✨ Chương 20: Trời trong mưa tạnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người một đường lao nhanh về nhà, giống như là hai thiếu niên đang ở thời kì dễ xúc động. Thật lâu trước đây, bọn họ cũng từng như vậy, lao thật nhanh đến chỗ làm công hay đến trường học, bất quá mục đích lần này không giống, chuyện cần làm cũng hoàn toàn khác nhau. Chạy nhanh như xé gió, làm cho họ có lại cảm giác đã mất đi từ lâu.

Đến nhà, đóng cửa lại, Meo Meo còn chưa kịp lao về phía hai người, Lâm Thịnh đã ôm cổ Mạc Thông mà hôn lên.

Mạc Thông bị Lâm Thịnh đẩy lui lưng đụng vào ván cửa, đầu lưỡi mềm mại của đối phương liếm liếm môi của hắn, sau đó thần tốc tiến quân mà xông vào.

Mạc Thông chưa từng thấy qua bộ dáng chủ động như vậy của Lâm Thịnh, có chút không phản ứng kịp.

Lâm Thịnh ôm đầu hắn mút đầu lưỡi mấy lần, thở hổn hển nói: "Anh không có phản ứng, dũng khí của em đã muốn dùng hết rồi nè."

Lời nói đáng yêu như thế, chỉ có Lâm Thịnh mới làm được.

Mạc Thông lập tức đè vai cậu lại, đổi khách làm chủ đem cậu áp lên một vách tường khác, môi của hắn phủ lên môi cậu, thân mật nói: "Sao đột nhiên em lại nhiệt tình vậy..."

Tuy rằng âm thanh bởi vì tình dục mà thoáng trầm thấp, nhưng trong đó vẫn tràn đầy sự quan tâm.

Đến thời điểm này, hắn vẫn lo lắng cho cảm nhận của cậu. Lâm Thịnh nhịn không được mà cười lên, thầm nghĩ đây chính là Mạc Thông mà cậu biết nha. Cậu ngậm lấy môi đối phương một cái, nói: "Em chỉ là đột nhiên phát hiện, thì ra em yêu anh như vậy."

Ánh mắt Mạc Thông trở nên thâm trầm, cái gì hắn cũng không hỏi nữa, nắm cằm đối phương, hung hãn mà hôn lên.

Lâm Thịnh hừ hai tiếng, chịu đựng cái hôn như cướp đoạt kia.

Meo Meo nhìn hai người trước mắt quấn quýt với nhau, đại khái cảm thấy được mình không thể xen vào, meo một tiếng xong cũng rời đi.

Bởi vì phải ra ngoài, hai người đều mặc sơ mi, áo cánh trói buộc Lâm Thịnh đã bị cởi ra, lộ ra lồng ngực trắng nõn cùng cái eo dẻo dai. Mạc Thông hôn lên mặt cậu, tay ở bên hông đối phương mà nhẹ nhàng vuốt ve, đường như đang lo lắng điều gì, nên không dám thân mật hơn.

Hai người đều có chút không kiềm lòng được, nhưng vẫn có chút kiềm chế. Cuối cùng, Mạc Thông thấp giọng hỏi: "Có thể sao?"

Lâm Thịnh nghe câu này xong, mở mắt ra nhìn hắn. Cậu cũng không nói gì, chỉ ấn tay Mạc Thông, dẫn tay hắn mò xuống phía quần của mình.

Mạc Thông sờ đến bờ mông* yên lặng vểnh cao kia, từ hông đến mông là một đường cong tuyệt mỹ đến khó tưởng tượng, xúc cảm da mềm thịt trắng của người yêu làm hắn thích đến không nỡ buông tay. Mà cái lôi kéo kia dường như vẫn chưa dừng lại, tiếp tục dắt tay hắn đến bộ phận tư mật kia. Mạc Thông chạm đến phía trên mông, lại từng chút từng chút mò đến miệng huyệt.

*QT chỗ này là "đồn biện" mình hong biết từ này nên ai biết chính xác thì cứ cmt nhé.

Trong toàn bộ quá trình, Lâm Thịnh một chút cũng không có phản ứng bài xích hay chống cự.

Mạc Thông rất kinh ngạc, tự hỏi sao cậu lại không còn sợ hãi nữa, rồi nhìn chằm chằm cậu.

Lâm Thịnh cảm thấy thẹn thùng, né tránh ánh mắt dò xét của người kia. Nếu như Mạc Thông thật sự hỏi, cậu cũng không biết trả lời thế nào, chuyện tâm lý thật sự rất thần kỳ, không có cách nào dùng khoa học để lí giải, chỉ là một ngày nào đó đột nhiên tỉnh ngộ, rất khó nói được lý do.

Mỗi lần tiến bộ của Lâm Thịnh đều lưu lại trong mắt Mạc Thông, lần này thời cơ đã đến, khúc mắc của Lâm Thịnh cũng thuận thế được hoá giải.

Hắn hôn một cái thật sâu trên môi Lâm Thịnh, vui sướng nói: "Vào phòng đi."

Lâm Thịnh lắc lắc đầu, "Không, ở đây đi."

"Em chắc chắn chứ?"

"Ừm." Hắn chờ đợi cậu tại góc âm u này đã quá lâu, điều cậu cần làm bây giờ chính là cho nơi này một tia ấm áp.

BẢN EDIT THUỘC VỀ WATTPAD: kimmiedayy

Mạc Thông không hỏi tại sao, chỉ cần Lâm Thịnh muốn, hắn sẽ nghĩ ra tất cả biện pháp để thỏa mãn cậu. Hắn kéo quần Lâm Thịnh, sau đó đem cậu đẩy xuống sô pha.

Dương quang giờ ngọ len lỏi vào, chiếu lên da thịt trắng nõn của Lâm Thịnh, tạo nên một màu sắc ôn hoà.

**Giờ ngọ: 11h - 13h trưa.

Gel bôi trơn lại phát huy công dụng lần nữa, ẩm ướt dính trên tay Mạc Thông, tiến vào thân thể Lâm Thịnh.

Hai chân Lâm Thịnh bị mở ra, gập lên đến tận eo. Cậu cảm giác được tầm mắt chăm chú của Mạc Thông nhìn vào nơi đang bị ra vào kia, cậu theo phản xạ khép chân, nhưng lại bị hắn cứng rắn mở ra, không nhịn được nghẹn ngào nói: "Ưm, không muốn...Đừng nhìn..."

Mạc Thông không để ý đến lời cầu xin của cậu, ngón tay thứ hai tiếp tục xông vào để tiến hành công cuộc mở rộng. Miệng huyệt đóng chặt được chậm rãi nới rộng ra, kèm theo kích thích từ bên ngoài mà không ngừng co rút lại, ra sức mà mút lấy dị vật xâm lấn.

BẢN EDIT THUỘC VỀ WATTPAD: kimmiedayy

Tại lúc mà ánh sáng đầy đủ thế này, có thể nhìn thấy được màu sắc của nơi kia hơi nhạt, có điều lại đậm hơn so với màu da một chút, nó hiện ra như vậy lại có chút đáng yêu.

Mạc Thông cho rằng Lâm Thịnh để ý vẻ ngoài, nên thành thật nói: "Màu sắc rất nhạt, không khó coi..."

Lâm Thịnh xấu hổ chết đi được, chỉ muốn một cuớc đá chết hắn.

Sau đó, lại bị động tác của Mạc Thông làm cho nói không nên lời.

Ngón tay đang thâm nhập chạm đến điểm nào đó, nhẹ nhàng hướng lên trên. Thân thể Lâm Thịnh đột nhiên kịch liệt run lên một cái, sau đó không ngừng run rẩy.

"...Là nơi này."

"Cái gì?"

"Vị trí tuyến tiền liệt của em."

Lâm Thịnh không biết tuyến tiền liệt là cái gì, cậu chỉ cảm thấy cơ thể trở nên rất kì lạ, cả người cực kì không có sức, không ngừng lắc đầu rồi thở hổn hển. Cậu cảm giác được Mạc Thông chỉ mài ép chỗ đó, vừa xót vừa tê, không nhịn được nói: "Đừng chạm...em chịu không nổi..."

Mạc Thông không dừng lại, chỉ nhẹ giọng dụ dỗ: "...Làm quen chút, em sẽ rất thoải mái."

Lâm Thịnh nhắm mắt lại, cảm giác được một cái tay nữa của Mạc Thông tiến tới xoa xoa vành tai mẫn cảm, lướt qua cổ, cuối cùng dừng lại ở đầu vú mà vân vê, phối hợp với từng cái va chạm ở hạ thân, từng trận tê dại từ từ đánh tới, lan tràn đến toàn thân.

Mạc Thông thấy hậu huyệt dần dần được nới lỏng, lại đưa ngón thứ ba vào. Lần này ngón tay càng tiến vào nơi sâu hơn, bên trong vừa ướt lại vừa mềm, vách thịt liên tục co rút, đem ngón tay hắn sít sao hút vào.

"Mạc Thông..." Lâm Thịnh dùng đôi mắt ướt át nhìn hắn, khó nhịn nói, "Tiến vào..."

Mạc Thông hít sâu một hơi, mới miễn cưỡng kiềm chế được cảm xúc sắp mất khống chế. Hắn rút ngón tay ướt nhẹp ra, đem tính khí của chính mình đặt vào.

Lâm Thịnh đang nhìn hắn, mà hắn cũng đang nhìn Lâm Thịnh. Hai người sâu sắc chăm chú mà nhìn đối phương, giống như đang muốn cử hành một nghi thức thần thánh nào đó vậy.

Mạc Thông cúi đầu hôn khoé miệng cậu một cái, như đang báo cáo mà nói một câu: "Sẽ có chút đau, em nhịn một chút."

Mà chưa đợi Lâm Thịnh kịp phản ứng, hắn đã tiến vào thân thể Lâm Thịnh, kéo căng các nếp nhăn của lối vào kia. Lâm Thịnh đau đến mức khiến cậu khẩn trương lên, nhưng eo đang bị đè lại, người kia càng ra sức rong ruổi trên người cậu hơn.

"Ahh..." Ngay lúc vừa tiến vào cậu nhịn không được mà khóc lên, bàn tay càng thêm nắm chặt lại hơn.

Mạc Thông thương tiếc mà liếm liếm nước mắt cho cậu, hôn môi một cái cổ một cái, dựa vào chuyện này mà phân tán sự chú ý của Lâm Thịnh. Cổ Lâm Thịnh cùng đầu vú cực kì nhạy cảm, chỉ cần hơi bắt nạt một chút, cậu sẽ không kiềm được mà khóc lên.

Quả nhiên, vào lúc Mạc Thông mút ra dấu hôn thứ hai trên cổ cậu, nước mắt cậu càng tuôn càng dữ dội.

Nửa người trên và nửa người dưới đường như đã tách nhau ra, vừa đau vừa sảng khoái, mà bất kể là cảm giác gì, Lâm Thịnh cũng không có cách nào quen. Cậu không hề có ý định sẽ khóc, cho đến khi Mạc Thông hoàn toàn đi vào cơ thể cậu.

Mạc Thông để yên một chút cho cậu thích ứng, sau đó liền bắt đầu hoạt động. Cảm giác lúc đầu của Lâm Thịnh là tê dại, không có xúc cảm mãnh liệt lắm, cho đến khi Mạc Thông chạm vào một nơi, cậu lại cảm thấy như có một dòng điện đi xuyên qua cơ thể, thần kinh cũng triệt để tê liệt. Theo động tác càng ngày càng nhanh, khoái cảm không ngừng tích lũy, như là không có giới hạn mà cứ tăng dần theo thời gian. Chuyện này không giống với được xoa xoa vài cái, mà là dục vọng trực tiếp cường liệt mà hung mãnh...

"Ha, a, Mạc Thông...Ưm ưm...A -----" Trước đây Lâm Thịnh không tưởng tượng nổi, làm tình giữa đàn ông và đàn ông có thể sung sướng đến như vậy.

BẢN EDIT THUỘC VỀ WATTPAD: kimmiedayy

Bên trong Lâm Thịnh rất thoải mái, vừa ẩm ướt vừa ấm áp, thời điểm đi đến nơi sâu bên trong sẽ được ngậm càng chặt hơn, thời điểm hắn lui ra cái huyệt kia dường như lưu luyến mà ra sức thít chặt lại. Mạc Thông cơ hồ kiềm chế không nổi mà muốn bắn bên trong cơ thể Lâm Thịnh, hắn ấn hông Lâm Thịnh xuyên xỏ liên tục vài chục cái, đem hai chân cậu mở ra đến cực hạn, để tính khí bên trong liên tục đỉnh vào tiến tuyền liệt.

Cả người Lâm Thịnh không ngừng run rẩy, hiện tại đã không phân biệt được bản thân đang rên rỉ hay gào khóc rồi.

Lần thứ hai cúi xuống hôn Lâm Thịnh, thấy có vật gì đó run rẩy mà đè lén bụng mình, hắn cúi đầu nhìn, kinh ngạc hô: "Lâm Thịnh, em cương..."

Lâm Thịnh mở đôi mắt bị nước mắt làm mờ đi, không nghe thấy lời đối phương vừa nói, nơi mẫn cảm bị Mạc Thông tỉ mỉ cầm trong tay. Quy đầu hồng nhạt bị ngón tay ma sát, đầu ngón tay chà sát linh khẩu, nơi kia đã lâu không nhận được kích thích như vậy, vô cùng đáng thương mà chảy nước không ngừng.

"Không muốn...đừng sờ như vậy..." Thân thể Lâm Thịnh run rẩy kịch liệt hơn, miệng phập phồng mở ra để hô hấp như cá vậy, trước sau đều bị kích thích bởi khoái cảm mãnh liệt làm cậu không nhịn được mà xin tha.

"Thật đáng yêu." Mạc Thông hôn một cái lên mặt cậu, nhưng động tác âu yếm trong tay vẫn không ngừng lại, va chạm dưới thân cũng nhanh hơn.

Thần kinh nhạy cảm của Lâm Thịnh bị giày xéo tàn nhẫn, cuối cùng chỉ có thể nghẹn ngào khóc.

Rất nhanh Lâm Thịnh liền bắn ra trong tay Mạc Thông, tính khí mềm xuống phân nửa, tinh dịch trải dài từ bụng lên đến ngực, thoạt nhìn vừa đơn thuần vừa dâm loạn.

Mạc Thông thay đổi tư thế, kéo Lâm Thịnh một cái, cho cậu ngồi trên người mình. Tư thế này làm cho vật kia càng đi sâu vào hơn nữa.

Mạc Thông ôm cậu rồi chốc chốc lại đâm vài cái, hai tay bắt đầu du tẩu trên người cậu.

Cao trào qua đi thì thân thể trở nên mẫn cảm hơn, mặc dù Lâm Thịnh cảm thấy kì lạ, nhưng vẫn thoải mái mà rầm rì. Cậu nheo đôi mắt đẹp đẽ lại, giống như là đang thưởng thức Mạc Thông sờ cậu ôn nhu như vậy, trong đó pha lẫn một chút sắc tình.

Mạc Thông dùng ngón tay cái dính tinh dịch, ma sát đôi môi hồng hào của cậu. Lâm Thịnh thấy ngưa ngứa, lè lưỡi liếm một chút, đầu lưỡi nếm được phảng phất một chút vị tanh, vì vậy cau mày một chút, bộ dáng này có chút đáng yêu.

Ánh mắt Mạc Thông càng trở nên thâm trầm, nhìn cậu một lát, đột nhiên dời ngón tay, dùng sức hôn lên.

Hắn ấn sau gáy Lâm Thịnh, ngậm lấy bờ môi duyên dáng của đối phương, dùng đầu lưỡi liếm qua, dường như còn ngại chưa đủ, lại dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn xuống, cuối cùng xâm nhập vào trong khoang miệng, một cái hôn sâu triền miên đến cực điểm.

Hắn cẩn thận từng li từng tí, giống như dưới thân là một món bảo vật, tình cảm trong nội tâm tựa như cũng muốn theo động tác mà bạo phát.

Lâm Thịnh vòng tay qua ôm chặt cổ Mạc Thông, đồng thời hưởng ứng động tác của hắn mà lay động eo.

Thân thể hai người phi thường hoà hợp, Lâm Thịnh rất nhanh lại bị làm cho có phản ứng, bị đâm đến nỗi kêu lên.

Mạc Thông nhìn thấy bộ dáng khóc lóc của Lâm Thịnh ở cự ly gần như thế, hạ thân càng va chạm mãnh liệt hơn, muốn làm cậu đến khóc, càng muốn làm cậu đến hỏng.

Sau khi Lâm Thịnh bắn ra lần thứ hai, mềm nhũn nằm nhoài trên bả vai Mạc Thông, thập phần ủy khuất nói: "Anh nhanh một chút...Lâu quá...em chịu không nổi..."

Rõ ràng là cầu xin tha thứ, nhưng Mạc Thông nghe vào lại cứng hơn.

Lâm Thịnh vừa khóc, "Đừng lớn lên nữa...ahhh, quá sâu..."

"Sắp ra rồi."

"Ưm...không muốn, không muốn anh lấy ra..."

Mạc Thông yên tĩnh một chút, không nói gì.

Lâm Thịnh vùi đầu vào bên trong vai Mạc Thông, mặt đỏ như phát sốt, "...Bắn vào bên trong. Em muốn... cảm nhận anh rõ ràng."

Mạc Thông hiểu rõ nói, "Được."

Lúc kết thúc, Lâm Thịnh mệt đến không thể động đậy.

Mạc Thông ôm cậu vào phòng tắm để tắm rửa, cuối cùng vẫn không nhịn được, ấn cậu lên vách tường, làm một lần nữa.

Thời điểm cả hai ăn cơm tối là đã tám giờ, Meo Meo chịu đói quá lâu, tâm tình hơi khó chịu một chút, cắn cắn ống quần Mạc Thông mà kéo.

BẢN EDIT THUỘC VỀ WATTPAD: kimmiedayy

Lâm Thịnh nhìn thấy có chút buồn cười, tiểu khả ái này rốt cuộc được Mạc Thông chiều đến có chút hư rồi.

Cậu hiện tại sẽ không suy nghĩ lung tung, tuy buổi tối vẫn có chút sợ bóng tối, nhưng tổng thể đã khá hơn.

Mạc Thông nắn nắn lỗ tai cậu, "Đang suy nghĩ gì đó?"

Lâm Thịnh cười cười: "Đang nghĩ đến cuộc sống sinh hoạt sau này của chúng ta, nhất định sẽ rất tốt đẹp."

Thời khắc gian nan nhất cuộc đời cậu đã vượt qua cùng hắn. Mà mưa tạnh trời trong, cuối cùng cầu vòng mỹ lệ sẽ xuất hiện.

----- Toàn văn hoàn ----

k: Cuối cùng cũng hoàn, mình cảm thấy hơi hối tiếc khi phải tạm biệt MTLT. Cảm ơn tất cả mọi người đã đọc đến đây, ủng hộ mình, từng cái cmt, votes, views mình đều rất trân trọng và biết ơn. Hẹn gặp mọi người vào một ngày gần nhất. Lần nữa cảm ơn mọi người ❤️❤️.
____- 3/11/2021

kimmiedayy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro