Bồ công anh mỏng manh màu trắng Anh mong nắng để về bên em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chập 5                                                                                                                                                                                         Đến nhà Tiểu băng mà khi bước vào cổng tôi đã cảm nhận đưojc sự yên tỉnh của căn nhà thể hiện thật rỏ rệt ,tôi ngĩ sao mà một cô gái sao có thể sống như vậy được đây. thì tiểu Băng nói;                   Cậu vào nhà đi    ngồi đi .............                                                                                                                                                         Ngồi một mình trong phòng khách, tôi thở hắt ra thầm nghĩ Tiểu Mai băng sống một mình ở đây  thì đúng là hay thật. Không kể buổi ban ngày, chứ vào ban đêm mà không khí cô liêu tịch mịch như thế này thì hơi bị nhàm chán, chưa kể là có phần hơi sờ sợ ấy chứ. Đành rằng là ban đêm thì phải yên tĩnh chứ chả ai muốn ồn ào hầm bà lằng đủ các loại âm thanh như ban ngày cả, nhưng tôi cảm giác không khí về đêm ở khu phố này khác với khu phố nhà tôi  vậy Chỉ có tiếng gió đưa cành lá hoa sữa xào xạc, rì rào một cách vừa yên bình vừa tĩnh lặng càng làm khung cảnh sân trước lúc này thêm phần liêu trai.

Một chốc sau, Tiểu băng bê ấm trà ra rồi đặt khay xuống bàn, nàng chậm rãi đưa những ngón tay thon dài trắng muốt của mình rót trà, dòng nước trong suốt xen lẫn màu xanh mát đang đổ xuống từng tách trà mùi thơm của trà bay lên khiến tôi thật nhẹ lòng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro