Văn Án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đứng dưới những tán cây xum xuê, tôi ngẩng mặt ngắm nhìn từng vạt nắng vàng rực rỡ xuyên qua kẽ lá. Rồi lại thả lỏng cơ thể để cảm nhận từng cơn gió thanh mát. Giang tay đón gió, tôi ôm ấp từng hơi thở của mẹ thiên nhiên. Nhắm mắt và lắng nghe lời bài hát mà người muốn gửi đến cho tôi. 

Nào đâu trên bầu trời rộng lớn, bóng mây đen phủ kín cả lối về. Ai đây trên đường đời rộng lớn, vấp ngã rồi tự đứng dậy được không? 

Tôi nhẹ nhàng mở mắt, vẽ lên một nụ cười trên môi. Dù những năm đầu đời của tôi trôi qua cùng đau khổ, tựa như áng mây đen che lấp ánh sáng mặt trời. Nhờ cơn gió hiền hòa hay hung bạo? Nhưng rồi bóng mây qua, trả lại tôi ánh sáng soi rọi con đường về. Khi đó, tôi chắc hẳn vững bước hơn trên đôi chân này. Và xem bạn như bậc thang ký ức về những bài học, những lỗi sai mắc phải cần tránh trong tương lai. Tôi cảm ơn năm tháng chông chênh ấy, vì chúng đã dạy tôi cách trưởng thành, dạy tôi cách phân biệt mặt trái và phải trong cái xã hội này.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro