Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Cô đi thẳng lên phòng hiệu trưởng để nhận lớp, sự xuất hiện của cô khiến cho mọi người lấy làm đề tài bàn ra tán vào.
reg...reg...reg
Chuông vào học vang lên, cô được thầy hiệu trưởng đưa đến tận lớp.
_Các em hôm nay lớp chúng ta có thêm một bạn học sinh mới, bạn ấy là Lạc Khả Hinh! Nào cả lớp làm quen với bạn mới đi!
Cô giáo chủ nhiệm niềm nở giới thiệu.
_Khả Hinh, em xuống ngồi cùng bàn với Hoàng Thiên đi! Dãy hai bàn số 3!
_Dạ!
Cô thỏng thả bước xuống chiếc bàn mình sắp ngồi, nhưng giữa đường lại có kẻ cố ý duỗi chân ra ngán đường cô.
Cô nở nụ cười nửa miệng rồi thẳng tiến giở vờ vấp ngã nhưng thật tế là sút thật mạnh vào chân thủ phạm.
Cả lớp một phen mừng hụt, cứ tưởng có màn vồ ếch để coi ai ngờ vấp chân loạng choạng vài bước liền không có gì, còn ung dung ngồi vào phần bàn dành riêng cho mình.
_Chào tôi là Hoàng Thiên!
Tên con trai ngồi cùng bàn lên tiếng.
_Chào!
Cô lạnh nhạt trả lời.
Ra chơi...
Cô đeo tai phone nghe nhạc rồi thỏng thả bước xuống căntin.
Cô mang thức ăn đến chiếc bàn trống gần tấm kính từ nơi đó có thể nhìn thấy phong cảnh ở ngoài.
_Gọi con nhỏ đó qua đây!
Đạ tỷ-Đan Thi lên giọng nói.
_Ê con nhỏ kia qua cho đại tỷ gặp!
Một con nhỏ đanh đá đứng trước mặt cô lên giọng nói.
Nhưng cô vẫn không có phản ứng gì, vẫn cứ tiếp tục ăn miếng sandwish trứng của mình.
_Con khốn, bắt nó đi!
Sau đó có một đám con gái đến lôi cô đi.
bốp...bốp...bốp
Cô tức giận đánh cho bọn con gái ngã xuống đất.
_CÁC NGƯỜI MUỐN CHẾT HẢ! BIẾN KHỎI MẮT TÔI!
Cô gằng lên từng chữ khiến đám con gái đó sợ đến xanh mặt.
_Mày dám đánh chị em của tao!
Đan Thi hùng hổ xông vào mắn chửi cô.
_Nếu các người không phải gây sự trước thì tôi sẽ động thủ sao?
Cô lạnh giọng nói.
Cô đi vào lớp khiến cho Đan Thi tức giận.
Tan học...
Trước cổng trường chiếc xe thể thao màu xám 2 cửa đậu giữa cổng trường.
Hắn mang kính đen che đi nửa khuôn mặt nhưng vẫn không thể che đi nét tuấn mĩ của mình.
Cô thong dong bước về phía cổng liền thấy hắn.
_Về thôi! Hôm nay em học vui chứ?
Hắn bất ngờ ôm lấy eo của cô, dịu dàng hỏi.
_Anh tới làm gì?
Cô bĩu môi nhìn hắn.
_Đi thôi, tôi đưa em đến một nơi!
Hắn hôn kiểu chuồn chuồn lướt nước. Rồi mở cửa xe nhét cô vào.
Chiếc xe lao nhanh về phía trước, tốc độ chính là thứ cô thích nhất.
Tại một bãi biển có một chiếc xe thể thao màu xám cùng hai con người đang đứng ở bờ biển chờ đợi thứ gì đó!
_Sao anh biết tôi thích ngắm biển!
Cô ngước nhìn khuôn mặt tuấn mĩ của hắn, bỗng cô thấy tim mình đập mạnh.
_Tôi không đưa em đến đây ngắm biển! Mà là nó...
Hắn nói rồi chỉ về phía chân trời, mặt trời đang dần khuất dạng để lại một mảng màu đỏ rực.
_Anh đưa tôi đi ngắm hoàng hôn trên biển sao?
_Có phải rất đẹp không?
Hắn ôm lấy cô từ phiá sau, cằm gác lên hõm vai cô.
_Em có nhớ tôi không?
Bất ngờ hắn hỏi một câu kì lạ.
_Hả, anh nói gì?
Cô không hiểu hắn đang nói gì?
_Em thật không nhớ gì?
Hắn xoay cô lại nhìn thẳng vào đôi mắt to tròn của cô.
_Tôi...ưm...
Cô bối rối không biết làm như thế nào thì bất ngờ đôi môi của cô đã bị hắn hôn mút, chiếc lưỡi tham lam tiến vào miệng của cô.
_Dù em không nhớ thì em vẫn thuộc về tôi!
Hắn buông môi cô ra bình thản nói.
Cô thở hổn hển liếc xéo hắn một cái.
"Hắn bị điên chắc, chả biết hắn đang nói gì?"
Ngồi trên xe cô cứ suy nghĩ mãi, mà mỗi lần nghĩ môi cô lại chu chu ra rất đáng yêu mà cũng rất khiêu khích đối với hắn.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro