Phiên ngoại : Mẩu chuyện ngắn của Cung Hiến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chúng ta có cùng mẹ, nhưng lại lớn lên từ hai gia đình khác nhau.

Một Mục gia, một Cung gia.

Cung Hiến đã sớm biết, tình cờ nghe được người mẹ đã chết vì bệnh của mình còn có một đứa con, cậu liền không nhịn được tò mò, bèn lén lút tìm hiểu người gọi là anh trai mình.

Cậu không dám đi vào cửa chính, không thể làm gì khác hơn là nhìn từ cửa sau.

Một cậu bé nhỏ nhắn ngồi trên bậc thang, khuôn mặt trắng như ngọc đang tức giận. Cung Hiến vốn chỉ định nhìn trộm một lúc rồi đi, nhưng cậu thấy cậu bé kia quá dễ thương, thật muốn trò chuyện cùng cậu ta, nhưng cứ ấp úng mãi chẳng biết nên nói gì.

Mục Tắc nhìn đứa nhỏ câm như hến trước mặt mình, có phần không vui, "Cậu là ai, đừng có che hết nắng của tôi đang tắm."

Cung Hiến bèn nhích nhích sang bên cạnh một chút, rồi cũng đơn giản ngồi lên bậc thang, cùng anh trai sưởi ánh mặt trời.

Mục Tắc hiện đang bị cha phạt tội không chịu làm bài tập, mới chạy ra cửa sau giận dỗi, nhưng không ngờ gặp phải một đứa nhỏ không cách mình bao nhiêu tuổi, rồi hai đứa cùng nhau phơi nắng suốt một buổi trưa.

Lúc gần đi, Cung Hiến cứ lưu luyến không rời, "Lần sau em lại tìm anh tắm nắng có được không?"

Mục Tắc quay đầu, mặt hất lên xem thường, "Hừ, chắc chắn không quên làm bài tập nữa."

Sau này Mục Tắc cũng biết đứa nhỏ kia là em trai cùng mẹ khác cha của mình, nên không nói chuyện với thằng bé nữa, còn tâm tư của Cung Hiến thì suy sụp, từ lúc ấy cậu liền biết, mình đã thích người anh trai biệt nữu ngạo kiều ấy mất rồi.

Cậu quýnh quáng cả tay chân đi tỏ tình, nhưng làm đối phương sợ hết hồn, "Cậu, cậu, cậu cút đi, đồ biến thái, loạn luân."

Dường như để trốn tránh cậu, Mục Tắc bắt đầu theo đuổi Lang Vinh thật nhanh, cũng trả giá chân tâm, sau đó chịu tổn thương.

Cậu hận không thể lột da thằng khốn Lang Vinh kia.

Mục Tắc thì không đỡ nổi sự phiền phức của Cung Hiến, anh sai người đi đe dọa cậu một phen, nhưng không ngờ nhân dịp ấy cậu bỗng nảy ra một ý tưởng, liền tương kế tựu kế, rũ bỏ thân xác mà Mục Tắc căm ghét.

"Từ hôm nay trở đi, em muốn lấy một thân phận khác để tiếp tục yêu anh."

|| Toàn Văn Hoàn ||

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro