany me to the hospital to have an examination (Vậy mời cậu đi cùng tôi đến bệnh viện làm kiểm tra)" Pasalto suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn tiếp nhận đề nghị của Cố Ngụy.

"The hospital has professional medical staff. You don't need my escort (Bệnh viện có nhân viên y tế chuyên nghiệp, không cần tôi đi theo)" Cố Ngụy nói xong liền đeo hòm thuốc, kéo tay Trần Vũ chuẩn bị đi lên lầu, không phải không cho anh ra ngoài sao? Vậy thì anh không ra!

"Since it is your diagnosis, you must verify it with (Nếu đây là chẩn đoán của cậu, vậy thì cậu phải cùng tôi kiểm tra xem nó có chính xác hay không)" Pasalto lắc lắc đầu, ra hiệu cho thủ hạ ngăn Cố Ngụy và Trần Vũ lại.

Cố Ngụy biết, đây mới là mục đích thực sự của hắn, đem người của đội y tế Trung Quốc xuất hiện ở chỗ đông người, tìm truyền thông địa phương đưa tin một chút, lợi dụng uy tín của đội y tế để xây dựng hình ảnh hiền lành thân thiện cho bản thân, đồng thời quảng cáo một chút sự ủng hộ của đảng phái đối với sự nghiệp công ích, thậm chí còn có thể lợi dụng truyền thông bóp méo thông tin, khiến nhân dân hiểu nhầm chính phủ Trung Quốc cũng có ý ủng hộ đảng phái hắn. Dân chúng không hiểu chính trị, họ không phân biệt được đội y tế là tổ chức nhân dân hay thuộc về chính phủ, họ chỉ biết treo cờ Trung Quốc thì chính là Trung Quốc, thông qua phương thức này để kéo phiếu, tốt hơn nhiều so với việc quyên tặng vật tư.

Cố Ngụy và Trần Vũ liếc nhau một cái, hai người đều hiểu ý tứ đối phương, với tình thế trước mắt, kì thực họ không có quá nhiều lợi thế đàm phán, đơn giản chỉ là chủ động đi theo hay là bị người khác áp giải, bất đắc dĩ, Cố Ngụy chỉ có thể đáp ứng yêu cầu của Pasalto, nhưng, họ cũng không có ý định để cho kế hoạch của Pasalto cứ vậy được thực hiện, hai người trở về phòng thay quần áo, Cố Ngụy bịt kín mặt bằng kính mũ và khẩu trang, hai người họ nhìn qua chẳng khác gì hai du khách, Pasalto thấy vậy cũng không nói gì, dù sao bút của truyền thông cũng nằm trong lòng bàn tay hắn, viết như thế nào là do hắn định đoạt. Cứ như vậy, Cố Ngụy Trần Vũ Pasalto cùng nhau đi đến bệnh viện, sau một hồi kiểm tra, thần sắc mọi người đều trở nên ngưng trọng, bởi vì không ai ngờ, chẩn đoán của vị bác sĩ Trung này lại là chính xác.

"OK, there are so many medical practitioners have not found that I have a tumor (Tốt lắm, từng này bác sĩ mà không phát hiện ra được tôi có một khối u)" Pasalto chống đầu, kì thực Cố Ngụy chỉ là con bài truyền thông, mấy ngày trước nôn ra máu hắn đã đến bệnh viện kiểm tra một lượt rồi, nhưng tất cả mọi người đều nói với hắn là do dạ dày viêm loét nghiêm trọng, không ai đề cập hắn còn có một khối u trong đường tiêu hóa, kết quả lại là vị bác sĩ đến từ đội y tế Trung Quốc này, dựa vào một tấm phim chụp bằng thiết bị cầm tay nhìn ra vấn đề.

Cố Ngụy im lặng đứng một bên, quả nhiên khối u trong đường tiêu hóa, mặc dù anh không vọng chẩn đoán của mình sai, nhưng đối mặt với một kết quả như vậy, cũng không phải chuyện gì đáng vui mừng. Bởi vì là phim chụp từ thiết bị cầm tay nên ngày hôm đó chỉ thấy có vết mờ, nhưng hôm nay đến bệnh viện đổi sang thiết bị chuyên nghiệp hơn mới phát hiện khối u của Pasalto nằm ở vị trí rất khó nhìn thấy, dưới sự che giấu của vết loét dạ dày nghiêm trọng, bị người ta xem nhẹ cũng không có gì kì quái, nhưng, những thứ này đều không phải chuyện anh nên quan tâm, đây là bệnh viện tốt nhất, bác sĩ ở đây hoàn toàn đủ năng lực làm phẫu thuật, hơn nữa tỉ lệ thành công sẽ không thấp hơn 60%. Khi Cố Ngụy cho rằng anh và Trần Vũ rất nhanh sẽ có thể quay về đội y tế, thì bất ngờ lại phát sinh...

"If this operation is necessary, I want him to perform it (Nếu bắt buộc phải làm phẫu thuật, tôi muốn cậu ta mổ chính)" Pasalto giơ tay chỉ về phía Cố Ngụy.

"What?" Cố Ngụy sững sờ, đây không phải lần đầu tiên anh được bệnh nhân yêu cầu mổ chính, nhưng...

"They can't even diagnose my disease. Do you expect me to give them the vital operation (Họ đến bệnh của tôi còn chẩn đoán không nổi, cậu còn mong tôi giao tính mạng của mình cho họ?" Pasalto lạnh lùng nhìn mấy vị bác sĩ đang đứng khúm na khúm núm, hắn không tin tưởng bọn họ.

"No, no, no, I can't (Không không không, tôi không làm được)" Cố Ngụy vô thức lùi sau mấy bước.

"You don't want to operate on me? Is it because I put you under house arrest these days (Cậu không muốn mổ cho tôi, là vì mấy ngày nay tôi giam lỏng cậu?)" Pasalto nhìn Cố Ngụy bằng ánh mắt sắc bén.

"No, because... I've been traumatized, I can't operate on anyone (Không phải, bởi vì tôi từng bị chấn thương tâm lý, tôi không thể mổ cho bất cứ ai)" Thừa nhận chấn thương tâm lý của mình trước mặt mọi người là một chuyện rất khó xử, nhưng so với việc bị ép thực hiện một ca mổ mà anh không chắc chắn, Cố Ngụy vẫn là lựa chọn nói thật. Trần Vũ ở bên cạnh mím môi, im lặng nắm lấy tay anh.

"Hah, don't deceive me with such low reasons (Ha, đừng có lừa tôi bằng mấy lí do thấp kém như vậy) Pasalto rõ ràng không tin những gì Cố Ngụy nói, thân là người dẫn đầu, anh không thể không có năng lực phẫu thuật, với trực giác của Pasalto, hắn tin kĩ thuật của Cố Ngụy phải thuộc top 1 top 2 trong đội.

"My father is an expert in heart and brain. He is also in the medical team. I can ask him and other experts to come and consult with you (Ba tôi là chuyên gia về tim ngực, ông ấy cũng ở trong đội y tế, tôi có thể mời ông ấy và các chuyên gia khác đến tư vấn cho anh)." Cố Ngụy vội vàng lên tiếng đề xuất lựa chọn tốt hơn.

"I don't need a cardio brain specialist. I don't need your father. I just want you. The operation is scheduled within a week. I need to deal with some things first (Tôi không cần chuyên gia tim ngực, tôi không cần ba cậu, tôi chỉ cần cậu. Ca mổ sẽ định ấn định trong vòng một tuần, có một số việc tôi cần xử lý trước)" Pasalto nói xong liền đứng dậy bỏ đi, không để lại cho Cố Ngụy bất kì sự lựa chọn nào khác.

Cố Ngụy và Trần Vũ được thủ hạ của hắn đưa về biệt thự, lần này phòng vệ rõ ràng còn nghiêm hơn trước, không chỉ thêm thiết bị nghe lén, còn công khai lắp cả camera, rõ ràng là muốn họ thành thật một chút, đừng có bày ra trò gì trước khi phẫu thuật. Nhưng trước mắt, Cố Ngụy không có tâm trạng đi quản mấy thứ đó...

"Trần Vũ, làm thế nào bây giờ..." Cố Ngụy nắm tay Trần Vũ ngước mắt nhìn cậu, anh rõ ràng đang rất hoảng, ca mổ bất ngờ này khiến anh có chút rối loạn trận tuyến.

"Đừng lo, anh không sợ, anh sợ cái gì." Một Cố Ngụy yếu đuối khiến Trần Vũ cảm thấy rất đau lòng, trong kí ức của cậu, vị bác sĩ chủ nhiệm trẻ tuổi tự tin đó, tựa như mới chỉ là ngày hôm qua, vậy mà bây giờ...

"Anh là bác sĩ, anh không thể đùa giỡn với tính mạng của bất cứ ai, hiện tại anh không thể lên bàn mổ, càng đừng nói đến loại phẫu thuật cắt bỏ khối u có độ chính xác cao này." Cố Ngụy phiền não đi lòng vòng trong phòng, nếu là trước đây, loại phẫu thuật này đối với anh mà nói căn bản không thành vấn đề, nhưng tình huống bây giờ đã khác.

"Hay là...chúng ta liên lạc với các chuyên gia của đội y tế?" Trần Vũ nhìn lướt qua camera, cậu bây giờ chỉ còn lại một cái điện thoại vệ tinh giấu trong ba lô có thể dùng, nhưng cậu vẫn chưa muốn để lộ ra công cụ duy nhất có thể giúp họ liên lạc với thế giới bên ngoài.

"Không được, tình huống bên này chưa rõ, Pasalto cũng không đồng ý chúng ta gọi chuyên gia khác đến, người này nhìn thì có vẻ lý trí, nhưng tính cách cũng khá điên cuồng, anh sợ hắn sẽ làm tổn thương người khác, không thể để cho họ mạo hiểm." Nếu luận chuyên gia, các bác sĩ trong viện cũng có thể làm phẫu thuật cho hắn, nhưng vấn đề không nằm ở chỗ thiếu người.

"Anh đừng lo lắng, muốn làm phẫu thuật hắn nhất định phải đến bệnh viện, bệnh viện khẳng định sẽ có các bác sĩ khác, đến lúc đó cho dù xảy ra tình huống, những người khác cũng có thể gánh vác thay, anh...đừng tạo cho mình áp lực lớn như vậy, hơn nữa...cũng lâu rồi, anh...có thể thử một chút" Trần Vũ kéo anh ngồi xuống, theo như cậu quan sát, trạng thái của Cố Ngụy đã tốt hơn trước rất nhiều, đã lâu rồi anh không gặp ác mộng hay xuất hiện tình huống tim đập nhanh nữa, chỉ là anh vẫn chưa thể vượt qua cửa ải chính mình, biết đâu ca mổ này lại là một cơ hội.

"...Phải, em nói có lý, hắn có vô lý đến đâu gây mê rồi cũng không thể chỉ huy được nữa." Cố Ngụy gật gật đầu, trong lòng bình tĩnh hơn một chút, anh có chút mệt mỏi cúi đầu dựa vào vai Trần Vũ, chỉ là một ca mổ cắt bỏ khối u thôi mà Cố Ngụy, thế mà cũng có thể dọa mày thành thế này, thật đúng là...có chút mất mặt...

"......" Trần Vũ giơ tay vòng qua lưng anh, con người có đôi khi cũng phải ép một chút, cậu mơ hồ cảm thấy ca phẫu thuật này sẽ mang đến thay đổi gì đó, cơ hội này ở trong nước gần như không có, sẽ chẳng có ai mạo hiểm giao tính mạng mình cho một bác sĩ có chấn thương tâm lý, cũng chẳng có ai dùng phương thức này ép Cố Ngụy lên bàn phẫu thuật. Cậu muốn Cố Ngụy thử một lần, cho nên cho dù cậu có khả năng đột phá phòng vệ của căn biệt thự này, cậu vẫn không lập tức áp dụng hành động, nhưng cậu cũng rất đau lòng khi thấy Cố Ngụy bị dày vò, giờ này khắc này, tâm trạng hai người đều rất phức tạp, ai cũng không nói gì, họ cứ vậy lẳng lặng dựa sát vào nhau, trở thành chỗ dựa cho nhau...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro