chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 ——15' sau—— 

Sau 15' một chiếc xe BMW đậu trước cửa TTTM khiến bao nhiêu người trầm trồ,từ trong chiếc xe bước ra một người con trai cao giáo có sẹo ở một bên mắt làm cho đám con gái ham địa vị xúm lại gần bám lấy cũng may là bảo vệ đã can lại,còn về phía Takemichi thì thấy Kakuchou tới lâu quá liền gọi lại,chuông điện thoại của Kakuchou vang lên:

 -Alo,Kakuchan mày đang ở đâu sao lâu tới vậy?-Takemichi hỏi.

 -À tao đang ở trước cửa TTTM nè,mày nhớ tao hả?~-Kakuchou đùa.

 -hả?ai thèm nhớ cái đồ sắc lang nhà mày chứ?!-Takemichi đỏ mặt nói. 

 -A,tao thấy mày rồi!!!-Kakuchou quay qua thấy Takemichi đang ôm ba thanh niên nào đó liền đi qua đám đông. 

 -Alo ta- oái mày đang làm gì vậy hả?!-Takemichi định hỏi liền bị Kakuchou từ đằng sau ôm em khiến em giật mình. 

 -Hahaha,tao đùa mày xíu thôi à mà đám nào đây?-Kakuchou cười rồi quay sang đám Baji thì nụ cười đã bị dập tắt.

...........

 -Ủa,ê đang nghĩ gì vậy không đi ăn hả?-Takemichi tức tối nói. 

 -À tao xin lỗi,mà mày tìm ra đâu ba con này vậy?-Kakuchou hỏi.

 -Ừm tao thấy bị thương nên đưa về chăm sóc á,mình lên xe thôi tao đói quá~-Takemichi ôm ba thằng nào đó đi đến xe của Kakuchou.

 -Ta đi thôi!-Kakuchou nói rồi ngồi vào xe. 

——Tua tua—— 

Sau 20' thì cả năm người đều đến tiệm Ramen Song Ác,khi bước vào quán thì Kakuchou ngạc nhiên và tự hỏi vì sao Takemichi lại biết quán của Smiley và Angry thì Takemichi nói: 

 -yo Smiley và Angry,hai anh khoẻ không?-Takemichi vui vẻ nói mà không để ý một đám nào đó đang lồng lộn lên zì em ;-;

 -Ừ,bọn anh vẫn khoẻ,mà kia là?-Smiley và Angry biết đám Baji và Kakuchou nhưng giả vờ không quen. 

 -À,đây là Kakuchou là bạn từ nhỏ của em còn đây là ba đứa nhóc em mới nhận nuôi á!-Takemichi vừa nói vừa bế ba đứa nào đó lên.

 -hể....,mà em muốn ăn Ramen gì?-Smiley trưng ra cái biểu cảm thường ngày nhưng trên trán lại xuất hiện mấy cái ngả tư đường rồi. 

 -Dạ cho em mì Wakayama Ramen và Kakuchan là Shoyu Ramen ạ!-Takemichi nói. 

 -oke đợi xíu có ngay!-Angry nói rồi đi làm ramen.

 -Mà anh hỏi chút,em biết Công ty Phạm Thiên không?-Smiley hỏi.

 -Hử Phạm Thiên ý ạ?,là một công ty với doanh thu cao nhất Nhật Bản hay thế giới gì đấy,người đứng đầu là Sano iro,còn người thứ 2 là Ken Ryuguji còn lại thì em cũng không biết nữa haha-Takemichi cười trừ nói.

 -À,hình như Phạm Thiên đang tuyển trợ lý hay sao ấy,Bakamichi muốn xin vào làm không?-Kakuchou hỏi. 

 -Thôi tao còn phải làm việc ở khách sạn Pandora nữa.....~-Takemichi ỉu xìu nói. 

 -Đây ramen đây!-Angry bê mì ra nói.

 -Em cảm ơn,itadaikimatsu!-Takemichi nói rồi cặm cụi ăn. 

——30' sau——

 Sau khi ăn xong Kakuchou đang định đưa Takemichi về thì có cuộc gọi,sau khi nghe máy thì Kakuchou quay qua nói với Takemichi:

 -À ừm Bakamichi này tao có cuộc họp gấp ở Phạm Thiên nên không tiện đưa mày về...chi bằng mày đi đến Phạm Thiên rồi về được không?-Kakuchou ái ngại hỏi Takemichi,trong khi Takemichi đang dỗ ba thanh niên nào đó. 

 -Hả,được chứ dù gì tao cũng đang rảnh!!!-Takemichi vuốt lông Baji nói. 

 -Oke,lên xe đi.-Kakuchou nói. 

——Tua tua——

Khi xe dừng trước cửa Phạm Thiên thì mọi người đều xếp thành hàng để chào ngạc nhiên lẫn hốt hoảng đến mức mồm không ngậm được vì thấy lần đầu tiên Hitto-sama mở cửa cho người khác và cũng không muốn tin người đó nói chuyện rất thân thiết với Hitto-sama : 

-Ừm Kakuchan này mày cứ đi họp đi,tao đi ra kia ngồi chờ cũng được!-Takemichi nói với Kakuchou.

 -Nhớ cẩn thận...!-Kakuchou xoa đầu Takemichi một cách sủng nịnh rồi rời đi,bỗng y cảm thấy ai đó kéo góc áo mình lại quay ại thấy trước mặt mình là một gói kẹo me.

 -Cho mày đó,lúc họp mà buồn ngủ hay căng thẳng quá thì ngậm cho tỉnh táo nha!-Takemichi dúi gói kẹo vào tay Kakuchou rồi tới chiếc ghế đá xa xa kia ngồi. 

 -Ủa,ủa Bakamichi lo..lo lắng cho mình kìa...có...phải là...mơ không?!-Kakuchou vừa đi đến phòng họp vừa nghĩ nói đúng hơn là gào thét vui sướng vì được crush tặng kẹo. 

Về phía Takemichi thì sau khi ngồi xuống ghế thì thấy ba bé kia có vẻ muốn đi đâu đó thì em cười rồi đeo ba chiếc vòng

 ( t/g:ba chiếc vòng là do Take làm lúc đợi Kakuchou và lúc trên đường đến Phạm Thiên.) 

 vào cổ ba đứa rồi nói:

 -Có vẻ bọn mày thấy ngột ngạt hả,vậy bọn mày cứ đi ra ngoài cho thoải mái nha-Takemichi hôn vào trán từng đứa. 

 -Hự,đáng yêu quá mức cho phép rồi!!!-Cả 3 ôm tym nghĩ rồi chạy ra ngoài. 

 -Ủa Michi,sao em lại ở đây?-có một giọng nói vang lên.

 -Ủa,Desumun-san,Jiamai-san,Hana-chan...... và ai kia ạ?-Takemichi ngạc nhiên nói. 

 -À,đây là em gái sinh đôi của anh tên là Kiri!-Jiamai nói.

 -Vâng,xin chào Kiri -san.

-Takemichi vui vẻ nói. 

 -Chào Mi-chan!~-Kiri vui vẻ nói.

 -Sắp đến giờ họp rồi đi nhanh thôi,tạm biệt nhé Takemichi ! tụi anh có việc rồi hẹn gặp lại nha~ -Desumun nói rồi kéo ba người lên phòng họp không quên cười với Takemichi. 

 Nhân viên : ủa chắc tụi tui vô hình ha?

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro