Bỗng dưng muốn chết - chương 4.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một giọng nữ trẻ trung nhận điện thoại, cô nàng vừa cười vừa đáp: “Vấn đề này í ạ, mình phải tìm cái anh chàng rỗi việc bên bộ phận nghiên cứu thị trường thì mới trả lời bạn được. Ồ la la, trưởng phòng bên đó đây rồi, bạn chờ máy một chút.”

Tô Liễu: botay.com

Kế đó là một giọng nam trầm khẽ khàng: “Xin chào cô Tô, tôi họ Hứa, trưởng phòng nghiên cứu thị trường. Về vấn đề của cô, là thế này…”

Lúc mới tung sản phẩm Anh hùng ra thị trường, công ty không dám đưa vào quá nhiều kiến quốc lệnh, sợ người chơi chưa quen, lại chiến loạn liên miên sẽ dễ bỏ cuộc. Mấy năm gần đây, bốn nước ban đầu đã phát triển ổn định, nên cần thành lập thêm quốc gia mới, phát triển thế giới. Đầu tháng 6 tới đây, trong phiên bản mới, chúng tôi sẽ chính thức tung kiến quốc lệnh vào trò chơi.

Còn về cách thức người chơi tiếp cận kiến quốc lệnh, ý kiến trong công ty chia làm hai phe. Phe sáng tạo cho rằng chủ nhân kiến quốc lệnh phải là một game thủ có khí phách anh hùng, vượt qua mọi thử thách, đón nhận nhiệm vụ và được ban lệnh bài. BOSS Hạ Pháp Nhĩ đầu người mình rắn theo tương truyền chính là con cháu của Nữ Oa. Người chơi nào thông minh nghĩ tới thần thoại Nữ Oa mở mang bờ cõi năm xưa, dám đấu với Hạ Pháp Nhĩ hơn nửa tiếng đồng hồ, người đó sẽ nhận được nhiệm vụ duy nhất. Hai lệnh bài còn lại sẽ được kích hoạt để xuất hiện một cách ngẫu nhiên.

Phe bảo thủ không đồng ý, với lí do sẽ phải đợi rất lâu, vì chẳng có người chơi nào hành động như thế. Họ đề nghị cứ để cho các BOSS trên 100 tùy cơ xử lý cả ba lệnh bài.

Đôi bên lời qua tiếng lại, sau cùng giám đốc dự án đập bàn quyết định phương án của phe bảo thủ.

Nào ngờ, người đứng đầu phe sáng tạo lại là trưởng nhóm thiết kế, vốn có quan hệ thân thiết với trưởng nhóm lập trình. Hai người cùng đi uống rượu, cơn tỉnh cơn mê, ma xui quỷ khiến thế nào rủ nhau đổi mã số lập trình về phương án một. Cho rằng phương án này có thế phát huy tính chủ động của người chơi và thu hút khách hàng, họ hoàn toàn quên mất giá trị vô song của kiến quốc lệnh, và một khi người chơi dùng nó để kiếm tiền…

Mãi tới khi Tô Liễu nhận được nhiệm vụ, sự vụ trên mới bị phát giác. Lo sợ Thế giới sẽ dậy sóng, công ty cho người mở các nick phụ và tới các máy phục vụ nhận nhiệm vụ. Vì cần thêm chút thời gian để khắc phục vấn đề kỹ thuật, họ quyết định tìm cách liên lạc với Tô Liễu và đề nghị nàng giữ im lặng cho tới khi phiên bản mới ra đời.

Nhưng điện thoại không gọi được, người chơi lại không online, không động tĩnh gì, nên công ty cũng chẳng bận tâm nữa, vì dù sao phiên bản mới cũng đã sắp trình làng. Trưởng phòng Hứa lịch sự giải thích về BUG và tha thiết xin lỗi Tô Liễu vì đã khiến nàng mừng hụt. Lại còn cười cười an ủi nàng: “Kiến quốc lệnh nghĩ là cho phép tham gia nhiệm vụ xây dựng nước chứ có tác dụng gì đâu mà. Là người chơi hiểu nhầm đó thôi.”

“À xin lỗi, cô đợi cho một chút, các thành viên dự án đang có ý kiến về việc xử lý BUG.” Trưởng phòng Hứa đột ngột dừng lại.

“Vâng ạ.” Tô Liễu chán nản chờ máy. Đầu dây đằng kia vẳng lại những tiếng ồn ào.

Phải đến hai phút sau, trưởng phòng Hứa mới quay lại, cười rất vui vẻ: “Thông thường chúng tôi có hai cách xử lý đối với BUG. Một là “thuận theo ý trời”, tặng luôn người chơi vật phẩm mà họ tình cờ có được. Còn trường hợp người chơi không báo lại với công ty, ngang nhiên trục lợi, chúng tôi sẽ tịch thu.”

Vậy thì sao? Tô Liễu hồi hộp, tim đập thình thịch.

“Ban nãy chúng tôi đã trao đổi, trường hợp của cô tuy có toan tính đầu cơ mở nick ảo, nhưng không đến nỗi đem đi rao bán khắp nơi, nên cũng không đáng trách. Sự cố lần này âu cũng là cơ duyên của cô với nhiệm vụ kiến quốc. Nên sau khi cập nhật phiên bản mới, chúng tôi sẽ trực tiếp chuyển Tần lệnh vào thương khố của cô!”

Hả?!

Chúa ơi, vậy là cuối cùng Chúa cũng đã rủ lòng thương xót con. ^-^

Tô Liễu sung sướng cười quên cả trời đất.

“Quý công ty thật tốt quá đi. Chúng tôi sẽ báo đáp bằng cách nỗ lực bỏ tiền để được chơi nhé nhé nhé nhé! Xin cảm ơn ơn ơn ơn!” Tô Liễu vừa khoa chân múa tay bắt chước kiểu nói của các MC, vừa nhìn lên màn hình.

Đêm sa mạc hoang vu, muôn vì sao nhấp nháy, bóng trăng chênh chếch trên đỉnh ngọn đồi cát sừng sững. Màn nhung đen – bầu trời gắn kim cương – sao sáng bao phủ khắp nơi, cuốn trọn con người vào lòng vũ trụ.

Thiếu nữ áo trắng thiền tọa trên mỏm núi đá xám. Đằng sau nàng, chiến binh giáp đen đứng yên phăng phắc tựa đá tảng. Phía xa xa, một thiếu nữ mặc tỏa giáp đang múa đao chém giết bầy sói sa mạc.

Sau khi gác máy, Tô Liễu lập tức quay ra gõ bàn phím liên hồi.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Bỗng dưng muốn chết: Phát lộc roài, ặc ặc….

(Nhóm bạn) (Người chơi) Doanh Vũ: ?

(Nhóm bạn) (Người chơi) Doanh Vũ: Đau bụng à? Ra toa-let!

(Nhóm bạn) (Người chơi) Bỗng dưng muốn chết: Tiểu đệ, im miệng

(Nhóm bạn) (Người chơi) Doanh Vũ: Không được gọi ta là tiểu đệ, đồ…Tô Tô

(Nhóm bạn) (Người chơi) Vô liêu sát yêu:……

(Nhóm bạn) (Người chơi) Bỗng dưng muốn chết: Tiểu đệ là nick trước kia của Doanh Vũ, trong trò Ngụy Tấn phong lưu, còn nick của muội là Tô Tô. Tụi muội quen nhau trong trò đó.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Vô liêu sát yêu: Ừa ừa

(Nhóm bạn) (Người chơi) Vô liêu sát yêu: Xử lý xong rồi à?Nhanh thế?

(Nhóm bạn) (Người chơi) Bỗng dưng muốn chết: Vâng, sự thể rất ly kỳ. Từ từ để muội kể nhá! Chuyện là thế này…

Hai bàn tay của Tô Liễu lướt như bay trên bàn phím, bô la ba la kể lại đầu đuôi sự việc.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Doanh Vũ: Vậy là tất cả đều ổn?

(Nhóm bạn) (Người chơi) Doanh Vũ: Ngon lành quá nhỉ…Công ty hào phóng nhỉ…Đời người chẳng biết thế nào…Thế mà lão gia chẳng vớ được cái chó gì sất!

(Nhóm bạn) (Người chơi) Vô liêu sát yêu: Đúng là lớ ngớ vớ dây đồng.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Bỗng dưng muốn chết: Huynh giúp bọn muội thành lập quốc gia đi! Lúc nãy nghe người của công ty nói hay lắm cơ, những người chơi có đẳng cấp cao cống hiến lớn còn được lưu danh sử xanh nữa cơ ^-^

(Nhóm bạn) (Người chơi) Doanh Vũ: Lại cưa sừng làm nghé, ra vẻ ngây thơ kìa = =

(Nhóm bạn) (Người chơi) Bỗng dưng muốn chết: Ghen à? Sang Thái Lan họ phẫu thuật chuyển giới cho!

(Nhóm bạn) (Người chơi) Doanh Vũ:……

(Nhóm bạn) (Người chơi) Bỗng dưng muốn chết: Được không Sát Sát? Trong trò chơi này, muội chỉ có thêm một người bạn duy nhất là huynh. Muội muốn được cùng các bạn của mình lập nên quốc gia mới của chúng ta.

Tô Liễu hồi hộp gửi lời nhắn rồi căng mắt nhìn màn hình không chớp, nín thở đợi chờ câu trả lời. Vô liêu sát yêu không thích chơi game, nàng cảm nhận được điều này từ lúc chàng bảo muốn nhường lại nick, nhưng mà…Nàng rất, hết sức, vô cùng mong muốn chàng sẽ ở lại.

Một hồi lâu sau đó, kênh nhóm bạn mới hiện ra hai hàng chữ.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Vô liêu sát yêu: Được.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Vô liêu sát yêu: Nhưng ta thỉnh thoảng mới online thôi.

Tô Liễu nở nụ cười tươi rói.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Bỗng dưng muốn chết: Không sao, chỉ cần huynh có xuất hiện là được.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Doanh Vũ: Đúng đó, huynh là niềm động viên tinh thần của cả nhóm mà.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Bỗng dưng muốn chết: Quên đi, Sát Sát thần phụ là…thần tượng của tớ đó!

(Nhóm bạn) (Người chơi) Doanh Vũ: Ba năm không gặp, cậu chẳng những biết chửi bậy mà còn học được cách đong trai nữa kia đấy!

(Nhóm bạn) (Người chơi) Bỗng dưng muốn chết: Cút đi cho khuất mắt ta, đồ PD!

(Nhóm bạn) (Người chơi) Vô liêu sát yêu: Thật là vui khi ta còn trẻ.

Phiên bản mới sẽ được cập nhật trong khoảng 23h đến 1h sáng ngày thứ 3 tuần sau. Tranh thủ vài ngày còn lại, Tô Liễu và Doanh Vũ đi đạp địa đồ, mua hồi thành phù các nơi để tiện thực hiện nhiệm vụ kiến quốc sau này. Đích thân Anh cả mà hai người đã quen trong trò Ngụy Tấn phong lưu đứng ra cắt đặt chuỗi công việc gian nan này.

Hôm trước, sau khi Tô Liễu liên lạc với họ, việc đầu tiên là bị nghe một trận chửi mắng vì tội bỏ đi mất tăm mất tích. Nghe nàng kể sự tình, chị Minh Diên liền đứng ra quyết định, để giám sát nhị vị “đại thần lương đống” tương lai khỏi mải chơi la cà, cả nhóm sẽ đổi máy phục vụ.

Thêm một lí do nữa, đó là đại ca rất hứng thú với nhiệm vụ kiến quốc đã được mô tả sơ qua trên diễn đàn chính thức. Họ mới chơi trò này, chưa giao dịch nhiều với máy phục vụ, đổi máy cũng chẳng sao.Mà rất tình cờ, trong hệ thống máy phục vụ Thanh Long của Tô Liễu có cả một người bạn ngoài đời của Anh cả.

Gia tộc khi trước của Tô Liễu vỏn vẹn hai mấy người, ấy thế mà lũ lượt kéo sang xem chừng đông đúc ra phết. Và cả nhóm lại cùng nhau ngày ngày luyện tập, nâng cao đẳng cấp.

Tô Liễu không kể việc mình bị bắt nạt cho Anh cả và chị Minh Diên, cũng chẳng cho Doanh Vũ hé răng. Đây chẳng qua là ân oán riêng tư, nàng không muốn bạn bè chân ướt chân ráo đã bị cuốn vào vòng ân oán.

Trước mắt, cần thành lập quốc gia.

Tiếp đó, tiêu diệt Tề quốc.

Sau cùng…bắt đích danh Yêu tinh áo choàng tới làm nô lệ.

Ha ha ha….

Trên màn hình, nữ chiến binh mặc khôi giáp một tay chống nạnh, một tay che miệng cười lúng liếng.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Doanh Vũ: Làm ơn thôi đi, trang phục với điệu bộ chẳng ăn nhập gì cả!

(Nhóm bạn) (Người chơi) Bỗng dưng muốn chết:…….

Lệnh truy sát có thưởng vẫn đang hiệu lực, nhưng Tô Liễu và Doanh Vũ cứ mặc kệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro