Chương 3: (tt - 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Trong giây phút hào hứng ngập tràn, Huyền My bỗng ngây ngô hỏi một câu.
- Mà thính ăn có ngon không?
Ba người nghe cô bạn ngốc nghếch hỏi thì đều sụi lơ té ngã xuống giường hết.
- Được rồi, chúng ta nhanh chóng lập kế hoạch đi thôi – Hoàng Anh đứng phắt dậy bắt đầu lôi giấy bút ra hý hoáy viềt sau đó phân phát cho từng đứa bạn.
Cả bốn người đọc xong thì liếc mắt nhìn nhau.
- Ai bắt đầu trước ?- Hải Băng hắng giọng đưa mắt hỏi.
Mọi người lập tức đưa ánh mắt về phía Bồn Bồn, Bồn Bồn trừng mắt lườm một cái sắc bén khiến ánh mắt mọi người dồn lên Huyền My. Huyền My ngơ ngác thấy mọi người nhìn mình thì nhăn răng cười thì cả đám thở dài.
- Thôi bỏ đi, tụi mình bốc thăm xem đứa nào trước – Hoàng Anh dùng cùi trỏ thúc Hải Băng một cái ra hiệu chỉ còn một trong hai đứa rút thăm mà thôi.
Hải Băng đứng lên, hất tóc, nghênh mặt tỏ vẻ ta đây bảo.
- Được. Vậy mình sẽ là người thả thính trước – Vẻ mặt đầy tự tin, Hải Băng nhón gót chân đứng tướng như người mẫu, rồi gập người đưa tay kéo từ mắt cá chân đến bắp đùi trắng mịn của mình rồi đưa lên thân, cuối cùng đưa ngón tay lên môi cắn, nhắn mắt theo phương thức gợi cảm mà các cô người mẫu hay làm – Một vẻ đẹp thật sexy, thật gợi cảm. Anh ta sẽ bị hạ gục ngay thôi.
- Điều đầu tiên chúng ta cần là một bộ váy thật sexy – Hoàng My vỗ tay tán thưởng và lên tiếng đề nghị.
Bồn Bồn nghe vậy thì đến mở tung hết hai chiếc tủ khổng lồ chứa đầy ấp quần áo của mình tìm kiếm. Sau đó cô đưa ra một bộ váy và đưa cho Hải Băng xem.
- Cái này thế nào?
- Cái này quá lịch sự - Hoàng Anh xua tay, rồi đi đến tủ tìm kiếm, mấy người cũng chạy đến tìm kiếm nhưng lục tung hai tủ quần áo to cũng không tìm được một bộ váy sexy nào hết.
- Toàn là quần áo con nhà đàng hoàng – Hải Băng quăng bỏ chiếc váy tơ lụa đắt tiền xuống đất rồi đến quăng người lên giường thở dài ngao ngán.
- Tủ quần áo của mọi người thì sao? Có cái nào coi được hay không? – Bồn Bồn buồn bực đá đống quần áo dưới đất của mình sang một bên.
- Cũng như nhau thôi. Mình không thể tưởng tượng được ba mẹ sẽ điên lên thế nào nếu mình mặc quần áo quá sexy, hở trên lòi dưới như các cô người mẫu – Hoàng Anh vò đầu vạu vọ khó chịu khi mà chướng ngại người lớn đang ngăn chặn con đường phát triển hoàn mỹ của mình – Ôi tụi mình 18 tuổi rồi mà chẳng khác mấy đứa trẻ là bao.
- Nhưng nó chứng tỏ một điều – Huyền My hớn hở reo lên chớp mắt đầy vẻ ngây thơ.
Ba cặp mắt hướng về Huyền My mong đợi được nghe một kết quả phấn khích nào đó.
- Chúng ta là những người đàng hoàng...- Huyền My hí hửng buông câu tiếp theo ra.
- Ôi trời ơi, ai giết bả giùm tui đi – Hải Băng rên rỉ ôm đầu kêu lên.
- Dù sao đó cũng là phần đáng yêu của nhỏ, bỏ đi – Hoàng Anh vỗ lưng Hải Băng an ủi.
- Vậy chẳng lẻ bỏ kế hoạch này đi hay sao? – Bồn Bồn hậm hực kêu lên, cô cầm cái gối ghiến răng ghiến lợi cào cấu muốn chút giận – Mình không thể bỏ qua cho cái tên bốn mắt đáng ghét đó.
Hoàng Anh giành chiếc gối từ trong tay Bồn Bồn rồi khuyên giải.
- Bình tĩnh đi. Mình đâu nói là bỏ kế hoạch này. Bây giờ chúng ta phải đi shopping thôi.
- Ý bà là...- Bồn Bồn nửa mĩm cười nửa không, nhướn mày vẻ thích thú.
- Làm con ngoan của ba mẹ, nhưng bên ngoài cứ sexy thỏa thích – Hải Băng hiểu ý nói ra.
- Bắt đầu hành động thôi, mua sắm thỏa thích, mình trả tiền – Bồn Bồn lôi ra chiếc thẻ vàng loáng cóng giơ lên trước mặt – Đi thôi.
Mọi người nhanh chóng đứng dậy đi ra cửa, nhưng Huyền My vẫn thắc mắc.
- Vậy chúng ta không làm người đang hoàng nữa hả?
- Kéo bả đi nhanh đi – Bồn Bồn chịu thua cô bạn có đầu óc ngây thở của mình, liền cùng Hoàng Anh kéo Huyền My ra khỏi phòng.

Trong quán café tầm trưa, vào lúc quán đang vắng khách, Bồn Bồn với Huyền My đi vào trong quán trước, áo khoát có nón phủ trên đầu chọn một chiếc bàn trong góc và nhanh chóng gọi cho mình nước uống. Cả hai nhấp nha nhấp nhỏm chờ đợi hồi lâu.
Tầm mười lăm phút sau thì Hải Phong bước vào. Bồn Bồn thúc tay Huyền My thúc giục, Huyền My lập tức cầm điện thoại gọi và nói nhỏ.
- Tới chưa? Anh ta tới rồi đó, nhanh lên kẻo quán đông khách.
Cả hai giả vờ cười nói vui vẻ với nhau, nhưng ánh mắt luôn hướng ra cửa kính bên ngoài. Lát sau, một chiếc taxi chờ tới, Hải Băng và Hoàng Anh cùng xuống taxi rồi chia nhau người vào trước, kẻ đi sau.
Hoàng Anh nhanh chóng ngồi cùng bàn với Bồn Bồn và Huyền My, sau đó chờ đợi Hải Băng đi vào trong và chọn một cái bàn ngồi xuống chờ đợi phục vụ.
Một cô nhân viên cầm menu đi tới gần bàn của Hải Băng, lập tức bị Hoàng Anh lên tiếng gọi thúc giục, bắt buộc cô nàng phải đi tới chỗ để phục vụ.
- Cho tôi một ly sinh tố...ơ...
Hoàng Anh cố tình kéo dài để cô nhân viên không đi đến bàn Hải Băng. Hải Băng thì giơ tay gọi phục vụ. nhưng lại là một anh nhân viên đi ra chứ không phải Hải Phong.
- Sinh tố bơ, làm ơn làm nhanh giúp, tôi phải đi gấp.
Cô nhân viên gật đầu rồi đi thẳng vào bên trong, anh chàng nhân viên chưa kịp tới bàn Hải Băng lập tức bị Huyền My ý ới gọi kéo giật lại bàn mình lần nữa. Đến lần thứ ba, thì Hải Phong cũng đi đến bàn của Hải Băng.
Cả ba người hứng khởi theo dõi chiếc bàn đối diện để theo dõi đối thoại của Hải Băng và Hải Phong trao đổi với nhau.
Hoàng Anh đắc ý bắt đầu giải thích cho Bồn Bồn và Huyền My về kế hoạch cua trai bước một của mình.
- Kế hoạch thả thính của mình rất đơn giản. Bọn con trai đều yêu bằng mắt, cho nên phải tuốt làm sao cho thật đẹp, thật quyến rũ, nhất là làn da phải trắng mịn.
Bồn Bồn và Huyền My vừa nghe Hoàng Anh nói vừa đưa mắt nhìn về phía bàn bên kia, đúng vào lúc Hải Băng đứng lên cởi áo khoát của mình ra. Bên trong cô bạn mặc một chiếc áo cúp ngực, vừa cởi Hải Băng vừa ưỡn ngực để thấy rõ vòng một sexy quyến rũ của mình.
- Một cô gái đẹp quyến rũ thì phải có một thân hình đẹp như hình chữ S. Vòng một phải to như miền Bắc, mông phải cong như miền Nam, eo phải nhỏ như miền trung – Hoàng Anh thều thào đắc ý – Cộng với một gương mặt được trang điểm thanh thoát nhẹ nhàng là điểm cộng để thu sự chú ý của anh ta.
- Làm ơn cho em một ly nước ép – Hải Băng dùng giọng nói ngọt ngào, đôi mắt long lanh khẽ chớp, nở nụ cười kiều diễm nhìn Hải Phong.
- Phải có ánh mắt quyến rũ chết người, nụ cười đầy cám dỗ ...- Hoàng Anh tiếp tục thều thào nói ra kế hoạch của mình cho hai người bạn.
- Xin chờ cho một chút – Hải Phong nhìn Hải Băng cười nhẹ gật đầu, trước giờ anh ít khi cười với con gái.
- Thấy chưa, anh ta đã mắc bẫy rồi đó. Lần trước phục vụ, bộ mặt như đưa đám, không cười lấy một cái – Hoàng Anh hào hứng kích động vì kế hoạch thành công một nữa.
Hải Phong đang định đi vào bên trong quầy phục vụ thì Hải Băng gọi lại.
- Anh ơi. Cám ơn anh – Hải Băng lại nở nụ cười chết người khi Hải Phong quay đầu nhìn lại.
- Không có chi – Hải Phong cười nhẹ đáp lại nụ cười của Hải Băng.
Cả ba cô gái ở bàn bên kia phấn khích vô cùng, kế hoạch phục thù của họ đang thành công, nhất định phải đá cho tên chết bằm kia thê thảm thì họ mới hả giận.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro