Plogule

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xung quanh tôi chỉ là một màn đêm mờ mịt.
Lưu lạc tới chốn hư vô này chỉ có thể là vì tôi đã chết. Phải tôi đã chết 1 cái chết đầy tiếc nuối cho mình

Cơ thể trần trụi, tôi, Kurosaki Shiki, trôi nổi rồi chìm dần vào trong lòng biển không một chút âm thanh,

không một chút ánh sáng.

Không hề có thứ gì ở đây.

Trước mắt tôi không có một tia sáng héo hon nào, có lẽ là cũng chẳng có bóng tối nữa.
Chốn「hư vô」

Bởi chẳng có thứ gì, cho nên cũng không nhìn thấy gì cả.

Không có cả ý nghĩa của việc đang rơi xuống.
Tôi ngày càng chìm sâu hơn trong chốn「hư vô」ấy. Sắc màu úa tàn từ từ nhuốm lấy cơ thể tôi khiến cho tôi muốn quay mặt đi. Tôi hiểu rằng,「mọi thứ」ở đây đều mang trên mình sắc thái đó.
"Đây là cái chết sao?" Tiếng thì thầm của tôi vang lên yếu ớt tựa như một giấc mơ vậy. Cơ thể lúc đó bây giờ của tôi đang rất yếu chỉ nói được mỗi câu đó

Cho dù thời gian không tồn tại trong「hư vô」, tôi lại có thể quan sát nó. Một dòng vật chất héo úa chảy tới vô cùng.

Dù luôn cố đưa mắt nhìn về phía xa, tôi vẫn không thấy gì hết, cư như là cơ thể của tôi tan biến đi vậy

Dù luôn cố chờ đợi một thứ gì đó, trước mắt tôi vẫn hoàn toàn trống rỗng.

Thật bình yên, thật ôn hòa.
Trong chốn 「hư vô」này, sự tồn tại đã là một thứ hoàn hảo rồi không có thứ gì có thể làm phiền

Đây là cái chết, là điểm kết thúc của vạn vật
Nơi chỉ có người chết mới có thể đi tới.
Nơi người sống không thể nhìn thấy.
Vậy mà tôi lại ở đây, tôi vẫn còn đang sống.
Hai năm trời
Tôi trôi nổi giữa chốn「hư vô」này.
Nơi mà tôi quan sát cái chết.
Nơi mà tôi đấu tranh cho sự sống.
Nơi mà tôi thức tỉnh.

Ánh nắng của buổi ban mai cùng những âm thanh ồn ã của lũ côn trùng khiến cho tôi tỉnh giấc. Ngay lập tức, đập vào tai tôi là tiếng bước chân tiếng xe đẩy và những tiếng trò chuyện huyên náo vọng vào từ bên ngoài hành lang, thứ âm thanh quen thuộc trong mỗi bệnh viện sau buổi giao ban sáng. So với sự tĩnh lặng đêm qua, sự ồn ào này khiến cho tôi cảm thấy khó chịu đôi chút. Nhưng nhờ được ở phòng riêng, tôi cũng tránh được phần nào những phiền toái đó trong 1 thế giới đầu vẻ giả tạo và nhàm chán này

Tôi tỉnh dậy sau giấc ngủ của mình ngày hôm đó lại là 1 ngày nữa lại sắp bắt đầu và tôi lại phải tiếp tục thực hiện cái nghiệm vụ đó của mình, là 1 Shinigami thần chết nhiệm vụ dẫn dắt các linh hồn đến Soul Society lại an toàn rồi thanh tẩy Hollow

Cùng với đôi mắt có thể giết chết mọi sinh vật sống của mình đôi mắt có thể giết chết mọi thứ

Đây là câu chuyện của tôi 1 cô gái đã có được đôi mắt  này từ 1 vụ tai nạn khi tôi còn nhỏ và được tào tạo để thành 1 Shinigami bởi chính cha của mình

Và câu chuyện của tôi sắp sửa bắt đầu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro