Tập:3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có lẽ chính vì gương mặt cô quá xấu cho nên vợ lại có một tình yêu và lòng nhẫn nại mà người thường hiếm có được. Mấy năm trong quân đội, cấp hàm của tôi rất thấp, thu nhập chỉ đủ ăn, con cái lại bệnh nhiều, còn phải lo tiền thuốc men nữa. Vợ tôi một mặt chăm sóc 2 đứa con, một mặt lo kiếm tiền giúp gia đình. Sống ở bờ biển miền trung, cô ấy dệt nón cỏ, chiếu cỏ; chuyển đến làng chài ở miền đông, cô âý đan lưới, vá lưới cho ngư dân; lúc sống ở miền bắc, cô ấy lại học vẽ hoa lá chim chóc trên các dụng cụ bằng gốm. Những ngày tôi về nhà rất ít, bất luận là viêc học của con cái hay chi phí trong gia đình, tôi chưa hề hỏi đến, đương nhiên càng không bận tâm đến.

Chúng tôi trước giờ không sống ở thôn thân thuộc, một mặt là tôi sợ người khác gặp được vợ, cô ấy cũng sợ gặp bà con có chức có quyền của đồng nghiệp. Từ sau khi tôi từ lục quân trở về, chúng tôi di cư đến một căn nhà tồi tàn sập sệ. Bây giờ cô con gái đã tốt nghiệp đại học, đã dạy học được một năm rồi. Em trai nhỏ hơn nó 3 tuổi, thành tích ở trường sĩ quan rất tốt. Hiện nay đang là thời điểm thi cử căng thẳng nhất của nó, tôi dặn con gái đừng để nó biết được việc tôi phải làm phẫu thuật, để tránh làm nó phân tâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro