Tiêu đề phần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       Tất cả chúng ta sinh ra đã mang trong mình sự cô đơn có tính cá nhân nhưng hoàn toàn không thuộc sở hữu bởi bất cứ ai, kể cả chính bản thân mình . Tất cả những sự cô đơn trên thế gian này đều không có bất kì mối liên hệ nào với nhau. Và thực ra, không có một khái niệm nhất định nào cho sự cô đơn cả.
       Sự  cô đơn ấy khiến tôi phân vân vào những ngày tuổi mười tám. Khi phần sinh thể đơn độc phía bên trong mình trỗi dậy và phần còn lại không thể chịu được việc bước đi một mình vào những ngày tháng sau này. Có lẽ tôi sinh ra để phân vân giữa những sự mơ hồ như vậy.
       Cuối cùng, sau những tháng ngày tranh cãi và bất đồng, những hiểu lầm và những nỗi buồn nhỏ nhen nhóm, những đổi thay và bất thường của lòng người, tôi nhẹ nhàng rời xa anh dù trong tâm vẫn còn thương rất nhiều.
       Tôi gặp lại Hana vào ngày thứ mười sau khi cô ấy chia tay bạn trai. Kèm theo một trận sốt li bì kéo dài năm ngày, Hana với số tuổi mười tám bước đến trong dáng vẻ của một người già không tuổi. Hai mắt trùng sâu vào một không gian vô định, quầng thâm xám màu bao quanh khiến đôi mắt lại tiếp tục " rơi tự do" trong không gian tâm hồn đó, làn da nhợt nhạt và đôi môi khô héo. Con gái thất tình, về cơ bản chẳng ai khá hơn Hana. Tôi nghĩ vậy dù trong lòng vô cùng xót xa.
       Tôi đưa Hana đến một quán cà phê thời trang , đúng kiểu mà cô ấy thích. Chúng tôi say mê chạm tay trên mảnh vãi thật mềm và nghĩ về kiểu áo mới có đính cúc hình dạng hạt cà phê nâu và cổ áo nhấn nhá hình lá, hoa cà phê thật dịu dàng. Thẳng hoặc chúng tôi đối thoại với nhau về hương vị cà phê ở quán rất thơm và đậm. Những hạt cà phê rang xay nguyên chất được trồng ở xứ trà cà phê B' Lao xa xôi gủi xuống Sài Gòn rồi chế biến thật khéo léo theo những nguyên lí pha chế của Ý. Kết quả của quá trình cầu kì ấy là chúng tôi có được những cốc cà phế thơm nồng nàn, đắng mà thật ngọt.
      Có thể say mê nói và làm những việc mình yêu thích, mọi nỗi đau đều trở nên nhẹ nhàng hơn. Dù có một thoáng, tôi nhìn lên khung cửa kính, thấy ánh mắt Hana buông thõng ở một khoảng vô định, còn kí ức về những ngày bên Jay mờ ảo hiện lên trong màn mưa phùn rả rích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro