🍑 Cửu Thiên Tuế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🌼Tác giả: Tú Sinh

🌼Thể loại: Đam mỹ, cổ đại, HE, tình cảm, ngọt sủng, cường cường, chủ thụ, nhẹ nhàng, song trùng sinh

🌼 Editor: vibe_team

🌼 Số chương: 138 chương+11PN

🌼 Tình trạng: Đang tiến hành
_

Giới thiệu:

Năm Long Phong thứ hai mươi ba , Đông cung Thái Tử đã bị phế năm năm. Nhân vật năm đó như trích tiên lại bị giam cầm trong hoàng lăng, nhận hết tất cả nhục nhã.

Cũng trong năm này, hoàng đế mê muội chạy theo con đường trường sinh, để cho Yêm Đảng Tây Xưởng nắm quyền.

Đốc chủ Tây Xưởng Tiết Thứ, quyền khuynh triều dã một tay che trời, ngay cả vị trí Thái Tử cũng có thể mở miệng thao túng.

Đám hoàng tử trong cung đều nịnh nọt mượn sức, nhờ vả hắn trợ giúp bọn họ đăng cơ làm vua.

Song, không ai ngờ đến Tiết Thứ đích thân đến hoàng lăng đón phế Thái Tử trở về, tự tay đưa y đăng đỉnh đế vị.

Hoạn quan ngày trước quyền thế ngập trời không coi ai ra gì bây giờ lại cam nguyện phủ phục dưới chân đế vương cao quý, làm ghế dựa cho y.

Trước hôm đăng cơ đại điển, Ân Thừa Ngọc đốt hương tắm rửa.

Mà “Cửu Thiên Tuế” người người kính sợ đang cầm long bào mặc cho đế vương tương lai.

Phản chiếu trong gương đồng, Đốc chủ Tây Xưởng y bào đỏ rực, ôm cửu ngũ chí tôn vào lòng ngực, cúi đầu nhẹ ngửi, tiếng cười khàn khàn: “Rốt cuộc bệ hạ cũng được như ước nguyện, có phải người nên thỏa mãn một tâm nguyện của ta hay không?”

​——————

Sau một cơn mơ dài, Ân Thừa Ngọc tỉnh lại từ trong mộng cảnh kiếp trước.

Năm Long Phong thứ mười bảy, y vẫn là đông cung thái tử tôn quý vô song, nhà ngoại chưa bị lật đổ, y cũng không tứ cố vô thân bị giam cầm ở hoàng lăng chỉ có thể dựa vào nhan sắc lấy lòng đám gian tế, đổi lấy một cơ hội nhỏ nhoi.

Sau này lại gặp được Tiết Thứ, “Cửu Thiên Tuế” kiếp trước thủ đoạn tày trời mặc sức tung hoành vẫn còn là thiếu niên trầm tĩnh chờ tịnh thân trước Tàm Thất .

Sai người lôi tên lòng lang dạ thú này đến Đông Cung, Ân Thừa Ngọc lấy mũi chân nâng cằm hắn, bễ nghễ cao cao tại thượng: “Có muốn hầu hạ Cô hay không?”

Thiếu niên đang quỳ gối giữa cung điện bỗng ngẩng đầu, đáy mắt cuồn cuộn khát vọng: “Muốn.”

“Ngươi không xứng.” Ân Thừa Ngọc cúi người vỗ hai má hắn: “Nhưng mà…Cô cho phép.”

——————

Người người đều nói Tiết Thứ tâm địa tàn nhẫn không từ thủ đoạn, ngày sau nhất định không được chết tử tế.

Nhưng mà chỉ có Tiết Thứ biết, người nọ là trăng trên bầu trời, thanh lãnh cao quý, còn hắn là bùn dưới đất, ti tiện dơ bẩn. Khoảng cách giữa trời và đất, chỉ có hài cốt chất núi mới có thể lấp đầy.

Dù rằng không được chết tử tế, cũng muốn ôm y vào lòng.


— Chú ý —

1. 1v1, song trùng sinh (công không phải sống lại từ đầu), Công thụ chỉ có nhau.

2. Công kiếp trước là thái giám, kiếp này không phải, không hợp xin bỏ qua.

3. Triều đại không có thật, có tham khảo triều Minh nhưng không cần kiểm chứng.

4. Tên chương đều trích dẫn từ thơ cổ.

5. Ngọt văn.
_

🍒 Truyện chưa hoàn nma đọc khá cuốn =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro