🐰[Em Trai Trùm Trường Tà Dăm] 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đi được một lúc thì Thành Tâm dừng lại, trong đầu không khỏi nhớ lại chuyện lúc nãy. Cái tên sao đỏ ấy, hình như đôi mắt có chút giống chị gái nhỏ thì phải.

Nghĩ đến chị gái mình, Thành Tâm thở dài chán chường. Tâm trạng vốn dĩ chẳng mấy tốt đẹp, nay càng tồi tệ hơn.

Đi về lớp học, giáo viên thấy cậu cũng không thèm quan tâm gì cho cam. Tiếp tục tập trung giảng bài cho các học sinh bên dưới. Thành Tâm đi về chỗ cuối dãy bàn rồi ngồi xuống, chưa kịp nóng mông thì một cánh tay ôm lấy vai cậu, thô bạo kéo về phía chủ nhân của nó.

"Ê, mày đi đâu nãy giờ mà tao tìm không thấy vậy?" Mặc Hà Khiên tò mò dò xét Thành Tâm, tay hư bắt đầu không an phận mà vuốt ve lưng của cậu theo thói quen.

Thành Tâm lười muốn chết, không thèm trả lời Hà Khiên, gục đầu xuống bàn đánh một giấc trong tông giọng đều đều của cô Ngữ văn. Bị bơ hoài thành thói, Hà Khiên chẳng kịp giận dỗi, dù sao gã cũng quen cái tính này rồi.

Mặc Hà Khiên buồn ngủ theo Thành Tâm, gục đầu vào hõm vai của cậu uể oải. Cả lớp thấy hai tên anh em chí cốt thân mật tựa nhau ngủ thế kia vốn đã nhiều đến phát chán, dù sao cũng chả phải ngày một ngày hai gì.

Hà Khiên thoải mái hít hương thơm thoang thoảng quanh người anh em như hít cần sa, gã bị mắc chứng mất ngủ nhẹ nhưng chỉ cần gần cậu thì liền thoải mái thiếp đi lúc nào không hay. Từ đó hễ lần nào Thành Tâm ngủ gật trong lớp thì đều sẽ có hình ảnh Hà Khiên kế bên tiếp sức cho bạn thân.

Một lúc thì tiếng chuông ra chơi cũng vang lên, Thành Tâm nhanh chóng mở bừng mắt. Đứng dậy đột ngột, làm cho Hà Khiên kế bên đang còn say ke ôm cậu ngủ giật mình, xém chút té dập biu biu hàng họ.

"??? Đcm bố mày vừa chợp mắt được xíu— Ủaa alo, đi đâu vậy thằng này!?" Hà Khiên chưa kịp làm gì thì đã thấy cậu cái vèo khỏi lớp.

Lại đi mua đồ ăn cho bà chị lớp trên à? Hà Khiên chậc lưỡi, trong lòng không hiểu vì sao có gì đó day dứt khó chịu.

Má nó thiệt chứ, đúng là thằng anh em cốt ai nấy hốt mà, thấy gái là quên bạn liền.

Thành Tâm vội vàng chạy tới căn-tin để mua bánh ngọt chị gái yêu thích, vì món này bán rất chạy và một tuần chỉ có 100 cái nên học sinh trong trường đều tranh nhau đến hơi thở cuối cùng, nói là cung đấu cũng không ngoa.

Nếu cướp muộn thì đến cái nịt còn méo có cho mà đeo...

Mà Thành Tâm lại không muốn chị gái nhỏ của mình phải nhịn đói, cậu hết sức hăng hái dùng tốc độ đã được tôi luyện hơn mười mấy năm chơi bộ môn chọc chó hàng xóm chạy đến căn-tin.

Cũng may học sinh trong trường đều ít nhiều nghe danh anh đại trong trường nên cũng biết điều né ra, thuận lợi cho Thành Tâm mua đồ ngọt Thành Hy thích.

Thành Tâm mua xong vừa quay gót đi, căn-tin im lặng như tờ lại ồn ào tranh nhau vài ba cái bánh ngọt.

"Lũ trẻ con." Cậu liếm liếm môi thích thú.

Hồi lâu sau cũng xong, cậu vui vẻ chạy tới khu 12, mấy anh chị ở đó cũng đã quá quen thuộc với sự xuất hiện của cậu.

"Chú em lại mua đồ tặng lớp trưởng lớp anh à?" Đàn anh cười cười, trêu chọc Thành Tâm.

"Anh không cần quan tâm, chị Thành Hy đâu rồi?" Thành Tâm sốt ruột ngó tới lui tìm bóng dáng chị gái.

"Thành Hy đi lấy đề cương ôn thi trên phòng giáo viên rồi, đợi xíu nhỏ về ấy mà."

Thành Tâm nghe vậy cũng ừ ừ qua loa một hai tiếng, như chó con đợi chủ mà đứng đợi Thành Hy về lớp để đưa bánh.

Đình Phong vừa mới làm xong nhiệm vụ thì thấy bóng dáng quen thuộc lúc sáng, hắn đi tới phía cậu. Thành Tâm nhìn ra cái tên lo chuyện bao đồng hồi nãy, cái mỏ nhỏ hơi chu ra.

Đình Phong nhìn môi của cậu như nhớ tới chuyện gì đó khó nói, trái táo nhịn không được lại nhấp nhô...

"Cậu..." Đình Phong chưa kịp nói thì có giọng nói của một thiếu nữ chen vào.

"Sao cậu lại tới đấy, tôi đã bảo là đừng có tìm tôi rồi mà Ngu Thành Tâm?" Thành Hy thấy sự hiện diện của cậu liền trở nên khó chịu, không khỏi cáu kỉnh.

"Em... Em mua cho chị loại bánh ngọt mà chị thích ạ." Từ trùm trường đéo sợ bố con thằng nào, Thành Tâm liền trở mặt thành cún nhỏ ngoan ngoãn, thu hồi răng nanh trước chị gái mình.

Mọi người xung quanh cũng đã quen với việc này, không khỏi thở dài. Dù là trùm trường đáng sợ cỡ nào thì dính phải con đĩ tình yêu cũng thành chấn bé đù thôi.

"Tôi không cần. Cút đi về lớp đi Ngu Thành Tâm. Đừng để tôi phải nhắc lại lần hai." Thành Hy nhăn mặt, day day thái dương, thái độ không kiên nhẫn.

"Em sẽ về mà!" Thiếu niên như thỏ nhỏ bị túm đuôi, hơi tủi thân nói. "Nhưng chị nhận bánh đi, được không ạ...?"

Chị gái nhỏ cau mày, ý tứ rõ ràng không muốn chạm vào.

Thành Tâm nắm chặt tay, bánh bị cậu siết đến méo mó. Mọi người xung quanh thấy biểu cảm đó của cậu, trong lòng không khỏi sợ hãi, sợ cậu sẽ tức giận mất khôn mà ra tay với cô gái trước mặt.

Dù sao Thành Hy cũng hơi quá.

"Dạ chị... Em về lớp đây." Thành Tâm mím môi quay lưng rời đi, bước qua cả Đình Phong.

Thành Hy như trút được gánh nặng, ung dung vào lớp trước ánh mắt phức tạp xung quanh mình.

Đình Phong bị Thành Tâm lướt qua, mứt bánh dâu bị bóp đến tràn ra gần hết hoà cùng chút gì đó đắng chát của thuốc lá lẫn lộn vào. Hắn có chút lưu luyến mùi hương nhàn nhạt quanh quẩn trong không khí.

.....

Thành Tâm ném mạnh túi bánh ngọt mình vất vả mua được vào thùng rác, tay bực bội cởi phăng nút áo. Một mảng ngực trắng hồng lộ ra, núm vú nhỏ hồng hồng đáng yêu ẩn hiện qua lớp áo, trông đến mê người.

Đi vào nhà vệ sinh, tạt nước vào mặt mấy lần cho hạ hỏa. Nhìn bản thân trong gương kia, thiếu niên miệng đắng lưỡi khô, không khỏi nhếch mép cười chế giễu.

"Oaaa hệ thống à, nữ chính đại nhân này cũng quá khó ưa đi chứ? Có được người em trai đáng yêu dễ thương như tôi đây như vậy còn không biết quý trọng." Thành Tâm không thèm diễn nữa, bĩu môi nói.

【Chịu thôi, cô ấy là nữ chính của thế giới này mà. Bây giờ cậu cố diễn cho tốt vai em trai thâm tình, *liếm cẩu đi.】

"Liếm con mẹ mày chứ liếm, kêu tao liếm cu trai còn khả thi hơn." Thành Tâm hừ hừ mũi.

【Nếu tính cách nhân vật quá lệch so với nguyên tác thì cậu sẽ bị phạt đó, tui hong muốn thấy bé iu bị phạt đâu uhuhu.】

"Nhưng chỉ cần không quá OOC, còn lại muốn làm gì cũng được phải không hệ thống?" Thành Tâm khẽ cười, có chút dâm tà.

【Tâm Tâm dâm đãng.】Hệ thống thẳng thừng vạch mặt. 【Nhưng mà đúng òi tổ tông của tôi ơi, tạm thời là như vậy, miễn đừng quá OOC, mọi chuyện cậu làm đều sẽ được chấp thuận.】

【Nhiệm vụ thì là lên giường với nam chính Đình Phong, cục cưng cũng gặp rồi đó, chỉ cần tấn công ngừi ta nữa hoi (⁠ʃ⁠ƪ⁠^⁠3⁠^⁠)!!】

"Ò ò."

Vừa kết thúc nói chuyện với hệ thống, cậu quay qua liền giật mình nhìn thấy nam chính đứng kế bên từ lúc nào không hay.

"Cậu là người vi phạm nội quy hồi sáng, đọc tên đi." Đình Phong dùng dáng vẻ nghiêm túc của mình, nhíu mày nói.

"Anh là... Sao đỏ lúc đó đấy nhỉ? Không nghe tôi nói gì sao, đừng có lo chuyện bao đồng." Thành Tâm cũng chả vừa gì, đẩy mạnh khiến hắn va vào cửa buồng vệ sinh.

Bị va đập khiến hắn mất thăng bằng, tay vô thức kéo Thành Tâm lại, loạng choạng ôm lấy cậu. Mùi hương gay gắt xâm chiếm đại não, lập tức Đình Phong cảm nhận được đều từ cơ thể Thành Tâm toả ra, mũi không khỏi ngứa ngáy, nơi đâu cũng ngứa ngáy...

Hai mắt Đình Phong dần trầm lắng lại, môi mỏng mím chặt.

Thơm quá.

Cùng lúc đó, hệ thống nhảy ra, 【Đến gòi đến gòi, nhiệm vụ chính tuyến đầu tiên!!! Tiến lên nào Pikachu >/////<】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro