Chap 3:Tớ yêu cậu Boboiboy Taufan à~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ice: Cậu khôn hồ thì im mồm lại, không thì tớ cho cậu chầu diêm vương đấy :)*liết Fang*.

Fang: T..tớ hiểu rồi ;-;*sợ tím người :v*.

Quay lại cặp đôi bé bỏng kia ở phòng y tế nào :)).

Solar ngồi cạnh giường Thorn với khuôn mặt lo lắng. Mặc dù biết là cậu chỉ va chạm nhẹ nên không sao, nhưng trong lòng anh vẫn nóng như lửa đốt. Cùng với sự câm hận con ả Reiko kia. Anh nắm chặt chiếc ly cho tới khi chiếc ly bể. Khi đó Thorn đã tỉnh lại.

Solar: Thorn! Cậu tỉnh rồi, cậu có làm sao không*lo lắng*

Thorn: Ư..ừm, tớ chỉ hơi đau đầu một chút thôi*cậu cười nhẹ*.

Solar: Tớ xin lỗi. Nếu như lúc đó tớ nhanh tay đỡ cậu kịp thì cậu đã không....

Anh nói với một giọng trầm và buồn bả. Cậu tự trách bản thân vì không thể đỡ Thorn vào lúc đấy.

Thorn: Tớ ổn rồi mà*ôm Solar*. Với lại cũng không phải là lỗi của cậu nên đừng trách bản thân mình như thế.

Solar ôm chặt cậu vào lòng. Cho dù nghe Thorn an ủi như vậy nhưng anh vẫn dằn vặt mình vì không thể bảo vệ cậu. Một lúc sau, anh nới lỏng tay ra. Lúc này anh mới thấy khuôn mặt của Thorn tối sầm lại.

Solar: Thorn?! Cậu sao thế!!!*anh hốt hoảng*.

Thorn: Tớ không sao. Chỉ là tớ hơi mệt thôi, cũng sắp vào tiết rồi cậu cũng mau về lớp đi.

Solar: Nhưng mà cậu đang...

Thorn: Tớ khỏe rồi mà, không sao hết. Cậu mau về lớp đi*đẩy Solar*.

Solar: Được rồi được rồi. Nếu có chuyện gì thì  gọi tớ nhé*anh ra hiệu*.

Thorn: Ừm! Tớ biết rồi*cười tươi*.

Trước khi đi, anh đặt một nụ hôn lên môi cậu. Dù nhanh nhưng lại rất ngọt ngào.

Khi Solar vừa khuất bóng thì khuôn mặt Thorn đựm buồn. Cậu nằm xuống và đắp chăn kín đầu và suy nghĩ về câu nói của Reiko*mình là thứ dơ bẩn sao?*. Cậu suy nghĩ một hồi thì bỗng có người bước vào. Cậu liền lấy tay gạt đi giọt nước mắt còn đọng lại trên má cậu.

Thì ra người đó là Halilintar, anh đang bế Taufan và đặt cậu lên giường y tế đối diện Thorn.

Thorn: Cậu ấy bị làm sao vậy?*cậu ngồi dậy và hỏi Halilintar*.

Halilintar: À! Cậu ấy bị mất kiếm soát thôi*cậu vừa trả lời vừa lấy quyển sách ra đọc*.

Thorn: Ừm.

Halilintar: Vết thương của cậu đã đỡ hơn chưa?*anh vừa hỏi vừa lật sang trang quyển sách của anh*

Sau hậu trường

Tác giả: Định tỏ ra ngầu lòi hay giề :v.

Halilintar: Cần gì tỏ vẻ. Anh đây ngầu sẵn rồi😎*thanh niên tự tin :v*.

Tác giả: Ọe! Thấy mà mắt ói :v.

Halilintar: Nhóc dám!!!*triệu hồi kiếm chớp*.

Tác giả: Taufy ơi!! Cứu em! Hali bắt nạt em kìa :'((*núp sau lưng Taufan*.

Taufan: Bình tĩnh đi Hali 😅! Làm gì mà căng thế*cản Halilintar lại*.

Halilintar: Tch! May cho nhóc đấy*liết tác giả :')*.

Tác giả: Blè*cà khịa :))*.

Thôi dẹp chuyện mục này, quay lại truyện nào :v.

Thorn: À ừm. Tớ đỡ hơn rồi*cười nhẹ*.

Halilintar: Ừ*vẫn cắm mặt vào cuốn sách mà đọc :v* (Halilintar: Này viết cho nói đàng hoàng coi!!!).

Một lúc sai thì Taufan đã tỉnh lại, còn Thorn đã ngủ thiếp đi. Hali cũng không khác là bao, anh tựa người vào ghế rồi ngủ.

Khi mở mắt Taufan thấy mình đang ở phòng y tế. Cậu không nhớ vì sao cậu lại vào đây nữa, nhưng cậu lại thấy Halilintar đang ngủ nên cậu cũng không dám hỏi. Khi Hali ngủ trông anh rất đẹp zai :v. Taufan nằm đó và ngắm khuôn mặt điển trai của anh. Bỗng trong đầu cậu hiênn ra một ý tưởng. Đó là hôn trộm Hali :))), khi cậu nghĩ tới việc đó thì mặt cậu đỏ ửng lên như muốn bốc khói. Cậu ngồi dậy và xích lại gần chỗ của Hali.

Cậu đặt nên môi anh một nụ hôn nhẹ, bỗng dưng có một cánh tay nào đó ấn phần gáy của cậu khiến nụ hôn sâu hơn. Không ai khác chính là Halilintar. Taufan khá là bất ngờ vì cậu nghĩ Hali đã ngủ rồi.

Được một lúc thì cậu thấy khó thở, liên ra hiệu cho Hali, nhưng anh lại khkong quan tâm. Anh đè cậu xuống giường và ghìm hai tay cậu. Môi anh vẫn không rời môi Taufan. Anh tách hàm của cậu ra và từ từ đưa lưỡi của anh vào trong. Lưỡi của Hali khuẩy đảo mọi thứ trong miệng cậu. Khi này Taufan không thể làm gì được vì tay cậu đã bị ghìm lại, cậu chỉ biết nằm đó mà rên rỉ.

Taufan: H..hali..ưm..t..tớ..khó...ưm...t..thở!!

Halilintar buôn lỏng cậu ra. Lúc này mặt của Taufan đỏ hơn quả cà chua nữa.

Halilintar: Từ khi nào mà cậu có cái thố hôn trộm vậy hả~*cười lạnh*.

Taufan: T..tớ không có >///<*mặt cậu đỏ ửng lên*.

Halilintar: Tch~ dễ thương thật đấy~

Taufan: *đỏ mặt*.

Quake: Halilintar! Taufan sao rồ.....

Quake từ đâu bước vào phòng y tế và thấy một cảnh tượng không nên thấy(vì bây giờ là giờ ra chơi nên cậu xuống coi Taufan và Thorn thế nào rồi).

Quake: Xin lỗi vì đã làm phiền. Hai cậu cứ tiếp tục đi :))).

Tau,Hali: *đứng hình+đỏ mặt :>*.

Cho dù là Quake nói sẽ đi nhưng Hali và Taufy thừa biết là cả lũ kia đang núp sau cửa(để hít "cẩu lương" :))).
________________________________
End chap 3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro