i have a secret

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Góc nhìn từ PP/ bối cảnh phi hiện thực

-

《Thật sự có chuyện tình yêu sét đánh sao?》

Mô tả vấn đề: Thật sự có chuyện vừa gặp nhau một lần đã nảy sinh tình cảm sao? Cá nhân tôi cảm thấy cái gọi là tình yêu sét đánh kỳ thật đều là "Thấy sắc nảy lòng tham", lần đầu tiên gặp mặt liền thích chẳng lẽ không phải bởi vì bề ngoài sao? Chẳng lẽ còn có thể nhìn xuyên thấu qua hiện tượng xem bản chất, liếc mắt một cái liền thấy tâm hồn đối phương thú vị sao?

Người dùng nặc danh:

Thật sự là có nha! Tôi đã yêu anh Cún cưng của mình ngay từ cái nhìn đầu tiên (đập bảng)! Thực sự không phải vì nhan sắc! Ah, nhân tiện, "Cún" là biệt danh tôi đặt cho bạn trai vì tôi rất thích cún và vì cún rất dễ thương! Tính cách của bạn trai tôi thực ra khá giống cún, haha. Tiếp theo, hãy để tôi kể cho bạn nghe một câu chuyện về tôi và chú cún con của tôi.

Sở dĩ tôi nói rằng tôi không có hứng thú với anh Cún là vì khi tôi gặp anh Cún, anh ấy thực sự không đẹp trai lắm. Da anh ấy ngăm đen và trông anh ấy có vẻ ngây thơ hơn tôi rất nhiều, phải không nhỉ? Lần đầu tiên tôi gặp anh ấy là khi chúng tôi mười bảy tuổi, lúc tôi vừa đi du học Mỹ về. Vì phải chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học nên tôi đã đăng ký vào một trường luyện thi ở địa phương. Đúng rồi, tôi học cùng lớp với anh Cún.

Thời điểm lần đầu tiên tôi thấy anh Cún, anh ấy đang ngồi trên bàn ở lớp luyện thi cùng các bạn nói giỡn, thanh âm có chút phóng đại, bộ dáng thực vui vẻ. Rõ ràng đã là học sinh trung học, nhưng anh ấy ấu trĩ cực kỳ, càng nhìn càng giống vua của một đám trẻ con. Tôi thấy hơi buồn cười nên đứng ở cửa sau nhìn nhiều thêm vài giây.

Lúc ngẩng đầu lên, anh ấy mới để ý đến tôi, có lẽ là vì là bạn học mới chưa từng gặp nên anh ấy vô thức sững người, sau đó hơi hếch cằm mỉm cười với tôi. Khi cười, anh ấy có hai lúm đồng tiền nông, khá là đáng yêu, nhưng anh ấy luôn thích nheo mắt, gần như nheo hết lên, trông anh Cún hơi ngốc nghếch... ừ thì, anh ấy vẫn rất đáng yêu.

Chỉ vì nụ cười này mà tôi đã bị cám dỗ. À mà quên nói luôn, tôi cũng là con trai. Có lẽ tôi đã biết xu hướng tính dục của mình khi còn học cấp 2 ở Mỹ, tôi mơ hồ có tình cảm với một chàng trai, nhưng anh Cún là người đầu tiên tôi thực sự thích. Trước khi gặp Anh Cún, anh ấy chưa bao giờ là mẫu người trong tâm trí tôi, nhưng sau khi gặp anh, tôi thấy rằng mọi bộ phận trên cơ thể anh ấy đều thu hút tôi, cho dù đó là màu da, ngoại hình, tính cách hay thứ gì khác.

Tất cả.

Vì vậy, không có định nghĩa rõ ràng về loại hình bạn thích.

Người bạn thích chính là cách bạn định nghĩa.

Quay lại chủ đề. Anh Cún thực sự rất ồn ào. Anh ấy rất sôi nổi và có nhiều bạn bè. Anh ấy thường làm mọi người cười vì trông quá ngốc nên lúc đầu tôi nghĩ rằng Anh Cún hẳn là một trong những đứa trẻ hay gây rắc rối. Khá nghịch ngợm, không chịu học hành chăm chỉ, học lực kém nên bố mẹ gửi anh ấy đến lớp luyện thi. Sau này tôi mới nhận ra rằng mình đã sai, anh Cún học cực kỳ cực kỳ giỏi.

Lúc đầu tôi muốn làm bạn với anh Cún, nhưng tôi thấy việc này có vẻ không hiệu quả vì tôi khó có thể chủ động nói chuyện với anh ấy. Ngoài giờ học, anh ấy bị vây quanh bởi một nhóm đông người, nam nữ đều có. Thực lòng mà nói, lúc đó tôi đang trong trạng thái yêu đơn phương nhưng tôi vẫn không khỏi âm thầm bực dọc.

Cho nên khi có người ở bên cạnh anh ấy, tôi luôn lén nhìn anh ấy một cách "đùng đùng tức giận", sau đó tôi bị anh ấy phát hiện, anh Cún hướng về phía tôi nhướng mày. Nói thế nào nhỉ, sao anh ấy có thể đẹp trai đến thế?

Anh ấy gần như khiến tôi phát điên, nên tôi trừng mắt nhìn anh ấy một giây trước khi hai má đỏ lên, rồi nhanh chóng cúi đầu xuống. Bởi vì chuyện này, Anh Cún khi đó đại khái cho rằng tôi chán ghét anh ấy. Sau này, khi quen nhau, tôi hỏi anh thì anh nói với tôi rằng anh nghĩ anh có điểm cao hơn tôi nên tôi ghét anh.

Mặc dù... điểm số của chúng ta gần bằng nhau, phải không?! Khịt mũi.

Dù chúng tôi "không thích nhau" đã lâu vì sự việc này nhưng tôi vẫn rất cao hứng- vì anh đã quan tâm đến tôi nhiều hơn trước.

Trạng thái này kéo dài khoảng một tháng.

Thẳng đến tháng sáu, Thái lan rơi vào mùa mưa. Chiều hôm đó trời mưa thật sự nặng hạt, tôi không có mang dù, ngồi ở trong phòng học đợi thật lâu mưa cũng không chịu dừng. Lúc tôi chuẩn bị rời đi thì phát hiện anh Cún vẫn còn ở đó. Lúc ấy phòng học chỉ còn hai người chúng tôi, anh Cún cầm trong tay một chiếc ô. Tôi nhìn thấy nó.

Tôi không biết tại sao anh ấy vẫn chưa rời đi, nhưng tôi có chút tự mình đa tình, nghĩ rằng anh ấy đang đợi tôi.

Đây có lẽ là vấn đề thường gặp của những người đang đơn phương.

Quả nhiên, lúc tôi rời đi, anh ấy còn đang ngẩn người, chắc chắn anh ấy đang đợi người khác.

Sau khi ra khỏi lớp, tôi đi vào phòng vệ sinh, khi tôi đi ra ngoài lần nữa, tôi thấy anh Cún chạy xuống cầu thang một lúc ba bậc khiến tôi hơi sốc. Tôi biết anh ấy ngày thường hoạt bát nghịch ngợm, nhưng không nghĩ tới dây thần kinh vận động của anh Cún phát triển tốt như vậy. Tôi thực sự sợ anh ấy ngã nên vội vàng theo anh ấy xuống lầu. Khi tới sảnh tầng một, tôi thấy anh đang đứng đó thở hổn hển, ngơ ngác nhìn mưa.

Tôi giả vờ như không nhìn thấy anh và đứng bên cạnh, tôi không có nhìn anh ấy.

Nhưng thực sự, tim tôi đang đập thình thịch.

Một giây đó, tôi biết chắc chắn rằng anh ấy đang đợi tôi.

Tuy rằng cuối cùng anh Cún không có đem ô che mưa cho tôi.

Tôi tắm một trận mưa, ngày hôm sau liền sinh bệnh. Thực ra tôi khá thất vọng vì không được đến lớp luyện thi, vì nếu không đi luyện thi thì tôi sẽ không được gặp anh Cún. Nhưng sau đấy, tôi mới biết được một điều khác khiến tôi vui vẻ suốt ngày hôm đó. Dì ở nhà kể rằng bạn cùng lớp ở trường luyện thi đã đến nhà và mang vở bài tập cho tôi. Tôi hỏi dì tôi người bạn cùng lớp đến đưa bài tập trông như thế nào, cô ấy nói không nhớ được ngoại hình, nhưng nước da của anh ấy hơi đen.

Không sai! Chính là anh Cún mang bài tập đến cho tôi.

Tuần sau đó, khi tôi lại đến trường luyện thi, anh Cún đã nói chuyện với tôi và hỏi tôi thấy khỏe hơn chưa. Tôi hạnh phúc đến nỗi tôi gần như nở hoa! Tuy nhiên, tôi vẫn giả vờ thờ ơ lãnh đạm. Tính cách cao lãnh của tôi tạm thời không thể đổi, nếu không sẽ trông rất kỳ quái. Ngày hôm sau, tôi đặt lên bàn một hộp sữa cho anh ấy. Anh ấy thực kinh ngạc, có chút ngốc ngốc hỏi tôi đây là tôi cho anh ấy sao. Tôi nói đúng là cho anh đó.

Sau đó chúng tôi trở thành thành bạn tốt.

Đúng vậy, không đọc nhầm đâu, bạn tốt.

Anh Cún quả thực giống như lần đầu tôi biết anh ấy, lạc quan, vui vẻ, còn có chút vô tri. Nhưng sau khi trở thành bạn tốt, tôi mới có thể hiểu toàn bộ về anh ấy.

Trong mắt người khác, anh Cún là người luôn vui vẻ nhưng chỉ có tôi biết rằng cũng có những lúc anh ấy không vui. Khi không vui, anh ấy thường giữ nó trong lòng và ngồi im phát ngốc một chỗ, giống như một con cún lớn cụp tai vì bực bội. Trong mắt người khác, anh Cún rất ngốc nghếch và vô tri. Chỉ có tôi mới biết anh ấy chu đáo đến mức nào. Anh ấy ghi nhớ mọi sở thích của tôi và chuẩn bị trước mọi thứ tôi cần.

Thật khó để không bị một chàng trai như vậy cám dỗ phải không?!

Lúc đầu tôi còn tưởng anh Cún thích con gái, vì khi chúng tôi học thể dục, anh ấy cũng hay bàn luận với các bạn nam khác xem cô gái nào đẹp, cô gái nào chân dài ... Tôi thật là bị anh ấy làm tức chết rồi. Cho nên tôi sẽ nhịn không được đối với anh ấy giận dỗi. Khi anh ấy hỏi tôi có chuyện gì, tôi lại không thể nói cho anh ấy biết lý do, cứ thế không để ý tới anh ấy.

Nhưng lần nào anh Cún cũng dỗ dành tôi, anh ấy cười ngốc nghếch và làm những biểu cảm hài hước khiến tôi không nhịn được vui vẻ, nhưng đồng thời cũng khổ sở đến muốn khóc.

Anh Cún sẽ không thích tôi vì anh ấy không thích con trai.

Lúc chúng tôi vẫn đang ở trong mối quan hệ bạn tốt, mặc dù thỉnh thoảng tôi vẫn cảm thấy buồn vì anh Cún thích con gái, nhưng bởi vì anh ấy đối tôi thật sự thật quá tốt. Hơn nữa bên cạnh anh ấy cũng không có xuất hiện cô gái nào, cho nên dần dần mà tôi cũng không thấy buồn bã nữa, ít nhất bây giờ người ở bên cạnh anh ấy là tôi.

Và tôi biết tôi có ý nghĩa với anh ấy đến mức nào.

Tôi thậm chí còn tưởng tượng rằng nếu sau này anh ấy thực sự có bạn gái, tôi sẽ chia tay anh ấy hoặc sẽ chia rẽ bọn họ.

Tôi cảm thấy tồi tệ vì sự xấu xa của mình.

Trước khi vào cấp 3 tôi đã từng trông rất mập. Anh ấy vô tình nhìn thấy ảnh tôi trước khi tôi giảm cân, tâm trí tôi như muốn vỡ tan. Có lẽ anh ấy không hiểu tại sao lúc đó tôi lại có phản ứng lớn như vậy, bởi vì tôi quá thích anh Cún. Vốn dĩ bởi vì xu hướng tính dục của anh ấy nên không có khả năng anh ấy sẽ thích tôi, sau đó anh ấy nhìn thấy ngoại hình trong quá khứ của tôi, điều đó gần như khiến tôi cảm thấy tự ti đến mức muốn đẩy anh ấy ra xa bằng mọi giá.

Tôi bảo anh ấy đi đi, nhưng anh Cún đã đợi tôi ở ngoài cửa phòng học vài tiếng đồng hồ. Sau đó anh ấy ôm tôi và nói với tôi điều gì đó mà tôi không quá hiểu lắm.

Tóm lại, ý anh ấy là tôi vẫn là chính tôi, và anh ấy sẽ luôn là bạn của tôi.

Lời nói vừa nhẹ nhàng lại vừa tàn nhẫn.

Tôi và anh Cún đã ở bên nhau từ khi còn là thiếu niên cho đến khi chúng tôi lên đầu hai. Chúng tôi cùng nhau đi học, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau làm bài tập, chúng tôi mua quần áo giày dép giống hệt nhau, cơ hồ lúc nào tôi và anh Cún cũng dính ở bên nhau. Chúng tôi nhận biết gia đình đối phương, cùng nhau tụ tập ăn cơm và cùng nhau đi du lịch nữa. Trừ bỏ huyết thống, chúng tôi gần như hòa nhập hoàn toàn với gia đình nhau.

Sau đó, tôi gần như không còn bị ám ảnh về việc liệu anh ấy có thích tôi hay không.

Tôi cậy sủng mà kiêu, làm nũng, mất bình tĩnh, thậm chí đối với anh ấy động tay động chân, anh Cún vĩnh viễn sẽ không sinh khí.

Đây là anh Cún cưng của tôi.

Nhưng tình yêu của tôi dành cho anh vẫn lớn dần từng ngày, đôi mắt tôi luôn dõi theo anh. Mặc kệ anh ấy ở nơi nào, tôi đều thích nhìn anh, điều đó khiến tôi cảm thấy thỏa mãn cùng bình tĩnh, cho phép tôi buông bỏ mọi cảm xúc phức tạp trong lòng.

Ở giai đoạn thân phận tình bạn này, anh Cún luôn trưởng thành hơn tôi rất nhiều nhưng thực ra anh ấy lại kém tôi vài tháng tuổi. Nhưng tôi vẫn thích gọi anh ấy là anh Cún, vì anh Cún thực sự rất giống như một người anh, anh ấy sẽ luôn tỉ mỉ chăm sóc tôi chu đáo.

Sự thay đổi từ ​​tình bạn sang tình yêu bắt nguồn từ sự xung đột một phía.

Bởi vì khi người khác hỏi về mối quan hệ của chúng tôi, anh ấy nói với họ rằng chúng tôi chỉ là bạn bè.

Đó là khởi đầu cho sự suy sụp của tôi.

Anh Cún bởi vì công tác cho nên đã rời khỏi Bangkok hơn mười ngày. Trong hơn mười ngày kia, những lời nói ấy cứ quẩn quanh trong lòng tôi. Phải đến khi anh ấy về Bangkok gặp tôi, tôi mới bật khóc và thổ lộ tình cảm với anh.

Tôi nghĩ đó sẽ là kết thúc của chúng tôi.

Nhưng không nghĩ tới đó là sự khởi đầu của chúng tôi.

Anh Cún nói với tôi rằng anh ấy yêu tôi.

Tôi gần như phát điên vì sung sướng.

Anh ấy nói tôi là công chúa của anh ấy.

Anh ấy đã hôn tôi.

Mãi rất lâu sau tôi mới tin đó là sự thật. Tôi thậm chí còn sợ anh ấy không hiểu được cảm xúc của mình vì chúng tôi quá thân thiết. Tôi lo lắng về được và mất, tôi hỏi đi hỏi lại anh ấy tại sao anh ấy lại thích tôi.

Anh ấy nói với tôi rằng anh ấy yêu tôi bất kể tôi là gì đối với anh ấy.

Anh ấy nói, anh ấy yêu tôi nhất.

Đây là cuộc nói chuyện tình yêu sến súa nhất mà tôi từng nghe từ anh Cún, bởi vì anh ấy luôn làm nhiều hơn những gì anh ấy nói. Sau này, tôi cuối cùng cũng không còn lo lắng về vấn đề này nữa, vì thực ra, anh ấy đã nói với tôi qua hành động từ lâu rằng dù tôi có mối quan hệ gì thì anh ấy cũng yêu tôi.

Ôi, tôi hơi lạc đề một chút. Nhưng tôi chỉ muốn nói với mọi người rằng yêu từ cái nhìn đầu tiên là có thật! Nhân tiện, anh Cún bây giờ trông rất đẹp trai, mặc dù anh ấy vẫn còn hơi đen.

Anh ấy sắp đến đón tôi sau giờ làm, nói đến đây thôi nha!

.

(Hoàn)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro