Title 1: accident

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


*Trở lại vào tối hôm trước

Tâm tình Hanbin hôm nay đặc biệt tốt, hoặc là vì chiến thắng tại show âm nhạc của cả nhóm hôm nay, hoặc là sau đó sẽ có kì nghỉ dài và anh dự định sẽ quay về Việt Nam một chuyến. Euiwoong mượn đà của anh quyết định khao cả lũ một chầu ra trò bằng bbq và soju. Quyết tâm hôm nay say hết đường về!

Hyeongseop chọn một quán gần kí túc xá, đã có nhờ anh quản lí thuê một phòng riêng tại quán, đã thế còn hào phóng đứng ra mua thêm rượu ngoại, chà, chắc không chỉ mỗi tâm tình Hanbin hôm nay đặc biệt tốt

Rời khỏi sân khấu của The Show, Tempest lần lượt được đưa đến luôn quán nhậu. Cả bọn đánh chén như những người đàn ông đàn ông bợm rượu thực thụ, thoải mái hò hét trêu đùa nhau, rồi thì chơi game phạt rượu, đến một người như Byeongseop hôm nay cũng say bí tỉ, ngục lên gục xuống phải nhờ Taerae bên cạnh đỡ dậy mới có thể đứng lên đi vệ sinh

Duy chỉ có mình Koo Bonhyuk tuyệt nhiên không động đến giọt rượu nào, không phải muốn mọi người mất vui, chỉ là lúc sáng cậu vừa đi gặp bác sĩ, daooj này bao tử có chút vấn đề. Thế là nguyên buổi chỉ biết ngồi nướng thịt và vui đùa lành mạnh

Nhưng Hanbin thì khác, say không còn biết trời đất gì nữa rồi. Mọi người đều hiếm khi (hoặc chưa bao giờ) chứng kiến cảnh anh Hanbin của họ say quên đường về thế này. Bình thường tỉnh táo nói nhăng nói cuội đã không ai hiểu, giờ say quá rồi lại chỉ biết ngồi một góc gục mặt xuống bàn. Rõ ràng đầu bữa cũng hăng say chơi đùa lắm, đến cuối bữa có lẽ do mệt quá lại ngất lịm đi rồi

Nhận ra rằng Hanbin không còn khả năng làm gì nữa, nhân danh nhóm trường, Euiwoong có nói với Bonhuyk*người duy nhất tỉnh táo* đưa anh về kí túc xá trước, còn cẩn thận dặn Hyuk về đến nhà nhớ nấu cho anh bát canh giải rượu, không là sáng hôm sau chưa chắc đã phân biệt được đâu là người, đâu là mèo. Cẩn thận dặn dò là thế, chỉ là Euiwoong không ngờ đến là mình còn chưa dứt lười thì thằng anh cung bạch dương này đã xách mông đứng dậy, đến bên Hanbin rồi dìu anh đi về. Quái lạ, rốt cuộc cái chức leader còn ai để vào mắt không vậy?

Vì quán cũng gần kí túc xá, Hyuk quyết định dìu Hanbin đi bộ về cho tiện, cũng để anh hứng chút gió trời cho tỉnh táo đôi chút. Đấy là nghĩ thế, nhưng Hyuk phải công nhận là Hanbin say mất dạng rồi, hứng gió trời gì chứ, không những không tỉnh còn làm điên làm khùng, chạy nhảy lung tung, chỉ khổ thân Koo Bonhyuk vừa trông anh, vừa kéo anh đi về nhà

Tưởng chừng năm phút sẽ về đến nhà, thành ra vật lộn với Hanbin mất gần nửa tiếng đồng hồ. Mệt mỏi để Hanbin nằm xuống sofa phòng khách, Hyuk về phòng của anh thử đẩy cửa vào bên trong, nhưng nhận ra bị khoá trái rồi, cậu bất lực tiến về phía Hanbin thử tìm chìa khoá phòng nhưng không thấy. Giờ để mặc anh ở đây thì không được, cảm chết mất, còn mấy cái con người kia chắc còn lâu mới về mất, Hyuk lại vươn vai, cúi người đỡ Hanbin đi thẳng vào phòng mình

Đặt anh lên giường, Hyuk cẩn thận cởi áo khoác dày cộp của Hanbin ra, chỉnh lại tư thế nằm cho đàng hoàng, toan định ra bếp nấu bát canh giải rượu cho anh thì bị Hanbin dùng lực kéo xuống. Mất đà, Hyuk ngã ngay lên người anh, đã thế anh còn không biết điều mà miệng than vãn

"Hyukie à, sao em nặng thế-", Oh Hanbin nói mà hai mắt mờ mờ chẳng biết đang nhắm hay đang mở, càu nhàu Bonhyuk mãi nhưng cũng chẳng chịu buông cậu ra

"Bỏ em ra đi Hanbinie, em đi nấu bát canh cho anh", bị hai tay Hanbin ôm chặt cứng, Hyuk vì sợ anh đau nên chẳng dám làm gì, chỉ biết cố gắng gỡ hai tay Hanbin ra khỏi cổ mình

Đánh vật nhẹ nhàng một hồi không chịu, Hyuk mất kiên nhẫn bắt đầu dùng lực mạnh một chút, nếu không cứ thế này chắc đến sáng mai mất. Dùng lực kéo mạnh tay anh ra, chưa được vài giây thì Hyuk lại đành bất lực để anh ôm cổ mình, vì chỉ cần kéo ra một lúc thôi, tự dưng Hanbin lại bắt đầu mè nheo rồi rơm rớm nước mắt

Hanbin nằm êm trên đệm, hai tay quàng cổ Hyuk đang trên người mình, hai mắt anh phủ tầng sương mờ không biết vì rượu hay vì đâu, hai má hây hây, đỏ gần bằng màu môi của anh rồi. Nhìn một cảnh trước mắt, Hyuk không tự chủ mà nuốt nước bọt, trong người bỗng kích thích lạ lùng. Nhìn từ góc độ này, Hyuk phải lần nữa cảm thán sự quyến rũ của anh. Mái tóc đen tỉa gọn, phần mái loà xoà trước mặt, phiến môi hồng hào còn vương mùi rượu, áo phông bị lệch sang một bên để lộ ra xương quai xanh mảnh khảnh. Một lần nữa, yết hầu Bonhyuk lên xuống

Hyuk dường như đắm chìm trong đấy, đầu óc tưởng tỉnh táo mà giờ đây lại mù mịt, đôi mắt cún dán chặt lên môi đối phương, từ từ cúi người đến khi chỉ còn cách khuôn mặt anh vài cm. Lý trí cuối cùng còn sót lại của cậu nhanh chóng kéo bản thân về lại thực tại. Hyuk thở phào, suýt nữa thì làm liều

Nhưng người nằm dưới cậu là ai cơ chứ, là Oh Hanbin đang say khướt, cái sự kích tình từ lâu đã chiếm chọn trong người anh rồi. Hai tay đang ôm cổ Bonhyuk dùng lực kéo cậu xuống, hai cánh môi chạm nhau nhẹ nhàng. Koo Bonyuk đột nhiên mất ý thức trong giây lại, sự tê dại đâm sâu vào từng tế bào cậu, một dòng điện xoẹt ngang tâm trí. Hanbin chủ động là thế, nhưng nhanh chóng bị Bonhyuk chiếm thế thượng phong, làm chủ cuộc chơi. Tay cậu lần mò vào trong lớp áo mỏng của anh, sờ soạng khắp người không thôi. Dứt khỏi nụ hôn vụng về nhưng cũng đầy men tình, Hyuk không chút vội vã cởi áo của anh ra

Chút lý trí còn lại của Hyuk đã bị Hanbin lấy đi mất rồi.

_______tbc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro