Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Buổi tịêc đột nhiên im lặng một cách lạ thường khi cô và hắn tíên vào.
Hắn khoác trên người bộ vest đen lịch lãm cùng gương mặt đỉên trai nhưng âm lánh và tàn khốc khíên bao cô gái si mê nhìn hắn.
Cô trong bộ lê phục dạ hội màu đen ôm ngực, phần đuôi hơi xoè tôn lên làn da trắng mịn màng của bản thân cô.
Cô chuồn thẳng ra ngoài khi thấy hắn bận giao tiêp và trò chuyên với các đối tác.
Cô thở hắt ra, cô không thích những buổi tịêc xã giao như thê này toàn một lũ nịch nọt bợ đỡ và lợi dụng nhau.
Cầm lấy một ly rượu từ khay của người phục vụ cô nhấm nháp giêt thời gian.
Mắt cô không tự chủ luôn dán chặt vào thân ảnh của hắn.
_Long tổng, đây là con gái tôi, Trần Đan Thi! Nó rất ngưỡng mộ cậu biêt hôm nay cậu có tham gia buổi tịêc nên cứ nằng nặc đòi theo!
Lão già Trần tổng cứ luôn muốn tìm cơ hội gán ghép hắn với con gái của ông ta nhân cơ hội bành trướng thêm thê lực ở thương trường của ông ta.
_Chào Long tổng em là Đan Thi em từ lâu đã rất ngưỡng mộ anh!
Cô ta mặc nhiên dán sát vào người hắn, khiên cô tức giận hai má đỏ gay trông cực kì đáng yêu.
Cô đùng đùng nổi giận, đi vê pha hắn và con nhỏ Đan Thi khó ưa kia.
_Ông xã à, em buồn quá chúng ta đi vê nhà đựơc không anh?
Cô ôm lấy cổ hắn chu môi nũng nịu nói.
Hắn bất ngờ với hành động của cô nhưng cũng kịp nhận ra cô đang có hịên tượng của người vợ đang ghen.
_Được nếu em muốn !
Hắn ôm lấy nó vào lòng rời khỏi buổi tịêc trong sự ngỡ ngàng của mọi người.
Phòng của hắn.....
_Sao anh lại đưa tôi đên phòng anh chứ?
Cô nhìn hắn ngây thơ hỏi.
_Ưm...buô....buông ra....
Hắn đột nhiên khoá môi cô nhân lúc cô há miêng hắn nhanh chóng đưa lưỡi mình vào quấn lấy chíêc lưỡi mêm mại của cô.
Bàn tay không thành thật kéo khoá váy của cô, lộ ra thân hình trắng nõn mềm mại của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro