10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đột nhiên thấy thái độ của anh ta thay đổi, tôi nhíu mày nghi ngờ nhưng vẫn ngồi xuống ở vị trí chéo xa nhất so với anh ta.

Do Won Jin có vẻ không hài lòng với chỗ tôi ngồi, nhíu mày nhưng không nói gì cả.

"Với tư cách là người đã bày tỏ ý định ký hợp đồng trước đó, tôi xin lỗi vì đã thay đổi lời nói của mình, nhưng tôi cần một hướng dẫn viên có thể làm việc ngay lập tức. Tôi rất tiếc về việc anh nhập viện, nhưng công việc và chuyện riêng phải rõ ràng."

Tin đồn mà Woo Jung Hyun  nói là Do Won Jin guilding khá thô lỗ, và trong chốc lát, chính tôi cũng đã trải qua Do Won Jin và xếp anh ta vào hàng những người cần phải lọc kỹ ngay cả khi chưa được  guilding.

"Ban đầu, tôi ngại ký hợp đồng với một người đang nằm viện, nhưng giờ đây tôi thậm chí còn cảm thấy may mắn vì anh ta phải nhập viện. Dù không phải là hướng dẫn viên chuyên trách, tôi cũng không muốn phải chịu stress vì lối sống phóng túng của anh ta, không phân biệt thời gian hay địa điểm."

"Ý cậu là sao?"

"Khi nghe lời tôi nói, nét mặt của Do Won-jin đột nhiên cứng lại. Trước đó tôi không nhận ra vì anh ta luôn mang nụ cười hiền lành, nhưng khi nụ cười biến mất, một vẻ mặt dữ dằn hiện ra. Đôi lông mày rậm, đôi mắt xếch, sống mũi cao thẳng như được tạc và đôi môi mím chặt thành một đường thẳng. Một khuôn mặt lạnh lùng đến đáng sợ."

"Nếu cậu nhất định phải có hướng dẫn viên tạm thời, sẽ nhanh hơn nếu tìm người khác thay vì tôi."

Nhưng tôi cũng không có lý do gì để lùi bước. Dù tạm thời, hướng dẫn viên vẫn là hướng dẫn viên. Trong mối quan hệ cần chạm vào nhau, tôi không muốn phải nắm tay, ôm ai đó mà tôi không ưng ý.

Mặt Do Won Jin nhăn nhúm như mảnh giấy ướt. Tuy giật mình trước vẻ dữ tợn đó nhưng tôi là một Esper. Nếu anh ta định dọa tôi thì đã chọn nhầm đối tượng rồi.

Tôi lặng lẽ đứng dậy, Do Won Jin  cũng đứng lên theo. Có vẻ như đã đến giờ thăm bệnh, từ xa tiếng bước chân đang tiến lại gần.

"Jung Jea à, đợi chút đã."

Tôi nhíu mày khó chịu trước giọng Do Won Jin  gọi tên tôi một cách dịu dàng. Tôi suýt dừng bước vì giật mình.

'Sao lại gọi tên tôi thân thiết thế kia.'

Nãy giờ anh ta còn ranh mãnh mà bây giờ lại dùng giọng như gọi người yêu. Tôi lại dụi tay đầy gai ốc rồi tiếp tục bước về phía cửa. Lúc này thì làm ngơ là tốt nhất. Vừa đến gần cửa, phía sau vang lên một tiếng sột soạt.

"Tôi sai rồi!! Đừng đi, Jung Jea!"

Tiếng hét vang dội. Thật không phải nói đùa, tóc gáy tôi dựng đứng cả lên nên quay lại. Anh ta đang quỳ gối phía sau tôi, trong tư thế cúi đầu xin lỗi.

"Từ nãy giờ anh..."

Rắc.

Vừa định hỏi tại sao lại làm vậy.

Lúc đó, từ phía trước vang lên tiếng cửa mở, khiến đầu tôi quay lại phía trước.

"Jung Jea Esper."

Jo Ha Il, người cầm hợp đồng, xuất hiện với vẻ mặt sốc nhìn tôi. Tôi nhận ra mình đã sa vào bẫy của Do Won jin.

'Không phải bác sĩ mà là công chức đến ký hợp đồng...'

Tôi quay phắt đầu về phía Do Won Jin, và nhìn thấy rõ ràng khóe miệng anh ta đang run lên vì cố nén cười. Ở khoảng cách với Jo Ha Il thì không thể nhìn thấy nụ cười đó.

"Sao chúng ta không về chỗ ngồi đã?"

Tôi muốn xô Jo ha Il  ra rồi chạy biến nhưng không thể để lại vết nhơ lớn cho cuộc đời Esper mới bắt đầu của mình. Tức giận, tôi nắm chặt tay lại nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo lời anh ta.

Jo Ha Il liếc nhìn tôi rồi mời Do Won Jin  về chỗ ngồi, anh ta phủi đầu gối như thể đã đợi từ lâu rồi ngồi cạnh tôi mặc dù biết tôi không thích.

"Tôi thật sự rất xin lỗi vì đã gây phiền toái cho Jung Jea."

Tình huống đang được giải quyết nhờ sự ứng xử bình tĩnh của Jo ha Il, nhưng Do Won Jin cứ mở miệng  nói năng bừa bãi

"Cậu ấy bắt tôi phải xin lỗi như vậy nếu không sẽ không ký hợp đồng..."

Tôi ngắt lời Do Won Jin  trước khi anh ta nói ra những điều dễ hiểu lầm.

"Không, tôi không bảo anh phải xin lỗi theo cách đó, chỉ nói là không ký hợp đồng thôi."

"Tôi nói sai rồi, chỉ vì nghĩ là nếu không xin lỗi như vậy thì cậu sẽ không ký hợp đồng."

"Do Won Jin đã phạm phải sai lầm lớn nào à??"

Jo Ha Il hỏi tôi, và những hành động Do Won Jin  đã làm với tôi lướt qua tâm trí. Không phải là sai lầm lớn, nhưng nói ra bằng miệng tôi thì quá rối rắm và vụn vặt. Nếu không cẩn thận, tôi sẽ trở thành người nhỏ nhen.

"Anh ta có làm một số việc không phù hợp với tôi."

Tôi chỉ nói một câu, bỏ qua nhiều lời. Tôi cảm nhận được ánh mắt Do Won Jin nhưng thở dài rồi tiếp tục

"Nhưng vì đã xong việc ký hợp đồng rồi nên..."

"Khi Jung Jea vừa đến, tôi đang guilding cho một Esper khác chưa ký hợp đồng. Thấy vậy nên cậu ấy cảm thấy khó chịu. Tôi đang kiểm điểm bản thân về việc này."

Tôi quay đầu sang nhìn Do Won Jin với vẻ ngơ ngác.

Bằng một cách khéo léo, Do Won Jin đã chặn lại lời tôi nói về việc hủy hợp đồng và lôi lại chuyện đã khép lại. Tôi định bỏ qua như một câu nói vớ vẩn nhưng một từ trong lời anh ta khiến miệng tôi tự động mở ra.

"Đó là guilding gì chứ? Sao không thẳng thắn nói là người yêu luôn?"

Dù nhìn cách tốt nhất, cuộc trò chuyện và hành vi của họ cũng chỉ là những gì hai người yêu nhau mới có. Tôi nói ra một câu vì bực tức trước từ "Guilding", rồi sau đó nhận ra sai lầm của mình khi nghe thấy tiếng thở dài của Jo Ha Il khi đang chăm chú nhìn chúng tôi.

Cố nén cảm xúc dâng trào, tôi trình bày ý kiến mà Do Won Jin đã cắt ngang từ nãy.

"Từ nãy tới giờ cứ lặp đi lặp lại hoài, tôi không có ý định ký hợp đồng."

"Tôi sẽ không bao giờ guilding cho Esper khác nữa. Hãy bình tĩnh lại, Jung Jea à."

Tuy nhiên, Do Won-jin chỉ cần mở miệng, bản chất của vấn đề sẽ bị mờ đi bất kể ý đồ của tôi là gì. Chỉ với một lời nói của anh ấy, tôi đã trở thành hiện thân của sự ghen tuông, Esper bị cảm xúc cuốn vào và muốn hủy hợp đồng. Chỉ có tôi như kẻ ngốc khi biết bộ mặt thật của anh ta

Sao có thể làm người khác trở nên nhỏ nhen như vậy chứ?

Tôi cảm thấy ruột gan đang bị thiêu rụi bởi sự bất công

"Hmm, Woo Jung Jae Esper."

Trong sự bức bối, Jo Ha Il đang ngồi yên lắng nghe cuộc trò chuyện của hai chúng tôi vừa ho vừa gọi tôi. Cơn nóng đang sôi sục đã nhanh chóng nguội đi sau khi nhìn thấy biểu cảm của Jo Ha Il. Anh ấy nở nụ cười của người trưởng thành và nói với tôi như khuyên nhủ một đứa trẻ không biết gì về thế giới.

"Về nguyên tắc, trước khi ký hợp đồng, một hướng dẫn viên có thể guilding bất kỳ ai mà không vi phạm hợp đồng. Ngoài ra, đây không phải là hướng dẫn viên chuyên trách mà là hướng dẫn tạm thời, ngay cả khi điều này xảy ra sau hợp đồng thì cũng không vi phạm hợp đồng. Cậu hiểu ý tôi mà đúng không?"

Tôi hiểu chính xác ý của Jo Ha Il muốn nói với tôi.

Nhưng đó là nội dung mà dù anh ấy không nói thì tôi cũng biết hết.

Trước đó, tôi đã ký hợp đồng với Yang Garam, Jeong Se Yeon và hai hướng dẫn viên. Lẽ nào lại không đọc hợp đồng mà không đọc.

"Tôi biết, nhưng......."

"Cũng như Woo Jung-jae Esper đã biết, ngay cả khi cậu tìm một hướng dẫn viên khác nhưng, không có hướng dẫn viên nào có tỷ lệ tương thích cao hơn Do Won-jin. Không biết giận vì chuyện gì nhưng đối phương cũng đang tự kiểm điểm rất nhiều......."

Vấn đề của tôi với Do Won Jin là những hành vi giúp  suy đoán về tính cách cá nhân và cuộc sống riêng tư của Do Won Jin.

Jo Ha Il đã không thể nhìn thấy hình ảnh đó của Do Won Jin, nên cũng dễ hiểu khi anh ta nói vậy. Ở lập trường của anh ấy từng lời từng chữ đều không sai. Nếu tôi không cảm thấy máu dồn lên não thì đây là một nơi thực sự bình yên.

Tôi lắng nghe những gì Jo Ha Il nói bằng tai này, chảy ra từ tai kia và nhẹ nhàng nhắm mắt lại. Tôi đã bình tĩnh suy nghĩ và phớt lờ cảm giác ánh mắt của Do Won Jin đang bám lấy tôi.

'Hãy suy nghĩ một cách khách quan đi'. Ở lập trường của Jo Ha Il, anh ấy nhìn tôi và suy nghĩ gì nhỉ.'

Nếu tôi khăng khăng rằng tôi không thể ký hợp đồng, Jo Ha Il cũng sẽ cố gắng tìm một hướng dẫn viên khác. Tuy nhiên, điều này sẽ khiến anh ấy nhớ đến như một Esper rất ỷ lại và chiếm hữu quá mức đối với hướng dẫn viên.

"Trong mối quan hệ giữa Esper và hướng dẫn viên, có một số Esper đặc biệt ỷ lại vào hướng dẫn viên của họ. Tuy nhiên, vấn đề là danh tiếng của những người này không tốt đối với cả Esper lẫn hướng dẫn viên. Đối với các hướng dẫn viên, họ là những Esper cần tránh xa nhất, còn đối với các Esper khác, họ bị coi là những người có vấn đề về nhân cách. Là một người sắp bắt đầu hoạt động với tư cách Esper, tôi không thể để mình mang tiếng xấu như vậy chỉ vì Do Won-jin."

'Nhưng nếu ký hợp đồng thì tôi sẽ nhận được đống rắc rối* tên là Do Won Jin.'
(*: Trong bản gốc Do Won-jin được gọi là "똥" (nghĩa đen là "cứt", nhưng được sử dụng ở đây theo nghĩa bóng để chỉ "rắc rối" hoặc "phiền toái").

Cả hai lựa chọn đều tồi tệ.

'Tôi không ngờ lại phải chịu đựng việc này.'

Jo Ha Il sẽ không mang việc này đi đâu để nói chuyện, nhưng rõ ràng là nếu rò rỉ dù chỉ một chút thì những hiểu lầm về tôi sẽ nổi lên như rong biển khô được cho vào nước. Ý tôi là những người thích nói về Esper hạng S trải dài khắp nơi trên thế giới.

Dù sao cũng là hướng dẫn viên tạm thời mà? Dù có ký hợp đồng vừa phải và hủy bỏ thì cũng không có vấn đề gì chứ? Dù là phân nhưng cũng chỉ là phân tạm thời thôi. Giống như Joo Seol Hyun."

Tuy nhiên, tôi đã đi đến kết luận có thể nói là hợp lý nhất. Tôi hít một hơi thật sâu rồi mở mắt ra. Đúng lúc đó, bài diễn thuyết dài của Jo Ha Il cũng đang đến hồi kết.

"Tôi biết rồi, tôi sẽ ký hợp đồng."

Tôi ngắt lời Jo Ha Il, và khuôn mặt của anh ấy và Do Won Jin sáng lên trong nháy mắt. Jo Ha Il đã nói lời chúc mừng với Do Won Jin và Do Won Jin đã gãi gò má với khuôn mặt ngại ngùng. Thấy khó chịu trước cách cư xử của cả hai, tôi quay mặt sang hướng khác và khoanh tay lại. Vừa rồi tôi còn nghĩ đó là lựa chọn hợp lý nhất, nhưng thấy Do Won Jin vui mừng thì tôi lại cảm thấy khó chịu trong lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro