Bỗng dưng muốn chết - Thanh Sam Phong Lưu (chương 2.1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Bỗng dưng muốn chết – Thanh Sam Phong Lưu (chương 2.1)

*Tề Triệu phân tranh*

Cuộc hẹn của Lâm Lập Triệt và Khâu Kiều Nhan vậy là đi tong, đúng như

mong muốn của Tô Liễu. Mặc dù tình tiết không đúng với kịch bản, song

kết thúc “có hậu”, quá ổn!

Bật trò chơi một cách thành thục, lòng nàng lâng lâng nghĩ lại cảnh

tượng ban sáng.

Lâm Lập Triệt bị đánh thâm đen hai mắt, miệng lải nhải: “Lần này thì bà

vui rồi chứ. Anh Thịnh Hoan bảo, trước hết phải trừng phạt tội lén lút

yêu bà. Còn việc chia tay, e rằng còn một trận nữa đấy…” Khuôn mặt điển

trai giờ vẹo sang một bên, cậu tiếp tục đau khổ: “Anh Thịnh Hoan lúc nào

cũng thiên vị bọn con gái, từ nhỏ đã luôn tốt với bà hơn tôi!”

Sở Thịnh Hoan bẻ các khớp tay và thủng thẳng: “Thế nào, có ý kiến hả? Đi

nào, lại đằng kia…nói chuyện tiếp.”

Lâm Lập Triệt: “……”

Nghĩ tới đây, Tô Liễu thấy khoan khoái lạ thường, cảm giác như những lời

dọa nạt nàng của Sở Thịnh Hoan khi trước chỉ là ảo tưởng.

O (^-^)O~~~~~~~~~~~~~

Trong lòng vui vẻ, động tác diệt quái của nàng cũng trở nên dịu dàng.

Tám giờ tối mới bắt đầu chiến quốc, nên Kiêu dương tự hỏa muốn tranh thủ

đưa Tô Liễu đi nâng thêm một cấp, dù nàng đã chán ngấy và kiên quyết

phản đối việc giết hại tâm quỷ. Trước sự nài nỉ của Tô Liễu, chàng Kiêu

dương áo đen đành dẫn nàng Tiểu Ngược ra vùng Thiên Tình Lục Châu, ngắm

cảnh hoàng hôn khói chiều, và nhân thể…giết quái!

Cặp vợ chồng Chiến ngự lâm lâm và Yêu tinh áo choàng bám theo đít họ.

Vốn thấu hiểu Lập Triệt 21 năm nay, nhân vật “Tiểu Ngược” nhanh chóng

thân thiết với “Chiến ngự lâm lâm”. Những lúc rảnh rỗi, chàng còn ra vẻ

tình nguyện đôn đốc nàng đánh tâm quỷ. Một lần, hai lần, Khâu Kiều Nhan

nổi ghen, nên gần đây bốn người họ thường túm tụm.

Tô Liễu không tránh khỏi suy nghĩ, may mà trong trò chơi, chứ ngoài đời thì…

Quạ ạ ạ, một đám quạ đen vụt bay ngang cửa sổ ký túc, Tô Liễu dẹp bỏ các

suy nghĩ điên cuồng, tập trung vào việc giết quái

(Nhóm bạn) (Người chơi) Chiến ngự lâm lâm: Tiểu Ngược, muội luyện kiểu

kỹ năng sống nào?

(Nhóm bạn) (Người chơi) Yêu tinh áo choàng: Cái gì mà muội muội, tẩu tẩu

đấy!

(Nhóm bạn) (Người chơi) Kiêu dương tự hỏa:……

(Nhóm bạn) (Người chơi) Kiêu dương tự hỏa: Sao hai đứa không đi chơi đi,

buổi tối mới quốc chiến mà.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Yêu tinh áo choàng: Hôm qua Tiểu Triệt bị ngã

sưng mặt, không ra ngoài được.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Chiến ngự lâm lâm:……

Tô Liễu cười khoái trá. Nàng duyên dáng xoay người, chạy lên phía trước

hai bước rồi quay lại, phóng một chùm lửa vào tên quỉ binh thiên dực

đang đuổi sát sau lưng. Trong lúc tên này đang lảo đảo, một luồng kim

diện tỏa sáng phía thảo nguyên ào ào kéo tới, định cuốn gọn chỗ máu quái

thú. Nhưng chúng chưa kịp ra tay thì Tô Liễu đã mỉm cười chạy lên phía

trước và nhẹ nhàng vung pháp trượng, tên quỷ binh khổng lồ ngã lăn quay

ra đất.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Chiến ngự lâm lâm: Rõ là một động tác đơn giản,

vậy mà Tiểu Ngược làm trông đẹp quá!

(Nhóm bạn) (Người chơi) Kiêu dương tự hỏa: Rất uyển chuyển.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Yêu tinh áo choàng: Làm gì có đứa con gái nào

thao tác giỏi thế, cảm giác đây là nick phụ của Thịnh Thế Hoan Đằng.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Kiêu dương tự hỏa: Muội muội nổ quá chừng, ca ca

choáng luôn đó!

Tô Liễu sau một hồi tung hoành liền đứng lại, liếc nhìn ba kẻ đang đứng

ngắm cảnh phía trước. Nàng khoan thai bước lại gần, vẻ mặt diễm lệ mà ai

oán ngước nhìn trời cao.

Mỗi bước chân một câu thơ, nàng thong thả đọc: “Nấu đậu đốt cành đậu.

Đậu ở trong nồi khóc. Sao sinh cùng một gốc. Mà nỡ giết hại nhau.”

Chiến ngự Lâm Lâm thích chí cười ngặt nghẽo.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Chiến ngự Lâm Lâm: Hợp quá!Ê Tiểu Ngược, trên

diễn đàn có cuộc thi hình tượng nhân vật kiểu này đấy, nàng mà tham gia

thì nhất định sẽ soán ngôi vô địch đó ^-^

(Nhóm bạn) (Người chơi) Kiêu dương tự hỏa: Không dám, không dám. Tiểu

Ngược nhà ta chỉ ham mấy cái thao tác vớ vỉn thôi.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Bỗng dưng muốn chết: Ta chẳng thích đi, trên

diễn đàn toàn bọn con trai bậy bạ!

(Nhóm bạn) (Người chơi) Chiến ngự lâm lâm:……

(Nhóm bạn) (Người chơi) Kiêu dương tự hỏa:……

(Nhóm bạn) (Người chơi) Yêu tinh áo choàng: Tiểu ngược nói sai rồi, ta

và Tiểu Triệt quen nhau trên diễn đàn đấy!

“Thế sao? Vậy đây là minh chứng.” Tô Liễu chậm rãi đáp.

Khâu Kiều Nhan thấy bảo Tiểu Triệt là “bậy bạ” liền cay cú hét toáng:

“Ngươi chưa gặp Tiểu Triệt lần nào, căn cứ đâu mà dám kết luận như thế chứ?”

Tô Liễu bĩu môi, chán chẳng buồn đáp lời. Nàng đứng dậy, mang bình nước

ra may nước nóng rót thêm nước. Hai phút sau quay lại, đã thấy bốn người

bọn họ bị một nhóm game thủ nước Triệu bao vây.

Thiên Tình Lục Châu nằm ở biên giới nước Tề, cảnh đẹp, quái ít, chỉ thi

thoảng xuất hiện vài tên binh quỉ thiên dực, loại quái thú phi nhiệm vụ.

Do đó, rất hiếm khi có game thủ tới đây để giết quái, luyện cấp.

Vậy mà giờ đây.

Tô Liễu nhìn đám người đen đặc, lắc đầu ngao ngán, không hiểu sao vị trí

của họ lại bị bại lộ.

Trên màn hình có mấy lời khẩn cấp.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Kiêu dương tự hỏa: Tiểu Ngược, mau hồi thành.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Kiêu dương tự hỏa: Có ở đó không? Mau cuốn gói

hồi thành!

(Nhóm bạn) (Người chơi) Kiêu dương tự hỏa: Tiểu Ngược??

(Nhóm bạn) (Người chơi) Kiêu dương tự hỏa: Thôi được rồi, Tiểu Triệt và

Yêu Yêu về trước, ta sẽ đi cùng Tiểu Ngược.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Yêu tinh áo choàng: Ca ca điên rồi sao, quân

địch đông thế này, cho dù Thịnh Hoan có ở đây cũng chẳng thể lưu lại.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Chiến ngự lâm lâm: Đúng đấy, Kiêu dương ca ca.

Hai nước sắp giao tranh, ca ca mà chết bi giờ thì ảnh hưởng xấu lắm đó.

Và trong lúc Tô Liễu lướt đọc hàng tin nhắn, bốn người bọn họ đã bị đám

người điên cuồng xông lên đè bẹp dúm dó.

Hệ thống hiển thị thông tin màu vàng: Quốc vương nước TềKiêu Dương tự

hỏabị người chơi XXX giết chết.

Lập tức kênh Thế giới nhao nhao tin nhắn xoay quanh chủ đề tân vương

nước Tề đã bị quần chết, bị băm vằm.

Tô Liễu vừa ngạc nhiên vừa day dứt. Nếu không phải vì nàng, hẳn Kiêu

dương đã có thể bỏ đi và không phải chịu nỗi nhục này. Đang định hẹn

riêng gã để nói lời cảm tạ, kênh của họ lại có tin nhắn.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Yêu tinh áo choàng: Quái lạ, sao đám người đó

lại biết chỗ của chúng ta?

(Nhóm bạn) (Người chơi ) Yêu tinh áo choàng: Nhất định có nội gián!

(Nhóm bạn) (Người chơi) Yêu tinh áo choàng: Đại ca, Tiểu Triệt, hai

người có báo vị trí cho bạn bè không?

(Nhóm bạn) (Người chơi) Chiến ngự lâm lâm: Không.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Kiêu dương tự hỏa: Không.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Yêu tinh áo choàng: Thế còn Tiểu Ngược?

(Nhóm bạn) (Người chơi) Kiêu dương tự hỏa: Thôi không nói nữa, Yêu Yêu,

chết thì hồi thành. Tiều Ngược, khi nào quay lại thì nhớ hồi thành phục

sinh.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Yêu tinh áo choàng: Sao không cho muội nói? Đại

ca mới quen cô ta được mấy ngày, đã bỏ tiền giúp cô ta tăng cấp, lại còn

mua cho nào là thiết bị với chưởng thư. Khéo mà việc này do cô ả gây ra

cũng nên.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Yêu tinh áo choàng: Bỗng dưng muốn chết kia,

ngươi ra đây ngay. Nói mau, nước nào phái ngươi tới do thám hả?

Đôi tay Tô Liễu ngập ngừng, thoáng chốc delete hết chuỗi câu cảm ơn xin lỗi.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Bỗng dưng muốn chết: Ngươi đâu có bắt tận tay

day tận trán. Chứng cứ đâu? Bằng không tha lỗi bản cô nương không chấp

nhận lời vu cáo vớ vẩn này.

(Nhóm bạn) (Người chơi) Yêu tinh áo choàng: Chứng cứ?! Ngươi đợi đó, ta

nhất định sẽ tìm bằng được.

Rồi cơn cuồng nộ của bà cô già Yêu tinh cũng phải tan biến, khi trận

giao tranh đã tới như dự kiến.

Tô Liễu giữ ý, đề nghị được đứng ngoài khu địa đồ thánh sơn. Nhưng để

thể hiện sự tin tưởng đối với nàng, Khâu Kiêu Dương một mực đưa nàng vào

đứng gần linh thú trong thánh sơn để bảo vệ được tốt hơn.

Trận đấu lớn đông người tham gia, nên tất cả đều phải sang UT để phối

hợp với chỉ huy. Vừa đăng nhập phòng chat của quốc chiến, Tô Liễu đã

nghe thấy giọng chào hỏi hồ hởi: “Chu choa, đệ nhất phu nhân lần đầu ra

mắt, xúc động –ing.”

Nàng nhìn vào loa, nhận ra người nói là Vũ dạ phi phi. “Chào Phi Phi

nhá!” Tô Liễu gõ bàn phím. Lời chào vừa gửi xong, trong phòng chat chợt

vang lên một giọng nam vô cùng trầm ấm, “Tiểu Ngược tới phòng 475.”

Tô Liễu vốn thích người nói giọng điềm đạm với niềm tin những người như

thế vô cùng mực thước, không bao giờ đánh đập vợ con. Chất giọng này

khiến nàng thấy mến, nhưng khi nhìn sang loa, nàng bỗng ngây người.

Hóa ra là Kiêu dương tự hỏa? Trời ạ! Cái con người ngụy quân tử đó mà

lại có giọng nói hay thế này sao?

Hiện thực bất ngờ khiến Tô Liễu sững sờ và thao tác trở nên chậm chạp.

Ấy vậy mà chưa đầy một giây, phòng chat đã ầm ầm tiếng người.

“Đại ca ác man thế, tẩu tẩu vừa mới đến mà đã bắt vào phòng rồi ư.”

……

Động phòng = =!

Tô Liễu tiếp tục ngây người.

Nàng nhập mật mã do Kiêu Dương gửi tới và vào phòng chat 475. Không gian

rất rộng, song ở trong chỉ có Thịnh Thế Hoan Đằng, Chiến ngự Lâm Lâm,

Yêu tinh áo choàng và dăm ba vị trưởng lão xuất quỷ nhập thần.

Mặc dù là người mới, nhưng do quan hệ đặc biệt với Kiêu Dương, lại hơi

nổi danh về nhan sắc, nên sự xuất hiện của Tô Liễu không khiến mọi người

ngạc nhiên nhiều lắm. Duy có……

Mà thôi, không nên nhắc tới bà cô già ấy ^-^

Sau màn chào hỏi, mọi người chuyển qua nói chuyện bằng UT. Tô Liễu nghe

một hồi và hiểu rằng mình đã đoán đúng. Toàn là mấy người nàng quen

biết, bao gồm Thịnh Hoan ca ca.

Điều này rất bình thường, vì trong mỗi trò chơi, sự phát triển của hành

hội đòi hỏi sức mạnh tập thể. Tương tự, mỗi vị đại thần siêu cấp đại

diện cho cả một đống tiền cũng như một đám chiến hữu thân thiết.

Tô Liễu chưa từng chứng kiến Tiểu Triệt nổi nóng bao giờ, nhưng giờ đây,

trên mạng, nàng nghe chất giọng ấm áp của cậu đã chuyển sang rất hùng

hồn: “Thịnh Hoan ca ca, đệ cùng huynh canh giữ đàn tế, nhiệm vụ trinh

sát giao cho mình Yêu Yêu là được.”

“Không được, nhiệm vụ trinh sát rất quan trọng, mình Yêu Yêu không đảm

đương nổi.” Sở Thịnh Hoan kiên quyết.

“Tiểu Ngược có thể giúp Yêu Yêu mà.” Giọng nói dịu dàng lại vang lên,

“Tiểu Ngược có ở đó không? Send một chữ xem nào?”

“Có.” Tô Liễu do dự trả lời. Nàng không muốn hợp tác với bà cô già Yêu

tinh tẹo nào, chỉ miễn cưỡng đồng ý trước lời đề nghị của Kiêu Dương và

sự lặng lẽ tán đồng của mọi người.

Tám giờ tối, Tô Liễu cưỡi phiêu vân bộ thoăn thoắt đi lại trên sơn đạo.

Nàng vừa đi vừa nghĩ về vấn đề nước Triệu.

Thủ lĩnh cuộc tiến công lần này có tên gọi Thiên địa bất nhân, một tay

chơi cũng rất nổi tiếng, và cái chính là rất đẹp trai. Giang hồ đồn

rằng: trong một lần trò chơi Anh hùng tổ chức bầu các hội trưởng hành

hội tài giỏi nhất bằng cách nhắn tin qua mạng, có 20 người đã được chọn,

được công ty trò chơi tài trợ cho đi đảo Hải Nam. Tại đây, bọn họ đã bị

chụp trộm và theo như tấm ảnh này, Thiên địa bất nhân là tay đẹp trai nhất.

Sau đó, rất nhiều các nữ game thủ đã đầu quân nước Triệu, kéo theo họ là

đám con trai muốn trêu hoa ghẹo nguyệt.

Tô Liễu tò mò lên mạng search tấm hình bị post lên diễn đàn dạo đó và

sau một hồi nghiên cứu kỹ lưỡng, nàng nhận ra thật sự….không còn gì để nói.

Đó là một tấm ảnh ngược sáng và chụp rung. Một đám đàn ông con trai phân

nửa nhòe nhoẹt, nửa còn lại nào thì mắt đỏ, nào thì lệch đầu, nào thì

chỉ thấy lưng. Duy có Thiên địa bất nhân đang thong dong nâng ly cà phê

nheo mắt nhìn ra biển, miệng hơi mỉm cười, nên mặc nhiên trở thành “đẹp

trai nhất”!

Tô Liễu chuyển sang ngắm Kiêu dương tự hỏa phía góc dưới với một nửa

người, vẻ như đang được các mĩ nữ chăm sóc. Đầu hơi cui cúi, phần mặt bị

che khuất bởi tấm khăn voan mầu xanh của thiếu nữ bên cạnh, nên ưới góc

nhìn đặc biệt này, trông Kiêu dương như đang được thiếu nữ mặc bikini ôm

gọn trong lòng.

Nghĩ tới đây, Tô Liễu bất giác mỉm cười. Nàng điều chỉnh tư thế cho thật

thoải mái rồi tiếp tục theo dõi màn hình. Bỏ qua trận chiến đẫm máu giữa

hai nước, Tô Liễu nghĩ về cuộc đời đầy những thú vị.

Đồng hồ trên góc phải màn hình hiển thị trận giao tranh đã kéo dài một

tiếng mười bảy phút, vậy mà nước Triệu vẫn chưa tấn công đàn tế.

“Tiểu Ngược, Yêu Yêu, đàn tế đã bị công phá, hai muội nhớ chú ý cảnh

giới.” Kiêu Dương tự hỏa vào phòng chat, giọng nói vẫn rất điềm đạm.

Giọng nói hay thật, mềm mại, mượt mà, lại không hề giống kiểu đàn bà. Tô

Liễu khó lòng tưởng tượng cảnh chàng ra oai “Con nhãi ranh, nhớ đấy nhé,

mày có giỏi thì giữ nguyên nick đó, ông sẽ giã mày 100 lần!”

Cái hôm hai người lần đầu gặp nhau và ngày hôm nay, quả tình huống đã

xoay 180 độ. Ôi ôi, đây không phải do tình iu đó chứ. Tô Liễu vừa nghĩ

vừa nhanh chóng gõ bàn phím “Rõ!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro