Chương 108 : Nói Sự Thật Cho Enon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Enon đã nhìn chằm chằm vào trái cây vô tội một lúc trước khi đưa tay ra quầy. Yuder nhẹ nhàng đặt một quả chanh vào lòng bàn tay.

"...Ai nói với ngươi? Rằng ta thích vì những thứ này?"

Enon hỏi với giọng điệu nhẹ nhàng hơn đáng kể, khác xa với vẻ phẫn uất chết người mà anh vừa bày tỏ. Yuder, nhớ lại kiếp trước Enon thường nhai chanh sống, mở miệng. Hồi đó cậu thấy Enon không thể hiểu được tình yêu của Enon dành cho chanh.

"Tôi không thể nói cho anh biết bây giờ."

"Lại vậy nữa à? Chết tiệt."

Nguyền rủa, Enon cắn quả chanh, gọt vỏ và tất cả. Hành động đó trông như thể sẽ khiến miệng anh bốc cháy, nhưng anh nuốt nó xuống mà không hề nao núng.

"Nó ngon quá. Chết tiệt."

Nuốt chửng quả chanh ngay lập tức, Enon cuối cùng cũng khuất phục được cơn tức giận và nhìn thẳng vào mắt Yuder.

"Ta đã chờ đợi ngươi, thậm chí còn dung túng ngươi đến trễ, ngươi nên biết đây là vinh dự lớn cỡ nào. Đi cùng ta."

Bên trong cửa hàng nơi Enon dẫn cậu vẫn còn ngổn ngang những vật dụng cũ kỹ, nhưng có một vài chiếc bàn và ghế nhỏ có thể chứa được khách hàng.

Yuder nhìn một tấm vải đỏ cũ treo trên tường, sờn đến mức không còn nhận ra hoa văn, vài thanh kiếm rỉ sét bất cẩn tựa gần lối vào, và một chiếc giường một bên bị võng nặng nề. Tất cả đều giống như những gì cậu đã thấy ở kiếp trước, khuấy động nhiều cảm xúc đan xen.

"Ngươi đang làm gì đứng đó như một tên ngốc vậy? Ngồi xuống đây đi."

Enon ra hiệu cho Yuder với vẻ mặt cộc cằn khi ngồi vào bàn. Yuder dọn đống sách cũ trên ghế và ngồi xuống trước mặt anh.

"Ngươi nói ngươi cần thông tin về những người mang cái tên La Orr trong số các công tước trước đây."

"Bao gồm cả Kishiar La Orr."

Yuder nói thêm, khiến Enon cau mày.

"À, đúng rồi. Dù sao, nếu ngươi biết ngươi có trí tuệ bình thường thì cũng hiểu rằng việc điều tra không hề dễ dàng. Để tìm được một công tước mang tên La Orr, ta đã phải đi qua cây gia phả hoàng gia và những gì ngươi muốn thậm chí còn có thông tin chi tiết hơn."

Tuy nhiên, thứ mà Enon rút ra từ trong túi là một xấp giấy khá dày.

"Nhưng nhờ việc ngươi đến muộn đã giúp ta có thêm thời gian nên ta đã thu thập được chừng này. Thật khó để tìm được thông tin chi tiết như vậy ở bất kỳ nơi nào khác trên lục địa này."

"Cảm ơn..."

"Khoan đã."

Enon hất tay Yuder đang đưa tay ra nhận tờ giấy kèm theo lời cảm ơn.

"Nếu ngươi muốn nhận được thứ gì đó thì ngươi phải cho đi thứ gì đó. Tại sao ngươi lại cố gắng nhận lấy như thể đó là thứ được cho?"

"Tôi biết cái tên 'Người bảo vệ Luma' vẫn chưa đủ sao?"

Trước câu hỏi của Yuder, Enon nổi giận.

"Tất nhiên là chưa đủ! Ngươi là ai? Ngươi đang ở đây để làm cái quái gì? Làm sao ngươi biết về ta? Bắt đầu nói đi. Nếu không, ta sẽ đốt cái này ngay tại đây."

Như để chứng tỏ rằng mình không hề nói đùa, anh ta nắm chặt xấp giấy và lấy một que diêm lại gần nó từ đống bừa bộn trên bàn. Mặc dù là một vật phẩm thô dễ phát nổ bất ngờ, nhưng nó có khả năng đốt cháy nhanh chóng mà không cần sự trợ giúp của những viên đá ma thuật đắt tiền.

Yuder khẽ thở dài khi nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của Enon. Từ lâu cậu đã kết luận rằng, dựa trên kinh nghiệm từ kiếp trước, Enon là người mà cậu có thể tin tưởng dù thế nào đi nữa. Dù sao thì cậu cũng đã lên kế hoạch sớm tiết lộ danh tính của mình nên việc nói ra bây giờ cũng không thành vấn đề. Tuy nhiên, giải thích tại sao cậu biết tên Enon lại là một vấn đề hơi khác.

'...Liệu có ai sẽ tin tôi chứ?'

Ai có thể tin cậu nếu cậu nói với họ rằng sau khi chết một lần, cậu tỉnh dậy và thấy mình về quá khứ 11 năm trước? Tuy nhiên, Yuder nghĩ rằng người trước mặt câuh, Enon, có thể là người dễ dàng tin vào một câu chuyện khó tin như vậy trên thế giới này.

Lý do rất đơn giản. Nếu Enon, một sinh vật khó hiểu đối với hầu hết mọi người, là Người bảo vệ của một pháp sư vĩ đại tồn tại cách đây một thiên niên kỷ, thì khả năng cao là anh ta sẽ tin vào câu chuyện có vẻ vô lý của Yuder.

'Trước đây, tôi rất tò mò và nghi ngờ về danh tính của Enon... Tôi không ngờ tình thế lại xoay chuyển theo hướng này.'

Liệu anh ấy có thực sự tin Yuder không? Liệu anh ấy có thể hiểu tại sao chuyện này lại xảy ra không?

Yuder nhìn vào đôi mắt sáng màu vàng chanh của Enon khi cậu nở một nụ cười cay đắng.

"Được rồi. Tôi sẽ nói cho anh biết. Tên tôi là Yuder Aile. Tôi xuất thân từ thường dân. Tôi hiện là thành viên của Kỵ binh, và tôi đã thức tỉnh sức mạnh của mình hai năm trước."

"Yuder Aile... Ta không nhớ."

Enon lặp lại tên của Yuder, vẻ mặt trầm tư, như thể đang tự hỏi liệu mình đã gặp cậu ta ở đâu rồi và đơn giản là đã quên mất. Tuy nhiên, dù có suy nghĩ thế nào đi chăng nữa, anh cũng không thể tự mình tìm ra câu trả lời.

"Ngươi là thành viên của Kỵ binh, đơn vị mới được thành lập?"

"Đúng."

"Nơi có Kishiar La Orr làm Chỉ huy?"

"Đúng vậy."

Khi Yuder trả lời ngắn gọn, một nụ cười gượng gạo nở trên khuôn mặt Enon.

"Cái này... Ngươi không hoàn toàn điên phải không? Ngươi đang cố gắng điều tra lai lịch Chỉ huy của mình phải không? Điều đó không phải tương đương với tội phản quốc sao?"

"Tất nhiên là không. Ý định của tôi thực ra hoàn toàn ngược lại."

Không hề bối rối trước thái độ của Enon, Yuder bình tĩnh đáp lại.

"Ngược lại?"

"Mục tiêu của tôi là bảo vệ Kishiar La Orr bằng mọi giá, giữ anh ta khỏi chết. Nhưng để làm được điều đó, tôi cảm thấy mình cần biết một chút về bí mật của những cá nhân lừng lẫy đang bị che phủ trong bí ẩn này."

Đôi mắt của Enon nhấp nháy. Vẻ mặt của anh ấy như thể muốn nói 'đừng có mà nói dối ta.' Tuy nhiên, anh không thể tìm thấy dấu vết lừa dối nào trên khuôn mặt hay giọng nói của Yuder.

"Ngươi không nói dối."

"Tôi đã nói rồi mà."

"Đồ điên."

Enon lại chửi rủa. Mặc dù Yuder đã cho anh một câu trả lời thỏa đáng nhưng cậu vẫn phải chịu sự ngược đãi của Enon, điều này khiến cậu cảm thấy hơi bị oan.

"Tại sao ngươi lại làm một việc như vậy? Tại sao ngươi lại muốn bảo vệ một người là thành viên hoàng gia, công tước và thậm chí là chỉ huy? Ngươi có thể làm gì khi ngươi chỉ có một ít thông tin? Ngươi định ngăn chặn một vụ ám sát hay gì đó ?"

"Không hoàn toàn không..."

"Vậy tại sao lại thế này?"

Đôi mắt vàng của Enon tràn ngập sự tò mò. Yuder cảm thấy đây là cơ hội để cậu nói điều gì đó.

"Nếu tôi nói với anh rằng tôi đến từ tương lai, anh có tin tôi không?"

"Đó không phải là một trò đùa vui."

Phản ứng đầu tiên của Enon là coi đó là một trò đùa. Vì đó là phản ứng đã được đoán trước nên Yuder bình tĩnh đáp lại.

"Nhưng đó là sự thật."

"Huh. Phép thuật liên quan đến thời gian là thứ duy nhất mà Luma không thể thành công. Ngươi đã trở thành một pháp sư vĩ đại của thế kỷ hay gì đó phải không? Nói đùa cũng có giới hạn."

"Anh không nghĩ mình là người có thể xác định rõ nhất liệu tôi có nói đùa hay không sao?"

"Đó là lý do tại sao ta nói điều đó thật vô nghĩa, đồ khốn. Đó là lĩnh vực chưa ai từng thành công, ngươi hiểu không? Ngươi có bằng chứng nào cho thấy ngươi đã du hành ngược thời gian không? Ngươi không có, phải không."

"Chỉ vì không ai thành công không có nghĩa là điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Những người bình thường có thể không tin nhưng anh là người giám hộ của Luma, vậy tại sao điều này lại không thể?"

"Đó là một vấn đề khác."

"Vậy anh cho rằng tôi biết được danh tính thực sự của anh từ đâu ra?"

Xuyên thủng sự chệch hướng khinh thường của Enon bằng câu trả lời nhẹ nhàng của mình, Yuder đã có thể khiến anh ta thay đổi biểu cảm lần đầu tiên.

"...Cái gì?"

"Tất cả những gì tôi biết về anh, anh đã tiết lộ cho chính tôi. Anh là Người bảo vệ của Archmage Luma, anh nói rằng anh đã sống rất lâu, anh đã thu thập thông tin ở nhiều nơi, và anh thích chanh.Tôi biết nhiều hơn thế. Đó là bằng chứng của tôi. Anh vẫn không tin tôi à?"

Yuder nhìn thấy Enon chớp mắt liên tục, đôi mắt anh mở to và kinh ngạc. Vẻ mặt anh thoáng qua sự bối rối, ngạc nhiên, hoài nghi và hoài nghi, sau đó trở nên nghiêm túc rõ rệt. Đó là vẻ ngoài mà Yuder chưa từng thấy ở anh ta trước đây, mặc dù đã quan sát Enon trong một thời gian dài.

Yuder cảm thấy một áp lực nặng nề, như thể cậu đang dần chìm xuống vùng nước sâu, lạnh lẽo. Tuy nhiên, cậu vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, không hề tỏ ra thay đổi gì trên vẻ mặt.

"...Vậy mục đích của ngươi là gì? Tại sao ngươi lại tìm ta?"

"Như tôi đã nói, để bảo vệ Kishiar La Orr."

"Ngươi quay ngược thời gian vì chuyện đó à? Một hành động vĩ đại như vậy chỉ vì lý do đó thôi sao? Ngươi đang bảo ta tin vào điều đó à?"

Enon dường như nhanh chóng nhận ra sự thật là Yuder đã không kể toàn bộ câu chuyện. Có vẻ như cậu phải tiết lộ nhiều hơn để thỏa mãn Enon. Sau một lúc do dự, Yuder quyết định chia sẻ mục tiêu lớn hơn mà cậu có trong đầu, mục tiêu này sẽ dần dần lộ ra theo thời gian.

"...Và tôi muốn ngăn những sự việc tương tự xảy ra lần nữa, trước khi tôi quay trở về."

"Hmm. Được rồi. Bây giờ thì bắt đầu hiểu rồi. Những sự kiện giống nhau... Chúng có mang tính cá nhân không?"

"Không có vấn đề cá nhân. Bây giờ chỉ vậy thôi."

Sau khi nói xong, Yuder nói thêm một câu nữa.

"Sở dĩ tôi đến tìm anh là vì tôi nghĩ anh là người duy nhất có thể giúp tôi chuyện này mà không lừa gạt tôi."

"Lừa gạt?"

Biểu hiện của Enon thay đổi đáng kể ngay lập tức.

"Tôi không thể giao việc này cho một kẻ môi giới thông tin, kẻ có khả năng lừa tôi. Có những giới hạn về thông tin mà tôi có thể tự mình tìm thấy."

"...Vậy là ngươi thực sự chỉ muốn thông tin này thôi à?"

"Đó là những gì tôi nói."

Từ góc nhìn của Yuder, cậu hoàn toàn chân thành, nhưng Enon có vẻ hoài nghi.

"Mỗi lời ngươi nói nghe như một lời nói dối hoàn toàn, nhưng tại sao ta không thể rũ bỏ được cảm giác rằng ngươi không nói dối? Có phải ta có vấn đề gì không?"

Enon thở dài một hơi, chuyển ánh mắt sang xấp giấy tờ trên tay. Vừa nhìn Yuder vừa nhìn tờ giấy, anh từ từ đặt que diêm đang cầm trên tay kia xuống. Bầu không khí lạnh lẽo, căng thẳng sau đó dịu đi trở lại bình thường.

Nó ngắn gọn nhưng Yuder nhớ lại áp lực mãnh liệt mà cậu đã cảm nhận được từ Enon. Đó là một sức mạnh không giống bất cứ thứ gì cậu từng cảm thấy trước đây; hơi giống với phép thuật nhưng lại không, và cũng khác với năng lượng do Người thức tỉnh tỏa ra. Đó là một năng lượng kỳ lạ.

Có lẽ đó là sức mạnh vốn có của việc anh ấy là 'Người bảo vệ'.

"Tôi không yêu cầu anh phải tin tôi ngay. Anh có thể dành thời gian để xem và đánh giá."

"Sao ta phải để ý ngươi? Không phải ta đã nói rõ ràng rằng ta chỉ giúp ngươi lần này sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro