Chương 6 Cùng nhau cưỡi ngựa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 4 tháng trôi qua, không nhanh, không chậm. Nagisa gần như dần thích ứng với cuộc sống trong vương cung, cũng như thích ứng được với tính cách bá đạo của hoàng tử Karma. Mà, nói đi cũng phải nói lại, trong tất cả những nữ hầu, Nagisa là làm việc nhẹ nhàng nhất. Nhớ khi mới vào vương cung, mặc dù chưa xong việc mà bỏ về phòng, hoàng tử cũng không thèm truy cứu trách nhiệm.

Hôm nay, Chiba đi từ ngoài về, có cầm theo một phong thư từ bá tước Maehara. Thư phòng của hoàng tử, và đương nhiên... Nagisa cũng ở trong đó và đang phục vụ...khụ...trà a.

*Cốc cốc* Tiếng ngõ cửa vang lên, Nagisa ngẩng mặt lên nhìn. Có lẽ là [quản gia] Chiba đã trở về, và việc đầu tiên là báo cáo mọi thông tin cho hoàng tử. Nagisa liền nhìn lên chiếc ghế dài... Karma đang ngủ. Chắc dạo gần đây có nhiều việc từ gia tộc Asano nên khiến hoàng tử mệt mỏi. Tiếng gõ cửa nhiều hơn, vang lên giòn dã. Đấu tranh lý trí một lúc, Nagisa ra mở cửa.

- Hoàng...

Chiba đang tính báo cáo thì thấy Nagisa ngay trước mắt. Hoàng tử đâu ? Nagisa liền tránh đường, Chiba bước vào. Thì ra hoàng tử đang nghỉ ngơi. Chiba không biết làm sao đành ngồi xuống chiếc ghế đối diện, còn Nagisa thì rót tách trà đưa cho hắn.

...

Gia tộc Asano... Hôm trước chưa giới thiểu dinh thự, hôm nay nhân tiện giới thiệu luôn. Nằm trong khu rừng lớn, dinh thự to lớn "ngự trị" ở gần sông Mokawa. Dinh thự được xây trải rộng trên vùng đất, hai bên tả hữu là hai tòa nhà mái nhọn. Bên trong thì không khác gì những dinh thự khác, nhưng là một mau xanh trang nhã. Dinh thự cũng không nhiều, không ít người. Vừa đủ mà thôi...

...

5 tiếng sau ~

Vừa đúng lúc Karma tỉnh giấc, thấy Chiba đang ngồi, vẻ mặt khó chịu, và 'giai nhân' của hắn đang đứng nhìn. Chiba thấy Karma ngồi dậy, liền đứng lên, vẻ mặt bình thường trở lại, Karma không nhìn hắn mà tiếp tục nhìn Nagisa nhưng vẫn không quên hỏi.

- Có chuyện gì ?

Chiba nghe thấy hỏi, liền đưa xấp giấy hắn thu thập để xuống bàn, rồi nói.

- Thưa hoàng tử, đây là những gia tộc mà trưởng gia tộc Asano đã kết thân. Còn đây...

Hắn đưa cho Karma một phong thư có con dấu của gia tộc Maehara.

- Đây là ?? - Karma nghi hoặc hỏi.

- Thưa, đây là phong thư mà bá tước Maehara gửi cho ngài, còn nội dùng thì thần không biết.

Karma liền cầm phong thư, xé ra và đọc bức thư bên trong với nội dung : "Tới dự buổi bắn cung, cưỡi ngựa với hắn." Karma đọc xong liền buông bức thư, cho Chiba lui đi. Khi cửa vừa đóng lại, Karma liền nói với Nagisa. 

- Ngươi có muốn đi ra ngoài cưỡi ngựa không ? ( Lia đã nhận ra và sửa, không là hàm ý mất T_T )

Nagisa gật đầu, vui mừng. Cậu được hoàng tử cho đi theo, đây hẳn là một đặc ân đặc biệt chăng ?

---

Đúng sáng hôm sau, Karma chuẩn bị đầy đủ để đến dự buổi bắn cung và cưỡi ngựa kia, đương nhiên là Nagisa cũng đi với hắn. Karma mặc trên người bộ y phục hoàng tử, khoác ngoài chiếc áo dài màu xanh đậm, quần dài và giày quý sờ tộc. Tóc hắn chải gọn gàng đội trên đầu một chiếc vương miện hoàng gia đầy cao quý. Còn Nagisa, mặc một bộ quần áo bình thường, áo trắng tay dài và quần nâu, đeo đôi giày hạng bình thường. Tóc cột lại và đội một chiếc mũ. Nhìn cậu na ná giống con trai hơn con gái khiến Chiba nghi ngờ, mặc dù cậu...có ngực loli.

Xe ngựa đã được chuẩn bị, Karma leo lên xe, Nagisa đang đứng nghe Chiba nhắc nhở vài câu rồi leo lên sau. Chiba im lặng nhìn cậu bước lên, hắn nhận thấy, cậu 10 phần thì 8 phần đã giống nam nhân rồi, không lẽ, hắn nhìn lầm ? Khi chiếc xe đã đi xa, khuất sau đám cây rừng to lớn, Chiba mới lặng lẽ trở về.

 o0o

Sân tập bắn và cưỡi ngựa của nhà Maehara cực lớn nha, tuy không bự như những đấu trường, nhưng xét nếu là sân trong cung điện hoàng gia thì cũng chẳng to bằng. Cho thấy, Maehara rất chịu chi, tuy nhiên dinh thự thì ngược lại, nó nhỏ và lại là kiến trúc cổ của 50 năm trước. Nagisa thấy cực kỳ hào nhoáng trước sân tập này, cậu không ngừng thích thú xem xét. Còn Karma lúc nào cũng để ý cậu, không thể dời mắt được, nếu dời mắt, chắc chắn cậu sẽ biến mất vào không khí không dấu vết ( Lia : Không có đâu, ta chém thôi ^^.) Nagisa đặc biệt thích ngựa, nhìn những con ngựa trên sân đã không ngừng thu hút cậu. Đặc biệt là một con ngựa đen, bộ lông đen tuyền không lẫn vào đâu được, cậu càng nhìn càng thích...và hình như Karma cũng nhận ra điều đó.

Bá tước Maehara đi tới cạnh Karma, xem hắn có bất ngờ gì này, Chiba - vị quản gia 24/24 lúc nào cũng kè kè bên cạnh Karma hôm nay không có mặt ( trừ vài trường hợp chứ ==" _Lia ). Còn Karma thì bỏ đi dáng vẻ thường ngày, lạnh lùng bá đạo mà đi tựa vai vào cột ngắm người 'con gái' đang chơi với chú ngựa đen 'khó tính nhất bọn' kia. Hôm nay mặt trời mọc ở phía tây rồi.

Karma đột nhiên quay lại nhìn thấy Maehara, chưa kịp để hắn nói, Karma lên tiếng ngay :

- Maehara, cho ta mượn một con ngựa. 

Maehara mắt chữ O mồn chữ A nhìn Karma một lúc, hoàng tử Karma đi hỏi mượn, hôm nay thực sự mặt trời mọc đàng tây rồi. Trầm lặng chút nữa,hắn nói, ánh mắt không đổi :

- Hm.... Được thôi thưa hoàng tử. Ngài thích con nào ?

- Con màu đen đặc biệt đó !

Karma chỉ ngày con ngựa mà Nagisa đang nghịch, con ngựa như phát hiện nguy hiểm, đành dương ánh mắt tội nghiệp nhìn về phía Karma, nhưng có lẽ hắn không thấy. Nó.. là con dữ nhất đàn không ai thuần phục được mà. Nhưng Nagisa thì khác, cậu rất tốt với nó nên nó rất thích cậu. Vậy nên...

Một lúc sau, Karma leo lên con ngựa đó, Nagisa cũng được 'đặc ân' leo lên. Ôi trời, quang cảnh hạnh phúc là đây, một màu hường phấn mà chỉ có những người am hiểu mới có thể thấy hết được vẻ đẹp của nó. Karma thúc ngựa chạy, Nagisa thích thú, đây là lần đầu tiên cậu được cưỡi ngựa, còn là với một người cao quý nữa.

- Ngươi thích ? - Sau một hồi cưỡi ngựa chán chê, Karma dắt ngựa đi dạo với Nagisa. Nhìn cậu cười cười, hai gò má đỏ ửng lên vì mệt khiền Karma hỏi cậu.

- Vâng, thưa hoàng tử. Đây là lần đầu tiên thần được cưỡi ngựa luôn. - Nagisa vui vẻ nói lại trải nghiệm.

- Ngươi...có muốn tự mình cưỡi nó không ?

- Nhưng..nhưng...

- Không vấn đề gì hết, ta sẽ giúp ngươi, Nagisa !

Karma nhìn Nagisa, lòng đang gào thét mong cậu đồng ý. Nagisa do dự một lúc, cậu rất thích cưỡi ngựa, nhưng liệu ... nó có ổn không ? Đấu tranh giữa lý trí và trai tim một lúc, cậu gật đầu cái rụp. Karma vui mừng xốc cậu lên ngựa, rồi từ từ chỉ cậu cách cưỡi con ngựa đó. Khoảng thời gian thật êm đềm...

Qua một khoảng thời gian nữa, khi mặt trời sắp ngả mũ về phía tấy, Nagisa ngồi trên ngựa, còn Karma thì dắt ngựa.. Nagisa trầm ngâm liền phá tan cảnh đẹp khi chiều xuống.

- Ho..Hoàng tử, thần có...chuyện này ..ừm...muốn nói với người.

- Chuyện gì ? Hử ? - Karma nhìn Nagisa, không chú ý làm con ngựa vấp phải đá làm cậu chao đảo.

Hòn đá không to cũng không nhỏ nhưng đủ để làm chú ngựa giật mình bước hụt. Và, Nagisa đành hôn đất mẹ, nhưng Karma đã kịp thời làm bia thay cậu, chuẩn câu " Chết vì gái là cái chết thoải mái" xin sửa thành " ngã vì 'gái' là cú ngã thoải mái" ( :v)

 Còn con ngựa mất nết thì chạy cách đó không xa mất tiêu kẻo làm ... kỳ đà cản mũi.

----

Nhớ ủng hộ, Vote + comment truyện cho Lia nha  -3- 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro