Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Điện thoại hiệu Nguyên Bảo bùng nổ! !

Nguyên Bảo dần tỉnh táo, nhập vào hệ thống "Tôi có thể trở về bộ dáng trước đây không?" Nếu Độ Nương không đáng tin vậy, cô nhất định đâm chết cô ta! Chết không toàn thây, Nguyên Bảo hung hăng nguyền rủa.

(... Vì lượng pin người dùng thấp, nên Độ Nương không có cách nào tiếp nhận thông tin, khiến cô phiền phức, Độ Nương hết sức xin lỗi! )

(Lần hỏi đáp này kết thúc, mời chấm điểm phần hỏi đáp, A: 10 điểm, B: 10 điểm, C: 10 điểm, mời đưa đáp án! )

"..."

A a a a ~ khốn kiếp, ăn hiếp hàng nhái đúng không? Độ Nương cô chết đi! Chết đi! Chết đi! Trong trạng thái bi kịch không có chỗ kể lể , Nguyên Bảo hàng nhái vì lượng pin quá thấp nên tự động tắt máy!

BOSS như thường ngày tan tầm muộn, anh lấy điện thoại gọi Tiểu Triệu, phát hiện đã tắt máy, sờ pin dự phòng trong túi, BOSS híp mắt, không biết tâm tình thế nào, lần đầu tiên trong đời, BOSS vì điện thoại hết pin đón xe về nhà!

Về đến nhà BOSS lặp lại động tác như mọi ngày, sau khi tắm rửa xong, BOSS hướng điện thoại màu đen trên bàn hừ lạnh "Tôi không khởi động, xem cô làm thế nào!"

( đinh! )

Âm thanh quỷ dị vang lên, con ngươi BOSS rụt lại, nhếch môi, cảnh giác nhìn điện thoại trên bàn!

( Xin ngài đừng khẩn trương, tôi chỉ nhắc nhở ngài đừng quên sạc pin! )

BOSS sa sầm, tính ném vỡ điện thoại, nhưng âm thanh đáng ghét vang lên lần nữa!

( Đinh! Nếu ngài đập vỡ, cục cưng sẽ bò ra ~ tốt nhất không nên, ngài hi vọng cục cưng biến thành Chân Tử sao? ) (chú thích: Chân Tử chính là Sadako [1])

Chân Tử...

BOSS đen mặt, hít sâu vài hơi, tay cầm điện thoại run rẩy, cuối cùng vẫn "dịu dàng" đặt điện thoại hiệu Nguyên Bảo lên bàn, sau đó tìm sợi cáp, điện thoại hiệu Nguyên Bảo suy nghĩ, BOSS vẫn mở máy!

( Năm giây sau hệ thống khôi phục trạng thái 5, 4, 3, 2, 1, đinh! Hệ thống của ngài có thể sử dụng! )

Nguyên Bảo trợn mắt nhìn đám mây đen bao phủ BOSS, đột nhiên cảm thấy một mảng u ám: kiếp này cô làm hàng nhái, đặc biệt là hàng nhái của BOSS, tương lai nhất định không sáng sủa!

"Hừ!" BOSS hừ lạnh, giận dữ lên giường, dùng sức kéo chăn, đem bản thân che kín!

Nguyên Bảo "..."

BOSS, ngài kiêu ngạo thôi ~ kiêu ngạo thôi ~ kiêu ngạo thôi ~ cô rất tò mò, Hệ thống tiểu thư cùng một dạng lừa bịp như Độ Nương đã nói gì với BOSS ????

Tình trạng Nguyên Bảo rất quái lạ, linh hồn cô giống như bị giam cầm trong phi thuyền, cô có thể tự do đi lại, nhưng không bằng thực thể, Nguyên Bảo đi đến trò chơi chăm sóc cục cưng, đứa nhỏ bốn tuổi, đang ngủ, cô chọc chọc gương mặt bé, không có cảm giác, đứa nhỏ trắng mịn mập mạp trong căn phòng nhỏ, xem ra BOSS rất thích màu phấn...

Nguyên Bảo cảm giác sắc trời dần dần sáng, nhưng BOSS còn ngủ, hiện tại đã bảy giờ, tám giờ rưỡi BOSS đi làm, muộn rồi: Làm sao bây giờ? Có nên đánh thức BOSS? Nhưng BOSS ném mình đi sao?

Nguyên Bảo rầu rỉ vô cùng, Độ Nương bỉ ổi sục sạo xuất hiện trước mặt cô ( người dùng thân ái, hôm nay đúng một tuần cô tới đây, Độ Nương đáng yêu vạn năng sẽ hát cho cô nghe, mời ấn nút X bên phải )

Nguyên Bảo "..." Cô tốt bụng như vậy à?

Nguyên Bảo trải qua vài ngày ngắn ngủi, không tin tưởng nhân cách của Độ Nương! Cô do dự, ấn nút X, sau đó ——

"Pháp Hải chàng không biết yêu! Lôi Phong tháp sẽ ngã xuống ! Chúng ta ở cùng một chỗ! ! Vĩnh viễn không chia lìa! !! Pháp Hải chàng thật sự không biết yêu [2]"

"..."

"..."

"..."

Điện thoại hiệu Nguyên Bảo theo giai điệu rung rung, vô cùng có tiết tấu, sau đó toàn bộ cơ thể đứng lên!

"Ba! ! !"

Tiếng đánh rất to cùng hơi thở đè nén của người đàn ông trong căn phòng yên tĩnh đặc biệt áp lực! Gương mặt BOSS vặn vẹo, đôi mắt lạnh lùng, muốn đem cô chia làm hai!

Nguyên Bảo bị BOSS vỗ đến choáng váng hoa mắt ~

BOSS dùng sức cầm cô lên "Tôi cảnh cáo cô! ! Tôi quản cô sống hay chết, thành thật một chút, cẩn thận tôi ném cô vào WC cho cô đi theo dòng nước!!!"

Nguyên Bảo "..."

Có cần độc vậy không, BOSS! !!

Độ Nương, cô chờ đó, nếu không đánh chết cô! Tôi không mang họ Kim!!!!

BOSS gần đây rất mệt mỏi, tinh thần càng mệt mỏi hơn, hóa ra hôm nay là chủ nhật, BOSS hiếm khi có được ngày nghỉ, Nguyên Bảo nhìn Độ Nương đê tiện đang sục sạo trước mặt, cô học bộ dạng phóng khí lạnh của BOSS, nhưng không hiệu quả!

"Tôi muốn giết chết cô, Độ Nương!"

( Vấn đề này không thuộc quyền hạn tìm kiếm, mời người dùng đối chiếu lại một lần nữa nhập vào! )

Nguyên bảo "..." Nếu cô có thể biến thành người, chuyện đầu tiên cô làm chính là Hack Độ Nương!

( Xin lỗi, người dùng tôn kính, hacker cũng cần Độ Nương! )

Nguyên bảo "..."

Một lúc sau BOSS ngồi dậy, khi cởi áo ngủ, BOSS dừng động tác, đôi mắt hổ phách thâm thúy quét tới, vươn tay lật màn hình cô xuống bàn, trong nháy mắt trước mặt Nguyên Bảo là một mảng xám tro kinh tởm!

BOSS thay quần áo, anh ra ngoài rồi!

Đừng như vậy! !

Điện thoại hiệu Nguyên Bảo không biết trở mình !!!

Nguyên Bảo vô lực gào thét! Nhưng định trước không ai để ý tới!

Một giờ sau...

"Ai cho cậu vào!" Thanh âm BOSS âm u lạnh lẽo, tâm tình anh vốn không tốt lúc này càng không xong.

"Anh đến xem BOSS đại nhân của chúng ta thế nào rồi!"

Giọng nói người đàn ông không âm trầm như BOSS, thanh âm anh ta rất nhẹ nhàng, như đứa trẻ nghịch ngợm!

"Vẫn bộ dạng này, nếu anh là phụ nữ, nhất định không cùng cậu qua đêm!"

"Ra ngoài cho tôi!"

"Không nên lạnh nhạt thế, Tiểu Sóc, tốt xấu gì người ta cũng yêu cậu!"

"Cút! !" BOSS gầm thét, rồi một quyền đánh ngã người đó xuống đất!

"Này này, dù sao anh cũng là anh họ cậu, có cần tàn nhẫn vậy không!"

Anh họ ??

Nguyên Bảo suy tư, BOSS phản diện hình như có một người anh họ, người nhà BOSS chẳng tốt lành gì, người này tên Diệp Hiên là họ hàng bên ngoại, trước giờ chơi bời lêu lổng, không làm việc gì đàng hoàng, BOSS cực kỳ không thích anh ta, cuối cùng công ty anh ta bị Thiên Tinh thu mua, Diệp Hiên tức giận, đến công ty BOSS, theo BOSS làm không ít chuyện xấu, cuối cùng vào tù vì cố ý gây thương tích!

Được rồi ngôn tình cẩu huyết Đài Loan: người nhà nhân vật phản diện đều là phản diện, người nhà nhân vật chính đều là người tốt!

Đây là định luật trước sau như một!

"Không đổi điện thoại à!"

Dưới thân trống rỗng, điện thoại hiệu Nguyên Bảo bị đôi tay tái nhợt cầm lên.

Cô nhìn rõ dáng vẻ người trước mắt: Trang phục tiêu chuẩn của nam thần tượng số hai, kiểu tóc rối nhuộm nâu, đôi mắt đào hoa, nụ cười bất cần đời!

Ngón tay anh ta chạm lên cơ thể Nguyên Bảo, cười to "Giờ cậu còn chơi trò này sao! Anh nhớ khi bé cậu rất thích chơi playhouse [3] Không nghĩ tới..."

"Câm miệng! ! !" BOSS buồn bực xoa đầu, sau đó tiến lên đoạt điện thoại "Trả cho tôi!"

"Đừng như vậy á, Tiểu Sóc ~" Diệp Hiên giơ cao điện thoại, cười như không cười nhìn anh.

"Trả cho tôi! Tên khốn kiếp này !!"

"Không!"

"Trả cho tôi!"

"Không!!"

...

Này, đủ rồi, các người là trẻ con à?

Nhìn hai người không ngừng tranh giành, Nguyên Bảo cảm thấy mắt nổ đom đóm, hệ thống tiểu thư, cô đang ở đâu, mau tới đây!

Trong tình trạng tranh giành, Nguyên Bảo bi kịch ~

"Bịch! ! ! ! !"

m thanh rơi xuống thanh thúy, Nguyên Bảo nặng nề rớt xuống đất...

( Cơ thể ngài bị tổn hại, 3s sau hệ thống cưỡng chế tắt máy 3, 2, 1 hệ thống bắt đầu tắt máy... )

Này này! Đừng như vậy! Tắt máy cô sẽ chết á á á á... A ~ âm thanh tắt nghẽn phía sau!

Trên mặt đất điện thoại Kim Quất vỏ một nơi, pin một nơi, nụ cười Diệp Hiên cứng đờ, sắc mặt BOSS càng kém!

"Ầm! ! !" Không nói hai lời, BOSS cầm đèn bàn ném tới, trong nháy mắt, Diệp Hiên ôm đầu ngồi xổm xuống đất!

BOSS rất thành thạo, không đánh mặt anh ta, không làm anh ta ngất, chỉ đơn giản làm đau thôi!

Diệp Hiên ôm vết thương, tức tối nhìn anh "Ngôn Sóc cậu không có lương tâm, anh còn không bằng một cái điện thoại? !!"

"Hừ..." BOSS lạnh lùng cười "Trong lòng tôi, cả quần lót anh cũng không bằng!"

Nếu Nguyên Bảo còn ở đó, nhất định vỗ tay khen ngợi BOSS, nhưng Nguyên Bảo đáng thương của chúng ta đã bị cưỡng chế tắt máy!

Diệp Hiên uất ức, lủi thủi rời đi...

BOSS nhặt máy và pin, lật qua lật lại xem xét, điện thoại Kim Quất không phải Nokia (cái này không phải sai chữ) bị ném vẫn mạnh mẽ chịu đựng, anh thấy di dộng mình mới vài ngày đã có vết xước phía sau, không khỏi thở dài, anh nhíu mày, lấp pin, đôi mắt BOSS thâm thúy mê người nhìn chòng chọc thân máy rất lâu, không mở máy ~

( Đinh! Nếu ngài không mở máy, hệ thống cưỡng chế mở, hiện tại đứa nhỏ đang mê man, tình hình vô cùng không tốt, nhưng hệ thống có thể giúp ngài trị liệu, xin ngài không cần lo lắng!)

BOSS "Cô quản rộng thật! !"

( Cảm ơn đã khen ngợi, tôi sẽ cố gắng hơn nữa! )

BOSS "..."

Có thể khiến BOSS vô lương cay độc câm nín, hệ thống tiểu thư, cô là người đầu tiên!

****************

[1] trong phim kinh dị "The ring"... chính là cái con mặc đồ trắng tóc dài thiệt dài chui từ tivi ra... (ai chưa xem phim đó, lên gg gõ từ khóa Sadako trong the ring là biết. p/s không khuyến khích những ai bị đau tim).

[2] Tựa bài《法海你不懂爱》và đây là link http://www.kuwo.cn/yinyue/3216450/

[3] mình không biết dịch sao cho chuẩn, nên để luôn tên tiếng Anh: đại khái như chúng ta chơi bán đồ hàng, một đám con nít chơi playhouse sắm vai "cha", "mẹ", "con",... sử dụng vật dụng đơn giản (có khi không cần), bắt chước hoạt động hằng ngày như đi làm, nấu cơm, chăm con...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro