Cô dám chơi tôi, tôi liền lên giường với người đàn ông của cô (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yến Tùng Nam tức đến mức gân xanh trên mặt đều giật giật:" Yến Thanh Ti, mày thật là cái đồ đê tiện"

Yến Thanh Ti giễu cợt: "Đúng a, cái đồ đê tiện này cũng là do ông sinh ra, lúc đấy ông nếu bóp chết tôi từ lúc mới sinh ra thì bây giờ đã không phải to đầu thế này. "

Yến Tùng Nam tức đau cả ngực: "Tao lúc đó nếu biết mày thế này thì sớm đã bóp chết mày rồi."

Yến Thanh Ti dựa lưng vào ghế cười nói: "Không sai, năm đấy ông nên bóp chết tôi giống như cái cách mà ông bức chết mẹ tôi vậy."

Mọi người ai ai cũng  nói mẹ Yến Thanh Ti là kẻ thứ ba, nhưng có ai biết cô so cái người được gọi là "chị" kia còn lớn hơn một tuổi.

Yến Tùng Nam kết  hôn với mẹ cô, lúc bà mới có bầu, ông ta liền quay đầu bám "cành cao", từng bước từng bước dồn mẹ cô vào chỗ chết. Vì muốn che dấu chuyện xấu xa năm đó mà ông ta thông đồng cùng với Từ Linh Chi - Yến phu nhân bây giờ, làm giả giấy tờ khiến Yến Thanh Ti nhỏ đi một tuổi, rồi tuyên bố với bên ngoài là trong lúc bà ta mang bầu, mẹ của Yến Thanh Ti đã dụ dỗ Yến Tùng Nam rồi sinh ra cô. Còn nói là mẹ cô sau khi sinh cô thì chết ngoài ý muốn, Yến phu nhân thấy Yến Thanh Ti vẫn còn là một đứa con nít, không đành lòng liền chấp nhận cho cô vào nhà họ Yến.

Thế là cả Lạc thành ai ai mà không biết Yến phu nhân lòng dạ từ bi, bỏ qua chuyện cũ, chấp nhận nuôi nấng con riêng của chồng mình. Mà mẹ của Yến Thanh Ti lại bị coi là tiện nhân xấu xa bỉ ổi, chuyên đi phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, đến nỗi ông trời cũng không thể chấp nhận cho ả sống tiếp nữa.

Nhưng ai biết, người của Yến gia chưa từng coi cô là người một nhà, có thể sống đến bây giờ có thể nói ngoài may mắn ra còn là vì người của Yến gia luôn coi cô là không khác gì một con súc sinh, cao hứng hay mất hứng chỉ cần hành hạ cô liền vui vẻ trở lại...

Yến Thanh Ti sống tại Yến gia nhiều năm như vậy, chỉ là vật chút giận cho toàn gia đình đấy.

Trong đầu Yến Thanh Ti vĩnh viễn không quên hình ảnh lúc mẹ cô nhảy lầu tự tử.

Đã nhiều năm như vậy, nhưng ngọn lửa thù hận trong lòng cô không hề  nguôi ngoai mà ngày càng  mạnh mẽ, thiêu đốt dày vò cô từng ngày.

8 tuổi, từ khi bước chân vào Yến gia tất cả niềm vui, hạnh phúc của cô hoàn toàn chấm dứt.

Nhìn ánh mắt chỉ có hận thù của Yến Thanh Ti, Yến Tùng Nam bỗng thấy sống lưng lạnh toát, ông ta bỗng phát hiện đứa con gái mà ông ta chẳng coi ra gì không biết từ lúc nào đã biến thành một con ác quỷ. 

Con ác quỷ này đã học cách ẩn sâu trong bóng tối há cái miệng thật to, chỉ chực chờ cơ hội, liền một ngụm cắn chết toàn bộ Yến gia bọn họ. Thậm chí nó không tiếc hi sinh cả bản thân mình...

Yến Tùng Nam run rẩy nói: "Mày....mày.... là muốn báo thù cho mẹ mày?"

Yến Tùng Nam bây giờ mới hiểu được Yến Thanh Ti muốn làm cái gì.

Mà Yến Thanh Ti lúc này giống như lệ quỷ vừa thoát khỏi địa  ngục, đôi con ngươi đỏ ngầu, nhìn chằm chằm Yến Tùng Nam: "Từ cái ngày ông mang tôi về Yến gia, ông nên biết, sự xuất hiện của tôi chính là điềm báo trước cho sự diệt vong của Yến gia." 

Yến Tùng Nam chột dạ đập tay xuống bàn, hét lên: "Tao là cha mày đấy, bao năm nay không có tao mày đã chết ở cái xó xỉnh nào rồi, còn mẹ mày chết thì  có liên quan gì đến tao, là bà ta tự làm tự chịu".

Yến Tùng Nam là một con người ích kỉ chỉ biết nghĩ đến bản thân, ai dám cản trở con đường vinh hoa phú quý của ông ta, ông ta sẽ không do dự mà huỷ hoại người đó, mà còn không hề cảm thấy tội lỗi một chút nào.

Yến Thanh Ti cười như điên như dại, lạnh lùng nhìn vào Yến Tùng Nam, nhìn ông ta run lên.

Yến Thanh Ti chậm rãi nói: "Đã  nhiều năm như vậy, có phải tôi chưa từng nói  với ông, cái bộ mặt vô liêm sỉ của ông thật làm tôi buồn nôn, ông lấy tự tin ở đâu mà cho rằng sau khi các người hại chết mẹ tôi, huỷ hoại đi hạnh phúc của tôi, mà vẫn có thể bình an mà sống hả? Yến Tùng Nam, tôi nói cho ông biết, tôi sống không tốt thì Yến gia các người ai cũng đừng mong sống được."

Yến Tùng Nam trong lòng sợ hãi, nhưng rốt cuộc vẫn là người từng trải, rất nhanh liền bình tĩnh lại, giở giọng dọa nạt: "Mày đừng có mà làm càn, Minh Châu đã bị mày hại phải nhập viện rồi, đừng nghĩ cái thứ trong tay mày có thể ép được tao, muốn đấu với tao à, mày còn non lắm. Thôi dù gì thì mày cũng là con tao, tao liền giúp mày liên hệ chạy án, để giảm cho mày hai năm tù. "

Yến Thanh Ti cười phá lên: "Hai năm? Ông bố thí cho ăn mày đấy à? Tôi mà cần cái đấy ư? Yến Tùng Nam ông lấy mẹ tôi, rồi vứt bỏ bà ấy, còn bức bà ấy phải chết, lúc đấy ông nên biết, lưu lại cái nghiệp chướng là tôi đây, chính là cục nợ cả đời ông, tôi còn sống thì Yến gia mấy người đừng hòng mong được yên ổn....i....."

Yến Thanh Ti cao giọng hét lên: "Bây giờ tôi không muốn làm giao dịch với ông nữa, cảnh sát tôi muốn báo án...."

Yến Tùng Nam vừa nghe thế tim liền đập bình bịch hét lên: "Mày câm miệng, mày đừng tưởng tao thật sự sợ mày.

Yến Thanh Ti đột nhiên túm lấy cổ áo ông ta, ác độc nói: "Bao năm nay, tôi ở   nhà các người nhẫn nhịn lâu như vậy, ông nghĩ trong tay tôi có những cái gì? Không tin, ông có thể thử coi, ví dụ như chuyện cô thư kí mất tích 5 năm trước hay cái "hộp bánh trung thu" ma ông tặng Vương Thị trưởng năm nay, tôi biết thật nhiều à... tôi nói cho ông biết, tôi không tiếc cùng các người đồng quy vu  tận đâu, muốn chết, tất cả chúng ta đều chết, đừng có khinh thường tôi."

Yến Tùng Nam không dám mạo hiểm, Yến Thanh Ti lúc này đã hoàn toàn dám đánh đổi tất cả để báo thù rồi. Yến Tùng Nam tính toán thiệt hơn rồi nói: "Được, tao đồng ý giúp mày ra khỏi tù, nhưng mày đồng ý với tao một điều kiện, sau khi ra khỏi đây lập tức xuất ngoại, vĩnh viễn không thể quay về đây nữa. "

Yến Thanh Ti đảo mắt liếc ông ta một cái, hét lên: "Cảnh sát đâu, sao không có ai qua đây vậy?"

"Ít nhất là 10 năm không được quay lại đây, đây là  nhượng bộ lớn nhất của tao, Yến Thanh Ti mày đừng có mà quá đáng quá."

Yến Thanh Ti: "Cảnh sát, tôi có việc quan trọng muốn báo".

Cảnh sát đi đến, không nhẫn nại hỏi: "Có việc gì?"

Yến Tùng Nam giữ chặt lấy Yến Thanh Ti: "Mày rốt cuộc muốn bao lâu?"

"Nhiều nhất là 3 năm....."

"Không được, quá ngắn."

Yến Thanh Ti nhún vai: "Thế thì tuỳ ông, tôi không quan tâm, với cả tôi cũng chẳng sợ."

Yến Tùng Nam nghiến răng: "Được rồi, cho tao 5 ngày"

Yến Thanh Ti đứng dậy nói: "Nhiều nhất là 2 ngày, quá hạn thì coi như thôi."

Cô nói với cảnh sát: "Có thể đưa tôi quay lại rồi."

.................................................

Đêm đó, không khí trong phòng khách nhà họ Yến vô cùng ngưng trọng, cả 5 người ai cũng hận không thể lóc da xẻ thịt Yến Thanh Ti ra.

Yến Thanh Ti đã chó cùng dứt giậu không còn gì để mất nhưng Yến gia bọn họ thì còn có danh vọng và địa vị, không thể liều mạng như con nhỏ đó được.  

Yến Thanh Ti lúc này giống như một tên lưu manh đầu đường xó chợ không sợ chết, dù nhà họ có dùng bất cứ thủ đoạn gì cũng chẳng sợ, làm không cẩn thận lại kéo luôn cả mình xuống nước.

Từ Linh Chi nghiến răng: "3 năm thì 3 năm, trong 3 năm này liền giải quyết   nó luôn, không cho nó cơ hội gây thêm sóng gió gì nữa.

Yến Minh Châu tức giận bóp chặt cái cốc ở trong tay: "Mẹ, dứt khoát giải quyết nó luôn ở trong phòng tạm giam đi, để cho nó chết luôn ở trong đấy đi, nếu nó đi ra ngoài lại tìm chúng ta gây chuyện thì sao."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro