mất điện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một giây trôi qua, ký túc xá đột nhiên chìm vào bóng tối.

"Á à!!!"

"Có phải là kẻ thù!!!"

"Bình tĩnh nào mọi người! Chỉ là cúp điện bình thường thôi!!"

"Mineta-san, đừng có thừa nước đục thả câu!!"

"Ochako có thể nắm tay mình nếu cậu sợ, mình ở ngay bên cạnh cậu."

Sự ồn ào cùng tiếng la hét của đám quần chúng truyền đến tai Bakugou, vài giây trước và sau khi điện ngắt hắn vẫn nhắm mắt, ngồi bắt chéo ở sô pha không một chút sợ hãi như một tảng đá.

"Ôi – Katsuki – thấy ghê quá – "

Một giọng nói ngu ngốc khác từ một đứa chỉ số thông minh thấp tè vang lên sau tai hắn. Một giây sau, Bakugou cảm thấy chủ nhân giọng nói sắp lao lên, hắn nhanh chóng đứng dậy né sang bên trái, quả nhiên nghe được tiếng ầm – Kaminari Denki ngã xuống ở nơi hắn vừa ngồi.

"Thằng mặt đụt."

Bakugou lầm bầm, thấp giọng chửi một cái rồi đi thẳng đến góc hành lang. Hai màu vừa cùng đám Deku nói chuyện phiếm, trên mặt còn mang theo nét cười mắc gớm. Bakugou nghĩ đến khóe miệng nhếch lên kia tim liền xé nhỏ thành một đống lộn xộn.

Lúc mất điện, tuy rằng Bakugou cả buổi không có nhìn lên, tùy tiện nghe mặt đụt, mặt nước tương cùng đầu dị hợm tám nhảm, nhưng ánh mắt vẫn hướng về trong góc. Môi thằng kia trông mềm mại như thạch, cái cổ của nó thì mọng nước khi cắn vào.

Chỗ nào cũng ngon.

Trăng đêm nay ẩn hiện phía sau mây.

Bakugou lặng lẽ đi qua đám đông ồn ào dựa trên trí nhớ cùng hơi thở và độ ấm mà hắn cảm nhận được, thẳng đến chỗ Todoroki mà không gặp bất kỳ trở ngại nào, hắn bịt miệng nó lại để không phát ra âm thanh làm Deku và Iida chú ý.

"Huh..."

Hơi thở cùng và âm thanh nhỏ xíu mà anh thở ra từ miệng bị át đi trong lòng bàn tay ấm áp của Bakugou. Hắn cảm thấy lòng bàn tay ngưa ngứa, em trai dưới thân không chịu thua kém mà rục rịch đứng lên.

Chết tiệt. Bakugou nguyền rủa trong lòng.

Hắn dí sát vào Todoroki, hơi thở nóng bỏng phả vào cổ đối phương, cảm nhận được người bên dưới khẽ run lên.

Sau đó, Bakugou dùng thanh âm chỉ đủ để hai người nghe thấy, nói vào bên tai Todoroki:

"こ ん ば ん は."

(Chào buổi tối.)

"Này, Bakugou, không được—"

Miệng bị bịt lại, Todoroki chỉ có thể phát ra vài âm tiết, nhưng mơ hồ có thể nghe ra.

"Sợ cái gì?" Bakugou buông tay ra, ôm lấy Todoroki ở chỗ ngồi cuối cùng, cúi đầu nói:

"Có lẽ tao là 'kẻ thù' đó."

"Này—"

Mây che trăng trôi đi mất.

Ngay khi Todoroki vừa nằm xuống giường, Bakugou đã vồ vập lấy nó, điều khiến cậu cảm thấy kỳ diệu đó là trong bóng tối, Bakugou có thể tìm được chính xác vị trí của đôi môi nó, rồi lưỡi hắn lao vào càn quét cả khoang miệng cùng thịt nướu. Todoroki nhớ rằng Bakugou đã ăn đậu phụ Mapo cay cho bữa tối, nhưng những gì nó có thể nếm được lúc này là một chút vị của cam đắng. Tay phải của Bakugou luồn vào tóc cậu, tựa vào tấm ván giường, để nó không cảm thấy đau. Tay trái hắn thuần thục đi xuống, đem quần thể dục của Todoroki cởi bỏ, cầm phân thân của hắn xuyên qua lớp quần lót cotton. 

"Này! Ưm—"

Chân của Todoroki giơ lên, quấn quanh eo Bakugou, hai tay ôm cổ hắn.

"Mới có liếm có hai lần đã vậy, mày kém quá đi, cả người đều nhạy cảm sao?" Bakugou buông đôi môi của Todoroki ra, mặc dù hiện tại cả hai người đều không thấy gì, nhưng Bakugou có thể cảm nhận được Todoroki trừng mắt với hắn.

"Nửa nạc nửa mỡ, phản ứng của mày hơi đáng yêu nhỉ."

"Đừng nói nữa được không..."

Todoroki cảm thấy toàn thân mình như muốn bốc cháy, nó vẫn rất nhạy cảm khi cả hai kề cận, mặc dù nó đã ở bên Bakugou lâu như vậy, nhưng vài hành động lơ đãng của hắn như là đột nhiên lại ôm eo, hay là kéo tay nó Todoroki sợ nổi da gà.

"Cơ thể của mày thành thật hơn cái miệng nhiều, đồ khốn."
Bakugou lần nào cũng nửa đùa nửa thật với nó.

Lúc này Todoroki hai tay ôm chặt lấy cổ Bakugou, hai chân gắt gao ôm lấy eo hắn, giao toàn bộ thân thể của mình cho nam nhân trên người. Nó nhắm mắt lại, Bakugou kéo quần lót của nó xuống, tay trái đỡ lấy eo anh trong khi phải đưa hai ngón tay vào. Cảm nhận được dị vật, lỗ nhỏ của Todoroki vô thức co rút lại, thịt mềm bên trong tranh nhau đẩy ngón tay Bakugou ra. Nó dựa vào vai Bakugou thở hổn hển, tay chân vô thức siết chặt.

"Oi, thả lỏng một chút." Bakugou đưa tay trái vuốt ve lưng Todoroki, mặt hắn kề sát và hôn nhẹ vào sau tai Todoroki, rồi từ trái táo Adam xuống xương quai xanh, rồi cắn xuống núm vú đỏ bừng sưng tấy. Ban đầu hắn chỉ có ý định đánh lạc hướng Todoroki, nhưng nhận ra được thân thể Todoroki run lên một chút, vì thế bên dưới tăng tốc lên một chút, tìm được được điểm đáng yêu liền bắt đầu lao tới.

"Ưmmm... Bakugou... chậm... chậm lại... sắp bắn..."
Nước mắt sinh lý trào ra từ mắt Todoroki, móng tay nó cắm sâu vào da thịt Bakugou. Phân thân của hắn trướng lớn thêm một vòng, Bakugou đâm vào mấy lần trước khi nó bắn lên bụng. Dịch trắng chảy ra làm ướt ga giường bên dưới hai người.


Bakugou cảm thấy việc mở rộng gần như đã hoàn thành, vậy nên hắn rút ngón tay ra, và sau Todoroki ổn định hơn một chút, hắn ấy từ từ đặt phân thân của mình vào. Todoroki cảm thấy ý thức của mình nửa mơ nửa tỉnh, nhưng lại cảm nhận thứ đó thật rõ ràng, thứ kia trên mặt còn nổi gân xanh. Nó cho rằng Bakugou thường không phải là người dịu dàng và nhẫn nại như vậy, lúc này hắn lại tự mình chịu đựng.

"Baku ... Bakugou..."

Sau khi miễn cưỡng nuốt hết đồ vật của Bakugou, Todoroki cảm thấy mình hoàn toàn trống rỗng, mấy âm cuối nói không ra hơi, toàn bộ đều phả vào cổ Bakugou.

"Không có sức mà mở miệng, đồ khốn này."

Bakugou bám chặt lấy cơ thể Todoroki ra vào nơi chưa ai từng ai chạm đến. Ngay cả khi đã mở rộng, lỗ nhỏ của Todoroki vẫn rất khít khao, phần thịt mềm mại tranh nhau quấn lấy vật khổng lồ của Bakugou, sung sướng đến mức da đầu Bakugou tê dại. Hơi thở của hai người hòa vào nhau, từ lâu đã không thể phân biệt được ai với ai. Sau khi tìm tìm được nơi mềm mại vừa rồi, Bakugou càng mạnh mẽ đi vào, Todoroki cảm thấy cơ thể mình sắp bị xuyên thủng, cả cơn khoái cảm như thủy triều dồn lên đầu, nó muốn hét lên nhưng lại nghẹn ngào không thể phát ra tiếng.

"Todoroki, tao ở đây." Giọng nói trầm thấp của Bakugou mạnh mẽ chạm đến tim, thân thể căng thẳng của nó dần dần thả lỏng, tay trái hắn đỡ lấy lưng Todoroki, tay phải luồn vào mái tóc, nước mắt nó giàn dụa trên mặt, tiếng rên rỉ ngập khoái cảm đều bị môi hắn nuốt trọn. Bakugou thấy một ít tinh dịch lại bắt đầu chảy ra từ vật nhỏ của Todoroki, biết rằng nó lại sắp bắn. Thế là hắn tăng tốc độ đâm vào khi vuốt ve lưng Todoroki. Ý thức của Todoroki lần nữa bị xé nát, cảm giác như đang trên tàu lượn siêu tốc, chỉ có thể ôm chặt lấy Bakugou như tấm ván gỗ đang lênh đênh trên mặt biển.

"Tối qua Todoroki-kun có về phòng sớm à?"

Hôm sau khi Todoroki ngồi ăn cùng với Deku và Iida vào ngày hôm sau, vừa ngồi xuống Deku hỏi nó.

"À, Ừm." Todoroki ngập ngừng một lúc rồi đáp.


Những gì đã xảy ra sau đó, Todoroki thậm chí không nhớ. Khi thức dậy vào buổi sáng, nó thấy khắp người nổi đầy dấu hôn và vết cắn mới nhớ lại chuyện đêm qua. Lúc này Bakugou quay lưng về phía nó, sau lưng là Kaminari và Kirishima ngơ ngác không biết gì, qua chiếc áo sơ mi trắng, Todoroki dường như nhìn thấy một vài vết xước màu hồng trên lưng của Bakugou.


Đó là ấn ký tụi nó để lại cho nhau.


-

AO3: 24768112

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro