Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  _Mấy ngày qua em đã đi đâu?
Hắn xoa tóc cô hỏi.
_Em đi tìm bản vẽ cho anh!
Cô bình thản nói mà không hay bíêt mặt hắn đã bíên sắc.
_Ai cần em làm vậy?
Hắn gằng từng chữ khíên cô hoảng sợ
_Hức....hức....ngừơi ta chỉ muốn giúp anh, không khen thì thôi sao lại còn mắn người ta! Hức.....hức!
Cô ắm ức nói nước mắt tèm nhem khíên thấy đau lòng
_Rất nguy hỉêm, nêu em có chuyên gì thì anh bíêt đòi ai đên lại em đây?
Lau đi nước mắt cho cô, ôm cô vào lòng hắn ồn nhu nói
_Em së không bị gì đâu anh đừng lo!
Cô vùi đầu vào ngực hắn cô nũng nịu nói
_Những ngày không có em anh như phát điên, anh rất sợ em se gặp nguy hỉêm!
Vùi đầu vào sau gáy của cô hắn lặng le trút bỏ gánh nặng của mình
_Em xin lỗi! Vì đã làm anh lo lắng!
Cô ăn năn nói
_Chủ nhân hai vị lão gia đến!
Thần Dạ từ ngoài tíên vào phòng ăn cung kính hướng hắn thông báo
_Hay lắm cuối cùng LÃO PHÌÊN TOÁI cũng chịu chòi mặt về!
Cô bỗng nhiên nở nụ cười nửa mịêng giọng địêu thích thú báo hịêu có ngừơi sắp gặp đại nạn
_Daddy đi chơi có vui không? Hửm?
Cô nũng nịu ôm cổ Lạc lão đại hỏi nhìn vào thì cứ ngỡ là quan tâm nhưng trên hết Lạc lão đại hỉêu đó là báo hịêu một nạn kíêp sắp kéo đến và người gánh chịu không ai khác chính là bản thân chính là ông.
_Ah! Vui....vui chứ! Con không phạt ta càng vui hơn! Hahaha....
Lạc lão đại mặt mày khó coi nói
_Dady dạo này quản gia nói cha sức khỏe không tốt, tốt nhất nên ăn kiêng nên con quýêt định từ nay cha nên ăn thanh đạm một chút, ăn rau xanh nghiêm cấm vịêc ăn hàng!
Hahaha ai chả bíêt Lạc lão đại là cái dạ dày không đáy chứ cắt nguồn ăn vặt có khác gì bị lưu đày đâu
Lạc lão đại nghe xong thì xanh mặt không đợi mọi người kịp phản ứng đã lăn đùng ra xỉu
Từ sau vụ ấy Lạc lão đại âm thầm thề rằng " thà đắc tội với cả thế giới nhưng không bao giờ đắc tội với con gái mình"
Hôm nay cô không cần đi học nên từ tối hôm qua đến giờ hắn không cho cô rời giường nửa bước.
Sau khi thức dậy cả người vô lực không thể nào xuống giường nổi, cô thầm rủa xả tên đàn ông thối tha đang thỏa mãn ôm cô ngủ ngon lành
' Rầm'
Tức giận cô dùng sức đạp hắn văng khỏi giường cho bỏ ghét dám hành hạ cô không bíêt hối cải mà còn trưng cái bản mặt thỏa mãn đó cho cô thấy
_Bé cưng àk! Sao em lại đá anh xuống giường chứ?
Hắn lòm còm bò dậy uỷ khuất nhìn cô hỏi ra vẻ vô tội vạ
_Anh còn dám hỏi tôi sao? Đồ háo sắc nhà anhhhhh!
Cô tức giận quát rồi nằm phịch xuống giường trốn vào chăn, không kịp để ý nụ cười của hắn  .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro