#25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hạ Tứ quay lại xe, hắn vừa vào liền thở dài.

" Nhị Thần, tôi muốn thông tin về người phụ nữ đó" Hạ Tứ nói

" Hạ tổng à, người thực sự quên hết sạch rồi sao" Nhị Thần hỏi

" Người đó làm tôi cảm giác rất quen thuộc vậy nên,  giao cho cậu kể lại những gì cậu biết trước khi tôi bị tai nạn. Nghe rõ chưa" Hạ Tứ nói

" Vâng" Nhị Thần đáp lại

Không nói gì thêm Nhị Thần lập tức lái xe đi. Đang đi trên đường Hạ Tứ nhận được cuộc gọi của An Nhã Vi. Hắn không quan tâm liền tắt nguồn máy đi.

------------------------------------------------------------------------------

Lúc này tại căn hộ của Mộc Phi.

Từ lúc về nhà cô nhốt mình trong phòng, Zane và Hilary lo lắm. Zane bảo em gái mình trông mẹ rồi cậu đi chuẩn bị bữa tối. Trong phòng, Mộc Phi chùm chăn khóc, cô không biết vì sao lúc này lại đau đến như vậy. Mộc Phi nghĩ có lẽ hiện giờ hắn đã quên cô rồi, đã có một mái ấm hạnh phúc cùng với An Nhã Vi. Hilary lén vào xem mami của mình thế nào. Cô bé trèo lên giường rồi ôm Mộc Phi.

" Mami, người đừng buồn nữa, mami buồn con cũng buồn theo đó" Hilary nói

" Con gái ngoan, mami không buồn nữa" Mộc Phi xoay người rồi ôm con bé vào lòng

" Mộc Phi, Hilary bữa tối xong rồi" Zane gọi lớn

Mộc Phi lau nước mắt đi rồi bế Hilary ra ngoài. Cả ba mẹ con cùng ngồi xuống ăn cơm. Đang ăn bỗng có tiếng cửa reo lên, Mộc Phi liền ra mở cửa. Mở cửa ra, cô ngước lên thì thấy Mặc Ngôn, đứng bên cạnh hắn là Hạ Tứ. Cô mời hai người vào nhà rồi đóng cửa lại.

" Hai người đến đây làm gì" Mộc Phi hỏi

" Là hắn đi theo anh đấy chứ" Mặc Ngôn chỉ sang Hạ Tứ

" Sao anh lại biết chỗ này vậy Ngôn" Mộc Phi pha trà rồi nói

" À...là Tô Mạn nói với anh. Cô ấy bảo em ở đây nên anh đến xem ba mẹ con thế nào" Mặc Ngôn nói

Mộc Phi không nói gì, quay sang nhìn Hạ Tứ. Thấy hắn vẫn thản nhiên uống trà trong lòng cô có chút khó chịu.

" Hạ tổng đến đây có việc gì không" Mộc Phi hỏi

" Không có gì, chỉ đến thăm bọn trẻ thôi" Hạ Tứ vẫn nhâm nhi cốc trà

Zane và Hilary ăn xong liền ra phòng khách chơi, thấy Hạ Tứ bọn chúng liền chạy đến thật nhanh rồi ngồi vào lòng Hạ Tứ.

" Chú đẹp trai, chú đến chơi với bọn con ạ" Hilary vui vẻ nói

" Chú vào phòng chơi với bọn con đi" Zane nói rồi kéo Hạ Tứ vào phòng

" Zane, không được đâu con. Chú là khách mà" Mộc Phi định ngăn lại

" Không sao đâu. Tôi chơi cùng bọn trẻ, cô cứ nói chuyện đi" Hạ Tứ nói

Nói xong Hạ Tứ liền cúi người xuống bế hai đứa trẻ lên rồi đi vào phòng. Mộc Phi ngồi xuống nói chuyện với Mặc Tử. Lúc Hạ Tứ bế Zane lên Mặc Ngôn đã rất ngạc nhiên tại sao trông hai người đó lại giống nhau tới vậy, cậu định hỏi chuyện của Mộc Phi trước đây nhưng lại thôi. Bầu không khí lúc này căng thẳng, thời gian cũng đã muộn rồi Mặc Ngôn về trước. Mộc Phi đi vào phòng tụi nhỏ định kêu Hạ Tứ nên đi về, vừa mở cửa cô thấy ba người đang ngủ. Mộc Phi định bế hai đứa ra nhưng chúng cứ ôm chặt lấy Hạ Tứ, sợ con thức giấc cô liền ra khỏi phòng đóng cửa lại rồi về phòng của cô. Đến nửa đêm, cô tỉnh dậy vì phải đi vệ sinh. Thấy có bóng đen đang ngồi ở ghế sofa cô liền ra rồi bật điện lên.

" Muộn rồi không ngủ sao còn ra đây" Mộc Phi mắt nhắm mắt mở nói

" Tôi muốn nói chuyện với em" Hạ Tứ lạnh lùng nói

" Nửa đêm nửa hôm ngồi dậy nói chuyện. Rốt cuộc có chuyện gì" Mộc Phi hỏi

"Thật ra, ba năm trước tôi bị tai nạn xe, tôi hoàn toàn không nhớ gì nhưng nghe trợ lí nói em trước đây từng là chị của tôi nhưng không cùng huyết thống, chúng ta đã có quan hệ hơn tình chị em đúng không, xin lỗi vì đã không nhận ra em sớm." Hạ Tứ nói

Cái gì, cô không nghe nhầm chứ. Ba năm trước hắn bị tai nạn ư. Lúc đó cô cũng đang trong tình trạng nguy cấp nên không biết hắn ra sao. Nhưng chẳng phải lúc đó có người gửi ảnh hắn đang ngủ cùng An Nhã Vi sao. Tại sao lại như thế được, cô nghĩ hắn đang nói dối.

" Xin lỗi, nhưng hiện giờ chúng ta đã không còn quan hệ gì với nhau nữa rồi. Anh và tôi mỗi người một đường, sớm đã kết thúc rồi" Mộc Phi xoay mặt đi nói.

" Hai đứa trẻ đó, là con của tôi đúng không" Hạ Tứ đứng dậy hỏi.

"KHÔNG PHẢI, CHÚNG KHÔNG PHẢI CỦA ANH." Mộc Phi nói lớn

Vì cơn tức giận, Mộc Phi kéo hắn, mở cửa ra rồi đẩy hắn ra ngoài rồi * Rầm * tiếng cửa đóng vang lên. Mộc Phi trượt theo cánh cửa ngồi xuống, rồi ôm mình mà khóc lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chumy11