Chương 1: Sự bình tĩnh trước cơn bão

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian đã được một tuần dài sau những ngày đào tạo và kiểm tra, nhưng vào thời điểm này, lại chả có gì mới cho họ cả. Lớp 1-A, nhà vô địch của U.A, ngồi trên cao, đang tụ họp xung quanh trong ký túc xá, lặng lẽ cầu nguyện cho những đêm mùa hè và ánh đèn cổ tích của những chàng trai cô gái, những người thậm chí không thể bắt đầu mơ về những gì họ đã trải qua.

Mina đã gợi ý điều đó.

"Tớ chán quá" cô rên rỉ, "Điều này thật sự không vui tí nào cả, tớ nghĩ chúng ta nên làm một cái gì đó đi!"

Hagakure đi đến bên cô.

"Spin the Bottle (*)?" Cô ấy ngây thơ, thu hút những ánh nhìn từ vài người bạn cùng lớp và một cái nhìn đầy xúc cảm từ Iida.

(*): Một chai được đặt trên sàn ở trung tâm của vòng tròn. Một người chơi sẽ quay cái chai, và phải hôn người mà chai chỉ khi nó ngừng quay. Nó là trò phổ biến trong số các thanh thiếu niên ở Hoa Kỳ. Có rất nhiều hình phạt , ví dụ như hai người chơi sẽ phải ôm trong vòng 5 giây, nếu không, họ phải hôn trong 10 giây và nếu sau10 giây mà họ không hôn, họ phải hôn kiểu Pháp. Trò này cũng có thể được sử dụng để quyết định người chơi cho một trò chơi khác như Truth or Dare? .

"Tuyệt đối không thể nào!" Cậu ré lên, ngồi thẳng lên. "Trò chơi đó- thật là vô lý. Chúng ta là những học sinh của U.A. đó! "

"Vậy Truth hay Dare ổn chứ?" Mina hỏi, chạy tới chụp lấy người đại diện lớp (lớp trưởng) cô và đưa một ánh nhìn cầu xin thắm thiết. Iida chùn bước, cậu không muốn gây ra sự huyên náo đối với sự nhiệt tình của bạn cùng lớp.

"Cậu đồng ý không?!" Cô cầu xin. "Đi mà?"

"Được thôi." Cậu khoanh tay. "Điều này có vẻ như một kinh nghiệm để lớp chúng ta liên kết với nhau, vì vậy tớ sẽ cho phép chơi nếu cả lớp tham gia."

Bakugou bắt đầu đi ra khỏi phòng.

"Mày nghĩ tao sẽ muốn chơi một trò chơi cấp hai?" Cậu rít lên trước khi Kirishima nắm lấy tay Bakugou để kéo cậu vào lớp.

"Xin lỗi, bro," một người khác kia nói, "Nhưng cậu đang ở trong lớp đó."

"Bỏ tao ra!"

"Không đời nào."

"Cmn, thằng ngu này!."

"Mày đang cố chạy trốn à? Là Bakugou Katsuki vĩ đại, Vua của Explodo-Kills, lại đi sợ một trò chơi Truth or Dare?"

Bakugou cau mày nhìn cậu. "Tao không sợ bất cứ điều gì."

"Vậy thì mày hãy chứng minh điều đó đi" Kirishima nhếch mép cười, và Bakugou nhìn cậu bằng ánh mắt dữ tợn . Kirishima chỉ mỉm cười trước khi rời đi để làm tròn phần còn lại của lớp với Hagakure, và Bakugou thở hổn hển, dường như đã từ bỏ số phận của mình và phải tham gia trò chơi.

U.A. thực sự là tuyệt vời, Midoriya nghĩ vậy từ vị trí của mình trên chiếc ghế dài.

Bakugou thấy cậu nhìn chằm chằm mình và thờ ơ liếc một cái, giơ ngón tay giữa theo hướng nhìn của cậu. Midoriya cảm thấy nao núng và đi đến gần Iida, người đang đứng ở đó và đang thuyết giảng Bakugou về những cử chỉ thô lỗ.

Từng người một, bạn cùng lớp của cậu bước vào khu vực chung trong nhiều tình trạng hỗn loạn - Koda đang mặc đồ ngủ, tóc của Yaoyorozu ướt, và Shoji đang phải kéo Tokoyami ở phía sau. Họ ngồi trong một vòng tròn trên sàn nhà và làm mờ ánh sáng theo yêu cầu của Mina.

"Nó sẽ làm chúng ta có nhiều tâm trạng hơn!" Cô nói và nhún vai, rồi tất cả đều quay sang Iida.

"Cái gì?" Cậu hỏi, bối rối.

"Cậu nên bắt đầu rồi, lớp trưởng thân mến" Mina nhắc nhở anh.

"À, ừ! Uraraka, Truth or Dare? "

Cô gái được đề cập đến rõ ràng là không chuẩn bị trước và gần như vứt bỏ ly nước mà cô ấy đang cầm.

"Sự thật," cô nói với vẻ không chắc chắn.

Iida chớp mắt và xem xét câu hỏi của mình một lúc trước khi hỏi, "Nếu cậu không phải là anh hùng, cậu sẽ làm gì?"

"Cậu nghĩ tớ sẽ làm gì?"

"Là một kế toán chăng?" Cậu hỏi.

"Mở tiệm bánh?!" Kaminari gợi ý.

Bakugou khịt mũi. "Mày rõ ràng chưa bao giờ thấy nhỏ ấy đang cố gắng nấu ăn."

"Mày thấy hả?"

"Ừ, có gì không?"

Jiro đảo mắt. "Để bạn ấy nói đi."

Uraraka cười toe toét. "Chà, nếu bố mẹ tớ không cho tớ giúp ở công ty của họ, tớ thực sự muốn mở một phòng tập."

"A ... phòng tập thể dục?" Tiếng nói thì thầm của mọi người xung quanh.

"Thật nam tính!" Kirishima càu nhàu. Cô nở một nụ cười xấu hổ. "Người tiếp theo?"

Uraraka quay sang Midoriya. "Deku, Truth hay Dare?"

"Sự thật," cậu nói, hy vọng nó sẽ không phải là thứ gì đó sẽ làm nhục mình.

"Tại sao cậu muốn trở thành một anh hùng đến như vậy ?"

Ah.

"Tớ đã rất ngưỡng mộ các anh hùng," cậu bắt đầu nói ("Ừ, chúng tôi đã nhìn thấy phòng của bạn," Hagakure lẩm bẩm), "và, uh, tớ rất là khá yếu ở trường trung học. Nên tớ muốn trở thành một người luôn mang nụ cười đến mọi người. Mọi người đã nói với tớ rằng tớ không thể là một anh hùng, vì vậy trong một thời gian đó, tớ nghi ngờ bản thân mình, nhưng sau đó đã có một ai đó đến và nói với tớ những lời tớ luôn muốn nghe: "Bạn chắc chắn có thể trở thành là một anh hùng".

Bakugou khịt mũi, cậu nhớ lại sự thay đổi ở Midoriya sau khi All Might đã cho cậu ta sức mạnh của mình.

"Tớ thực sự cảm ơn người đó, nhớ đó mà tớ mới có mặt ở đây hôm nay. Tớ không biết mình sẽ làm gì nếu thiếu chúng. Tớ vẫn còn nghi ngờ bản thân mình vì mọi người thật tuyệt vời, nhưng tớ sẽ cố gắng hết mình để trở thành một anh hùng! "

Căn phòng im lặng một lúc, và mọi người nhìn chằm chằm vào Midoriya.

"Ồ, xin lỗi, tớ có đang đánh lạc chủ đề không?" Cậu cười một cách lo lắng. "Um, Todoroki, Truth hay Dare?"

"Sự thật," Todoroki nói với đôi mắt mở to, và những người khác có cảm giác rằng cậu không chơi trò chơi này thường xuyên.

Đôi mắt của Midoriya hoàn toàn trống rỗng khi hỏi, "Cậu đã bao giờ ... crush (*) ai đó chưa?"

(*): Tớ để nguyên câu văn cho nó hay =)))

Kết quả là ngay lập tức: Todoroki đỏ mặt, gò má đỏ lên. "Tớ-"

"Đó có phải là' ừ 'không?" Mina hỏi một cách tinh quái. Sero nhanh chóng đánh cô.

"Ừ..." Cậu nói.

Im ắng.

"Có ai cảm thấy phòng đột nhiên lạnh hơn không?" Ojiro băn khoăn, và họ nhận ra đó là Todoroki đang nhìn chằm chằm xuống sàn nhà.

"Đó là ai?" Mineta hào hứng hỏi, nói lên điều mà họ muốn biết.

"U-um, tớ..."

Iida là người duy nhất thương hại cậu bạn tội nghiệp. "Tớ tin rằng câu hỏi ở đây là liệu cậu ta có phải lòng ai đó không, chứ không phải hỏi là người đó là ai."

"Im ngay" Mina thở hổn hển, nhưng cuối cùng, cả nhóm bỏ qua Todoroki "Chỉ một lần này thôi đó". Cậu ta không lãng phí thời gian, ngay lập tức chọn Hagakure

"Truth!" Cô nói, không chắc chuyện này sẽ đi về đâu.

"Xin lỗi vì hỏi một câu kỳ lạ, nhưng tôi chỉ muốn biết ... bao nhiêu lần tôi đã vô tình đóng băng cậu?"

Hagakure bắt đầu lẩm bẩm lúc này. Không ai trong số họ có thể nhìn thấy, nhưng nó trở nên rõ ràng rằng cô đang đếm thời gian trên ngón tay của mình.

"Sáu," cuối cùng cô nói. "Sáu lần."

Midoriya đã mong đợi rất nhiều, nhưng Todoroki trông hơi ngạc nhiên trước số đó.

"Uh... xin lỗi,".

Hagakure nhún vai.

"Không sao đâu! Mina, Truth or Dare? "

"Dare!" Cô ré lên. Mina là người đầu tiên chọn thử thách, nhưng Hagakure rõ ràng đã nghĩ về điều này trước. "Mặc quần áo của một cậu bé từ bây giờ cho đến cuối ngày!"

"Bây giờ là ban đêm," Bakugou ngắt lời.

"Được rồi. Cho những ngày còn lại trong tuần."

"Ok" Mina nói. "Um... Kami! Lấy cho tớ một số quần áo của cậu! "

"Tại sao lại là tớ?" Cậu rên rỉ.

"Vì cậu lùn."

"Ồ cảm ơn nhé."

Kaminari biến mất trong hai phút và trở lại với một đống quần áo nhỏ, Mina đã vào phòng tắm để thay đồ. Cô ấy trở lại mặc một chiếc vòng cổ, một chiếc áo len màu đen vừa vặn với một cái gì đó đáng kinh ngạc, và quần thể thao.

"Cô ấy không phải đang mặc tất của tớ, phải không?" Kaminari hỏi một cách thận trọng. Hagakure nói cô ấy không có làm thế, và Mina chọn Kirishima.

Rõ ràng là cậu đã chọn Dare, vì không muốn bị người bạn da hồng của mình chịu thua và tuyên bố rằng đó là lựa chọn đầu tiên (?)

"Kiri, tớ thách cậu dám mặc váy cho đến khi kết thúc trò chơi này."

"Cái gì cơ?"

"Yao-momo, cậu có thể làm một cái được không?"

"Đó là niềm vinh hạnh của tớ," Yaoyorozu nói với một nụ cười toe toét. Cô tập trung, và sau một lúc, vải đỏ tươi được làm từ cánh tay cô. Kirishima do dự tiếp xúc với chiếc váy xếp li, cuối cùng bước vào và rời đi để thay đồ. Cậu bước vào phòng, mặt không vui chút nào.

"Thật kỳ quặc," cậu rên rỉ. "Ít nhất nó là màu đỏ."

Mina và Yaoyorozu cùng nhau đập tay, và những người còn lại của lớp đã cố gắng để kiềm chế tiếng cười của họ nhưng vô ích.

"Bakugou, Truth hay Dare?"

"Không đời nào. Khốn kiếp. "

"Mọi người đã làm rồi!"

"Aww, cậu sợ hả?" Sero trêu chọc.

Bakugou gầm gừ.

"Chết tiệt! Dare! "

"Gọi cho mẹ của cậu và nói với cô ấy rằng cậu yêu cô ấy hơn bất cứ ai khác trên thế giới."

"Cái quái gì thế? Còn lâu!"

"Đã nói với cậu là bạn ấy sợ mà."

"Câm miệng lại đi! Tao sẽ làm."

Bakugou cầm điện thoại của mình và gõ số một cách dữ dội. Mọi người hoàn toàn im lặng khi cậu bật loa ngoài.

Mẹ cậu nhấc điện thoại vào tiếng reng thứ ba vang lên.

"Katsuki-" Bà nói, nhưng cậu đã cắt ngang. "Con yêu mẹ hơn bất cứ ai khác trong cái thế giới chết tiệt này, được chứ? Tạm biệt."

Kirishima sắp chết vì tiếng cười của mình, sau đó Bakugou đấm cậu một cách nửa vời.

"Tao sẽ giết mày," cậu gầm gừ, nhưng người bạn kia chỉ cười.

"Ừ ừ tao biết. Chọn ai đó đi, Bakugou. "

Kirishima thực sự không hề sợ hãi, Midoriya nghĩ.

Bakugou cho Kirishima một cái nhìn cuối cùng trước khi quay sang Kaminari. "Pikachu, Truth or Dare?" Chàng trai tóc vàng cười toe toét.

"Dare. Hãy đưa ra thử thách tồi tệ nhất mà cậu có đi. "

"Tao thách mày cắm cái nĩa trong ổ cắm. Ít nhất năm lần. "

"Tuyệt đối không đời nào!" Iida ngắt lời, "Kaminari sẽ không đi tự tử vì cái thử thách đó đâu."

"Biến chỗ khác ngay."

"Được rồi, anh bạn," Kaminari nói với cậu, chấp nhận lấy cái nĩa mà Sato đưa cho anh.

Cậu đi đến cửa hàng gần nhất và nhét cái nĩa vào nó. Vào lần thứ ba, tóc của cậu bắt đầu dựng đứng lên, tiếp tục làm như vậy cho đến khi cậu cuối cùng rút nĩa ra, bắt đầu thích thú nhìn vẻ mặt thất vọng của Bakugou.

"Mày đang mong đợi điều gì?" Cậu hỏi. "Mineta, Truth hay Dare?"

"Truth!"

"Nếu mày phải hôn bất kỳ-"

"Kaminari, tớ không làm đâu," Jiro rít lên, sẵn sàng đâm cậu bằng một cái giác cắm.

"Hãy thư giãn và để tớ kết thúc, làm ơn đi trời. Nếu cậu phải hôn bất kỳ bạn trai nào trong lớp của chúng ta, thì đó là ai? "

Mineta gợn sóng khi lớp học bùng nổ với tiếng cười. "Đó là dạng câu hỏi gì?"

"Người đó sẽ là?"

"Uh, uh... Aoyama!" Mineta thốt lên.

"Ah, cảm ơn bạn, mon amis (*)!" Aoyama nháy mắt, vẫy lông mi của mình một cách tinh nghịch.

(*) tiếng Pháp nghĩa là 'bạn của tôi'

"Tại sao?" Shoji hỏi, cô thực sự tò mò đấy.

"Duh- cậu ấy được coi là nữ tính nhất. Yao-momo, Truth or Dare? "

"Có thể dự đoán được trước," cô thở dài, "Sự thật."

Đôi mắt Mineta sáng lên với niềm vui sướng. "Kích cỡ vòng 1 của cậu là gì?"

Tsuyu ngay lập tức đánh cậu bằng lưỡi mình. "Cậu không cần phải trả lời, ribbit," cô nói.

"Ừ, vậy hãy tiếp tục đi," Yaoyorozu đồng ý, đưa một ánh nhìn chỉ vào Mineta.

"Jiro, Truth hay Dare?"

"Sự thật, tớ đoán là vậy."

"Cậu rất tài năng - tại sao cậu lại không theo đuổi sự nghiệp âm nhạc?"

"Tớ nghĩ công việc anh hùng này 'tốt hơn'. Tớ cảm thấy sẽ tội lỗi nếu tớ không giúp mọi người - tớ muốn cống hiến công việc của mình cho người khác. Và bên cạnh đó, ngành công nghiệp âm nhạc đang tàn phá rất nhiều người, đặc biệt là các nghệ sĩ trẻ. "

"Yeah, tớ rất vui vì cậu đã chọn là một anh hùng!" Yaoyorozu nói, theo sau là một điệp khúc của "Yeah" và một ngón tay cái lên từ Koda. Jiro mỉm cười với mọi người. "Dù sao thì, Shoji, Truth hay Dare?"

"Uh, Dare?"

"Tớ thách cậu tạo ra càng nhiều miệng càng tốt rồi hãy ra ngoài, và hét lên" Aizawa là một vị thần "to lớn nhất trên đời này."

"Cậu ta không thể ra ngoài được!" Iida phản đối. "Đó là vi phạm lệnh giới nghiêm!"

"Tớ sẽ ổn thôi," Shoji nói, duỗi tay ra. Miệng bắt đầu hình thành ở hai đầu khi cánh tay bị tách ra nhiều hơn: Midoriya đếm tổng cộng 24 miệng khi cậu ta làm xong. Cả lớp sau đó đi theo đến lối vào của tòa nhà và nhìn cậu đi ra ngoài, Tsuyu giữ cửa mở một chút để họ có thể nghe thấy. Shoji nhàn nhã bước ra giữa sân, đến khi-

"Oh my god, là Aizawa sensei sao?" Kaminari thở hổn hển, chỉ vào một bóng dáng đang đi về phía sân trong.

"Ồ, chết tiệt," Bakugou nguyền rủa.

Shoji đưa tay vào miệng; cậu ta không có thính lực hay thị lực nâng cao, Midoriya đã nhận ra. Chúng ta chắc chắn không thoát khỏi điều này rồi.

"Có nghĩa là...?" Mina hỏi.

"Cậu ấy có thể sẽ không chú ý đến Sensei cho đến khi đã quá muộn."

"AIZAWA LÀ CHÚA CỦA THẾ GIỚI NÀY!" Tiếng hét đột ngột vang lên. Không ai trong số họ đã mong đợi nó, và dẫn đến hỗn loạn.

"Cậu ấy đang làm gì? Chuyện gì đang xảy ra vậy? "Sato thì thầm.

"Họ... đang nói chuyện," Jiro nói, "Tớ sẽ sử dụng sự gian lận của mình để xem liệu tớ có thể nghe thấy những gì họ đang nói - mọi người im lặng."

"Cậu đã phát hiện ra điều gì?" Aoyama hỏi sau một khoảnh khắc im lặng. Cô rút chiếc jack ra khỏi mặt đất.

"Tớ không biết. Họ đã làm xong rồi. "

Shoji quay trở lại tòa nhà, cánh tay phụ của anh co lại cho đến khi cậu có sáu người bình thường. "Aizawa nói gì? Cậu vẫn còn sống ư? "Hagakure lo lắng hỏi.

"Thầy ấy nói thầy ấy rất vui vì cuối cùng tớ đã nhận ra ... và sau đó thầy rời đi."

Lớp học dường như không biết phải nói gì, nên họ quay trở lại khu vực chung trong im lặng.

"Tokoyami, Truth hay Dare?"

"Dare."

"Tớ thách cậu dám ăn chim."

"Chúng ta không có chim, Shoji."

Cậu bạn cao lớn khoanh tay lại.

"Koda."

"Cậu thật khốn kiếp. Tớ hy vọng cậu bị ngột ngạt bởi bóng tối vô lượng," Tokoyami lẩm bẩm khi Koda đưa cho cậu một nắm hạt giống chim . "Ở đây, không cần cám ơn."

Cậu ta ném toàn bộ số vào mỏ của mình, và nhai quá nhiều. "Nó có vị như hạt hướng dương, được chứ? Aoyama, Truth hay Dare? "

"Truth, s'il vous plait (*) !"

(*) tiếng Pháp nghĩa là 'làm ơn đi'

"Tớ đã tự hỏi về chuyện này một lúc lâu..."

"Hỏi đi, mon amis!"

"Cậu có thực sự là người Pháp không?"

Aoyama trông rất ngạc nhiên. "Nó không rõ ràng sao?"

"Không, nó thực sự không phải vậy," Todoroki thẳng thừng nói.

"Oui, oui, tớ! Tớ đã nói với cậu trước đây. Tớ sinh ra ở Pháp!"

Mina đưa cho Sero một khoản tiền mặt. Nếu Aoyama nhìn thấy, cậu ta có vẻ cũng không quan tâm cho lắm.

"Koda, mon amis, Truth or Dare?"

Cậu bạn kia tạo ra chữ "D" bằng tay.

"Tớ thách cậu ăn dám cái pho mát này!" Aoyama kêu lên, kéo một miếng ra từ một nơi nào đó ("Cậu ta làm thế nào?" Uraraka thì thầm) và đưa nó cho Koda. Koda, dường như không bị quấy rầy, phết pho mát vào miệng và nuốt.

"Đó là một miếng phô mai tuyệt vời, phải không?" Aoyama hỏi. Người yêu động vật gật đầu vui vẻ trước khi chỉ vào Ojiro.

"Sự thật," cậu nói, lơ đãng đùa giỡn với mái tóc ở cuối đuôi.

"Cậu đã bao giờ được so sánh với một con khỉ chưa?" Koda hỏi, đây là một trong những dịp hiếm hoi mà cậu quyết định nói to. Ojiro rên rỉ.

"Yeah. Hầu như luôn được so sánh. Um, còn lại ai? "

"Sato, Truth hay Dare?"

"Hay là Truth?"

"Được rồi, thứ gì ngọt nhất khiến cậu phải ăn nhiều cùng một lúc?"

"Ôi, chúa ơi," Sato nói, ngậm lại bộ não của mình, "Tớ đã có tình trạng hôn mê một lần bằng cách lạm dụng sức mạnh của tớ. Bác sĩ nói với tớ rằng tớ đã ăn tương đương với mười một pound (*) đường tinh khiết. "

(*) 11 pound tương đương gần 5kg

"Điều đó có ảnh hưởng đến não cậu không?" Midoriya hỏi, tò mò. Cậu đang ngứa ngáy tay chân và chuẩn bị để thêm nó vào nhật ký của mình.

"Không phải là luôn luôn, nhưng vào thời điểm đó, nó có thể là ba lần, tình trạng nó xấu như Kaminari vậy"

Kaminari tức giận vì sự so sánh này. "Wheyyyy," Jiro thì thầm, nhíu mày một cách trêu chọc. Cậu trừng mắt nhìn cô, thật là một sự xúc phạm sâu sắc.

"Sero, Truth or Dare?" Sato vội vàng nói, cố ngăn chặn cuộc tranh cãi sắp xảy ra. "Sự thật."

"Tại sao cậu lại chọn thiết kế phòng châu Á?"

"Ah, cái đó." Sero trầm ngâm suy nghĩ. "Ừ thì, tớ rất là dễ chịu về mặt thẩm mỹ. Các màu tối pha trộn tốt với gỗ của sàn nhà và như vậy. Và tớ thực sự cầu kỳ về việc phòng của tớ trông như thế nào, vì vậy tớ đã dành rất nhiều thời gian để có được đồ nội thất tốt. Tớ nghĩ tớ đã làm tốt công việc với bảng phối màu và pallet. Và thực sự-"

"Tụi tao đã hiểu, nước tương," Bakugou nói, cáu kỉnh. "Chọn ai đó lẹ đi."

Sero đặt tay lên ngực mình. "Cậu đã làm tớ bị tổn thương rồi!"

Cậu ấy giả vờ giật mình. "Trái tim tôi!"

"Tớ nghĩ phòng của cậu trông rất tuyệt!" Kirishima nói với cậu. "Không nam tính như tớ, nhưng vẫn rất là mát mẻ."

"Cảm ơn, bro", Sero nói, và cả hai cùng làm nắm đấm. "Tsuyu, Truth hay Dare?"

"Truth, ribbit. Và gọi tớ là Tsu. "

"Cậu có thể thực sự, uh ... ném dạ dày của bạn?"

"Ừ. Đó là một phần của sức mạnh của tớ, xương sườn. "

"Cậu có thể làm được gì?", Yaoyorozu hỏi, bằng cách nào đó cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh. "Đó là, er, thật là một sức mạnh thú vị."

"Chúng ta sẽ không đánh bại được Ectoplasm nếu không có nó," Tokoyami tự hào tuyên bố.

"Ồ, tớ chắc chắn chúng ta đã tìm được cách. Iida, Truth or Dare? "

"Dare!" Cậu nói, cậu muốn kết thúc trò này với một tiếng nổ.

"Được thôi. Tớ thách cậu dám phá vỡ đi một quy tắc, ribbit. "

Iida lập tức đóng băng.

"GÌ?"

"Cậu là thiên tài, Tsuyu!" Hagakure cười khúc khích khi cả lớp cười gầm lên.

"Tớ không thể," Iida đang nói, lùi về phía cánh cửa, nhưng Kirishima và (đáng ngạc nhiên) Bakugou chặn con đường của Iida.

"Nếu tao bắt buộc phải nói chuyện ngu xuẩn ngu ngốc với mẹ tao, thì mày phải phá vỡ một quy tắc chết tiệt nào đó" người thứ hai gầm gừ.

"Cậu biết tất cả chúng, phải không? Chỉ cần phá vỡ một cái là chúng ta có thể đi ngủ! "

Uraraka nói. "Câu nên biết cậu đang rất vui vẻ."

"Biến mẹ đi, mặt mâm" Bakugou nói, nhưng cậu không phủ nhận điều đó.

Tớ đoán cậu ấy đang tiến bộ, Midoriya nghĩ, mỉm cười một chút khi cậu ấy nhìn thấy Iida xáo trộn trở lại chỗ của cậu ấy.

"Được rồi," đại diện lớp nói một cách buồn bã, "Tớ sẽ làm. Tớ sẽ không tuân theo lệnh giới nghiêm bởi... bằng cách ra ngoài. "

Cậu hít vào thật sâu, một biểu hiện cứng rắn trên khuôn mặt cậu, nhưng chỉ gặp sự im lặng không thoải mái.

"Cái gì, cậu đang mong chờ sự vỗ tay cho sự dũng cảm của mình hay gì đó sao?" Mina hỏi, "Hãy làm đi!"

Lần thứ hai, cả nhóm tiến tới lối vào của ký túc xá và đông đúc quanh cánh cửa, lặng lẽ quan sát khi Iida lặng lẽ đi ra. Cậu đứng ở sân trong một lúc, trông như sắp ngất xỉu ("Tại sao cậu ấy lại lo lắng thế?" Hagakure hỏi. "Đây chỉ là một bước tiến lớn đối với cậu ta," Shoji trả lời) trước khi lao về kí túc xá.

"Làm tốt lắm," Todoroki nói với cậu khi họ một lần nữa trở lại khu vực chung.

"Tớ chưa bao giờ nghĩ ngày này sẽ đến," Uraraka khịt mũi.

Iida đỏ mặt, xấu hổ, rồi đứng lên để giải quyết mọi người.

"Đó là một bài tập liên kết tuyệt vời," cậu nói, "Nhưng tất cả chúng ta đều mệt mỏi, và chúng ta nên đi ngủ trước khi Sensei thay đổi ý định về việc cho phép hành vi sai lầm trước đó của chúng ta. Xin đừng đến trễ lớp vào ngày mai; chỉ cần đảm bảo rằng các bạn có một giấc ngủ ngon. "

Cả nhóm bắt đầu tản ra khi mọi người đi ngủ. Mina kéo Kaminari vào phòng để mang bộ đồ ngủ của mình để cô có thể thực hiện được sự thách thức của mình, Kirishima chạy trốn vào phòng tắm để thoát khỏi váy, và Mineta được Tsuyu hộ tống đến khu của cậu , người muốn chắc chắn rằng cậu không thử bất cứ điều gì ngu ngốc. Midoriya ngáp một cách hài lòng, vui mừng vì đã có một đêm hòa bình. Thật tuyệt, cậu nghĩ, để thấy được mọi người hòa thuận.

Nếu cậu biết rằng những thời gian vô tư này sẽ sớm chấm dứt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro