chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

——Khoảng 4h sáng——

 Khoảng tờ mờ sáng trong căn phòng khá tối và tĩnh lặng bỗng nhiên có 1 âm thanh lớn phát ra cùng với làn khói trắng có ba thân ảnh khá là to lớn với vẻ ngoài nhân thú,một người có mái tóc đen dài và có tai và đuôi có vẻ là báo đen nói: 

 -*Beep* con mẹ nó,lần sau phải cảnh giác hơn mới được!-nhân thú báo đen nói với giọng tức giận.

 -Bình tĩnh đi thằng này,cơ mà bọn mình đang ở đâu đây?-nhân thú hổ nói.

 -Kazutora nói đúng đấy Baji-san bình tĩnh đi khéo lại làm con thỏ này tỉnh bây giờ đó!!!-người con trai tóc vàng với chiếc đầu nấm nói rồi nhìn Takemichi. 

Khi Baji vẫn chưa bình tĩnh được lại thì bỗng nhiên có một lực gì đó kéo Baji mất đà nằm xuống giường,khi hoàn hồn thì thấy Takemichi đang vừa ôm Baji vừa nói mớ:

 -Ư...Ưm,gối ôm...mèo lớn~-Takemichi nói mớ. 

 -Hửm,cậu thỏ này tên Hanagaki Takemichi là nhân viên ở khách sạn mình nè,công nhận dễ thương thật đó nha!~-Kazutora cầm chứng minh thư của Takemichi rồi nhéo má em.

 -Ủa rồi thế chúng mày có gỡ cái con thỏ này ra không hả?!-Baji tức tối đen mặt nói.

 -Nói nhỏ thôi,kẻo cậu ta thức đấy-đầu nấm nói. 

-hể~ hay bọn mình cứ biến về dạng thú nhỏ ngủ đi rồi mai tính tiếp?-Kazutora vừa nói vừa nhéo má em.

 -Ừ-Baji nói.

 ——Sáng hôm sau—— 

Vào một ngày đẹp trời ánh nắng chiếu vào cửa sổ trông như những nàng thơ đang đong đưa trên nền nhạc 999 đoá hồng,trong không gian tươi đẹp ấy lại bị phá vỡ bởi tiếng báo thức đồng hồ khiến Takemichi phải dậy tắt rồi đi vscn sau đó xuống chuẩn bị đồ ăn cho mình và đám thú kia nữa,sau khi làm xong bữa ăn em liền đi lên phòng vuốt lông gọi đám thú kia:

   -Nào dậy đi mấy bé,sáng rồi này-Takemichi vừa vuốt lông Baiji gọi dậy. 

 -Grừ grừ!-Baji khó chịu kêu.

 -Haizz,thế thì phải đổ peyoung đi rồi~-Takemichi thở dài nói. 

 -Grừ!-Baji nghe xong bật dậy đi xuống nhà. 

 -Nào hai đứa dậy đi để tao còn xem vết thương cho bọn mày~-Takemichi lay nhẹ Chifuyu và Kazutora dậy.

 -Grư grrrr-Chifuyu và Kazutora dậy rồi đi xuống bếp.

 -Hể,ngoan ghê ha, mấy bé này có vẻ là thú hoang -Takemichi thầm nghĩ rồi đi xuống bếp.

 Khi Takemichi đi xuống liền thấy nhà bếp tanh bành ra hết liền thở dài rồi bắt tay vào dọn dẹp sau đó mang đồ ăn sáng ra bàn để cùng nhau ăn,Takemichi nhìn từng đứa liền cười nhẹ:

 -Có vẻ vết thương đỡ rồi nhỉ,chắc là băng bó nốt lần này là khỏi rồi~-Takemichi cười rồi xoa đầu Kazutora. 

PHẬPKhi đó cả ba đều bị conditinhyeu bẫy không leo lên được rồi,cả ba vội ăn nhanh liền ra ghế sofa đợi Takemichi:

 -Ê,mày hình như tao biết yêu rồi chúng mày ạ,giờ con thỏ kia là của tao cấm dành!!!-Baji nói chuyện bằng ngoại cảm.

 -Ơ kìa tự vả nhanh thế,mới hôm qua tỏ ra chán ghét cơ mà,nhưng xin lỗi anh bạn Thỏ-chan sẽ là của tao nhé!!!-Kazutora trả lời bằng ngoại cảm. 

 -Dù Baji-san là người tôi tôn trọng nhưng người này tôi không nhường cho Baji-san và Kazutora đâu!!!-Chifuyu nói bằng ngoại cảm.

Vào lúc cả ba đang chuẩn bị choảng nhau thì Takemichi đi ra không quên cầm theo hộp sơ cứu để băng bó cho cả ba thế nên tạm thời dừng đình chiến. 

——Sau khi băng bó——

  cả ba được em băng bó xong liền trèo lên sofa đặt đầu lên trên đùi em nằm,Takemichi thấy thế liền nói: 

 -Haizz,có vẻ bọn mày là thú hoang nhỉ? không biết tao có thể nuôi tụi mày không,im lặng là đồng ý còn kêu lên là không đồng ý nhá?-Takemichi nói.

 -Có cơ hội thế này ngu gì không ở >:)))-cả ba con người liền nghĩ.

-

~im lặng~

-

 -Bọn mày đồng ý hả,vui quá đi giờ không phải ở một mình nữa rồi!!!-Takemichi vui quá liền bế Chifuyu lên vùi mặt vào bụng Chifuyu khiến y nhìn đám Baji và Kazutora một cách đắc thắng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro