Chương 30. Ngả bài.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Ba người sau khi trở về, Chiến Đình Kiêu liền ly khai Bánh bao nhỏ.

Anh giống như dự cảm được Lục Diệp sẽ nói cái gì, nhất thời có chút khẩn trương.

Tuy rằng anh mặt ngoài nhìn qua như là cái gì cũng không phát sinh, nhưng Chiến Đình Kiêu tự mình biết lòng bàn tay của anh đã chảy một chút mồ hôi.

"Chiến, Chiến tiên sinh...... Tôi, kỳ thật tôi và anh nói thật đi, tôi thừa nhận! Năm năm trước tôi vốn cùng với anh kết hôn, nhưng tôi lại cự tuyệt anh. Tôi có nỗi khổ riêng, cho nên nếu trong lòng anh thật sự đối chuyện này rất có khúc mắc, tôi có thể lập tức chạy lấy người*."

*rời khỏi.

Lục Diệp nói xong, len lén ngẩng đầu đánh giá thái độ Chiến Đình Kiêu.

Cô vừa mới ngẩng đầu một tí xíu, cũng cảm giác được ánh mắt bức người đến từ Chiến Đình Kiêu.

'Má ơi' Lục Diệp sợ tới mức vội hạ đầu thấp xuống.

Cô đang đứng trên vách đá cheo leo không một điểm tựa!

Chính là không có cách nào nha, người đàn ông đứng ở trước mắt cô thật sự có lực uy hiếp thật lớn. Chẳng sợ cô là một siêu cấp siêu sao, ở trước mặt anh ta cũng nâng không dậy nổi đầu lên.

Chiến Đình Kiêu trời sinh đã có loại khí tràng này, cũng có loại mị lực này.

Huống chi chuyện năm đó là Lục Diệp đuối lý a!

"Tôi thề, khi tôi cự hôn năm đó, tôi căn bản không biết đó là anh! Nếu tôi đã sớm biết là Chiến tiên sinh, cho tôi một trăm lá gan tôi cũng không dám a!"

Ô ô ô, cho nên Đại Boss, ngài đừng lại trừng mắt nhìn được không!

Lục Diệp đứng giữa trời, cũng không có đợi được Chiến Đình Kiêu một câu trả lời thuyết phục.

Được rồi, anh ta không nói lời nào, cô coi như anh ta chấp nhận!

Đúng, cứ như vậy!

"Kia...... Nếu Chiến tiên sinh ngài chấp nhận, tôi hiện tại trở về đi thu thập đồ đạc này nọ nha."

Lục Diệp đang muốn rời đi, nhưng cánh tay của cô bỗng nhiên bị Chiến Đình Kiêu bắt. Tay anh ta dùng lực không nhỏ, nắm cánh tay làm Lục Diệp có chút đau.

Lục Diệp không khỏi có chút chột dạ, cô thật cẩn thận hỏi han: "Ngài, ngài muốn làm chi......"

Chiến Đình Kiêu dần dần tới gần Lục Diệp, trầm giọng hỏi: "Là bởi vì cái người đàn ông kia?"

Như vậy, một câu nói không trúng vấn đề đặt ra, nhất thời đem Lục Diệp choáng váng.

Gì?

Người đàn ông gì cơ?

Giang Văn Thăng sao?

Nàng năm đó cự hôn, đích xác có quan hệ Giang Văn Thăng. Tình hình khả quan a! Cô đơn giản liền thoải mái thừa nhận thôi! Sau đó câu dẫn Đại Boss đi trả thù tra nam, đừng tìm đến chính mình.

Thật tốt chủ ý a!

Vì thế, Lục Diệp lập tức kiên định gật đầu: "Đúng, chính là bởi vì hắn!"

Nghe được cô ấy trả lời khẳng định như vậy, trên mặt lạnh lùng của Chiến Đình Kiêu nhất thời bịt kín một tầng giận tái đi.

"Cô thích hắn?"

"Ách...... Trước kia thích, hiện tại......"

Cô còn chưa nói xong, đầu Chiến Đình Kiêu bỗng nhiên liền hạ xuống. Anh không muốn nghe thấy cô ấy nói ra câu nói kia, mặc dù vấn đề này vốn là bởi vì chính mình hỏi.

Hắn nhất thời bắt lấy môi Lục Diệp.

Lục Diệp nhìn khuôn mặt phóng đại của Chiến Đình Kiêu phóng, mắt không khỏi trừng lớn, giật mình đứng ở tại chỗ.

Cô cảm giác được môi mỏng của anh ta đang bao phủ trên môi của mình, mang theo tính xâm lược mạnh mẽ.

Lục Diệp kịp phản ứng, hai tay dùng sức đẩy bờ vai của anh ta ra.

Chính là Chiến Đình Kiêu khí lực thật sự quá lớn, cô đẩy như thế nào đẩy bất động anh ta.

"Ngô......"

Cô vừa mới há mồm, anh ta liền càng thêm không chỗ nào cố kỵ đòi lấy.

Lục Diệp thân mình dần dần xụi lơ, cả người cơ hồ ngã vào trong lòng ngực Chiến Đình Kiêu.

Thật lâu sau, Chiến Đình Kiêu mới buông ra cô.

Lục Diệp vẫn đang còn có chút thở dốc, cô ngẩng đầu vừa nhìn thấy khuôn mặt Chiến Đình Kiêu, liền không tự chủ được đỏ mặt.

Mặc dù như thế, cô vẫn là quật cường địa nhìn Chiến Đình Kiêu: "Anh! Anh làm thế chi!"

Không thể không nói, nụ hôn của Chiến Đình Kiêu làm cho cô cảm giác rất quen thuộc. Giống như chính mình từng ở trong mộng hưởng qua.

"Em là người của anh."

"Cho nên tôi nói, chúng ta cùng giải ước trong hòa bình a."

Không! Nhất định là trả thù!

Lục Diệp càng muốn trong lòng cố gắng thì càng không thể bình tĩnh. Chiến Đình Kiêu bất thình lình hành động thật sự là đem Lục Diệp dọa sợ, cô không hề dự liệu được tình huống này.

Đúng, nhất định là trả thù.

Nếu không Đại Boss còn có thể coi trọng cô, có thể nào?

"Em là người phụ nữ của tôi, tôi không có khả năng thả em đi."

Chiến Đình Kiêu nói nhất thời làm cho Lục Diệp đứng thẳng bất động ở tại chỗ.

Cái gì, người phụ nữ của anh ta?!

Cô là người của chính mình được không!

"Cái kia...... Chiến Đình Kiêu, anh không phải hiểu lầm cái gì sao? Tôi chính là muốn cùng ngươi nói rõ ràng, tuy rằng năm năm trước chuyện cự hôn là ngoài ý muốn, nhưng là tôi hiện tại cũng không có hối hận quá."

Cho dù lại đến một lần, cô cũng chưa chắc sẽ hối hận.

Cứ việc Giang Văn Thăng là một tra nam, cứ việc cự hôn một lần, cô mất đi rất nhiều.

Nhưng là thật sự có trở lại quá khứ, nói không chừng cô vẫn làm như vậy.

Huống chi, đời người nào có cơ hội trọng sinh?

"Tôi đây khiến cho em hối hận." Chiến Đình Kiêu nói mang theo sự nghiêm nghị không cho có ý cự tuyệt, anh lại tới gần Lục Diệp, dồn cô đến góc tường.

Khi lưng Lục Diệp dính sát vào vách tường phía sau, tim bỗng đập gia tốc.

"Anh...... anh rốt cuộc muốn thế nào."

Lục Diệp không khỏi bắt đầu chột dạ, được rồi, dù sao việc đã đến nước này, không bằng cho cô một đao thống khoái, so với mỗi ngày khiếp đảm kinh hồn tốt hơn nhiều đi?

"Em là người phụ nữ của tôi, tôi không cho phép em rời đi."

Cũng không cho em nghĩ muốn người đàn ông khác.

Ánh mắt Chiến Đình Kiêu chợt buộc chặt.

Khi anh nhìn thấy Lục Diệp cùng Bạch Dã Đồng cùng một chỗ, trong lòng thật ghen tị. Cô ấy cùng người khác cùng một chỗ có thể trò chuyện với nhau thật vui, thế mà ở trước mặt mình lại cẩn thận.

Chiến Đình Kiêu thật sự nhìn không được, anh cũng chờ không nổi nữa.

"Được được được, tôi không ly khai." Lục Diệp lòng hoảng cực kỳ.

Hai người hiện tại tư thế có chút ám muội, Chiến Đình Kiêu cứ nhiên liền cường hôn cô, nếu cô lại chọc anh ta lần nữa, nói không chừng anh ta có thể đem mình xử lý tại chỗ đâu!

"Cái kia... Chiến Đình Kiêu, tôi hiện tại cần phải chăm sóc Bánh bao nhỏ."

Thật ra cô muốn tìm cớ rời chỗ này.

Nếu không được đồng ý, còn muốn nghĩ biện pháp khác.

Ngay tình hình hiện tại, Lục Diệp vẫn là nghĩ muốn rời đi.

Chiến Đình Kiêu buông lỏng tay ra, cuối cùng là cho Lục Diệp lưu lại một không gian có thể trốn tránh. Lục Diệp quyết định thật nhanh, lập tức liền xông ra ngoài.

Cô bước nhanh ra ngoài thư phòng, đóng cửa lại, cô dựa lưng vào cánh cửa thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Cô dùng cả người sức nặng tựa lên cánh cửa, làm sao nghĩ đến Chiến Đình Kiêu đột nhiên mở cửa?

Lục Diệp một trận lảo đảo, cả người hướng sau rồi ngã xuống. Đúng thế, ngã ngay vào trong lòng ngực Chiến Đình Kiêu.

Cô như thế nào xui xẻo như vậy a! Phương thức ngã như thế này có khác nào thể hiện yêu thương nhung nhớ đâu!

Lục Diệp rất nhanh liền kịp phản ứng, đứng thẳng thân thể, lập tức cúi đầu bỏ chạy.

Chính là chính cô có điểm không nghĩ ra, vì cái gì tim của cô đập nhanh như vậy đâu?

Đúng, nhất định là do bộ dạng Chiến Đình Kiêu rất suất . Khuôn mặt kia, bất cứ người nào đều không có sức chống cự đi?

.....................

Chạng vạng, công ty giải trí Thịnh Diệp.

Ba ngày thời gian trôi qua, tin tức Lục Diệp như đá chìm đáy biển. Giang Văn Thăng mấy ngày nay cầm điện thoại không buông xuống, nhưng mà anh vẫn không liên hệ được với Lục Diệp.

"Diệp Tử không phải là đã xảy ra chuyện đi?"

Giang Văn Thăng này mấy ngày nay luôn gọi cho Lục Diệp, càng gọi càng cảm thấy lo lắng.

Anh vẫn thực thích Diệp Tử, hơn nữa mấy ngày nay Lục Diệp không ở, anh lại cảm thấy được trong lòng mình vắng vẻ. Mặc dù, anh vẫn chống cự không được sự hấp dẫn của Lục Lăng Tuyết.

"Làm sao có thể gặp chuyện không may? Văn Thăng, Lục Diệp cô ta căn bản là cố ý." Lục Lăng Tuyết càng phát ra kiên định ý nghĩ của chính mình: "Anh đi qua nhà cô ta đi? Em cho anh biết, cô ta cũng đã dọn ra ngoài. Nói không chừng, cô ta đã muốn bị người Chiến gia bao nuôi rồi!"

"Làm sao có thể, em không cần ở nơi nào cũng nói hưu nói vượn."

"Em nào có nói hưu nói vượn? Văn Thăng, anh hiện tại đối em càng ngày càng không quan tâm ......" Lục Lăng Tuyết có chút ủy khuất: "Anh căn bản là không biết, Lục Diệp cô ta sau lưng ngươi rốt cuộc lén làm cái gì!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro