Chương 76: Đàm phán một chiều

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước cửa toà tổng bộ chính của Hiệp hội Anh hùng.

Ba con người với ba gương mặt chiều cao và ngoại hình khác nhau đanh đứng đợi.

Trong đó, có một gương mặt khiến bất cứ người nào trong Hiệp hội đều phải luống cuống.

Mà nó! Còn vẫy chào qua Camera giám sát nữa chứ! Không phải đã tống cổ được tiểu tổ tông này đi rồi sao! Thế quái nào hôm nay lại chủ động mò đến đến đây!? Là tên Anh hùng nào chọc đến nó thế hả! Khai mau!

Mà người đi cùng tiểu tổ tông này... Quen thế nhỉ?

WTF! Là tên tội phạm xứng danh như thực nổi tiếng đó! Không lẽ tiểu tổ tông kia bắt được nên tự mình áp giải hắn đến!? Thế sao không còng tay rồi tước vũ khí của hắn thế hả! Dáng dáng vẻ đường hoàng như khách đến chơi nhà của hắn rốt cuộc là thế nào vậy!

- Chúng ta...

Trong lúc mọi người còn đang phân vân không biết làm thế nào. Thì một người đàn ông đeo kính già dặn đã quyết định thay

- Cho họ vào đi

- Hả? Tại...?

Người đàn ông lời ít ý nhiều hướng mọi người lên màn hình quan sát. Tên nhóc hiện trên màn hình hình kia có đôi mắt màu hổ phách rực sáng đẹp mắt cùng nụ cười hiền hoà đến ớn lạnh. Đứa nhóc đó dùng kí hiệu ngày đó họ dạy cho mỗi khi cần ra hiệu cho người canh gác mở cửa. Đã vậy còn Bonus thêm vài từ bằng khẩu hình miệng:

- Tôi mỏi chân quá - Đập hiệp hội xây thành ghế nhé~

Bên ngoài tổng bộ...

KokoCi khó hiểu hỏi:

- Cậu vừa làm kí hiệu gì vậy BoBoiBoy?

- À, là kí hiệu tay "chào hỏi" thôi. Chúng ta đến "chơi" thì phải chào hỏi trước chứ. Đúng không nào.

Bị đôi mắt hổ phách nhìn, KokoCi không hiểu sao giống như bin xuyên thấu. Chỉ biết "À... Ừ đúng" đáp trả.

"Lời chào" có tác dụng rất nhanh. Cổng lớn Hiệp hội ngay lập tức mở rộng "đón chào".

BoBoiBoy ung dung bước vào như nhà của mình, đằng sau là hai người Kaizo với KokoCi vẫn đang cảnh giác. Họ cứ cảm thấy là lạ. Thấy BoBoiBoy như "baba" của hiệp hội vậy. Tự do phát sợ luôn. Không lẽ nhờ sự "hiền lành tốt bụng" của BoBoiBoy đã thu phục được toàn bộ Hiệp hội Anh hùng hay sao?

Bước vào gian phòng lớn với bao gương mặt nghiêm trọng hằm hằm nhìn vào bọn họ.

Kaizo không chút biểu hiện, KokoCi thì căng thẳng hơn một chút. Có mỗi BoBoiBoy vẫn vô tư như thường

- Lâu rồi không gặp, các ngài còn nhớ tôi chứ? Chà, ánh sáng vẫn tốt như ngày nào - Sửa chữa cũng thật nhanh

- Nói đi

Nhanh gọn vậy sao. KokoCi không khỏi cảm khái. Không lẽ trước đây họ đàm đạo với BoBoiBoy nhiều quá nên quen rồi?

- Chúng ta làm một bản ký kết đi

- Ký kết thế nào?

- Bản ký kết với việc Hiệp hội Anh hùng chấp nhận TAPOPS là một văn phòng Anh hùng có chứng chỉ. Điều đó đồng nghĩa với việc lệnh truy bắt hay cái danh tội phạm của Kaizo - tội phạm mặt nạ, sẽ không còn.

Những thành viên của Hiệp hội lập tức trầm mặc

- Chúng tôi sẽ được lợi gì?

- Sự giúp đỡ từ TAPOPS. Có nghĩa, chỉ cần trong phạm vi chúng tôi có thể làm hoặc giúp đỡ chúng tôi sẽ ra tay

- Không có gì đảm bảo các người sẽ không lật lọng. Chỉ với bản ký kết thì chưa đủ để chúng tôi tin tưởng

- Vậy tôi sẽ lấy sức mạnh của mình ra làm tiền đề đảm bảo cho cuộc đàm phán lần này

- !!

Người đàn ông ngồi giữa bàn lớn, hai tay đan vào nhau chống trên bàn. Vẻ mặt nghiêm túc đến đáng sợ, trầm giọng:

- Ý cậu là sao?

- Gió, Đất, Sét, Gai, Mặt trời. Đây là những sức mạnh nguyên tố có khả năng thu thập thông tin. Tôi sẽ sử dụng sức mạnh của mình giúp Hiệp hội có được thông tin của cả đất nước mà không đòi hỏi một điều gì. Thậm chí có thể giúp các người biết tường tận vị trí của tội phạm. Liệu đã đủ?

- ...

Đến chính KokoCi hay Kaizo còn khó tin với lời của BoBoiBoy nói huống chi là Hiệp hội. Từ khi nào các nguyên tố có khả năng cao cấp đó rồi? Không phải nói điêu đó chứ?

BoBoiBoy cười nhẹ, đôi mắt hổ phách loé lên nhãn quang, tiếp tục nói:

- TAPOPS thông thạo nhất chính là thu thập tin tức. Không cần trở thành văn phòng Anh hùng đứng đầu chiến tuyến. Chúng tôi sẽ trở thành mạng lưới thông tin cho Hiệp hội. Hay cả đất nước Nhật Bản này.

- Điều kiện? Không thể nào chỉ vì xoá tội cho kẻ mặt nạ kia thôi đúng không?

- Điều kiện sao. Đơn giản lắm. Chúng tôi sẽ hoạt động như bao văn phòng Anh hùng khác. Thăm quan, ngắm cảnh hay tuyển học viên thế nào thì tùy mấy người. Nhưng chỉ duy nhất một điều. Hiệp hội hay bất cứ ai cũng không được can thiệp hay điều tra về công việc của chúng tôi.

- Công việc của các người là gì?

BoBoiBoy cười cười:

- Không được điều tra. Tuy nhiên tôi cũng có thể đảm bảo. Công việc của chúng tôi không hề ảnh hưởng đến Anh hùng hay đe doạ đến người dân. Chúng tôi có thể tiết lộ chỉ đến đây

- Mà, dù sao quyền quyết định cũng về tay các ngài. Cứ tự do thảo luận và suy nghĩ nhé.

BoBoiBoy - thực chất là nguyên tính nết của Earthquake - nói xong thì dẫn cả hai người Kaizo và KokoCi rời khỏi căn phòng lớn ấy.

Để lại một nhóm người vẫn đang suy tính về những gì vừa nghe.

~•~•~•~•~•~

- Boboiboy, cậu chắc họ sẽ đồng ý với điều kiện được đưa ra chứ?

BoBoiBoy đi đằng trước, một lát nghe câu hỏi của KokoCi liền ngoảnh đầu lại. Đôi mắt Bạc sáng như trăng không chút lay động

- Họ có quyền từ chối sao?

Cái khí thế này bất chợt khiến KokoCi lạnh hết sống lưng. Mắt Bạc. Đây là nguyên tố Solar.

- Họ không chỉ phải đồng ý, mà còn phải đồng ý vô điều kiện. Suy cho cùng, con người là động vật rất tham lam. Mồi câu ngon trước mặt, dù biết nguy hiểm nhưng vẫn sẵn sàng đớp lấy nếu điều đó có lợi.

- BoBoiBoy, đừng ôm đồm mọi thứ vào người - Kaizo bất ngờ kéo BoBoiBoy lại. Giọng nói mang theo khó chịu

BoBoiBoy hơi ngơ ra, liền cười nói:

- Em biết rồi

Với cả, BoBoiBoy làm vậy cũng vì người trong TAPOPS thôi. Được công nhận đồng nghĩa là họ sẽ có được quyền công dân đích thực. Không cần trốn lui trốn lủi. Đó dạng như có được cái tấm thẻ gọi là Căn cước công dân ấy. Các bằng cấp loại giấy tờ khác thì sau này lấy vẫn được. Ưu tiên bây giờ vẫn là Tự do dân chủ đã. Cái xã hội nửa tư bản hiện tại vẫn thật là phiền phức.

BoBoiBoy hay Yaya, Ying, Gopal thì không nói. Chứ Kaizo, KokoCi hay phân nửa TAPOPS đều là người ngoài hành tinh. Vẫn nên suy tính cho họ đã.

Suy nghĩ một lát, BoBoiBoy liền để hai người KokoCi và Kaizo ngồi nghỉ trong phòng dành cho khách. Còn bản thân thì đi tìm Quý bà đứng đầu hội Bảo An để bàn thêm một số chuyện.

Cho dù hiệp hội có đồng ý thì chưa chắc toàn bộ Anh hùng hay người dân sẽ công nhận họ dưới vai một Anh hùng thực sự. Luồng suy nghĩ trái chiều của xã hội là rất nhiều. Họ cũng không thể há miệng chờ sung đến khi có cơ hội chứng minh bản thân được.

Cơ hội phải tự tạo ra, nếu vậy vừa hay có vài sự kiện TAPOPS có thể góp mặt tham gia lại vừa hỗ trợ công việc thu thập nhưng khối thạch Reival.

Không phải chỉ là nói chuyện đàm phán sao? Anh cả đã xuất hiện nhiều rồi vậy thì lần này để người em này lên thay đi.

Những kẻ đàm phán với Solar này chỉ có thể cắn răng mà chấp nhận. Đừng hòng thốt ra được hai chữ từ chối!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro